Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 105: Ẩn Sĩ chuyện lạ, Thần kiếp

Chương 105: Ẩn Sĩ chuyện lạ, Thần kiếp


Ẩn Sĩ Sơn núi cao chót vót không thấy đỉnh, có phần giống với Vấn Lộ Sơn.

Mây mờ bị che khuất bởi quang trụ tỏa ra từ Tàn Tích Hỗn Mang.

Dưới chân núi Ẩn Sĩ là các bậc thang rộng trải dài xung quanh, nằm ở hai bên sườn núi, sắp xếp với nhau thành từng vòng tròn dẫn l·ên đ·ỉnh.

Trên đỉnh ngọn núi thuộc cứ điểm của Đệ Nhị Quân Đoàn, mưa linh khí chậm rãi rơi xuống như nhưng mảnh vải hơi nước, có màu sắc giống như hiện tượng cực quang.

Theo dòng thời không của Niệm Huyền Thiên, thế gian này từ lúc được tạo nên bởi Dải Lụa Sáng Thế thì chỉ có mưa linh khí, không có những hạt mưa nặng nề như phàm trần.

Linh khí ngưng tụ thành mây, vỡ nát khi đạt đến đỉnh, mưa linh khí không sắc không vị, không cảm giác, mùi hương mang theo sự thanh thuần, thấm nhuần vào trong cơ thể võ giả.

Mưa linh khí không phải là chuyện gì hiếm gặp, nhưng nếu muốn cảm nhận, nhìn thấy màu sắc thực tế của mưa linh khí thì đỉnh núi Ẩn Sĩ Sơn chắc chắn là một địa danh tốt.

Vẻ đẹp từ dải lụa linh khí mỏng manh uốn lượn trong màn sương khiến nơi đây như chốn đào nguyên.

Trại thống soái Đệ Nhị Quân Đoàn là một cung điện cổ kính, có niên đại xa xưa, được xây theo kiến trúc mà nếu Đoàn Trí nhìn vào sẽ đánh giá là có phần hiện đại.

Cây leo tường phủ lên từng cột trụ, cánh cửa, khí tức từ những loại cây này tỏa ra không thua gì linh mạch, Hỗn Mang chi khí luân chuyển trên mỗi phiến lá, đem đến vẻ đẹp tựa một lâu đài dành cho nhóm hiền giả ẩn cư.

Nguyễn Ngọc Chúc là một trong số cao thủ của Triền Lực Võ Bộ, Triền Đạo của hắn ở sự kiện lần này chỉ có Huyết Vô Tâm cùng Lý Tiêu Dao là có thể sánh ngang được.

Theo lý thuyết, cao thủ Triền Đạo nên đi tìm điểm tích lũy cho quân đoàn của mình mới đúng, vậy mà vị viện trưởng này lại chỉ trầm ngâm một chỗ, thật khiến nhiều người kỳ lạ.

Xung quanh mỗi cứ điểm đều có trận pháp rất mạnh bao phủ, cho dù là cường địch t·ấn c·ông đều có thể chống chọi được một lúc.

Hơn nữa, trong thời gian này, tất cả đều đi tìm kiếm điểm tích lũy, ai lại rảnh rỗi đi công kích cứ điểm của phe khác?

Công kích cứ ở giai đoạn đầu vừa tốn thời gian vừa nguy hiểm, trừ khi không muốn thắng, nếu không chẳng có lý do gì để làm như vậy cả.

Hoàng Minh cùng Đỗ Nguyệt vừa trải qua một trận chiến với tà niệm Long Môn Kiếp, chật vật trở về sau một thời gian căng thẳng.

Cả hai không có nửa phần vui sướng khi đánh bại cường địch, càng không quan tâm đến số điểm tích lũy vừa giúp Quân Đoàn kiếm về.

Giờ phút này, trên gương mặt hai người lộ ra vẻ buồn bực.

Ngay vừa rồi, Đỗ Nguyệt vô tình phát hiện hình ảnh của sư phụ đã biến mất trên dải lụa lưu ảnh.

Không chỉ Đỗ Nguyệt, ngay cả Hoàng Minh đều gặp phải tình cảnh tương tự.

Hoàng Minh thiên sinh cận đạo, có thể cảm giác được nhiều điều mà người khác không rõ, gần một tháng trấn sát tà niệm, hắn dường như đã phát hiện ra điều gì đó.

Gần một tháng này, kể từ lúc Đệ Tam Quân Đoàn vươn lên dẫn trước về mặt điểm số, hơi nóng từ chênh lệch khiến hai quân đoàn còn lại trở nên vội vàng hơn.

Thời gian càng về sau, không hiểu vì lý do gì, mà nhiều thành viên trong nhóm bắt đầu xuất hiện ảo giác kỳ lạ.

Ảo giác này không phải là Tà Niệm Nguyền Ấn, không gây nguy hiểm đến Sinh Mệnh Chi Tức, mà nhắm vào tinh thần ý chí mỗi cá nhân, khiến nhiều người có cảm giác bị bỏ quên điều gì.

Đỗ Nguyệt cùng Hoàng Minh đã liên tục vận dụng Tinh Không Phong Linh kết hợp Huyết Luân Nhãn nhưng lại không thể phát hiện ra bất cứ manh mối nào.

Thậm chí, ngay cả các soái trong mỗi nhóm đều gặp phải tình trạng giống nhau, không ai giải thích được thứ gì đang xảy ra ở Bách Tông Lĩnh.

Hôm nay hai người Hoàng Minh, Đỗ Nguyệt quay về chính là muốn thử xem có phải là do ảnh hưởng từ lực lượng Tàn Tích Hỗn Mang đã tác động lên mọi người hay không.

Dù sao, ai cũng biết Niệm Huyền Thiên tà dị, không có thiện căn, chỉ có tà niệm, rất nhiều thứ đã bị Niệm Huyền Thiên tà hóa.

"Ngọc Chúc gia gia, ngài vẫn luôn ở đây mấy ngày nay sao?"

Hoàng Minh nhìn vị trưởng giả đang đâm chiêu suy nghĩ, lên tiếng dò hỏi.

Đệ Nhị Quân Đoàn có các soái mạnh trong việc giao tranh đoàn thể, nhưng chỉ có duy nhất hai người Nguyễn Ngọc Chúc cùng Châu Thần Chi là Triền Đạo cao thủ mà thôi, do đó khả năng càn quét tự nhiên sẽ chậm hơn hai quân đoàn còn lại một chút.

Bây giờ một cao thủ Triền Đạo lựa chọn ngồi im không động khiến Đệ Nhị Quân Đoàn càng rơi vào tình huống khó khăn.

Tuy nhiên, người ngồi im lại là đoàn trưởng, cho nên cũng chẳng ai muốn mở miệng thúc ép, đối phương làm vậy chắc chắn phải có lý do gì đó.

Nguyễn Ngọc Chúc gương mặt nghiêm nghị, đôi mắt to xanh liếc lên Hoàng Minh, nghi hoặc hỏi: "Các ngươi không nhìn điểm tích lũy sao?"

Hoàng Minh cùng Đỗ Nguyệt kiểm tra Sinh Mệnh Giới Tuyến, con ngươi lập tức trừng lớn, nét mặt chấn kinh xuất hiện trên mặt mỗi người.

"Làm sao có thể?"

Cả hai lên tiếng thất thanh, âm vực mang theo sự không thể lý giải.

...

"Chuyện gì xảy ra? Sao ta không thể quan sát nữa?"

"Đúng vậy nha, ta cũng không thể tiến vào khu vực dự khán."

"Các ngươi cũng trở về rồi?"

"..."

Hàng loạt câu hỏi xuất hiện khắp mọi ngõ ngách trong Nguyên vực.

Tất cả những người tham gia dự khán đều bị một luồng ý chí đẩy ngược trở về với thực tại, không còn tiếp tục quan sát sự kiện được nữa.

Những dải lụa dành cho khán giả tỏa ra một nguồn lực lượng, chiếu rọi toàn bộ Nguyên vực.

Quang hoa chói mắt ngăn cản bất cứ ý thức nào có ý định tiến vào để dò xét.

Điều này làm nhiều người không khỏi tò mò.

Trước đây, Huyền Chủ đại nhân đã từng nói, mọi người sẽ được quan sát quá trình diễn ra sự kiện nha, vậy mà bây giờ đang lúc kịch tính thì lại bị đứt dây đàn?

Thần Thụ Lâm.

Tứ đại thú hoàng thần thức bị đẩy lùi, Lộc Tinh Văn ánh mắt lấp lóe, hỏi: "Các ngươi có cảm thấy gì sao?"

Thần Thụ Lâm yêu thú quanh năm chiến đấu với tà niệm, hai trăm năm xảy ra một lần đổ máu càn quét.

Khu vực phía Đông lục địa chôn xuống không biết bao nhiêu yêu thú từng là bằng hữu của bọn hắn.

Thậm chí, đời trước Thú Thần đều hòa chung xương cốt xuống khu rừng rộng lớn này.

Long Thanh Lãng mày kiếm nhíu lại, gương mặt trầm xuống, một giây phút thất thần, hắn thật sự đã nghe ra nhiều âm thanh quen thuộc.

"Vụt...."

Tiếng gió phát ra, xé ngang mạch cảm xúc những người đang có mặt.

Phương Đông xa xôi của Thần Thụ Lâm xuất hiện một trung niên cường tráng, nét mặt khôi ngô nhuốm phong trần, trên tay đang ôm một bó hoa Oải Hương tím, quỳ một gối, kế đến đặt bó hoa xuống.

Huyền Lân ánh mắt quyết liệt, sau khi viếng thăm nơi chôn cất của thê tử liền biến mất về phương Tây, nơi có cánh cổng dẫn đến Bách Tông Lĩnh.

Người khác có thể mắt điếc tai ngơ, e sợ uy thế của Huyền Chủ, nhưng Huyền Lân không sợ, chính xác hơn, hắn có lý do bắt buộc bản thân phải tiến về phía trước.

"Hưummmm....."

"Ầm.....ầm......ầmmmmm..."

Một tiếng ngâm dài vang vọng toàn bộ Nguyên vực, đi kèm với đó là tiếng sấm chớp như thương thiên chi nộ, muốn phạt diệt tội giả.

Tất cả sinh linh có mặt trên lục địa đưa mắt nhìn về Thần Thụ Lâm.

Chỉ thấy lúc này, mây đen kéo đến, kiếp vân ngưng tụ thành vô số tia sét, rơi xuống thành mưa.

Mỗi tia sét mang theo một nguồn lực khổng lồ, có năng diệt thế.

Huyền Lân hai tay nắm chặt, trên đầu mọc ra song giác, trở thành dạng thú nhân, lôi điện hải dương từ bản thân hắn tỏa ra, đối chọi khí thế với lôi kiếp.

"Đây là gì nha? Chẳng lẽ là Thánh kiếp?"

"Không thể nào, Thần Thụ Lâm thánh thú rất nhiều.

Kể từ khi bọn họ tu luyện yêu thú chi đạo, chúng ta không phải là không thấy qua thánh kiếp."

"Đây không thể là thánh kiếp, uy lực như vậy, cho dù là Thánh Nhân đều không đỡ nổi, chứ đừng nói chỉ là Ly Trần cảnh."

"Không sai, Thánh kiếp, không có quy mô lớn như vậy, đây chắc chắn phải là Thánh Đạo phía trên."

"..."

Nguyên vực võ giả bàn luận sôi nổi, nhưng từ dầu đến cuối đều tập trung vào kiếp vân vạn dặm trên trời cao.

Võ viện truyền đến thông tin mới đến ngang Thánh nhân chi cảnh, cho nên không ai biết được, đằng sau thánh nhân là cảnh giới gì.

Mọi người chỉ nghe nói, khi nào đạt đến Ly Trần cảnh thì khi đó mới nên tìm hiểu dấu vết võ đạo tiếp theo.

Kiến Nguyên Thất Cảnh là bảy đại cảnh giới rất quan trọng cho quá trình phát triển của tương lai sau này.

Do đó, tất cả đều chỉ tập trung đến Ly Trần cảnh, kể cả khi Thánh đạo đã được phổ cập thì cũng không có mấy người quan tâm, chỉ xem đây là tài liệu tham khảo, chứng minh Võ viện có đầy đủ tất cả cảnh giới để mọi người tu luyện.

Thần Thụ Lâm có yêu thú thực lực sớm đạt đến Thánh cảnh, sau khi tu luyện đạo pháp đã chuyển hóa yêu đạo trở thành chân chính Thánh cảnh yêu tu, vì vậy mà Thánh kiếp không phải là chuyện hiếm gặp.

So sánh Thánh kiếp bình thường với kiếp vân vạn dặm đem theo hủy diệt tính chất đang hiển hóa trên thiên không, hoàn toàn là nói nhảm, căn bản không thể so sánh được.

Không khó để đoán ra, kiếp vân lôi điện lần này là một quá trình thăng hoa của đạo, khí tức khủng bố này tuyệt đối là Thánh Đạo phía trên.

"Đây là Thần kiếp sao?"

Lộc Tinh Văn ngưng trọng, nhìn về phía người đang độ kiếp là Huyền Lân.

Tứ đại thú hoàng từ lâu đã đặt chân vào Thánh đạo chi đỉnh, chỉ thiếu một chút là có thể đột phá thành Thần.

Tiêu chí của Thần linh là tại Thánh đạo phần cuối dẫn động Thần kiếp.

Một khi vượt qua Thần kiếp chính là Thần linh, Thần linh không phải là thánh cảnh có thể so sánh.

Thần linh đã vượt qua thế gian phàm tục, chân chính bước vào một lĩnh vực mới, sinh ra sự lột xác đáng sợ về Sinh Mệnh Đẳng Cấp.

Theo như ghi chép từ Huyền Chủ đại nhân, một bước cuối cùng để đi vào Thần chi lĩnh vực từ xưa đến nay đều cực kỳ khó khăn.

Chỉ một bước ngắn đã vây khốn cuộc đời của vô số thiên kiêu anh tài.

Thần kiếp của mỗi tu luyện giả là khác nhau, rất đa dạng, có nhiều hình thức hiện diện, từ lôi điện kiếp vân, ảo mộng hồng trần, thiên duyên tình kiếp, tâm kiếp nhập ma,...

Đặc điểm Thần kiếp hoàn toàn không cố định, không có báo trước, không thể dự đoán, không thể trợ giúp, cần chính chủ phải đích thân vượt qua.

Đây chính là lý do mà có nhiều lúc Thần kiếp thật ra đã đến, nhưng người độ kiếp lại không hề hay biết, để rồi mãi mãi trầm luân, trở thành cát bụi.

"Không ngờ, Huyền Lân lại là người đầu tiên trong số chúng ta chứng đạo Thần cảnh.

Xem ra hắn rất quyết tâm, muốn đi tìm vị kia xin một lời giải đáp."

Phượng Dực Luân gương mặt tuấn mỹ, có vài phần hoang mang.

Thần kiếp theo dạng lôi kiếp được cho là tương đối dễ dàng, mặc dù Niệm Huyền Thiên rất đặc biệt, nhưng sinh linh của Niệm Huyền Thiên cũng đặc biệt không kém.

Điều khiến nhiều người ở đây lo lắng là Huyền Chủ đại nhân sẽ đáp lại thế nào.

Đang lúc mọi người đang suy nghĩ, thì lôi kiếp như mưa đã bắt đầu trút xuống.

Hôm nay, Niệm Huyền Thiên muốn ngăn cản một đứa con mà mình tốn công nuôi lớn trút bỏ phàm thai, ngăn cản bước chân của hắn đặt vào Thần đạo.

Chương 105: Ẩn Sĩ chuyện lạ, Thần kiếp