Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Khí Vận

Unknown

Chương 23: Lôi âm tông

Chương 23: Lôi âm tông


"Crakk..crakk..."

Âm thanh nứt vỡ tử quả trứng vang lên.

- Chàng nói xem, nó sẽ biến thành bộ dạng gì a?

Tử Vân nhìn quả trứng vết nứt ngày càng nhiều, hiếu kì hỏi.

- Ta đoán là một tên trung niên, hoặc một lão già?

Trần Phong giọng điệu chậm rãi, khẳng định

- Tại sao không phải là một thanh niên, hay một đứa trẻ?

Tử Vân vẫn không tin, nhịn không được hiếu kì.

- Tại sao a, ta còn thanh niên trai tráng đẹp trai ngời ngời đây này. Hắn mà biến thành thanh niên, ta cũng đánh cho hắn thành lão già.

Trần Phong không giấu diếm, trực tiếp nhả rãnh

- Còn trẻ con, ta còn phải phục vụ nó ?

Nhưng trong âm thầm hắn lại bổ sung : " là mỹ nữ còn được".

Nhìn biểu hiện trẻ con của Trần Phong, Tử Vân nhịn không được, đưa tay che miệng cười khúc khích.

- Thật đáng yêu a.

"Crakk...Ầm"

Bụi mù tán đi, thân ảnh một nam tử trung niên đứng sừng sững ở đó. Cơ thể to như một con gấu, cơ bắp cuồn cuộn, làn da rám đen đầy sức sống, nhưng lại t·rần c·huồng như nhộng.

Ánh mắt Tử Vân đã bị Trần Phong che kín tự bao giờ. Hắn khó chịu quăng cho tên trước mặt một bộ hắc bào, nhưng khi hắn mặc xong, nhìn thấy cơ thể cuồn cuộn ẩn hiện trong lớp hắc bào, mặt hắn đen lại.

- Cuối cùng cũng xong

Nhìn thân ảnh trước mặt, Trần Phong mới an tâm gỡ tay khỏi mắt của Tử Vân.

Trước mặt là một nam tử trung niên thân hình đồ sộ, căng cứng, đang được khoác lên bộ đồ của một lão nông.

- Nhìn chả khác gì tên chạy bàn trong phim cổ trang.

Trần Phong thầm nghĩ

Nhìn thấy thân hình đồ sộ trước mặt, nghĩ tới điều gì, nàng không khỏi nhìn hắn, bạch nhãn liếc một cái, mỉm cười.

- Đúng là trẻ con đâu

Nàng không đầu không đuôi trêu đùa.

Trần Phong mặt đen lại, hắn biết là nàng đang trêu hắn, biết sao được, nhẫn a. Nhưng tâm trạng lại vui vẻ.

"Chát "Vỗ kiều đồn căng mịn của nàng một cái, khẽ ôm eo kéo nàng vào lòng, bá đạo tuyên bố

- Sao nào, nàng không thích?

Ánh mắt đầy soi mói, hắn hau háu nhìn nàng.

- Thích a!

Nàng bất lực, thẹn thùng lí nhỉ trả lời. Làm sao được, nhìn ánh mắt kia, nàng mà nói không thì chắc 2 ngày sau cũng khỏi bước xuống giường a.

Trần Phong đắc ý mỉm cười, hênh hoang như vừa mới thu phục được một "yêu quái" hết sức khó khăn.

Nhìn thân ảnh đang quỳ một chân trước mặt. Trần Phong trầm ngâm hồi lâu, vê cằm suy nghĩ

- Ngươi tên... Liệt Không đi.

Hắn tự tin tuyên bố. Từ nay, Liệt Sí điểu gọi là Liệt Không.

- Vâng, đa tạ chủ nhân ban tên.

Liệt Không đáp, cảm kích đối Trần Phong cúi đầu.

...

Nhẹ nhàng ôm eo Tử Vân, Trần Phong bình thản cùng nàng bước lên lưng Lôi Sí điểu. Nó gáy một tiếng rõ to, bay v·út lên không trung, biến mất trong màn mây.

......

- Đón tiếp thật nồng hậu a

Chỉ thấy phía trước hơn trăm trượng đang đứng một đám không dưới mười người, thuần một sắc cường giả Thiên cảnh

Khẽ quay sang trêu chọc mỹ nhân bên cạnh, Trần Phong nhìn đội hình đồ sộ trước mặt, không khỏi cảm khái

Tử Vân lúc này vẻ mặt cũng ngơ ngác, quay sang nhìn hắn, khiến Trần Phong đầu đầy dấu (?)

Khi còn cách đám đông trăm trượng, Trần Phong dừng lại, đề phòng, cẩn tắc vô áy náy a.

Nhìn hộ tông đại trận cũng được khởi động. Tử Vân vô cùng thắc mắc, nàng định bước ra hỏi, nhưng đã bị cánh tay Trần Phong giữ lại.

Bất lực, nàng chỉ đành đứng xa truyền âm

- Bà bà, đây là...

Giọng Tử Vân ngập ngừng, tỏ ý muốn hỏi

- Ngươi có bị khống chế không

Một lão ẩu đứng đầu lên tiếng. Bà có mái tóc hoa râm, nếp da trên mặt đa phần đã nhăn nheo, khoác lên mình một bộ trường bào cũ kĩ, tay chống một cay quải trượng sần sù, xấu xí.

- Không ạ, ý của người là gì ?...

Tử Vân thắc mắc

- Thế người bên cạnh ngươi là ai?

Lão ẩu có vẻ không chịu nhân nhượng, nhìn vào con Yêu thú nam tử đang cưỡi, nàng lóe lên một tia lo lắng .

- Đó là Trần Phong thiếu gia của Trần gia cổ tộc.

Tử Vân giọng không giấu nổi một tia tự hào

Lão ẩu bán tính, bán nghi, chậm rãi hướng về phía Trần Phong tới gần.

- Nhân cảnh?

Khi nhìn rõ khuôn mặt của Trần Phong, lão ẩu kinh ngạc, vội hành lễ.

- Bái kiến thiếu chủ.

- Thiếu chủ?

Trần Phong nghi hoặc, nhưng vẫn khẽ gật đầu, chắp tay đáp lễ

- Tiền bối

Lão ẩu khẽ mỉm cười, nghi hoặc nhìn cánh tay của Trần Phong đang ôm eo Tử Vân

- Các ngươi...đây là?

Hai người nhìn nhau. Tử Vân đỏ mặt cuối đầu. Trần Phong cười ha hả, tuyên bố

- Nàng là...phu nhân của ta

Lão ẩu nhìn Tử Vân ngại ngùng khẽ nép đầu vào ngực Trần Phong, khẽ kinh ngạc. Nhưng khi Trần Phong tuyên bố, nàng không giấu nổi vui mừng.

Lão không nghe nhầm, là phu nhân, không phải nữ nhân, hay hồng nhân gì cả. Dù chỉ khác một chữ, nhưng ý vị lại vô cùng khác.

- Thiếu chủ, mời

Lão ẩu xoay người, dơ tay ra hiệu, dẫn đường đi trước hướng về Lôi âm tông.

Đám người kia thấy vậy, biết mọi chuyện đã ổn thỏa, vội đóng hộ sơn đại trận, tách hai hàng sau lưng Trần Phong, đồng hành cùng trở về.

Chậm rãi nghe lão ẩu giải thích, hai người cuối cùng cũng rõ

Khi Tử Vân rời đi Lôi âm tông, người của Thiên Sơn đế quốc đã đến đây mấy lần rồi

Thậm chí có lần bọn chúng còn dẫn theo một vị lão tổ Thiên cảnh đỉnh phong đến hỏi tội, hết cách, nàng chỉ đành khởi động hộ tông đại trận. Nhưng dự cũng không trụ được lâu.

Được dựng ở lưng chừng vách núi, những đám mây lượn lờ, những dãy nhà gỗ trải dài, mái ngói đình cát cong v·út. Kế bên một thác nước ào ào chảy xuống như từ thiên không.

- Tựa như chốn bồng lai tiên cảnh vậy

Trần Phong không nhịn được, cảm khái trước vẻ đẹp của nơi này.

- Ta cứ tưởng, Lôi âm tông toàn là nữ nhân cơ đấy

Nhìn đông đảo đệ tự Lôi âm tông phía dưới. Trần Phong dí dỏm cười nói.

Tử Vân nghe được không nhịn được trừng hắn một cái, giải thích

- Sở dĩ tên là Lôi âm, chỉ vì người sáng lập tông môn này là một nữ tu mà thôi.

Dưới đất, đám đệ tử đang chỉ trỏ xì xào bàn tán

- Này, người kia là ai, lại được các lão tổ cung kính như vậy.

Một đệ tử cất tiếng hỏi.

- Ta nào biết a. Nhưng ta thấy hắn và tông chủ quan hệ rất thân mật a. Còn ôm eo kia kìa.

Một đệ tử khác lên tiếng

- Nam tử thật tuấn lãng a. Ngươi xem, hắn cưỡi trên Lôi Sí điểu thật bá khí.

Một nữ đệ tử hoa si, nhìn chằm chằm vào Trần Phong ước ao.

- Tông chủ a, nữ thần của ta bị heo gặm rồi a.

Một nam đệ tử không nhịn được khóc rống.

...

Nghe những lời bàn tán xung quanh, một thanh niên khá tuấn tú, ánh mắt sắc bén, tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm Trần Phong.

Cảm nhận được sát khí hướng về mình, Trần Phong nhíu mày, nhìn xuống.

Lão ẩu, Tử Vân, cùng tất cả đều cảm nhận được, quay đầu theo hướng nhìn của Trần Phong.

Khi thấy bóng dáng của thanh niên phía dưới. Tử Vân biến sắc, cuối đầu không nói gì. Lão ẩu chỉ nhìn rồi thở dài . Còn đám còn lại, ánh mắt khẽ đanh lại, trong lòng thầm hô "hỏng bét"

Nhìn thấy ánh mắt hướng tới của thanh niên kia, Trần Phong nhíu mày, như có điều suy nghĩ.

Trần Phong một tay kéo Tử Vân vào lòng mình, một tay nhẹ nâng cằm nàng, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên đó.

Cảm nhận tia sát khí càng đậm, hắn mỉm cười, không quan tâm nữa. Nhưng ánh mắt vẫn khẽ liếc nhìn.

(...) (190)

Đánh cho hắn một dấu (x) để làm dấu. Trần Phong tiếp tục quay sang trò chuyện.

Không thấy Trần Phong tức giận, tất cả thở phào, tiếp tục trò chuyện rôm rả, nhưng tâm nhãn không khỏi ghim cho thanh niên kia một cái.

Thấy Trần Phong không chất vấn chuyện vừa rồi. Nội tâm Tử Vân áy náy, âm thầm truyền âm giải thích.

Thanh niên kia tên là Vũ Lâm, tu vi Nhân cảnh đỉnh phong. Nàng và hắn vốn là thanh mai trúc mã.

Cùng bái nhập tông môn, nàng là thiên tài tu luyện lôi hệ tu sĩ, còn hắn lại là thiên tài luyện đan, đến nay đã là luyện đan sư cấp 3 cao quý.

Cảm thấy hai người xứng đôi, các trưởng lão, lão tổ cũng không ngăn cản, hết mực ủng hộ.

Dự tính sau khi hắn đột phá Thiên cảnh, cả hai sẽ tổ chức thành hôn, nhưng không ngờ gặp phải chuyện của Thiên Sơn đế quốc. Nàng âm thầm rời tông môn tìm kiếm đồng minh và cách đột phá cảnh giới.

Nhưng lúc nguy nan, được cứu, nhiều ngày quan sát, cộng thêm biết được thân phận của hắn. Nàng hạ quyết tâm.

- Còn lại, chàng biết rồi đó

Giọng Tử Vân mềm nhũng, vô cùng áy náy không dám nhìn Trần Phong. Nhiều ngày ở chung, nàng vốn đã nảy sinh tình cảm với hắn rồi, ban đầu còn bất đắc dĩ, nhưng giờ nàng lại cảm thấy mãn nguyện. Minh chứng là nàng tu luyện được " Đồng tâm thuật" của hắn.

Nàng thở dài, đành phó mặc cho trời.

- Rồi sao, chuyện đó, ta cần biết sao?

Trần Phong giọng ngả ngớn, truyền âm lại trêu đùa nàng.

Tử Vân thoáng thất thần, bỗng nàng giật mình, tỉnh táo, nàng kinh hỉ. Nàng suy nghĩ thông rồi: với tính cách của hắn, sẽ quan tâm sao .

- Đa tạ chàng

Tử Vân nhịn không được quay sang ôm eo hắn thật chặt, nhóm người hôn môi hắn một cái, miệng cười tủm tỉm. Còn chuyện của Vũ Lâm, nàng bỏ qua rồi.

Trần Phong cười hắc hắc, ghé vào tai nàng thì thầm mấy câu gì

Tử Vân đỏ mặt, thoáng chần chờ, nhưng vẫn gật đầu, khiến Trần Phong vui lắm.

Chương 23: Lôi âm tông