Khí Vận
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Ăn cướp a
"Dạ hành" theo đó ra đời, nó có thể giúp kẻ tu luyện thi triển một phần uy năng của "Ám Hành Bộ" mà lại chỉ cần tiêu tốn mức năng lượng nhỏ, cấp thấp đã có thể sử dụng.
Liếc nhìn tên quyển thư tịch, hắn vội điền vào thông tin còn thiếu, hắn hay làm vậy, nó sẽ giúp hắn dễ phân biệt một số thứ
Không lẽ, nó dễ thương, lông nó mềm mượt là được tăng giá ?
Sau khi trầm tư hồi lâu, Trần Phong có kết luận của riêng mình (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ đến cảnh đi ra đường đạp cục đá ngã vỡ đầu, uống nước thôi cũng bị nghẹn,...
thanh niên " Trần Lộ" tiếp tục dẫn bọn hắn đến khu vực lãnh tài nguyên của các đệ tử
Lại liếc sang Trần Bằng: " Trần Bằng" (399). Hắn chọn công pháp không trừ ngược lại tăng 3 điểm ???.
"Có trừ mà a, tận 20 điểm "
Chứ không sau này mà hắn nhìn vào 1 đống bảo vật lổn ngổn mà toàn là (...) với (...) đợi mò được thứ mình muốn chắc hắn bạc đầu.
Công pháp này giúp kẻ tu luyện hấp thu và tinh lọc máu huyết của sinh vật để đề thăng thiên phú của bản thân.
Làm mất hắn 2 điểm Khí vận (từ giờ gọi điểm khí vận lun ) không lấy không được a, phải làm ra vẻ một chút.
Trần Phong hối hận c·hết rồi, tâm lý bức rứt, khó chịu không tan ngay cả khi hắn đã rời khỏi Tàng thư cát
Một lát sau...
" Mà còn là một cách vô lí a"
Chỉ thấy trên bảng thông tin lúc này
Đi không biết bao lâu, bước chân hắn dừng lại, đứng trước một quyển thư tịch cũ nát ở dãy thư tịch sơ cấp, mắt hắn không khỏi híp lại, miệng mỉm cười: "Tìm được rồi"
Vì hắn từng xem thấy được mấy tên điểm số cực thấp, bọn họ nhìn thật thảm a.
Nhờ có chức năng này của hệ thống. Mà hắn có thể biết thứ gì phù hợp với hắn lúc đó nhất, nhưng chưa chắc đã đúng hoàn toàn, và đối với hắn bây giờ khá vô dụng
Không lẽ...
Nhìn hai quyển thư tịch trước mặt, không, phải là cái bảng nhỏ màu xanh bên cạnh chúng.
" Chậm quá a"Thấy mấy cái chân ngắn tủn kia, hắn khó chịu mà dẫn theo bọn nó dịch chuyển không gian lun cho nhanh. Lão đang mong về nhà đây.
Thông báo: Từ giờ mình sẽ không lùi ô khi cách đoạn nữa, mình cảm thấy cũng không cần thiết.
Một quyển thư tịch cũ kĩ không có gì lạ. Nội dung cũng chỉ là một ít kiến thức cơ sở.
Khác biệt là " Dạ hành" chỉ là bản nhược hóa của " Ám Hành Bộ "
" Cái thiết lập củ chuối" Trần Phong không khỏi ghen tị.
Vì chưa đến tuổi tu luyện, nên trong 6 năm này hắn chưa bao giờ suy nghĩ đến mấy bộ công pháp cả.
Như nghĩ đến thứ gì, hắn nhắm mắt lại, tâm trí chìm vào sâu trong ý thức, thôi thúc suy diễn
"May mà mình có nó trước cái hệ thống c·hết tiệt này... Nếu không chắc xui tám kiếp"
(...) (1) và (...) (7)
Hắn sẽ không thể lợi dụng mà biết được cái nào quý giá, hắn chỉ có thể biết thứ nào phù hợp với hắn nhất thôi.
Ở đây, nó vẫn được xem là sở hữu của gia tộc a
Suy nghĩ đến tương lai sau này... Trần Phong nói không nên lời
Mở mắt, hắn nhìn lại hai quyển thư tịch trước mặt.
" WTF, lý nào lại thế" khám phá ra cơ chế của nó, nhưng Trần Phong lại tức muốn nổ phổi.
Không biết nghĩ đến thứ gì, ngắm nhìn nơi hắn vừa lấy tờ giấy vàng ra. Hắn híp mắt cười đê tiện
Tàng thư cát
"Vậy là. Hệ thống chỉ có thế phân tích " cơ duyên" ảnh hưởng đến ta của hiện tại để đưa ra điểm số" Trần Phong tự mình lẩm bẩm
Loay hoay một hồi, tách ra 2 miếng giấy, cầm trong tay tấm giấy vàng, mỏng le mỏng lét, chi chít chữ như trong suốt trong tay.
Nhìn sang Trần Linh: " Trần Linh" (207).
" Lựa chọn không tệ, đến nơi tiếp theo thôi"
" Mang về cho "mọi người" vậy " hắn thầm nghĩ
Vì "Ám Hành Bộ" tiêu tốn khá nhiều năng lượng, nên thường ở cấp thấp không ai phát huy được cả
Hắn vừa tập trung suy diễn lại bộ công pháp " Ám Hành Bộ" trước mặt.
Cuối cùng ở trang cuối cùng hắn cảm nhận được một sự khác biệt, tờ giấy này dày hơn các tờ còn lại một chút, một cảm giác rất khó nhận ra.
Nhưng mọe nó thật đau con mắt a, nghĩ sao khi người ta viết công pháp là cả một quá trình, nhét vào 1 quyển thư tịch dày cộm.
Đi dạo thêm vài vòng, hắn thích thú liếc nhìn từng dãy thư tịch, tâm mang tâm thái tìm vận may mà dò tìm.
Hắn chỉ lấy 2 quyển công pháp cấp thấp, một quyển thân pháp " Dạ hành" và một quyển công pháp " Ám linh quyết"
" Vậy là... Chỉ vì ta biết nhiều một chút, mà bản thân liền bị hố... Này... Tự đào hố chôn mình ? " Trần Phong đã tự bế, hắn đang hoài nghi nhân sinh.
Mà nếu hắn đối với thứ đó còn có hiểu biết nhất định, số điểm của hắn bị mất còn tăng cao hơn nữa.
Nhưng, con hồ ly đó có gì? Ta còn cảm thấy bây giờ nó vô dụng hơn bản công pháp 3 xu này.
" Vậy là, ta mua hớ ? Biết nhiều cũng là một tội ác a... Tức c·hết ta mà" Trần Phong càng nghĩ càng tức
Hắn không thèm tìm kiếm, nghiên cứu thư tịch, vì cơ bản những thứ cần biết ở đây hắn biết hết rồi.
"Thôi... Thôi...Tới đâu hay tới đó vậy. Ít ra, nó giúp ta được một phần không nhỏ" Trần Phong thở dài, ám đạo.
Tuy không đến mức c·hết người nhưng nhìn hắn cũng phạm e dè.
" Hoán Sinh quyết" (88)
"Đúng đúng, cái thiết lập c·hết tịt này"
Mỏng thế này... ở thế giới kia mà có công nghệ cỡ này, chắc nhiều gia đình sẽ mất ngủ, mà dân số lại còn ổn định. Hắc hắc.
Phải, hắn gọi những thứ hắn nhận được, có lợi nhưng mất điểm là "cơ duyên" như khi chọn con hồ ly đó vậy
Hóa ra số điểm cần thiết còn dựa trên sự nhận biết của hắn đối với mục tiêu hắn nhắm đến.
Chương 13: Ăn cướp a
Trần Phong cảm thán, suy nghĩ về tương lai đen tối của bản thân.
...
Vừa rồi hưng phấn, hắn quên mất thứ này chưa thuộc về hắn a. Hắn còn phải đem nó ra khỏi nơi này mới tính.
Thì ra đây là một công pháp có tên là " Hoán Sinh quyết"
Chỉ cần hắn chọn quyển nào, hắn biết, hắn sẽ bị trừ số điểm tương ứng bên cạnh
Chỉ thấy trước mặt hắn là một kệ thư tịch cũ kĩ, có phần tro bụi vì ít người dòm ngó
Trần Phong càng nghĩ, đầu càng trướng to ra như cái đấu.
Nhưng khi hắn chăm chú nhìn, trên đó lại hiện ra 2 bảng thông tin riêng biệt (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn vào một mảnh vỡ trong tâm thức, hắn cảm thấy may mắn: (đọc tại Qidian-VP.com)
Cầm lấy tờ giấy vàng toan quay người rời khỏi, nhìn thấy thứ gì, mắt hắn mở to, trợn trắng như không thể tin
"Này là ăn c·ướp trắng trợn đó a..."
Dụng tâm nghiên cứu quyển thư tịch này hồi lâu, xoay qua xoay lại, lật tới lật lui
" Phao thần a, giáo viên phải gọi bằng cụ"
Tay trái hắn đang cầm một bản " Ám Hành Bộ" (3) và một bản " Dạ hành " (9)
Mỗi khi hắn chạm quyển thư tịch nào, nếu chăm chú, hắn có thế nhìn được số điểm bên cạnh nó
......
Với khả năng của hắn, chỉ mới đọc được 1 lần hắn đã ngộ ra hai ba phần.
" Quá vô lí... Quá vô sỉ... Ta phục a"
"Mọe, ảo thật đấy " Hắn tưởng mình đã hiểu cái chức năng này, nhưng không, giờ hắn càng hoang man hơn cả trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Phong mừng rỡ, hắn lại phát hiện thêm một chức năng của cái "hệ thống" mới c·hết tiệt này.
"Kỳ quái ..." liếc nhìn Trần Bằng và bảng điểm của nó, Trần Phong nhịn không được nghi hoặc.
...Ta là đường phân cách...
Tò mò, hắn nghiên cứu thứ ghi trên tấm giấy vàng mỏng
Còn ngươi thì hay rồi, nhét nó trong 1 tờ giấy.
" Sao cái cảm giác... bán mình cho tư bản này, nó quen thuộc vậy ta" Hắn nhịn không được nhả rãnh.
" Dạ hành"(1)... " Ám Hành Bộ" (7) (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.