Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Khí Vận
Unknown
Chương 14: 10 năm
10 năm sau...
Đông Thần Châu, Trần gia cổ tộc
Trên một chiếc giường lớn, bốn thân ảnh không một mảnh vải che thân đang cùng nhau đắp chung một chiếc chăn.
Nằm chính giữa là một nam tử vô cùng tuấn lãng, khuôn mặt hắn như tạc tượng, thân hình cao ráo, mạnh mẽ tràn đầy nam tính, mê hoặc.
Bên trái là một mỹ nữ vô cùng xinh đẹp, nàng tựa như một tiên nữ bước ra từ trong tranh vậy. Nàng lúc này đầu tựa vào lồng ngực nam tử, tham lam hít vào khí tức phương cương của hắn. Sắc mặt li ti ửng hồng.
Bên phải hắn, hai mỹ nữ xinh đẹp không kém dáng vẻ mệt mỏi đang châu đầu ôm nhau thủ thỉ tâm sự.
" Tỷ tỷ, ngài nói xem các tỷ tỷ khác như thế nào ? ta sợ..." mỹ nhân e thẹn hỏi, điều đặc biệt là sau lưng nàng đang có 3 chiếc đuôi trắng muốt, vô cùng mềm mượt.
" tiểu Bạch yên tâm, có ta bảo kê, ai dám bắt nạt muội? " âm thanh bá khí không kém phần mị hoặc của mỹ nhân bên cạnh trả lời nàng, còn không quên vuốt ve chiếc đuôi mềm mại.
Nghe được âm thanh xì xào to nhỏ bên tai, Trần Phong b·ị đ·ánh thức, khẽ mở mắt, nhìn sang.
Khẽ dùng sức ôm Lãnh Thiên Tuyết đè lên người mình, đối mặt với gương mặt xinh đẹp, mị hoặc trước mặt, nhìn thật sâu vào ánh mắt nàng.
Hắn không nhịn được trêu chọc, một lời hai nghĩa, ánh mắt đầy khiêu khích:
" Mẫu thân đại nhân thật uy vũ a"
Nằm đè lên người hắn, nghe lời vừa rồi gương mặt nàng không nhịn được hiện lên những ráng mây hồng.
" Ngươi chơi xấu, cái thân thể đáng c·hết này" giọng nàng lí nhí, vô cùng xấu hổ
" Chẳng phải, các nàng cũng góp một phần hay sao, ha ha" Hắn cười khoái trá, nhìn nàng đầy trêu tức.
Nói rồi hắn khẽ thủ thỉ to nhỏ vào bên tai của nàng.
Nghe hắn thủ thỉ, gương mặt nàng đã đỏ nay còn đỏ hơn.
"Đáng ghét" nàng hờn dỗi mắng, nhưng giọng thì như muỗi kêu.
Tiểu Bạch thấy cảnh này, thầm hô hỏng bét, nàng sắp không chịu nổi a.
Bị động tĩnh của hai người làm thức giấc, Yên nhi ngơ ngác nhìn, nhận ra điều gì, mặt nàng ửng lên đỏ chót.
Nàng vòng tay ôm eo Trần Phong, mụ cười tràn đầy hạnh phúc.
......
Ba canh giờ sau...
Tựa đầu vào lồng ngực rắn chắc của Trần Phong, Lãnh Thiên Tuyết tham lam hít vào từng khí tức phương cương của hắn, giọng nàng vô cùng ngọt ngào, nũng nịu:
" Khi nào chàng đi thăm bọn họ, có thứ này hỗ trợ, các muội ấy sẽ an toàn hơn"
" Hiện giờ chưa được, ta luôn có cảm giác bất an" Trần Phong trầm ngâm, lo lắng đáp.
" Nàng có thể "dạy" các nàng ấy " Đồng Tâm quyết " cùng " Khiển tâm thuật"..." Giọng hắn đầy suy tính
" Ý của chàng là? ..." Lãnh Thiên Tuyết có phần tức giận, nghi vấn hỏi.
" Nàng đừng hiểu lầm, ta..." Hắn hơi lo lắng, giọng nói ngập ngừng
" Ngoài " gia đình chúng ta" ra. Ta, không tin ai cả..." lông mày Trần Phong nhíu lại, ánh mắt vô cùng sắc bén. Vận dụng "Đồng tâm thuật" truyền âm cho nàng: " ...ngay cả ngài ấy"
Đồng tử Lãnh Thiên Tuyết co rụt lại, vẻ mặt hoảng sợ.
"Đừng lo, có ta"
Nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi nàng, ngắm nhìn thân ảnh ngủ say của tiểu Bạch và Yên nhi, sắc mặt hắn trở nên nghiêm nghị, ánh mắt tràn đầy kiên định, vô cùng sắc bén.
Ngắm nhìn khuôn mặt tuấn lãng đầy kiên nghị của hắn, nàng nở một nụ cười ngọt ngào, giọng nói mềm nhũn:
" Ngủ thôi, phu quân".
......
Sáng hôm sau...
Nhập nhèm mơ màng tỉnh giấc, cảm giác hạnh phúc khi thấy thân ảnh kề bên. Hắn đã thức giấc, tựa người vào giường từ lúc nào.
" Đêm qua, chàng không ngủ? " giọng nói Lãnh Thiên Tuyết có vẻ tức giận
"Ta vừa mới dậy thôi, nàng xem" vẻ mặt tràn đầy bất đắc dĩ, vòng một tay ôm eo nàng, khẽ kéo nàng vào lòng, hắn liếc mắt về trước, nhẹ nhàng kéo tấm chăn đang nhô lên ra khỏi.
Chỉ thấy ở hạ thể hắn, một mái tóc trắng muốt tán loạn, đang xả dài nhấp nhô lên xuống.
Thấy hình ảnh này, Lãnh Thiên Tuyết như ngộ ra, nhưng khuôn mặt đã đen xuống dưới. Nàng nhịn không được mà trừng hắn một cái bạch nhãn.
Nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại, trắng muốt phía dưới, tận hưởng cảm giác đê mê truyền đến não bộ. Hắn không nhịn được thở dài một hơi
" Hàaaa..."
" Hừ... Bại hoại" mắng yêu một tiếng, nàng cũng không quan tâm nữa.
Ngả người tựa vào lồng ngực hắn, liếc nhìn về màn hình màu xanh trước mặt, nàng cảm khái:
" Thứ này thật thần kỳ"
Chỉ thấy phía trước mặt nàng thình lình cũng hiện một màn hình xanh nhạt
# Hệ thống khí vận : Lãnh Thiên Tuyết
Điểm: 780 (~)
Phải, nàng cũng có cái hệ thống, đây là Trần Phong ban cho nàng, nhưng nó trông vô cùng ít ỏi so với của Trần Phong
Liếc nhìn sang bảng thông tin của hắn, trông vô cùng phong phú:
# ???
???
???
# Hệ thống khí vận
Trữ : 5098
Đã kết nối: (~)
Lãnh Thiên Tuyết: 780(+)
Lãnh Thiên Mị: 340(+)
Lãnh Thiên Tâm: 311(+)
Trần Yên: 520(+)
Trần Tiểu Bạch 1022(+)
Nàng chỉ có thể nhìn thấy thông tin của " hệ thống khí vận" còn bên trên nàng không thể thấy
Nàng nghe Trần Phong bảo đây là món quà của người mà hắn tin tưởng nhất trên thế giới.
Hắn đã cố gắng chia sẻ giống " hệ thống khí vận" nhưng không được, chỉ nhận được dòng thông báo lạnh lùng
" Ting. Không thể thực hiện cho mục tiêu này"
Hắn cũng bó tay a, đành vậy, có cái xài là tốt rồi.
Không chỉ Lãnh Thiên Tuyết có " hệ thống" mà Tiểu Bạch cùng Yên nhi đều có
Hắn chỉ mới biết là có thể chia sẻ một phần công năng sử dụng của " hệ thống " cho các nàng.
Đó là sau khi hắn và các nàng đã xác lập quan hệ, không phải loại xác nhận bình thường, mà là loại bắt hắn phải " đánh dấu ấn" sâu bên trong có thể của các nàng ấy mới được.
Hệ thống của các nàng có tất cả những công năng cơ bản giống của hắn.
Nhưng các nàng không có quyền liên kết ai khác.
Các nàng chỉ được tương tác hắn với những đối tượng hắn đã liên kết.
Nhìn về điểm số của Tiểu Bạch, hắn cũng đã phải rất kinh ngạc khi lần đầu nhìn thấy điểm số của nàng lúc 5 tuổi.
Nhẹ nhàng vuốt ve lồng ngực săn chắc của hắn, Lãnh Thiên Tuyết nhẹ nhàng hỏi:
" " Đồng sinh thuật " chàng có ý tưởng gì mới chưa ?..."
Trần Phong trầm ngâm, truyền cho nàng một đoạn tin tức.
Lãnh Thiên Tuyết nhắm mắt, lát sau nàng lấy ra 1 viên "ký lưu thạch" tập trung tinh thần truyền tin tức vào đó.
Lãnh Thiên Tuyết hào hứng giơ viên ngọc xanh trước mắt Trần Phong.
Chăm chú nhìn vào viên ngọc trước mặt:
"Ký lưu thạch" (4123)
Trần Phong lắc đầu, ý tưởng này lại sai rồi, không có tiến triển.
Thấy hắn lắc đầu, Lãnh Thiên Tuyết nhẹ bóp một cái, viên ký lưu thạch hóa thành mảnh vụn.
Trần Phong một tay vân vê bờ eo láng mịn, một tay không quên nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc trắng muốt đang nhấp nhô phía dưới, vừa tận hưởng cảm giác đê mê truyền đến, vừa trầm tư.
Đây là một buff hắn mò ra được khi tìm hiểu hệ thống khí vận.
Công pháp hắn sửa đổi sẽ đưa cho Lãnh Thiên Tuyết, nàng sẽ truyền sang ký lưu thạch cho hắn xem xét.
Vì là sửa theo ý muốn của hắn, nên khi điểm tăng, tức là công pháp của hắn tốt hơn trước, ít nhất là đối với hắn.
Hắn không tiếp thu công pháp nàng truyền lại, chỉ xem, được thì hắn đi đúng, sai thì hắn sửa tiếp.
Do vậy hắn có thể nâng cấp, hoặc sáng tạo công pháp cấp cao mà không mất tí điểm nào.
Hắn đã sáng tạo được hai công pháp hữu ích cho hắn và các thê tử:
"Đồng tâm thuật" và " Khiển tâm thuật"
Khi điểm khí vận của công pháp tới 5000, hắn sẽ không thể tiến thêm được nữa
Đó dường như là giới hạn của thế giới này vậy, khi hắn hoàn thiện đến đó, hắn đã cảm thấy một cảm giác từ hư vô rằng: "nó đã hoàn mỹ" và cũng không thể có thêm tiến triển nào thêm,
" Ít nhất là ở thế giới này. " hắn thầm nghĩ
Còn công pháp khác hắn tìm được ở tàng thư cát là " Hoán Sinh quyết"
Sau khi tu luyện, hiểu được một phần áo nghĩa trong công pháp hắn đã giật cả mình khi nhìn số điểm của nó:
" Hoán Sinh quyết" (6122)
Hắn thề là hắn mới chỉ hiểu được hai ba phần của công pháp a. Thật quỷ dị.
"Chẳng lẽ..."
......
Từ chương sau tui sẽ thử đổi hội thoại thành gạch đầu dòng nha các bạn
Vì tui viết hoàn toàn bằng điện thoại. Nên tôi khó viết nhanh khi đoạn có dấu ngoặc kép được
Tui sẽ để dành ngoặc kép cho một số tên đặc biệt hoặc phần đặc biệt nào đó.
Sau khi viết bản thảo tui sẽ xem xét cái nào dễ nhìn hơn rồi quyết định nhé.
Cám ơn tất cả .