0
"Ta không sợ, bỏ mạng vì 500 tiền đồng mỗi tháng cũng đáng hơn nữa còn có thịt ăn hằng ngày, ta 4 năm rồi không có một miếng thịt vào bụng!" tên kia lớn tiếng.
"Còn các ngươi thì sao?" Phạm Long liếc nhìn đám người xung quanh.
"Đúng! Ta muốn ăn thịt, mấy năm nay ta bị áp đám sơn tặc kia áp bách lâu rồi, cha ta mẹ ta, chị cái ta đều bị bọn chúng bức c·hết, chỉ cần cho ta cơ hội, ta sẽ đem bọn chúng g·iết sạch. Một tên thiếu niên 18 tuổi ánh mắt lăng lệ tràn đầy sát khí nói.
"Thành chủ cho ta thân phận bình dân, chỉ có thành chủ mới đối tốt với bọn ta như thế, không những cho bọn ta ăn, cho bọn ta tiền, ta rất là biết ơn ngài ấy, vì ngài ấy mà hằng ngày vợ con ta ngày ngày đều có thức ăn, ta hy sinh cái mạng này cho ngài ấy thì có thấm thía gì!"
"Đúng có thấm thía gì! Vì thành chủ mà chiến, chiến chiến!" đám tân binh lúc này giống như ăn thuốc kích thích cuồng hống lên, mặc kệ cho cái bụng đang cồn cào.
"Talus mang 50 cái nồi lớn lại đây! Vào kho lấy những thùng giấy màu đỏ cùng màu xanh ra đây hết cho ta. !" Phạm Long quát lớn.
"Tuân lệnh!" Talus ngay lập tức co giò mà chạy phục mệnh. Không lâu sau, những thứ cần đã chấc thành đống trước mặt Phạm Long.
"Các ngươi tự phân chia, mỗi 10 người là một tổ. mỗi tổ phân ra một tổ trưởng. tổ nào phân chia xong đến đây nhận vật phẩm. "
"Mỗi một tổ 1 cái nồi lớn, 2 thùng giấy màu đỏ và một thùng giấy màu xanh." Nhanh chóng phân chia, đó chính là thức ăn của các ngươi trong hôm nay.
Ngay lập tức 500 tân binh nháo nhào, 10 phút sau các đội đã được phân ra, lúc này có tất cả 50 đội, sau khi nhận đồ hoàn tất Phạm Long mới nói.
"Các ngươi quá lâu trong việc phân chia đội hình,đây là một điều tối kỵ trong quân đội của ta, đây là lần duy nhất cũng như là lần cuối cùng."
"Ta chỉ làm một lần,! ai theo không kịp thì nhịn đói!" Phạm Long hừ lạnh.
Phạm Long ngay lập tức bắt cái nồi lớn lên bếp, sau đó đổ nước vào đến hơn phân nửa nồi, sau đó hắn mở thùng giấy màu trắng, bên trong là những nói giấy màu trắng đỏ nhỏ. Nếu có người Việt Nam ở đây thì hẳn sẽ nhận biết những gói giấy huyền thoại này. Mỳ Tôm gà, gắn liền với toàn bộ tuổi thơ các thanh niên 8x 9x.
Không nhanh không chậm Phạm Long xé từng gói giấy ra để lộ những vắt mì màu vàng nhạt.
Mấy thanh niên tân quân cũng không có đợi Phạm Long nhắc nhở, ngay lập tức làm theo hắn, 500 tân quân ánh mắt dõi theo từng hành động của Lucas thành chủ.
Chừng 15 phút sau, nước trong nồi đã sôi, Phạm Long cho những gia vị vào trong nồi rồi cho toàn bộ mỳ vào, số lượng 100 vắt mì. sau đó hắn xé thùng giấy màu xanh ra, đó chính là thịt đóng hộp mà hắn chuẩn bị ăn dần trong phủ thành chủ. Thế nhưng tình thế cấp bách hắn phải mang đi nuôi quân. Chừng 25 hộp được bỏ vào trong nồi, một mùi hương thịt hộp đặc trưng vang lên, khiến cho các tân quân đã hơn 3 năm không có miếng thịt nào bỏ vào bụng khiến cho bọn họ một trận cồn cào.
"Thứ các ngươi đang chuẩn bị đó chính là mì và thịt hộp, một trong những sản phẩm mới của thành Lonia chuyên phục vụ cho những ai có công và cống hiến to lớn cho thành Lonia. Hôm nay gia nhập quân đội, xem như các như đã lập công, sau này muốn có thức ăn ngon, thịt ngon, thì năng nỗ mà làm việc, đến lúc đó không những người được ăn ngon, mà gia đình các ngươi sẽ được ăn ngon, vợ các ngươi, con các ngươi sẽ được mặt đẹp." Phạm Long lại tung ra một quả bom cho đám tân quân này.
Chúng ta bắt đầu ăn, còn ngươi Talus thì không được ăn, vì đây là lỗi của ngươi không cho chu toàn cho các vị tân binh.
Phạm Long cũng không ngần ngại mà ăn cùng với đám tân quân kia, không ngại thân phận bình dân hay thành chủ gì cả.
"Đây là cái gì! Thật là ngon!"
"Thịt! ha ha ha là thịt! mẹ ơi! Ta ăn thịt! ta được ăn thịt rồi!"
"Thật là thần kỳ, chỉ cần cho vào nước rồi là có thể ăn được, ôi mùi vị của nó! Quá ngon! Quá tuyệt!"
500 anh em không ngừng cuồng uống, miệng không ngại thức ăn còn nóng mà cứ hút sùn sụt. Phạm Long chỉ mỉm cười.
Sau một trận no nên, trên khuôn mặt mỗi người đểu tỏ ra sự thỏa mãn. Lúc này Phạm Long mới đứng dậy quát lớn.
"Các ngươi biết ta là ai không ?"
"Ngài không phải là chỉ huy của bọn ta à!" lên lớn gan lúc nãy lên tiếng.
"Đúng ! ta là chỉ huy của các ngươi, ngoài ra ta còn có một thân phận khác. Ta chính là người mà trong miệng các ngươi thường nhắc tới Lonia thành chủ Lucas, đồng thời cũng là tam vương tử Musin Vương quốc. !" Giọng Phạm Long hùng hồn.
"Các ngươi rất bất ngờ à! Hắc hắc! hắc! ta nói cho các ngươi biết, ta tuy là vương tử của một vương quốc, thế nhưng số phận của ta cũng chẳng khác gì các ngươi. !"
"Thuở bé, mẫu hậu của ta qua đời, quốc vương thì bỏ mặc ta, ta phải sống trong một cái đình viện tồi tàn, 3 ngày không ăn là chuyện bình thường, 3 4 năm không ăn được một ngụm thịt là một chuyện tất nhiên!"
"Thế nhưng tại sao ta lại có được như ngày hôm nay, bởi vì ta không ngừng cố gắng, không ngừng vươn lên trong nghịch cảnh!"
"Các ngươi có muốn được như ta không, có cơm ngon để ăn, có áo đẹp để mặt, có công danh để nở mặt nở mày với tổ tiên!" Phạm Long lớn tiếng.
"Có! Có! Bọn ta muốn!" tất cả đồng thanh.
"Vậy thì cùng ta lập lên một chế độ của riêng mình, không còn nô lệ, không có quý tộc, không có phân biệt chủng tộc! con các ngươi sinh ra sẽ được cơm no áo ấm, được đến trường đọc sách. Cha mẹ các ngươi không cần vì miếng ăn mà phải bò la bò lết dưới đường! "
"Muốn! bọn ta rất muốn!"
"Tốt! từ ngày mai, ta ta sẽ huấn luyện các ngươi trở thành một chiến binh thật thụ, thành một quân đoàn bất khả chiến bại!" Phạm Long gầm lên.
"Bất Khả Chiến Bại! Bất Khả Chiến Bại! Bất Khả Chiến Bại! Bất Khả Chiến Bại!" tất cả đồng thanh.
. . .
Phủ thành chủ một đêm ánh đèn không bao giờ tắt, vì củng cố lòng quân nên Phạm Long cũng không có trở về phòng ngủ của mình, mà trực tiếp ở lại cùng với 500 tân binh.
4 giờ sáng, khi những con gà đã phát ra những tiếng gáy sớm. bất thình lình phủ thành chủ ầm ầm vang lên những âm thanh dậy trời
"Cái gì! Địch tập!" một số tên vệ binh không biết được tình hình như thế nào, ngay lập tức cuồng rống.
Thế nhưng bọn họ nào ngờ gây ra âm thanh chấn động đó chính là thành Chủ đại nhân Lucas.
Lúc này Phạm Long đã trang phục chỉnh tề đứng uy nghiêm tại vị trí chủ vị ngắm nhìn 500 cặp mắt đang ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra.
Phía sau hắn là 50 tên kỵ sĩ trên tay là những cây gậy gỗ nhìn sơ qua thì cũng đủ biết để làm gì rồi.
"Các ngươi có 5 phút để tập hợp!" Phạm Long hừ lạnh.
"Cái gì! Giờ này là giờ nào! Tập hợp cái khỉ gì!" một tên mơ ngủ nói.
"Mẹ nó. Ông đang ngủ, tên khốn nào làm ồn!"
"Biến đi! Dám làm tan giấc mộng đẹp của ta, coi chừng ta cắt chim nhà ngươi! . ."
Phạm Long cũng không có để ý chút nào đến lời phàn nàn của đám tân binh kia. Mà một mực nhìn lên chiếc đồng hồ đeo tay của mình.
5 phút sau chỉ có gần 40 tên ngơ ngác được trước mặt Phạm Long.
"Tốt! làm thịt những tên con lại!" Phạm Long lạnh giọng.
50 tên kỵ sĩ kia nhận được lệnh, thì ngay lập tức lao vào dùng gậy trên tay mà không ngừng cuồng kích lên đám tân binh ngủ gà ngủ gật kia.
" a! A a a " Không ngừng có những tiếng hét thảm. Phạm Long vẩn lạnh mặt như thường, còn mấy tên tập hợp kia thì cảm giác dường như mình vừa mới đi qua một trận quỷ một quan.
Hành hạ đủ nửa giờ, 50 tên kỵ sĩ mới dừng tay.
"Sau này lời của ta là mệnh lệnh tuyệt đối, ai không tuân sẽ có quân pháp hầu hạ. ta cho các ngươi thêm 5 phút để tập hợp.
Mấy tên bị đánh, nét mặt hoảng sợ, cũng không có dám trái lệnh mà tập trung trước mặt Phạm Long.
"Bây giờ là 5 giờ 30 sáng. Từ nay về sau đúng vào giờ này ta phải thấy các ngươi chỉnh tề đứng tại đây!"
Nếu trái lệnh! Quân pháp sẵn sàng hầu hạ." Ánh mắt Phạm Long băng lãnh lườm tất cả đám tân binh.
"Từ hôm nay trở đi ta là tổng giáo quan của các ngươi, lệnh của ta là mệnh lệnh tuyệt đối! cac ngươi có nghe rõ không ?" Phạm Long quát lớn tiếng.
"Rõ! m thanh cực kỳ yếu ớt!"
"Nghe rõ không?" hắn lại gầm lên.
"Rõ! m thanh có một chút lớn hơn
"Các ngươi là đàn bà à! Nói chuyện có một chút khí lực xem nào!" hắn quát lớn.
"Con mẹ nó! Rõ! Ngươi bị điếc à!" một tên tân binh không nhịn nổi mắng lớn.
Phạm Long như một bóng ma lướt tới trước mặt tên vừa rồi. trực tiếp đấm thẳng vào mặt hắn, không một chút thương tiếc mà cho hắn một trận.
"Điều thứ 3 mắng chửi giáo quan tương đương với chống lệnh, phạt 10 quân côn!" Phạm Long lạnh giọng.
Mấy tên kỵ sĩ ngay lập tức thi hành quân pháp dưới ánh mắt đầy hoảng sợ của đám tân binh.
"Ta hỏi một lần nữa các ngươi có nghe rõ không ?" Phạm Long tràn đầy sát khí.
"Rõ! Rõ! Rõ!" âm thanh cực lớn, dậy sóng cả phủ thành chủ.