Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Khách Dị Giới
Unknown
Chương 40: Luyện Thần Kỳ tam đoạn.
Phụ cận sơn cốc Thanh Độc Yêu Lang, yên tĩnh không một tiếng động.
Rất im ắng, ngay cả một tiếng chim kêu, bước chân yêu thú cũng không xuất hiện.
Đã là ban ngày, ánh nắng giống như từng tuyến lửa, xuyên thấu qua bụi cây chui vào trong sơn động.
Trong động hai người hơi thở đều đặn, vẫn duy trì tư thế xếp bằng, yên lặng tu luyện.
Ầm ầm!
Hai tiếng nổ nhỏ vang lên, không khí xung quanh kịch liệt chấn động một hồi rồi biến mất, tựa hồ như chưa có gì xảy ra.
Không biết qua bao lâu, Nguyên Xương từ trong tu luyện tỉnh lại, xoay cổ, vặn người, đứng lên chậm rãi vận động khớp xương.
Luyện Thần kì tam đoạn!
Hít sâu một hơi, Nguyên Xương cảm thấy thanh thần khí sáng, cảm giác mỏi mệt trên người đã không còn, ngũ quan linh mẫn hơn bao giờ hết.
Mượn nhờ áp lực mấy ngày hôm nay, hắn không ngừng tiến bộ về cảm ngộ, cùng thêm liên tục tích lũy linh khí từ linh thạch, hắn tiến bộ vô cùng thần tốc, một lần liền bước vào cảnh giới Luyện Thần kì tam đoạn!
Đứng ở cửa thạch động, hắn mơ hồ có thể nhận thấy được linh khí tồn tại trong thiên địa.
Linh khí đó tràn đầy trong không khí, phiêu đãng du đưa, không ngừng luân chuyển, tựa như một vòng tuần hoàn.
Hắn từng nghe qua một đạo lý, tất cả mọi thứ tồn tại trên đời đều tồn tại nơi khởi nguồn cả nó. Nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật.
Vậy thứ gì sinh ra nhất?
Là hư vô!
Đạo lí vẫn là đạo lý, có đạo lý sống sờ sờ ra đó, nhưng có đạo lý hư vô bất thực, chỉ có thể tồn tại đúng hoặc sai tại tâm niệm mỗi người, có thể sai với người này, nhưng lại đúng với người khác, tại một hoàn cảnh khác.
Hắn cũng cảm giác được trong thân thể mình sinh ra biến hóa, tựa như phát sinh trên mặt linh hồn cùng tinh thần, dường như đã phát sinh biến hóa về cả chất và cả lượng.
Tâm niệm khẽ động, Nguyên Xương đột nhiên trừng mắt, toàn bộ tinh thần tập trung vào một tảng đá nhỏ nằm ngoài cửa sơn động, đột nhiên cảm thấy như bản thân cầm nắm vào một vật gì đó, cực kỳ chân thực.
“Đây là…”
Nguyên Xương có chút vui mừng, cẩn thận cảm thụ một lát, mới có thể khẳng định đây chính là năng lực đặc hữu của tu sĩ Luyện Thần tam đoạn.
Mà năng lực này, chính là lấy ý ngự vật!”
Lấy ý ngự vật, chính là sử dụng tinh thần cường đại mà đi khống chế đồ vật khác, chỉ cần tinh thần lực đủ mạnh, liền có thể vận dụng vật ấy không khác gì chính thân thể mình đang điều khiển.
Tinh thần lực cường đại, trong lòng Nguyên Xương hiểu rõ, chính là linh hồn cường đại, tức có thể dùng tinh thần của mình trấn áp đối thủ, đây chính là một loại thủ đoạn công kích cực kì hữu hiệu, khi trong chiến đấu chỉ cần một giây xuất thần mà xuất kì bất kỳ thi triển ra linh hồn trấn áp khiến đối phương trong chớp mắt sinh ra trì trệ, từ đó chớp thời cơ đánh bại đối phương.
Nói cách khác, tinh thần lực cường đại, không chỉ là thủ đoạn khống vật, mà trên thủ đoạn ẩn giấu cũng là có được một con dao sắc bén vô cùng.
Quan sát trong chốc lát, ý cười ở miệng hắn lại càng đậm hơn, trong lòng hiểu cái năng lực đặc hữu này cũng không phải chỉ để không vật, mà còn chính là một thủ đoạn g·i·ế·t người cực kỳ bá đạo.
Đây chính là kiến thức từ kiếp trước của hắn, linh hồn hồn có thể trấn áp linh hồn, thủ đoạn vô cùng quỷ dị, thậm chí nếu cách biệt quá lớn thì có thể g·i·ế·t người trong vô hình mà không để lại bất kỳ dấu vết gì.
Trong thạch động không còn u ám, con ngươi xám nhạt của Nguyên Xương chuyển động, tầm mắt quét lên người Lữ Tiểu Linh.
Lữ Tiểu Linh vẫn còn duy trì tư thế tu luyện, xếp bằng ngay ngắn, đôi mắt nhắm chặt, trên người mơ hồ có linh khí lành lạnh tản ra, linh khí trong cơ thể cũng đang vận chuyển theo quỹ tích cực kỳ khác thường.
Sở dĩ quỹ tích vận chuyển linh khí trong thân thể nàng quỷ dị như thế là đến từ sự phối hợp hai công pháp là Chân Nguyên công và Bạch Liên quyết. Điều này có hại mà cũng có lợi, nói chung hai điểm bù trừ cho nhau, không hơn không kém, tuy nhiên hiện tại ưu điểm thấy rõ nhất là tốc độ tu luyện rất ổn định, hoàn toàn khắc phục điểm yếu luyện hóa linh khí chậm chạp của Chân Nguyên công.
Mấy ngày vừa rồi cũng khiến cho Lữ Tiểu Linh chịu một áp lực rất lớn, hai người bọn họ cũng thường xuyên đứng bên bờ vực sinh tử nên tiềm lực hoàn toàn bị ép ra, chỉ hai ngày tu luyện khôi phục liền đã tiến bộ một chặng rất lớn. Việc này không hề xấu, không giống như phục dụng đan dược tăng lên thực lực, đây chính là tự thân tiến bộ, thiên phú được nâng lên.
Bắt đầu từ điểm này, con người trong tuyệt cảnh nếu không c·h·ế·t sẽ có tiến bộ vô cùng vượt bậc, thậm chí là khủng khiếp.
Nguyên Xương nín thở ngưng thần, tập trung chú ý đặt lên người Lữ Tiểu Linh, đột nhiên phát hiện trong cơ thể nàng lại có một cỗ linh khí cực kỳ tinh thuần và hùng hậu đang lưu động.
Trong lòng hơi kinh ngạc, Nguyên Xương không nhịn được nhìn chằm chằm cơ thể Lữ Tiểu Linh vài lần, cau mày tinh tế cảm thụ trong chốc lát, kinh ngạc trong hắn lại càng nhiều.
Hắn phát hiện thế mà nội lực trong thân thể nàng lại đang gột rửa linh lực. Đúng vậy, chính là gột rửa. Bởi vì tuy rằng linh khí sau khí được luyện hóa và hấp thụ, chính là loại bỏ tạp chất bên trong mới có thể sử dụng. Nhưng trên thực tế thì tạp chất vẫn tồn tại sau khi hấp thu, bởi vì loại bỏ tạp chất kỳ thực cũng không hoàn toàn, chỉ có thể khống chế tạp chất ở một tỉ lệ an toàn mới có thể sử dụng.
Phát hiện này làm hắn rất ngạc nhiên, không thể tưởng tượng nổi thứ lực lượng của võ giả như nội lực lại có tác dụng thần kì này. Đây chính là một thiên đại phát hiện, bởi vì chỉ cần trong người có nội lực, trải qua liên tục luyện hóa cùng gột rửa có thể cho ra linh lực tinh thuần không kém gì linh lực được luyện hóa do tu luyện công pháp cao giai.
Ầm ầm!
Ngay lúc vẻ mặt hắn còn đang nghiêm túc quan sát, đột nhiên trong thân thể nàng đồng loạt truyền ra từng đợt dao động linh khí mạnh mẽ, có xu hướng tăng vọt lên phía trên.
Lữ Tiểu Linh đang đột phá!
Ba bốn đợt chấn động như thế vang liên liên tục, Nguyên Xương có thể rõ ràng cảm nhận được lực lượng cùng cảnh giới của nàng đang điên cuồng tăng lên, trong mắt không khỏi lóe lên một tia khiếp sợ.
Luyện Thể tứ đoạn, Luyện Thể ngũ đoạn, Luyện Thể lục đoạn!
Liên tục đột phá liền ba cảnh giới, khí tức chấn động xung quanh mới dần ngừng lại, Lữ Tiểu Linh hơi thở cũng nhẹ nhàng hơn, trên trán lúc này đã toát ra một tầng mồ hôi nhỏ, làn da đỏ ửng mê người.
Hắn biết, nàng sẽ rất nhanh tỉnh lại.
Quả nhiên không bao lâu, Lữ Tiểu Linh lông mi dài giật giật, cũng chầm chậm mở mắt ra.
Một đôi mắt ngây thơ trong sạch, đen nhánh như linh châu, ở trong sơn động sáng lên lung linh như một vì sao trên trời, tô điểm lên khuôn mặt tinh xảo của Lữ Tiểu Linh, làm nổi bật nàng trông như một tinh linh tinh nghịch, toàn thân tràn ra khí tức kiều diễm động lòng người khó mà tả hết.
Nguyên Xương ngây dại một hồi, cổ quái nhìn nàng, trong chốc lát lâm vào ngốc trệ.
“Huynh nhìn đủ rồi chứ?” Lữ Tiểu Linh khuôn mặt đỏ bừng cảnh giác nhìn Nguyên Xương, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Ngại cái gì, ngươi thích huynh ấy mà, sao còn xấu hổ…”
Từng tia ánh sáng lung linh óng ánh, lúc nàng duỗi người, từ giữa thiên không ngọc thủ của nàng làn ra, ánh sáng lung linh căng tràn sức sống, giống như một bàn tay tiên nữ, trong hư không chợt lướt qua rồi biến mất.
Lữ Tiểu Linh năm ngón tay run nhè nhẹ, hơi nắm vào, hai tay ôm trọn lấy nhau, thanh tú mà mỹ lệ vạn phần.
“Lâu không bẻ khớp tay, muội không làm được nữa rồi.”
Lữ Tiểu Linh tiếc nuối nói ra, lòng bàn tay kia không ngừng ép phần khớp đầu ngón tay lại nhưng vô hiệu.
Nguyên Xương hơi sững sờ một lúc, sau đó dịu dàng nói:
“Không nên bẻ khớp tay, muội là nữ nhân, không như nam nhân bọn ta, bẻ khớp tay sẽ khiến cho bàn tay to ra, trông rất xấu, hơn nữa sẽ ảnh hưởng tới sự cử động của bàn tay sau này.”
Lữ Tiểu Linh nhẹ nhàng gật đầu, sau đó vận chuyển linh khí toàn thân, khí tức thanh lãnh lại tỏa ra, cực kỳ mê người.
Thực lực của nàng đã có tiến triển, hiện tại đã là Luyện Thể kì lục đoạn, linh khí thanh thuần đang lưu động giữa thân thể, da thịt toàn thân trở nên óng ánh hơn, sắc mặt hồng hào, hai mắt trong suốt sáng ngời, tựa như tiểu cô nương rụt rè mấy tháng về trước đã không còn nữa, thay vào đó là một thiếu nữ đầy tự tin vè diễm lệ, khí chất toàn thân đã xảy ra biến hóa kinh người.
Sau khi mạnh lên, cùng với thời gian phiêu bạt cùng Nguyên Xương, Lữ Tiểu Linh lúc này quả thực so với nàng lúc trước càng là một trời một vực, không chỉ là trên khí chất mà còn ở thân thể.
Lữ Tiểu Linh giờ khắc này, ở trong mắt Nguyên Xương, tuyệt đối là mỹ nữ số một, bất luận là về tình ảm hay nhan sắc, nàng đều biểu hiện ra một cách kinh diễm, vượt xa so với những nữ nhân trước đây hắn từng gặp.
“Đã qua bao lâu rồi?” Lữ Tiểu Linh cuối cùng ngừng vận công lại, hỏi:
“Hai ngày rồi.” Nguyên Xương trầm ngâm một chút, nói: “Ta cũng không dám khẳng định nhưng mà cảm thấy chúng ta ngây người trong thạch động không chỉ một ngày, chẳng phải muội đã đột phá tới Luyện Thể lục đoạn rồi sao?”
“Ừm.” Lữ Tiểu Linh gật đầu, nhìn ra bên ngoài nói: “Chúng ta về chứ?”
“Cũng nên là thế, tuy nhiên hiện tại Ngưu Kiến Vũ và Ngô Sĩ Liên còn chưa thấy đâu, ta cũng không dám bỏ lại bọn họ.” Nguyên Xương nghĩ đến hai người Kiến Vũ và Sĩ Liên, không khỏi nói ra.
Lữ Tiểu Linh cũng là một võ giả hợp cách, không bao giờ bỏ lại đồng bạn của mình. Huống hồ hai người Ngưu Kiến Vũ, Ngô Sĩ Liên, một người là thuộc hạ cuối cùng còn lại của Lữ gia, người kia lại là hảo hữu của Nguyên Xương, nàng căn bản không cần suy nghĩ cũng quyết định được.
Chiến lợi phẩm của chuyến đi này cũng không phải chỉ là đột phá, tài vật bọn họ thu được cũng có vài thứ, hơn nữa còn rất có giá trị.
Từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một đống quyển trục đủ loại màu sắc, Nguyên Xương chỉ nhìn lướt qua một lượt sau đó sắp xếp lại.
Tổng cộng có mười ba quyển trục, năm quyển vũ kỹ, tám quyển pháp thuật. Đó là một thu hoạch ngoài sức tưởng tượng của bọn họ, vì mới hai ngày trước, bọn họ đã tao ngộ một nhóm hắc y nhân tới ám sát.
Chiến lợi phẩm của chuyến đi này cũng không phải chỉ là đột phá, tài vật bọn họ thu được cũng có vài thứ, hơn nữa còn rất có giá trị.
Từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một đống quyển trục đủ loại màu sắc, Nguyên Xương chỉ nhìn lướt qua một lượt sau đó sắp xếp lại.
Tổng cộng có mười ba quyển trục, năm quyển vũ kĩ, tám quyển pháp thuật. Đó là một thu hoạch ngoài sức tưởng tượng của bọn họ, vì mới hai ngày trước, bọn họ đã tao ngộ một nhóm hắc y nhân tới ám sát.