Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18: Luyện Binh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Luyện Binh


Để chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới, hắn đã chuẩn bị hơn 300 lít xăng. Với số lượng xăng này hắn có thể chế tạo ra từ 700 -900 quả boom xăng tùy theo kiểu bình. Ngoài ra hắn còn mua một hệ thống năng lượng mặt trời, quả thật trong những ngày qua cái cóng c·hết người 45 độ làm cho đầu óc của hắn dường như muốn nổ não.

Tuy hệ thống này điện năng tạo ra không được nhiều, thế nhưng để duy trì một cái tủ lạnh một bóng đèn điện và một cái quạt thì xem như cũng là dư dã, hắn đã quyết định sau khi giải quyết ổn thỏa đám sơn tặc kia, hắn sẽ cho lắm đạt trên mái phủ thành chủ toàn bộ là pin năng lượng mặt trời, đến lúc đó hắn sẽ thực thi nhiều kế hoạch khủng bố hơn.

Tính là tính vậy thôi, thế nhưng tình huống trước bắt quả thật có chút không ổn chút nào. Thành Lonia đang trong quá trình kiến thiết và xây dựng, người kinh phí rất lớn hơn nữa tất cả tài liệu xây dựng bắt buộc phải mua từ các thành trì khác. Chỉ có mới nửa tháng, toàn thành phải chi ra hơn 800 đồng tiền vàng ( tiền nhân công, tiền nguyên vật liệu, lương thực) mà thu lại thì chỉ có hơn 10 đồng tiền vàng mỗi tháng. Có thể nói là thu không đủ chi.

Loạn trong vừa mới bình định, thì giặc ngoài lại kéo đến, chiến đấu với Kim Sơn trại một trận đó là điều không thể tránh khỏi, thế nhưng nó là quá sớm lúc này.

Suy nghĩ một hồi, cuối cùng hắn đã trở về căn nhà nhỏ của mình, hắn ngước nhìn lên tấm hình cha và mẹ hắn đang cười, thì trong lòng bỗng dân lên một cỗ xúc động. " cảm ơn hai người! đã cho con một cơ hội!" lẩm bẩm một câu, sau đó hắn phải thu thu thập đồ đạc trở về dị giới.

Quả thật trong lúc này Phạm Long không có bộ dáng của một thành chủ uy nghiêm, một khí thái của một vị hoàng tử, mà là một tên khuân vác.

Lúc này trong phòng làm việc là la liệt rất nhiều thứ, giống như là một kho hàng thì đúng hơn, thân hình hắn nhễ nhại mồ hôi giống như vừa vận động rất là kịch liệt.

Hắn trở về địa cầu tròn một ngày, thì tại dị giới chỉ có khoảng 6 – 7 giờ mà thôi. Lúc này đã là xế chiều.

"Jayce!" Phạm Long khẽ quát.

Ngay lập tức Jayce đứng ngoài cửa bước vào, với thái độ cung kinh phục mệnh.

"Cho gọi Talus cùng Sophia lại đây!" Phạm Long hạ lệnh.

"Vâng! Điện hạ!" Jayce cugn kính.

Không bao lâu sau Sophia cùng Talus không hẹn mà cùng nhau bước vào phòng làm việc, nhìn thấy mức độ bừa bộn của căn phòng mà hai người có chút choáng.

"Điện hạ! đây là !" hai người ngơ ngác.

Phạm Long cũng không có tiện giải thích công dụng của các vật trên đất kia mà trực tiếp ra lệnh.

"Đây là những vật dụng cần thiết ta chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới với bọn sơn tặc kia."

Phạm Long vừa nói, vừa cầm lên thanh cung trợ lực.

"Ta gọi nó là cung trợ lực, loại cung này rất nhẹ, lực kéo khoảng 15kg tầm bắn 400m." hắn kéo giãn thanh cung ra từ lực đàn hồi của cánh cung một hồi.

Còn Talus thì đôi mắt thèm khát nhìn thanh cung giống như là nhìn người yêu của mình vậy.

Tầm bắn 400m thì có ý nghĩa như thế nào, dùng đầu gối để nghĩ hắn cũng biết, đội kỵ sĩ tinh nhuệ nhất vương quốc, cung tên của bọn họ sử dụng tầm bắn tối đa chỉ có 250m hơn nữa là vô cùng không chính xác ở cự ly này.

Talus không nhịn được mà cầm lấy một thanh cung dưới sàn, cũng thử một lần dương cung

"Nhẹ! Kéo rất là nhẹ! Thế nhưng lực phản hồi lại rất là mạnh à nha, với phản lực này thì 500m hắn bắn còn được."

"Điện hạ! ngài thật là thần nhân!" Talus nhìn Lucas với ánh mắt sùng kính.

"Số lượng cung tên này ta sẽ cung cấp cho tân quân! Còn những cái thùng kia, thì cho vào kho, nên nhớ nó rất là dễ cháy, hãy cẩn thận!" Phạm Long chỉ vào 10 thùng máu trắng kia.

Sau khi Talus cho người vận chuyển những thứ kia,trong phòng lúc này cũng còn ngổn ngang không ít thứ, tủ lạnh, tấm năng lượng mặt trời, dây điện, bóng đèn, quạt máy,. . .

"Điện hạ! những thứ này là cái gì!" Sophia vũ mị hỏi.

Lúc này nàng cũng không có ngại Phạm Long bẩn, mà trực tiếp nhào vào lồng ngực hắn giống như một con mèo nhỏ nũng nịu đòi ăn.

Phạm Long lúc này thì cũng là đang hưởng thụ cái thân hình mềm mại kia nói " ha ha ha những thứ này rất là hữu dụng, ngày mai nàng liền biết!"

"Hừ! điện hạ! ngài rất là xấu a!" mặt nàng đỏ ửng khi phát hiện đôi bàn tay của Phạm Long đang không ngừng phá phách gây rối trên bộ ngực của nàng.

"Ngày hôm nay Anna nàng ta làm những gì!" Phạm Long hỏi.

Quả thật là hắn cũng không có yên tấm với cô gái thương nhân như Anna, không phải tình huống bắt buộc hắn sẽ không hợp tác với nàng.

"Nàng ta đi khắp thành! Liên tục dò hỏi các thông tin về điện hạ, cũng như là các kỳ tích mà điện hạ làm tại nơi này!

"Với lại nàng ta ăn luôn giành ăn với ta! Thật là không biết xấu hổ a!" Sophia oán giận.

"Nàng ăn nhìu không sợ mập à!" Phạm Long cười tà.

"Mập làm sao được với cái thời tiết như thế này, nóng chảy hết mỡ rồi!" nàng cũng không để cho đôi bàn tay ma quái kia tiếp tục tác quái nữa, mà nàng trực tiếp chủ động đè Phạm Long ra hôn một cái thật sâu.

"Điện hạ à! Ngài phải đền bồi cho ta, trưa nay ta ăn không đủ no, giờ ta phải ăn ngài đề bù à!" Sophia cười tà mị.

"Hiện tại ta đang rất bẩn a!"

"Không ngại! có ăn là được!"

"Ha ha ha ha ! tiểu mỹ nhân đến ăn ta nào!" Phạm Long cười hắc hắc.

"Điện Hạ! Anna tiểu thư đang tìm ngài!" truyền vào là âm thanh ngượng ngùng của Rem.

"Rem! Ta hận ngươi!" lần này Sophia quả thật là ủy khuất. sao lần nào cũng vậy! đồ p·há h·oại, Sophia có chút tức tưởi à.

Phạm Long lúc này cũng bị nghẹn một cổ nhiệt khí, ba lần rồi, mỗi lần tiểu đệ lên thì Rem lại ép cho xuống, Rem à, ta cũng đâu có làm gì nàng ủy khuất đâu, sao lại đối với ta như thế, Phạm Long cũng rất là oai oán.

Mở cửa ra là khuôn mặt đỏ bừng của Rem tỏ rõ ý nói " ta không có cố ý a! ta bị ép buộc a!"

Anna nét mặt nàng cũng đỏ như trái gấc, thẹn thùng cùng một chút tức giận " Lucas điện hạ, ta đấy quấy rầy cuộc vui của ngài, thế nhưng ta đói, từ trưa đến giờ ta chưa có ăn gì cả!"

"Quỷ tham ăn!" Sophia hừ lạnh, chỉ vì cái bụng của mình mà phá hủy chuyện tốt của nàng.

"uhm hum !" Phạm Long ho nhẹ một cái để giải tỏa một chút ngượng ngùng.

"ha ha ha ! là do ta quá bận việc, nàng yên tâm, ta đã có chuẩn bị hết rồi. !" Phạm Long mở một cái túi giấy khá là lớn trên bàn ra.

Bên trong là từng hộp từng hộp, được bao bọc bằng những tờ giấy thấm dầu " gà rán, khoai tây chiên, Hamburger, à còn có coca nữa!"

Mùi hương thức ăn xộc thẳng vào mũi khiến cho 3 nàng nước bọt chảy ra thành hàng. Vào giờ lúc này không có bất kỳ cái gì là thục nữ, tiểu thư đài cát nữa cả, chỉ có những con heo đang tranh nhau từng miếng ăn.

"Điện hạ! đây là gì, gà có thể tạo ra được vị ngon như thế này sao ?" Rem vừa gặm cánh gà vừa hỏi.

"Tất nhiên, không nên ăn không như thế, chấm tương ớt nữa, vị sẽ tuyệt hơn. !"

"Những cây que này là khoai tây à! Khoai tây là giống lương thực mới à! Thành chúng ta có thể trồng được loại vật này không,! Quả thật là rất ngon!" Sophia tay trái vừa ăn gà rán, tay phải vừa bốc khoai tây chiên.

"Hẳn là có thể!" Phạm Long cười nói.

"Hum! Cái gì Hum, cao mà ngon thế, bánh này làm từ bột gì mà mền vậy, bên trong còn có gì mà ngon thế!" Anna cắn một miếng thật lớn lên miếng hamburger bò, khóe miệng nàng chảy ra một dòng phô mai vàng tươi cực kỳ quyến rũ.

Đôi mắt Phạm Long cũng không có thành thật nhìn chằm chằm Anna không ai biết hắn nhìn cái hamburger trên miệng nàng, hay là trước ngực nàng nữa.

"Không nên ăn vội như thế, không có tốt cho bao tử đâu, để ta mang ít nước!" Phạm Long ngay lập tức bỏ chảy, ba cái mỹ nữ này, cùng một chỗ, trong đầu óc sẽ nhảy loạn những suy nghĩ đen tối, đặc biệt là khi gần Anna và Sophia, quả thật là hại nước hại dân mà.

. . .

Lúc này trong khu quân doanh phủ thành chủ, lúc này đã tập trung khá đông, vì Phạm Long đưa ra lệnh chiêu binh quá gấp, nên các công tác chuẩn bị cho tân quân hầu như không có. 500 con người đến lúc này vẫn chưa có một chút gì vào bụng, bọn họ chỉ biết ngồi quây quần bên đống lửa mặc cho cái bụng đang gào khóc.

Rất nhanh Phạm Long cùng Talus bước tới, nhìn thấy thảm trạng của đám tân quân này, Phạm Long mày khẽ nhíu, trừng mắt nhìn Talus.

"Đại nhân! Ta không biết chuyện này, vấn đề ăn uống trong phủ thành chủ là do Millan quản sự phòng bếp quản lý." Talus cảm giác sống lưng của mình như có tảng băng đông cứng lại.

"Chuyện này! Ta sẽ xử lý các ngươi sau" Phạm Long giọng lạnh băng bước tới đám tân quân.

"Các ngươi tại sao đến đây!" Phạm Long bước tới trung tâm đám người quát lớn.

Nghe thấy có người phát ngôn, cả một đám từ trong cơn đói tỉnh dậy. cả bọn đứng lên quan sát người đàn ông đứng trước mặt.

Hắn dáng người cao lớn, toàn thân phát ra một cỗ khí tức lam cho người khác run sợ, chỉ một ánh mắt của người này cũng đủ cho đứa trẻ gặp ác mộng trong 3 ngày liên tiếp.

"Bọn ta kiếm ăn! Ta nghe nói làm quân cho phủ thành chủ sẽ nhận được 500 tiền đồng mỗi tháng, hơn nữa sẽ có thịt ăn!" một tên lớn gan nói.

"Vậy ngươi biết, làm lính thì có khả năng c·hết rất cao,!" Phạm Long lạnh giọng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Luyện Binh