Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10: Doạ Đái Ra Quần

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Doạ Đái Ra Quần


Đậu xi xi em em*#*#*##**

"Các ngươi chẳng biết gì hết, lý do chúng ta không thể thấy được sao trời vào ban ngày, là vì chúng đã bị ánh sáng của bầu khí quyển che đi mất, lượng ánh sáng đó chiếu sáng bừng không trung, át cả ánh sáng của các vì sao, vì thế nên chúng ta không thể nhìn thấy được chúng.

Nói xong hắn đưa tay vào trong cái túi màu trắng ở giữa bụng, lục loại một hồi, chỉ thấy hắn móc ra một cái kính lúp. Sau đó ngước mắt lên trời, đưa kính lại gần mắt, nheo mắt lại bắt đầu quan sát bầu trời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi người đều câm lặng nhìn thanh niên không biết nói gì hơn.

Vì thế ta đã bắt đầu có niềm tin lại vào cuộc sống, vì cuối cùng cũng đã có người không quan tâm vẻ bề ngoài mà chọn tin tưởng ta, làm ta rất là xúc động nha.

Thanh niên một mặt đau khổ như tan nát cõi lòng "Quả nhiên! Quả nhiên là như vậy!"

"Ngươi mẹ nó là đang làm gì nha?"

Nhưng rồi, chẳng ai tin tưởng ta, cho đến một ngày, ta gặp được một lão già, lão nói nhìn mặt ta rất hợp gu lão, vì thế nên lão đã nhận ta làm đồ đệ, lão còn nói, nhìn mặt ta trông như thế này, sau này nhất định sẽ trở thành tặc à nhầm, là anh hùng.

"Cái gì?!"

Thế mà bây giờ, vị đại ca này, ngươi lại vì vẻ bề ngoài của ta mà đánh giá ta, ngươi nói ta làm kẻ lừa đảo, chẳng lẽ, chẳng lẽ, vẻ bề ngoài quan trọng như thế sao? Hả! Vẻ bề ngoài quan trọng đến thế sao!"

Đại hán cúi xuống nhặt cục đá lên chuẩn bị chọi thanh niên, lúc này liền bị Tài thiếu gia đưa tay ngăn lại. "Khoan" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vậy ngươi xem xem cho bổn thiếu gia, liệu bổn thiếu gia ta có thể ngồi lên được vị trí của cha ta hay không? Còn nữa, xem lúc nào ta chơi bạc thì có thể thắng thật lớn?"

Nhưng thực chất chúng vẫn đang ở đấy mà thôi.

"Hảo mẹ nó chiêm tinh học! Những tên thầy bói khác không phải là xem chỉ tay thì cũng là lắc lắc mai rùa, ngươi đây quan sát trời là cái gì ý tứ?"

Cả bốn người nhìn thấy hành động của hắn, trong đầu toàn dấu chấm hỏi.

"Số mạng của ngươi rất tốt, trong tương lai còn có thể kế thừa vị trí của cha mình, nhưng đáng tiếc là ngươi không thể sống được hết hôm nay a!"

Từ nhỏ cho đến lớn, mọi người vẫn luôn chê bai vẻ bề ngoài của ta, chính vì thế, ta luôn cảm thấy tự ti rất xấu hổ với thân nhân và bạn bè của mình. Ta đã tự nhủ với bản thân rằng, sau này ta nhất định sẽ trở thành một anh hùng, làm đủ mọi việc ý nghĩa, để mọi người công nhận ta.

Tài thiếu gia cùng hai tên nô bộc khác nhìn thấy cảnh tượng này cũng chỉ biết đậu phộng đậu đỏ đậu đen đậu xanh rau má em gái nhà nó!

Thì nước tiểu của ta sẽ làm ước chân ngươi."

"Um! Vị công tử này, số mạng của ngươi lẽ ra rất tốt, có thể hưởng trọn vinh hoa phú quý cả một đời. Đáng tiếc! Đáng tiếc! Chậc chậc!"

Hắn cười lên một cách nham hiểm, ánh mắt ác độc nhìn về đại hán bình tĩnh nói, "Mau buông ta ra, nếu không ngươi sẽ hối hận."

Những chuyện này vốn cũng chẳng phải bí mật gì, có người biết cũng là bình thường. Vì thế Tài Thiếu Thốn cũng chỉ có chút bất ngờ mà thôi.

"A cái tên lừa đảo này! Ăn nói bậy bạ! Có tin ta cắt lưỡi ngươi đem cho c·h·ó ăn không!"

"Con mẹ nó quan trọng! Tất nhiên là rất quan trọng rồi!"

"Ông liêng thiêng vừa thôi."

"Ta có đáng mặt nam nhân hay không thì vẫn đỡ hơn là có ai đó không thể sống hết hôm nay. Ha ha!"

"Hừm! Phải thì sao? Không phải thì sao? Liên quan gì đến ta có hoạ sát thân?"

Bốn người lúng túng đưa mắt nhìn nhau không biết nói gì hơn, tên thuộc hạ vừa nói lúc nãy liền thẹn đỏ mặt hét lên.

Để không bị mất mặt hắn gật gù khen hay nói, "Được! Không tệ, xem ra ngươi cũng có một chút kiến thức, vậy ngươi nhìn ra được gì rồi?"

Sau đó cũng lùi lại thật nhanh, tránh thanh niên như tránh một loại ôn dịch nào đó có thể lây sang người.

Chỉ thấy lúc này, quần của thanh niên đã bị ướt sũng, trên ống quần còn có vài giọt nước mà ai cũng biết là nước gì đó, chúng đang nhỏ tí tách từ ống quần xuống mặt đất, dưới chân hắn sớm cũng đã là một vũng nước tiểu.

"Ta đã sớm nói với các ngươi, ta rất nhát gan, đừng dọa ta sợ."

Đại hán thấy vẻ mặt của thanh niên, cộng với nụ cười và ánh mắt đó. Bỗng cảm thấy lạnh sống lưng, tay hắn tự giác thả lỏng ra, miệng lắp bắp hỏi, "Ngươi! Ngươi muốn làm gì?"

"Ai dzo vị công tử này, ta đã xem cho ngươi rất rõ, ngươi chính là Tài Thiếu Thốn con trai của Tài Thiếu Thừa đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy đại hán dơ tay lên chuẩn bị muốn đánh mình, thanh niên lúc này không chỉ không sợ hãi còn lộ vẻ mặt bình tĩnh đến lạ thường.

"Ủa? nhưng mẹ nó đang là ban ngày nha! Sao trời ở đâu ra cho ngươi nhìn?"

"Hừm! Có bản lĩnh thì xem cho bổn thiếu gia một quẻ xem thế nào, đừng có ở đó mà diễn kịch nữa." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cái quỷ gì a? Tại sao lại đáng tiếc?"

Hắn hỏi, "Ngươi luôn mồm nói ta có hoạ sát thân, không thể sống hết hôm nay, vậy ngươi có thể nói rõ cho bổn thiếu gia biết, hoạ sát thân này chính là từ đâu mà có không?"

"Ngươi mẹ nó mới có hoạ sát thân!" Lão hán tức giận nắm cổ áo thanh niên, dơ tay lên như chuẩn bị muốn đánh người.

"Chính chính là, ta ta thấy hắn có hoạ sát thân nha!"

Tài thiếu gia cũng một mặt hoang mang không hiểu gì, nhưng lại thấy bọn thuộc hạ vỗ tay nhiệt liệt.

"A! A! Vị đại ca này có gì từ từ nói nha, ta cũng chỉ nói những gì ta nhìn thấy được mà thôi, không có nửa lời nói bậy! Đại ca cũng đừng động tay động chân như vậy nha! Ta rất nhát gan, dễ bị dọa sợ!"

Thanh niên vừa rồi còn một đau khổ, nghe thế liền hớn hở hỏi, "Ai dzo! Vị công tử này, ngươi muốn xem gì nha, từ gia đình, bạn bè, tình yêu, sự nghiệp, số mạng, những bước tiến trong tương lai, ta cái gì cũng biết, bảo đảm xem chỉ có chuẩn, không chuẩn không lấy tiền."

"Ngươi mẹ nó sợ đến mức này cũng quá mắc mặt đi, đi đại tiện cả ra quần, còn đáng mặt nam nhân sao!"

"Hừm! Nếu như ngươi còn không buông ta ra...

Đại hán mặt mày tái mét, vội vã buông thanh niên ra, chạy thật nhanh ra chỗ khác.

"Thế ngươi nói thiếu gia nhà ta không sống hết hôm nay, là ý tứ gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Tài thiếu gia nhìn xuống quần của thiếu niên một lúc sau đó ngước lên nhìn hắn với ánh mắt kì thị.

"Ngươi mẹ nó khoác lác cũng ít thôi!"

"Trời Đậu!"

Nếu các ngươi cũng đạt được đến cảnh giới thượng thừa của vũ trụ như ta, thì mới có thể quan sát được chúng dù là ngày lẫn đêm."

"Ta cùng những tên đó làm sao có thể so sánh với nhau được, trình độ của ta sớm đã đạt đến cảnh giới thượng thừa của vũ trụ, những tên thầy bói đó, đến cả tư cách xách dép cho ta cũng không có."

Chương 10: Doạ Đái Ra Quần

Ngươi ỷ thế cha mình là quan huyện lệnh, ức h·i·ế·p dân làng, cưỡng bức dân nữ, chỉ cần ngươi thấy nữ nhân nào vừa mắt, liền cưỡng ép chiếm đoạt, chơi chán rồi, ngươi lại ném cho đám thuộc hạ chơi. Có phải như vậy không a?"

"Ngươi mẹ nó chính là tìm c·h·ế·t!"

Hỏi câu đó xong không đợi ai trả lời, hắn đã bắt đầu nói liên miên không ngừng.

"Hú hu chuyện nhỏ, cứ để cho ta."

Ba tên nô bộc mặc dù nghe chẳng hiểu cái mô tê gì, nhưng lại cảm thấy rất ảo diệu, vì thế liền gật gù vỗ tay bôm bốp.

Thấy tên đại hán kia xồm xồm lên như là c·h·ó sắp cắn người. Thiếu niên sợ hãi lùi lại vội vã nói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Doạ Đái Ra Quần