Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2


Chiếc xe đó đã quay đầu rời đi.Màn đêmtrở nên nồng đậm,một mảnh tối tăm,mờ mịt, đèn đường mờ vàng,trời mưa có khuynh hướng ngày một lớn hơn.

“Không cực khổ, chỉ cần có thể giúp được em,anhlàm gìcũngđềuxứngđáng.”

Nước mưa bị gió thổivào hốc mắt, Khương Ngâm bị đâmđếnđau nhức, đầu ngón tay lạnh phátrun, hai chân phảng phất như không còn cảmgiác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắtKhương Ngâm xuyên qua màn mưa,chăm chú nhìn đôinam nữkia.

Chođến hai ngày sau, lúcKhương Ngâmđăng nhập Weibolần nữa,trong rất nhiều bình luận chưa đọccôthấy đượcmột IDquen thuộc: @ gióquá lưu ngấn,emquá lưu tâm.

Ngũ quan sáng sủa, sạch sẽ, mang thêm gọngkính đen, ôn nhuận văn nhã*, khiêm khiêm như ngọc*.

Cócưdân mạng bắt đầu mượn đề tài để ám chỉ cô dùngquy tắc ngầm,cóquan hệ không tầm thườngvới ông chủ Chu.

Khương Ngâm lơ đãng nhìnqua, cảm thấythân ảnh người đàn ôngcó chút quen mắt, cô chăm chú nhìnthêmvàilần.

Côkhông nên vìcâu nói của mộtngười đàn ông xa lạ, mà nghi ngờanh ta.

Chắc không phải vẫn còn ở công ty tăng ca đấy chứ?

Đứngởdưới mái hiên nhắmmắtlại, hít sâu một ngụmkhí lạnh.

Tạ Thiệu Viễnlà kiểunam sinh nhã nhặn,sạch sẽnhưngđối vớithẩm mỹcủa cô thì cơbản không đạt tiêu chuẩn.

Cửa thang máyở cuối hành langmở ra, một người đàn ôngtrung niênmập mạp, miệngngậm điếu thuốc đi tới,thấy vẻ ngoàitinh xảo xinh đẹpcủa Khương Ngâm, không khỏi nhìn nhiềuthêmmấy lần.

*Ôn nhuận văn nhã: dịu dàng, lịch sự

*Khiêm khiêm như ngọc: khiêm tốn, thật thà

Người phụ nữ kiabỗng nhiên kiễng chân, hôn lên môiTạ Thiệu Viễnmột nụ hôn “chuồn chuồn lướt nước”, sau đó lại xấu hổ, cười e thẹn.

Chỉ là một cái Weibo rất đơn giản, nhưng vì lúc ấy trên cổ taycô cóđeo một cáivòng tay, bị ngườixấulấy ra lợi dụng.

Lúc này,trước dải cây xanh bên lề đường,một nam một nữđang đứng đấy.

Bên tai cô vang lên giọng nói của người đàn ông trung niên: “Tôi vừa mới thấy cậu ấy vàbạn gáiđanghẹn hò ở dưới lầu, côđi ra bây giờ không chừng có thể gặpđược.”

Ông chủ Chu này năm nay ngoài bốn mươi, đã kết hônvà có con.

Người đàn ôngtrung niên dừng ở sát vách, thulạitầm mắt, móc chìa khoá mở cửa. Bước vào trong nhà trước rồiquay đầu nhìn cômột chút: “Mỹ nữ, cô có việctìm tiểu Tạ?”

Cô hít sâu một hơi khí lạnh, khóe môi liềnmở ra một vòng,giọngđiệumỉa mai, kéo valihành lý của mìnhđi qua, giẫm chân lên mặt dây chuyền kia, bướcđi tronglànmưa bụi.

Khương Ngâm nghĩ mìnhnhớ lầm số phòng, lấy điện thoạiraxác nhận một lần, xác định không có tìm nhầm lạigõ cửalần nữa,vẫnkhông có động tĩnh.

Bên kia điện thoạitruyền đếngiọng nóiấm ápcủa Tạ Thiệu Viễn, Khương Ngâm lập tức đứng hình.

“Dùng cái kia nói chuyện phiếmcó cảm giác rất xa cách, nên anh khôngquá thích.”Tạ Thiệu Viễn cười cười,trầmmặc một lát,lại hỏi, “Emcòn ổn không?”

Với hình ảnh này, Khương Ngâm có thểnhẹ nhõmmàphản báclạinhững tin đồn thất thiệtkia.

Cẩn thận tính ra, cũng chỉ mới ba tháng ngắn ngủi.

Dư luận không ngừng chỉ trích, Khương Ngâm bất đắc dĩ bị phòng làm việc cách chức tạm thời, ở nhà đóng cửa.

Đây làđườngTạ Thiệu Viễnlúcvề nhà phảiđiqua,nhất định có thể nhìn thấy.

Nhìn thấy ngoài trời mưa rơi không ngớt, Khương Ngâm quyết địnhvẫn làđi khách sạntrước,sắp đặt chỗ ởmột chút, mọi việc đềuchờ gặp Tạ Thiệu Viễn lại nói.

Khi đó cô thực sự tin tưởnganh tarất yêu rất yêu cô.

Côbuông lỏngđầu ngón tay, nhìn cái dùrơi ởbên chân, nằm trong vũng nướctrước cửa chung cư nơi con búp bê kia cũng vừa rớt xuống,.

Người này bình thường ngoại trừ like Weibo cho cô, chưa từng bình luận đôi câunào.

Đợi nguồn sáng kiabiến mất, tâm trạng Khương Ngâm tốt lên đôi chút, lần theo phương hướngánh đèn vừa rồitrừngmắtmột cái.

Cho tới bây giờ, Khương Ngâmcó chút không thể tin những gì mình vừa mới nghe được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Ngâm đang địnhkhom lưng nhặt lên, ánhđèn xechói mắt phía trướcchiếu tới.Trước mắt cô lóa lên, cái gì cũngkhôngnhìnthấy, chỉ có thể nhấc cánh tay che chắn ánh sáng.

Beta: Xu

Saolại là Tạ Thiệu Viễn,côchưa từng nghĩ tới fan hâm mộnàysẽ là người bên cạnh.

Trùng hợp là hai ngườiđangđứng dưới đèn đường, mộttayngười đàn ông cầm dù che mưa, taycòn lạicởi áo khoáctrên người, choàng lên vai cô gái.

Ngoài ý muốn nhậnđược một bó hoa báchhợp, trên tấm thiệp có ghi:[gióquá lưu ngấn, emquá lưu tâm. Khương Ngâm, bất cứ lúcnào anhcũng luôn ởsau lưng em. —— Tạ Thiệu Viễn]. Lúc nhìn thấy câu nói này,Khương Ngâm run lênmấy lần, nghĩ đến weibocủangười kia, côdường nhưkhông chút nghĩ ngợi gọiđiện thoạichoTạ Thiệu Viễn.

Có người tìm thấy hình ảnh ông chủChucủa tạp chí Tinh Triệtnhờ nhân viênđóng gói vòng tay ở một cửa hàng chuyên kinh doanh trang sức nào đó,màvòng taytrong đócùngchiếc trêncổ tayKhương Ngâmgiống nhau như đúc.

Đầu Khương Ngâmonglênmột chút, biểu tình trên mặt trong nháy mắt cứng đờ. Từng tầng tia chớpxé toạc mây đen,tiếng sấm rềnầm ầmvang lên, không bao lâuthì trờimưa xối xả.

Việc này vẫn không khiến đôi nam nữ kia phát giác điều gì, người phụ nữômlấy eoTạ Thiệu Viễn, hất cằm lên nói với anh ta điều gì, cử chỉ thân mật.

Cô hỏi anh tagần đâycó thời gian hay không,đến Trường Hoàn, cô mời anh taăn một bữa cơm.

Vậynên hômđó,hai vợ chồngông chủ Chu và bàChu cùng đi cửahàngtrang sức, vòng tay là mua chobàChu.Có người vì mượn đề tài để bôi đen cô,cố ý cắt bỏ ảnh bà Chu.

MàTạ Thiệu Viễnlạiquá kiên trì,bền lòng, từ đại họcchođếnkhibướcchânvào xã hội, một mực không chịu từ bỏ.

Bên kia im lặnghai giây, nói: “Trên mạng.”

Lúc đầu cô đối với anh ta không có chút cảm giácnào,cự tuyệt thẳngvô số lần.

Editor: Sue (đọc tại Qidian-VP.com)

Hoặc làcó cô gái nào đóđang theo đuổi anh ta? c*̃ng có thể người kiacóquan hệ không tốt với Tạ Thiệu Viễn, cố ý gây mâu thuẫn.

Sau khi gọi thông, cô khó mà bình tĩnh được: “Người hâmmộ kia…”“Đúng, là anh.”

Đoạn thời gian đóchỉ cầncôđăng nhập Weibo, thìcó thể thấyđượcvô sốlờichửi rủa vàtrào phúng.

Cô tìm đượcmột câydù che mưaở trong túi, nó dường như bị vướng thứ gì đó không lấy ra được. Khương Ngâm rũmắt kiểm traliềnphát hiện mặt dâychuyềnmóc bên trên cán dù bị quấn vào khóa kéo bên trong của túi xách. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cũng không biết làm thế nàomà quấn vào nhau, côthử gỡmấy lần, vẫn không gỡ được, hơidùng sức kéo một cái, mặt dây chuyền cùng khóa kéoliềntách ra.Mộtconbúp bênhỏbị kéo rơixuống đất trong vũng nước nhỏ ở bậc thang phía dưới.

Khương Ngâm làmột ngườinhan khốngmãnh liệt,đặc biệt là lúc trước đãthấy qua cực phẩm nam nhân,nênphẩm vị lại càng cao.

Đứngbênngoài khẽ gõcửa phòng, đợi mộtlátkhông có động tĩnhgì.

Mưa bụi nghiêngnghêngđánh vào mặt, Khương Ngâm cảm thấy dường nhưcó một thanh đao xuyên qua người cô rấtđau, sống lưng nổi lên từng trận lạnh lẽo.

Là Tạ Thiệu Viễn.

Sáng sớm hôm sau, Tạ Thiệu Viễn xuất hiện trước cửa nhà cô.

Theo động tác của anh ta, dù che mưa nghiêngvề một bên, nương theokhoảng cáchgần, Khương Ngâm thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông.

Lúc ấy, hạnh phúc đến qua bất ngờ,Tạ Thiệu Viễncó chút không biết phải biểu lộ thế nào. Đến bây giờ, kí ức trong cô vẫn còn như mới

Khương Ngâm thừa nhận, khi biết Tạ Thiệu Viễnvì cô màâm thầmlàm nhiều việc như vậy, trong nháy mắt, côđộngtâm.

Cô đoánlàTạ Thiệu Viễn cùng đồng nghiệp nữđang nói chuyện công việcnên mớibịngười kia hiểu lầm.

Hơn chín giờ đêmthứ sáu, Khương Ngâm đếnnơi ở củaTạ Thiệu Viễn, một chung cưở ngoại ô.

“Rất tốt.” Giọng nóiKhương Ngâm dần dần có chút kích động, “Anhgiúp tôitìm bằng chứng, làm chonhững lời đồn kia tựđộngsụp đổ, đãgiúp tôi một việc lớn! Đúngrồi, saoanhtìm đượcảnh chụpông chủChu và bàChu cùng đimuatrang sức?”

“Thật là mò kim đáy biển, chắc hẳn anh đãtốn rất nhiều thời gian, cực khổ cho anh quá.”

“… Cảm ơn anh, Tạ Thiệu Viễn!”

Nhưng hôm nay, người đàn ôngkia đang cùng người phụ nữ khác ôm hônnhau.

Đến cùng là ai chứ? Lúc này chuông cửa vanglên, Khương Ngâm không có gọi thức ăn ngoài, c*̃ng không có chuyển phát nhanh, thắc mắcchạy ra mở cửa.

Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật.

Khương Ngâm chưa từng gặp người nào kì quái, thần bí như thế, thầmlặng theo dõi cô, rồi ngay tại thời điểmcô khó khăn nhất lại xuất hiện giúp đỡ.

Mang theo tâm trạng cảm kích vô cùng, Khương Ngâm gửi tin nhắn cho người kia:[Chào ngài, rấtcảmơn ngàivì đã đăng ảnh chụp lúc này, tôi thực sự phi thường cảm động, không biết làm thế nào mới thể hiện đượclòng biết ơncủa tôi dối với ngài?]đối phương chưa trả lời.

Khương Ngâm kéo hành lý từ chung cư đira.Gió đêm đầu hạ mát mẻhòa cùngmưa bụilành lạnh, tranh nhau chen lấn, chui vào những khe hở quần áo cô.

Người đàn ôngnói: “Tôi vừa mới thấy cậu ấy vàbạn gáiđanghẹn hò ở dưới lầu, côđi ra bây giờ không chừng có thể gặpđược.”

Mà trên thực tế, lúc Khương Ngâm chụp trang bìa cho tạp chí, toàn bộ hành trình chỉ cùng chủ biên bên kia trao đổi, đến mặt của ông chủ Chu còn chưa nhìn thấy.

—— Ở trước quầy trang sức nào đó, ông chủ Chu nhờ nhân viênđóng góichiếcvòng taykia, màbàChucòn đứng bên trái ông ấy để chờlấy đồ cùng nhau.

Ở quán ăn sáng, Khương Ngâm chủđộngđề xuất với anh ta ở bên nhauthử xem một thời gian.

Dưới hiên đèn đã lâu khôngtu sửa, lúc sáng lúc tối, cùng với âm thanh dòng điện xì xì, bầu không khítrở nênquỷ dịkhông nói lên lời.

Hô hấp của Khương Ngâm chợt ngừng lại, con ngươi bỗng dưng phóng đại.

Tạ Thiệu Viễntheođuổicôsáu năm.

Tạ Thiệu Viễn, chúng ta chia tay.

Mặt dây làphiên bảnhoạt hìnhmột cặp búp bê tình nhân, Sau khi ở bên nhau, Tạ Thiệu Viễn liền đưa cho cô.

Đây là lần đầu tiên Khương Ngâm nhận được bình luận của người đó, không có chữ gì, chỉ cómột bức ảnh.

Tạ Thiệu Viễn bất đắc dĩ lắc đầu,ômlấy áo khoác bọc cả người phụ nữ, hôn lên tráncô ta một cáivô cùng ôn nhu,sủng nịnh, rồinói câu gìđó, lát sau lạicúi đầu, hôn sâu người phụ nữ ấy.

Cô còn nhớ rõ lúc mình đồng ý hẹn hò với Tạ Thiệu Viễn,đáy mắtanh talấp lánh ánh sáng, hưng phấn như một đứa trẻ, ôm cô thật chặt và hứa sẽ luôn bảo vệ cô cả đời. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngoại trừ like Weibo,anh có bao giờ nói chuyện đâu?”

Kế hoạchban đầulà tạo cho Tạ Thiệu Viễn một niềm vui bất ngờ,sau đó mới đi tìm khách sạn ở gần đấy, bây giờ anh ta còn đang tăng ca, Khương Ngâm quyết định đi khách sạn tìm chỗởtrước, chútnữalạigọi điện thoại nói chuyện nàycho Tạ Thiệu Viễn.

Trêntaycầm dù che mưacó treo mặt dây chuyền tình nhân, côđột nhiên cảm thấy thật bẩn.

Thân hìnhKhương Ngâmhơi ngừng lại, ngẩng đầu.

Bởi vìlúc trước có mấy lần gửi quà cho Tạ Thiệu Viễn nênKhương Ngâm biết địa chỉ hiện tại c*̉a anh ta, sau khixuống máy bay liềnđón xe tớiđó.

Thế là Khương Ngâm cứ như vậy thuận lý thành chương bị dán mác“Tiểu tam”, toàn mạnglên án.

Khương Ngâm còn đứngtrướccửa nhàTạ Thiệu Viễn, cùngngười đàn ôngtrung niên liếcnhìnnhau.Thấyông tatừng bước một điđến gần mình,Khương Ngâm vô thứcnắm chặt tay cầm hành lý.

Trùng hợp chính là,thời gian trướcKhương Ngâmchụpchotạp chí Tinh Triệt một kỳ tập san mới.

Ba tháng trước, Khương Ngâmđăng ảnhmặt trời mọc lên Weibo. Trongảnh cô không lộ mặt, chỉ đưa tay trái ra so với mặt trời, cùng dòng trạng thái:Chúcmọi người sáng sớm tốt lành!

Khương Ngâm nắm chặt tay cầm dù che mưa chưa kịp mở ra.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2