Kết Hôn Rồi Dụ Dỗ Em
Dạ Tử Tân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4
Đó cũng là lần cuối cùng cô gặp mặt Doãn Toại.
Đứng trước bồn rửa tay buồn bã, ỉu xìu, nhìn mình trong gương đột nhiên có chút giống oán phụ.
Mỗi ngày chỉ chú tâm một việc—— theo đuổi giáo thảo đại học C, nhân vật phong vânnhất nhì của hệ tài chính, Doãn Toại.
Thân hình Khương Ngâm bỗng dưng thẳng băng, nghĩ là anh nhận ra mình, bị dọa đến nỗi hô hấp kém chút nữa ngừng lại.
Cô vì chút chuyện này mà nghĩ quẩn, còn nhốt mình trong nhà vệ sinh không dám gặp người, không khỏi cũng quá để mắt đến tra nam kia!
Khương Ngâm mang theo ủy khuất cùng không cam lòngđi đại học C hệ tàichính họcnửa tháng, cùngba mẹđấu trí đấu dũng.
Ở sảnh yến hội, âm nhạc uyển chuyển, du dương xuyên thấu màng nhĩ, Doãn Toại liếc mắt nhìn xuống cảnh ăn uống linh đình, nhàn nhã nói: “Bỏ quên đồ vật thì tự mình đi tìm.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Doãn Toại nói chuyện không hề nể mặt mũi, lại là ngay trước mặt Tạ Thiệu Viễn, Doãn Ánh Phù chỉ cảm thấy vô cùng khuất nhục, không kiềm chế được cảm xúc, hai hàng nước mắt thi nhau rơi xuống.
*Lá mặt lá trái: lật lọng, tráo trở, không trung thực.
Nhân viên vệ sinh vừa quét dọn xong, trong phòng vệ sinh không ai.
Kết quả cuối cùng đều là thất bại.
Vốn dĩ Khương Ngâm cảm thấy ngột ngạt trong lòng, lúc này khóe môi nhếch lên thật cao, tâm tình thoải mái đi lên.
Đã nhiều nămtrôi qua, mỗi lần nhắc đếnDoãn Toại,vịđại lãođỉnh cấp,tiếng tăm lừng lẫytronggiới kinh doanh, Khương Ngâm lại cảm thấy một nỗinghẹn khuất không biết từ đâu dâng lên trong lòng.
Không nghĩ tới thế mà có thể nhìn thấy một màn vô cùng hả giận.
“Cậu nói vậy cũng đúng.” Dương Thư nhìn lễ phục trên tay, lại dò xét trên người Khương Ngâm một vòng, trước mắt bỗng sáng lên, “A, Khương Khương, số đo bộ lễ phục này dường như rất vừa vặn, thích hợp với cậu, dáng người này, gương mặt này, không chừng có thể áp chế được, hay là cậu thử một chút?”
Khương Ngâm phát hiện điện thoại bị bỏ quên ở bồn rửa tay nên trở về tìm, kết quả không thấy, cô đoán là Doãn Toại cầm, do dự rồi quyết định tới hỏi một chút.
Khương Ngâm cảm thấy buồn cười: “Anh quản được sao?”
Căn cứ vào tin đồn người đó ở đại học C không gần nữ sắc, Khương Ngâm cảm thấy lúc ấy cô có thể đã cướp đi nụ hôn đầu của Doãn Toại.
Nửa tháng náo loạn ở đại học C, Khương Ngâm chưa bao giờ đi huấn luyện quân sự, trên lớp học hầu như đềukhông thấy bóng dáng.
Hai người trò chuyện bát quái với nhau: “Nghe nói ông chủ WHOLE LIFE tuổi tác không lớn lắm, thật đúng là tuổi trẻ tài cao, anh ta lại có thể làm cho một công ty đang đứng trước bờ vực phá sản khởi tử hồi sinh*, thủ pháp này rất có phong thái sét đánh lôi đình của Doãn Toại lúc trước khi chỉnh đốn và cải cách Truyền Thông Tinh Đồ”
*Phượng hoàng nam: nhữngngười đàn ông chuyên bám váy vợ.
Quả nhiên Doãn Toại vẫn là có trí thông minh, không nhìn trúng loại khổng tước nam Tạ Thiệu Viễn này.
Đã nhiều năm trôi qua, cũng không biết anh có còn ghi hận cô không.
Côtheo đuổi Doãn Toại không thành công, Tạ Thiệu Viễn lại thuận lợi trèo lên em gái Doãn Toại.
Dương Thư ngây người hai giây, giơ ngón tay cái lên về phía cô: “Khương Khương, tuyệt! Bộ lễ phục này quả thực vì cậu mà làm ra!”
Bộ lễ phục này của KD&L được thiết kế rất đơn giản, kiểu dáng thông thường, không có trang trí gì lòe loẹt, đây cũng là điểm khiến bộ màu đỏ trở nên thu hút, còn màu đen lại lộ ra sự ngột ngạt là nguyên nhân chủ yếu làm cho người ta không thích.
“Nói cô bé kia một hồi không tìm thấy điện thoại chắc hẳn sốt ruột lắm, không cho người đưa qua thật à?”
Cục diện đột nhiên trở nên như vậy, Tạ Thiệu Viễn chỉ có thể cười hối lỗi với Doãn Toại: “Hôm nay thật thất lễ Doãn tổng, tôi ở đây nhận lỗi với ngài.”
Từ phòng vệ sinh ra, hai người không thích ở trong sảnh tiệc lá mặt lá trái*, nên yên lặng dựa vào lan can tầng hai nói chuyện phiếm.
Ba mẹcôđều là giáo sưhệtài chínhđại học C.Lúc cao trung,tương lai Khương Ngâmđãđược định hướngrõ ràng: Thi vào đại học C ngành tài chính, sau nàytiến vào CBD, trở thành một tinh anh trong giới tài chính.
Đối mặt với Khương Ngâm, Tạ Thiệu Viễn biểu tình chớp mắt cứng lại, môi mỏng mấp máy mấy lần, cuối cùng không nói gì.
Sảnh yến hội xa hoa, mê người, tuấn nam mỹ nữ mặc lễ phục đi lại thành đoàn, nâng ly cạn chén.
Khương Ngâm nhìn xuyên qua tấm gương, trước mặt là dáng người cao thẳng, chân dài vai rộng, mày kiếm nồng đậm, cặp mắt đào hoa sâu thẳm thâm thúy, ẩn chứa mấy phần nhu tình trời sinh, cả người vô cùng nhã nhặn.
Hai người tiếp tục nói chuyện phiếm, hoàn toàn xem một nam một nữ bên cạnh là không khí. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Ngâm thoáng nhìn xuyên qua tấm gương, gật đầu: “Khách sạn tổ chức lễ kỉ niệm 30 năm thành lập, tớ là vị khách may mắn nên được tặng.”
Vô cùng tự ti.
Khương Ngâm nghẹnlại, sờ mũi một cái: “Không mù sao? A, khả năng là tớnhớ lầm người.”
Khương Ngâm thoáng thở ra một hơi, đóng lại vòi nước, tay cũng không thổi khô, nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này.
Thật sự là một người đàn ông đáng sợ.
Kiều Kế Hằng khoác một cánh tay lên trên lan can, nghiêng đầu: “Cậu cầm điện thoại của con gái người ta, không định trả lại hả?”
Đến khi cảm nhận được một ánh mắt rơi trên người cô, Khương Ngâm bỗng dưng ngẩng đầu, liền đụng phải một đôi mắt đen nhánh như mực.
“Thử một chút nha, dù sao thời gian từ đây đến tiệc tối vẫn còn sớm.” Dương Thư tràn đầy phấn khởi đẩy cô đi thay trang phục.
“Ai da, sao có thể hào phóng như vậy!” Dương Thư cầm lễ phục lật tới lật lui nhìn, lại có chút tiếc nuối mở miệng, “Nhưng mà ta nhớ là bộ sưu tập này năm nay tung ra hai mẫu thiết kế, kinh diễm nhất chính là bộ màu đỏ kia, bộ màu đen này bị nhiều người trên mạng châm chọc nói rằng người mẫu mặc vào đều không áp chế được, chung quy là vì quá âm u đầy tử khí, mặc vào giống như đi dự tang lễ. Khách sạn sao lại đưa bộ này, rất khó để mặc”
Hôm nay cô ta mặc một bộ lễ phục màu trắng hở vai, tóc dài uốn gợn sóng xõa trên vai, trông tươi mát dịu dàng, linh khí động lòng người.
Việc này còn dẫn đến bóng ma tâm lý.
Nếu Doãn Toạithừa nhậnngười em rểTạ Thiệu Viễn này, thì thực sự là vả mặt cô.
Doãn Ánh Phù kéo cánh tay Tạ Thiệu Viễn đi tới, đúng lúc đụng phải Khương Ngâm vừa mới đến.
Nhưng đến nay đã một năm rưỡi, Truyền Thông Tinh Đồ đã trở thành một ngọn núi lớn không thể rung chuyển trong giới giải trí, thậm chí dần dần cản trở vị thế của Tập đoàn Doãn thị.
Chính vì lúc trước có quan hệ hợp tác, phòng làm việc mới có vinh hạnh nhận được thư mời tiệc tối của WHOLE LIFE.
Nói không chừng trong lòng Doãn Toại, còn có chút thâm cừu đại hận với cô.
Kết quả người ta lại không đồng ý làm bạn trai cô!
Doãn Ánh Phù cố duy trì nụ cười, đi gần sát bên Tạ Thiệu Viễn mấy, cả người cơ hồ ngã vào trong ngực anh ta, mở miệng dịu dàng nói: “Nhanh lên nha, anh trai em là tổng tài của Truyền Thông Tinh Đồ, bình thường rất bận rộn, hiếm khi có mặt những trường hợp như thế này, cũng không biết anh ấy sẽ ở đây dự bao lâu, nếu trễ một chút không chừng sẽ không thấy được.”
Khương Ngâm cố gắng giảm xuống cảm giác tồn tại của mình, bấm nước rửa tay, cúi đầu giả bộ như đang nghiêm túc rửa tay.
Trùng hợp, lúc này có hai người đàn ông mang âu phục giày da một trước một sau, đi ra từ phòng vệ sinh nam đối diện.
Địa điểm của tiệc tối thời thượng là ở khách sạn Viễn Thương Phong Dịch, chủ sự thực chất là Châu báu WHOLE LIFE dưới trướng Tập đoàn Xa Thương.
Doãn Toại rốt cuộc nhấc mí mắt lên, ánh mắt lúc nhìn về phía Doãn Ánh Phù thanh lãnh,uy nghiêm, không thương hoa tiếc ngọc chút nào, thậm chí còn không che giấu sự chán ghét của bản thân: “Đừng mượn danh của tôi ở bên ngoài làm việc, càng đừng tưởng rằng bây giờ cô sửa thành họ Doãn thì sẽ là người Doãn gia, tôi và cô không có nửa điểm quan hệ nào.”
Không biết cô đã đứng đấybao lâu, yên lặng nhìn một màn này, lúc chạm mắt với Tạ Thiệu Viễn, còn cố ý hạ mi, vẻ đắc ý lộ rõ trên mặt, chỉ thiếu điều đốt pháo, vỗ tay hoan hô.
Cổ áo thiết kế hình chữ V làm lộ rõ cái cổ thiên nga tinh tế, hoàn mỹ, xuống chút nữa là phần xương quai xanh gợi cảm mê người. Lễ phục và cơ thể dán chặt vào nhau, phô bày ra đường cong nữ tính,lung linh, uyển chuyển, hai bên trái phải là tay áo lụa trắng rộng lớn phiêu dật, nhẹ nhàng múa theo cơn gió nhỏ sau đó lại rủ xuống, tựa thiên nga đen giương cánh muốn bay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một lát sau, anh đem ánh nhìn dời về phía sảnh tiệc, tựa như đang tìm thứ gì.
Khương Ngâm sửng sốt một chút, lắc đầu: “Tớ cảm thấy quá phô trương rồi.”
“Nhận lỗi với tôi…” Doãn Toại lành lạnh kéo khóe môi một chút, giơ cánh tay lên phủi phủi ống tay áo, cao cao tại thượng liếc nhìn anh ta: “Cậu có tư cách sao?”
Cô xinh đẹp, hoạt bát như thế,là tiểu tiên nữ khéo léo hiểu lòng người, lại để chính mình mặt nóng dán mông lạnh, theo đuổi nửa tháng, mỗi ngày đềumua bữa sángcho anh, cùng nhau đi học, đưađồăn khuya, ân cần biết nhường nào?
Dù sao để mặc một bộ váy đen phổ thông, đơn điệu mà lại toát ra được phong phạm của nữ thần, trổ hết tài năng, thì quả thực có chút làm khó người ta.
Đây là lần đầu tiên trong đời cô theo đuổi một người, đặt vào đó biết bao sự nhiệt tình.
Tạ Thiệu Viễn mỉm cười tiến lên hai bước, đưa danh thiếp cho Doãn Toại: “Doãn tổng, tôi là Tạ Thiệu Viễn, xin ngài chiếu cố nhiều hơn.”
Khương Ngâm một mình đứng đấy, nắm chặt tay thành nắm đấm.
Khi đó không ai xem trọng Doãn Toại, cho là anh ép tổng tài Doãn Thi vào vị trí không mong muốn, đơn phương muốn đem Doãn thị ở dưới trướng một công ty nhỏ, không đáng chú ý như Truyền Thông Tinh Đồ này, quả là quyết định ngu xuẩn.
Lúc này, một giọng nữ tràn đầy hưng phấn truyền đến bên tai, cuống họng giống như cố ý thân thiết gọi anh: “Anh trai”
*Khởi tử hồi sinh: cứu sống người/ vật cận kề cái c·h·ế·t hoặc vừa mới c·h·ế·t.
Lại không nghĩ rằng, anh vẫn như cũ không để cô ta vào mắt.
Khương Ngâm thân hình cứng đờ, cảm giác được một áp lực vô hình, trong lúc nhất thời đầu cô cúi xuống ngày càng thấp.
Khương Ngâm xưa naykhông thiếu người theo đuổi, nhưng lại làmộtnhan khống, đối với những nam sinh theo đuổi cô, cô đúng thật là không để ý mấy.
Doãn Ánh Phù biết Doãn Toại xưa nay không xem cô ta và mẹ cô ta là người Doãn gia, càng không thừa nhận người em gái là cô đây.
Ánh đèn lầu hai không sáng tỏ như ở sảnh tiệc, bóng đen lưu động, tầm mắt anh rơi vào bàn tay đang kéo tay người đàn ông kia của Doãn Ánh Phù, đáy mắt nhiễm mấy phần ý lạnh thấu xương.
Lúc Doãn Ánh Phù và Tạ Thiệu Viễn thoáng chạm mắt với cô, Khương Ngâm nhịn không được,chậc chậc hai tiếng: “Ngài biên kịch tương lai, thấy người sang bắt quàng làm họ có thành công không?”
Hóa ra không phải nhận ra cô.
Nhìn thấy tướng mạo của nguời đàn ông theo sau, ánh mắt anh dần trầm xuống.
Beta: Xu
Giống như một nữ vương cao quý bên trong tòa lâu đài cổ mỹ lệ thời Trung cổ.
“Vậy không được, sao có thể để cậu một mình,vẫn là cùng đi đi.”Khương Ngâm bỏ bút kẻ mắt xuống, từ trong túi trang điểm lấy ra một thỏi son đỏ, bôi một lớp nhẹ nhàng lên môi, nhấp môi dưới, “Tớcảm thấy Doãn Toại mặc dù mắt mù, nhưng làmđại lãotronggiới kinh doanh, anh tamiễn cưỡng cũng coi như làsinh vậtIQ cao, không đến mức có thể coi trọngloại tiểu nhânnhư Tạ Thiệu Viễn a?”
“Vậy bây giờ chúng ta liền đến đó.”
Trong hốc mắt Doãn Ánh Phù nổi lên hơi nước, giọng nói nhẹ nhàng, thì thầm, có mấy phần điềm đạm, đáng yêu.
Tay Tạ Thiệu Viễn còn đưa danh thiếp ra, rút lại không được mà không rút lại cũng không xong, chỉ có thể đưa mắt về phía Doãn Ánh Phù.
Doãn Toại lắc lắc đầu ngón tay dính nước, trông thấy điện thoại nằm trong giỏ để đồ bên cạnh, nhìn về phía thân ảnh vừa biến mất kia một chút, dùng khe hở giữa ngón trỏ và ngón giữa gắp lên.
Khương Ngâm soi gương, nhìn kỹ khuôn mặt đã trang điểm một chút, đứng dậy đi tới: “Dù sao là đồ được tặng, không có tốn tiền.”
Kiều Kế Hằng nói: “Tiểu tử Tần Hi kia cũng thật là, WHOLE LIFE tổ chức tiệc tối thời thượng mời chúng ta đến để chúc mừng cậu ta, thế mà cậu ta lại không bay từ London về gặp mặt.”
Cô tối nay trang điểm nhẹ nhàng, đẹp tinh xảo phối hợp với lễ phục đen mặc trên người, lại phi thường chói sáng!
Khương Ngâm từng chụp quảng cáo cho Châu báu WHOLE LIFE ở Anh quốc.
Dương Thư chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, điểm nhẹ vào trán cô: “Tớ cần phải nhắc nhở cậu, tối nay tra nam và tiểu tam c*̃ng sẽ ở đấy, cậu không trang điểm thật xinh đẹp thì làm sao lấy lại danh dự được?”
Cho đến khi gặp được Doãn Toại ở đại học C, bộ dáng anh tuấn,ánhmắt tựanhư hoa đào, ôn nhu đa tình, đúng làyêu nghiệtrơi xuống phàm trần,thựcsự là sắc đẹp thay cơm!
“Anh, bạn trai em rất muốn trở thành biên kịch, kịch bản của anh ấy cũng rất tuyệt, anh cho anh ấy một cơ hội có được không?”
Cũng khó trách vì tình.
Kỳ thật cô cùng Doãn Toại không chỉ có quan hệ giữa kẻ theo đuổi thất bại và người bị theo đuổi.
Doãn Ánh Phù nhận ra Khương Ngâm, ánh mắt đảo qua lễ phục màu đen trên người cô, khuôn mặt hiện lên kinh ngạc khó có thể tin được.
Trong đầu hiện lên cảnh Doãn Ánh Phù giới thiệu Tạ Thiệu Viễn với Doãn Toại, sau đó là hình ảnh một nhà bọn họ vui vẻ, hòa thuận, Khương Ngâm đột nhiên không có dũng khí trở về sảnh tiệc, chính mình cũng cảm thấy bản thân có chút đáng thương.
Tạ Thiệu Viễn cười ấm áp, chủ động ôm lấy eo của cô ta, hai người không nhìn Khương Ngâm, đi thẳng qua.
Nếu như anh mang thù, không chừng còn có ý định g·i·ế·t cô!
Nhưng lúc có thành tích thi tốt nghiệp trung học, Khương Ngâm giấu diếm ba mẹsửa chữa nguyện vọng, đăng ký vào đại học P hệ nhiếp ảnh.
Lúc này tất cả mọi người đều vây quanh Doãn Toại, lối đi nhỏ đến phòng vệ sinh phá lệ yên lặng.
Dương Thư nói thao thao bất tuyệt về Doãn Toại, Khương Ngâm không quan tâm, uống rượu trên tay.
ThấyKhương Ngâm nãy giờ không nói gì, lông mày còn thỉnh thoảng nhíu lại, Dương Thư nghĩ rằng cô đang lo lắng,liềntrấn an nói: “Dù saođêmtiệc này cũng chỉ là vui chơi giải trí, không có việc gì lớn, nếu không cậu ở lại khách sạn nghỉ ngơi, tớ đi một mình?”
Cô buông tay Dương Thư ra, nhấc váy lên đi về phía phòng vệ sinh.
Cũng may bên cạnh anh còn có một người đàn ông mặc âu phục khác, hai người dường như không chú ý đến cô, lúc này đang nói chuyện phiếm.
Vốn cho là, tối nay không ai có thể hơn cô ta một bậc, nhưng lúc này nhìn thấy Khương Ngâm, đáy mắt cô ta khó nén ghen ghét.
“…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ưu nhã, tài trí.
Doãn Toại đứng thẳng bên cạnh cô, mở vòi nước.
Kiều Kế Hằng c*̃ng nhìn qua: “Đây không phải điện thoại của cô bé vừa nãy để quên sao? Đúng rồi, lễ phục trên người của cô ấy, có phải là bộ màu đen của KD&L bị chửi rất thảm không, trên mạng đều nói lễ phục đó thiết kế có vấn đề, tớ thấy cô ấy mặc nó tựa như nữ thần, rất có phong phạm, nhìn rất đẹp a. Quả nhiên là lụa đẹp vì người.”
Khương Ngâm và Dương Thư ngồi ở trước quầy bar, tùy ý uống ly sâm panh trong tay.
Lúc trước, cô cực khổ theo đuổi Doãn Toại không có kết quả, ỷ vào nhiệt huyết tuổi trẻ, ngày nào đó tức giận bộc phát, đè mạnh anh xuống đất! Hôn!!!
Một giọng nói dồn dập từ phía chỗ ngoặt truyền đến: “Nghe nói anh trai em đến, chúng ta mau tới đó.”
Cô ta cứ nghĩ dù không nhìn mặt mũi của ba, hay nhìn ông nội ở phía trên, anh c*̃ng sẽ cho cô chút thể diện trước mặt người ngoài.
Lúc ngẩng đầu, cô nhìn thấy một một đôi tay thon dài, đẹp mắt vươn ra bấm bình nước rửa tay bên cạnh cô, rồi từ từ thu hồi, chậm rãi xoa xoa tay,từ đầu đến cuối ánh mắt đều không nhìn cô: “WHOLE LIFE đã đưa được vào thị trường trong nước, cậu ta trở về cũng là chuyện sớm hay muộn, hẳn là sắp tới đây.”
Theo câu nói rơi xuống, một nam một nữ xuất hiện tại góc rẽ.
Tạ Thiệu Viễn có chút ngượng ngùng, kéo Doãn Ánh Phù rời đi.
Dương Thư kiễng chân nhìn về phía bên kia, thấy rõ người tới sau trên mặt dần dần hưng phấn: “Là Doãn Toại! Trách không được nhiều người như vậy tiến lên chào hỏi, anh ta tối nay thế mà tới chỗ này thật, tớ chưa gặp anh ta ngoài đời bao giờ. Khương Khương chúng ta c*̃ng tới gần hơn xem một chút đi, không chừng còn có thể lấy được danh thiếp.”
Lông mày Doãn Toại hiếm khi nhíu lại, trông thấy Doãn Ánh Phù cười dịu dàng kéo tay một người đàn ông đi đến.
Doãn Ánh Phù mở miệng một tiếng đều nói Doãn Toại là anh trai cô ta, bây giờ xem ra, quan hệ giữa hai anh em cũng chả có gì đặc biệt.
Ánh mắt cứ như cô đã nhúng chàm qua người đàn ông khác.
Vừa mới xoay người, anh ta trông thấy Khương Ngâm mặc lễ phục màu đen, duyên dáng, yêu kiều, xinh đẹp động lòng người, đứng cách đó không xa,.
Kiều Kế Hằng nghe Doãn Toại phân tích, rất đồng ý: “Tiểu tử này đi một lần bảy năm liền, đã tới lúc nên trở về rồi.”
Mấy tháng trước, WHOLE LIFE được đưa vào trong nước, nhanh chóng xâm chiếm thị trường châu báu, trở thành ngôi sao trong giới thương nghiệp.
“Bây giờ?”
Về sau ba mẹnhìn côhoàn toàn khôngcótâm tư học tài chính, lúc này thái độmới mềm xuống, mặccô đi đến đại học P báo danh.
WHOLE LIFE ban đầu là nhãn hiệu Anh quốc, lúc gần như đóng cửa thì bị Tập đoàn Xa Thương thu mua.
Tiếng chuông điện thoại vang lên trong túi Doãn Toại, anh lấy ra nhìn qua một cái, bỏ lại vào túi áo, hỏi Kiều Kế Hằng: “Vừa nãy nói đến chỗ nào rồi?”
Chương 4
Doãn Toại lúc bấm nước rửa tay phát hiện bình trong tay trống không, anh liếc mắt về phía thân ảnh hận không thể đem mặt vùi vào bồn rửa tay bên cạnh, duỗi cánh tay to lớn xuyên qua trán Khương Ngâm.
Phượng hoàng nam* Tạ Thiệu Viễn kia có thể trèo lên Doãn Toại hay không, đều không có quan hệ gì với cô, leo lên được cũng là phượng hoàng nam, tiểu nhân! (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau đó, Doãn Toại đảm nhiệm chức Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc của Truyền Thông Tinh Đồ, thực hiện chỉnh đốn và cải cách toàn diện.
Khương Ngâm dùng lực lắc đầu, vứt hết cảm xúc tiêu cực ra, tiện tay để điện thoại di động trong giỏ đựng đồ, mở vòi nước.
“…”
Doãn Ánh Phù đã lôi kéo Tạ Thiệu Viễn đi tới, dáng vẻ tươi cười ngọt ngào: “Anh, đây là bạn trai em, anh ấy rất thích làm biên kịch, lại viết kịch bản tốt, có thời gian, anh nhìn xem sao?”
Chỉ là gương mặt kia lúc không cười, luôn mang theo vài phần lạnh lẽo, xa cách.
Lúc này, sau lưng đột nhiên xao động, các vị khách trong sảnh đều nhanh chóng chạy đến cùng một phương hướng, vây quanh người vừa tiến vào cửa chính.
Khương Ngâm cố gắng cười cười với Dương Thư, tận lực giữ vững bình tĩnh: “Cậu đi trước đi, bụng tớ đột nhiên không thoải mái, muốn đi phòng vệ sinh một lát.”
Lưng Khương Ngâm cứng đờ, chân không nghe sai khiến lùi lại nửa bước.
Cô giật mình, nhanh chóng xua tan u oán và phẫn uất trong lòng.
Lúc ấy vừa hay không có việc gì làm, lại muốncúp học chọc tức ba mẹ cô, thế là cô triển khai chủ động theo đuổi Doãn đại mỹ nam một cách quyết liệt.
Khương Ngâm tự giam mình ở gian phòng bên cạnh, ngồi trên bồn cầu chơi đùa cho hết thời gian.
Tạ Thiệu Viễn nghẹn họng một phen, lôi kéo Doãn Ánh Phù đi xa.
“Hả?”Dương Thư bị lời nàycủaKhương Ngâm làmcho hồ đồ một chút, “CậunóimắtDoãn Toạnnhìn không thấy sao?Không có đâu, tớ đã thấy ảnh chụp của anh ta ở trên tin tức, nhìn thật đẹp trai, nhưng lạikhông nghe nói anh talà người mù a, cậunghe được tin đồn ở chỗ nào vậy?”
Trong lúc đó Dương Thư gửi vô số tin nhắn hỏi cô vì sao vẫn chưa ra, lại liên tục điện thoại oanh tạc.
Vì quá gây chú ý trong các giới, nên đêm nay đã tổ chức một buổi tiệc tối từ thiện thời thượng, long trọng.
Tạ Thiệu Viễn nhìn cô một cái thật sâu, không so đo với cô, còn tự cho là lo lắng, nhắc nhở cô: “Rời khỏi đây, đừng trêu chọc loại người này.”
Khương giáo sư cùng Lương Văn nữ sĩ tức giận không nhẹ, nói chụp ảnh là không làm việc đàng hoàng, tịch thu giấy báo nhập họccủa cô, dự định vận dụng hết tất cảquan hệvà tài nguyêncó được, để cô vào đại học C học tập.
Ngày thứ hai cô liền đi đại học P báo danh.
Editor: Sue
Giọng nói kia, ý vị khoe khoang với Khương Ngâm vô cùng rõ ràng, sợ người bên ngoài không biết cô ta có anh trai tài giỏi.
Rơi vào đường cùng, Khương Ngâm chỉ có thể chậm rãi từ phòng vệ sinh bước ra.
Bên tai là tiếng nói ngọt ngào, kéo dài không tiêu tan của Doãn Ánh Phù, lại nghĩ tới nụ cười nịnh nọt của Tạ Thiệu Viễn, cô không hiểu sao cảm thấy một trận buồn nôn.
Năm ngoái, Doãn Toại vừa từ Mỹ trở về, tiếp nhận Truyền Thông Tinh Đồ, rồi đem cả công ty thay máu, Doãn chủ tịch là ba của Doãn Toại c*̃ng tuyên bố từ chức, khiến cho giới thương nghiệp một phen rúng động.
Thật đúng là… Oan gia ngõ hẹp.
Thế nhưng khoảnh khắc Khương Ngâm đổi lễ phục bước ra, Dương Thư liền thay đổi cách nhìn lúc trước.
Cô ấy chuyển động con ngươi, đề nghị: “Cái váy đen KD&L này từ lúc ra mắt đến nay, chưa từng có người mặc nó ở bất kỳ tiệc tối nào, nếu không đêm nay cậu hãy mặc bộ này đi, truyền thông khẳng định sẽ chú ý tới, chắc chắn sẽ đẹp điên đảo, lấn át tất cả, sáng mù mắt bọn chúng!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.