Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 132: Tuyên Cổ Cấm Ngôn, Thiên Nam chi ẩn

Chương 132: Tuyên Cổ Cấm Ngôn, Thiên Nam chi ẩn


"Sở dĩ gọi đây là sự kiện không thể kiểm chứng là bởi vì tính chất gây tranh cãi trong sử sách."

"Trong cuộc thăm dò Nguyên Sơ sơn mạch lúc đó có một thành viên đến từ hoàng thất, người này được cho là thủ lĩnh của nhóm mạo hiểm giả."

"Tuy nhiên, điều kỳ lạ là không ai biết danh xưng, hay tước vị của người này, chỉ có một dòng chữ bị xoá bỏ là có đề cập một cách mơ hồ."

Nói đến đây, Lạc Tinh Thiền trầm giọng, gằn từng chữ. "Bát hoàng tử, Lạc Huyền Linh."

Kế đến huynh đệ Thiên Nam đưa mắt nhìn về phía Hoàng Minh.

Hoàng Minh lắc đầu, không chắc chắn, đáp lời: "Ta không biết tên hoàng thất Thiên Nam của tiên tổ là gì, đây chỉ là một vài dòng được ghi lại trong Tàn Sơn Sử Ký."

"Lại thêm khoảng cách thế hệ giữa những trang sách khá dày, cho nên chưa chắc đây đã là sự thật, có thể chỉ là một giả thuyết kỳ lạ được thêm vào nhằm làm dày thêm truyền thừa."

Lời nói mang theo sự mơ hồ.

Xong, Hoàng Minh vẫn có một linh cảm từ cõi vô minh, rằng chuyện mà Lạc Tinh Thiền đang kể có khả năng liên quan đến nguồn gốc tổ tiên Hoàng gia.

Linh cảm này giống như một sợi chỉ liên kết các đường nét trên một bức tranh dệt bằng vãi, dù không thể nhìn thấy, nhưng bất cứ ai cũng có thể cảm nhận được và đoán biết được.

"Có điều, ta vẫn không hiểu, chuyện m·ất t·ích của Thiên Nam vị kia lại có gì là kỳ ảo?". Hoàng Minh nói thêm.

Những người khác cũng mang theo sự tò mò mà gật gù đáp lại.

Mặc dù bọn hắn không biết Thiên Nam hoàng thất có cố sự gì.

Tuy nhiên, theo bọn hắn nhận thấy, việc một vị hoàng tử m·ất t·ích là chuyện trọng đại, càng ít người biết càng tốt, tự nhiên đây cũng trở thành lý do để chuyện này không được tuyên dương ra ngoài.

Hoàng thất không phải đời nào cũng bình yên đoàn kết, nhiều đời lập quốc thì tất nhiên sẽ có đời xuất hiện tình cảnh long hổ tranh hùng, người này không phục người kia.

Mặc dù trong quá khứ Huyền vực, không có ghi chép nào về việc hoàng tộc đánh nhau ngươi c·hết ta sống, nhìn chung mọi cuộc chiến vương quyền đều tương đối công bằng bình đẳng, kết cục cuối cùng đều sẽ chấm dứt trong hòa bình.

Nhưng không ai dám chắc sử sách ghi chép đã là chính xác.

Đôi khi có nhiều chuyện chỉ xuất hiện trong những văn tự cổ, thuộc về truyền thừa của những thế lực lớn.

Nói không chắc, Thiên Nam bát hoàng tử mà Lạc Tinh Thiền nhắc đến là bị người dở trò ám hại trong cuộc phân tranh vị trí quốc chủ, cho nên trở thành sự kiện khiến Thiên Nam bị mất mặt, từ đó không còn ai nhắc đến chuyện này.

Lạc Tinh Thiền nghiêm nghị đáp lời: "Nói đây là sự kiện kỳ ảo là bởi vì Thiên Nam bát hoàng tử lúc bấy giờ vẫn còn đang sinh sống ở trong hoàng cung."

"Thêm một điều nữa, tên gọi Thiên Nam bát hoàng tử không phải là Lạc Huyền Linh, mà là Lạc Huyền Thanh."

"Càng khó hiểu nữa thì Lạc Huyền Thanh là một vị công chúa chứ không phải là hoàng tử."

"Hoàng thất lúc bấy giờ, không hề có người nào tên Lạc Huyền Linh."

"Tranh cãi đã xảy ra về nguồn gốc của câu chuyện này, Thiên Nam Cổ Thư lần đầu tiên ghi lại một câu chuyện kỳ lạ viết về chính bản thân của Thiên Nam Cổ Thư."

Hoàng Minh đứng ở một bên, nhịn không được hỏi: "Thiên Nam Cổ Thư hẳn là truyền thừa quan trọng của Thiên Nam hoàng thất, chẳng lẽ là xuất hiện sai lầm?"

Hoàng Minh có chút không hiểu, đã được xem là truyền thừa cổ thư thì tất nhiên phải được ghi chép chínhg xác, cẩn thận, không nên xuất hiện những vết tẩy xóa, thiếu tính nhất quán mới đúng.

Nếu ngay cả Thiên Nam Cổ Thư đều xuất hiện sai lầm, thì không biết lịch sử Huyền vực được ghi chép lại đến bây giờ có bao nhiêu phần là đúng.

"Không thể nào, Thiên Nam Cổ Thư là không thể xuất hiện sai lầm.". Lạc Tinh Thiền lắc đầu phủ nhận.

"Thiên Nam Cổ Thư được biên soạn bởi thành viên của hoàng thất, là những người công tâm, không tham gia vào phân tranh vị trí quốc chủ.

Đến thế hệ này của chúng ta, người được chọn chính là bát đệ Lạc Tinh Hà.

Nếu không phải Võ viện xuất thế, Hồng Minh thiên phú võ đạo kinh người, mộng huyễn trường sinh đã không còn là chuyện xa vời thì Tinh Hà tuyệt đối sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện được nhường ngôi.

Bởi vì một khi lên làm hoàng đế, thì sẽ mất đi tư cách sửa đổi【Thời Đại Chi Chương】trong Thiên Nam Cổ Thư.

Ban đầu, trước khi chúng ta vào Nguyên Sơ sơn mạch theo lời của Đặng tiên lão tộc trưởng, bát đệ đã viết sẵn vào【Thời Đại Chi Chương】 ghi lại thông tin chúng ta bước vào chuyến thám hiểm.

Nếu không có chuyện gì xảy ra thì đến lúc cuối đời, hắn sẽ bổ xung dòng cuối cùng.

...

Bảy huynh đệ Thiên Nam bước vào Nguyên Sơ sơn mạch đã trôi qua bao nhiêu năm.

Đến ngày này, tháng kia, lịch năm đó, vẫn không trở về.

Đây chính là chấm dứt của【Thời Đại Chi Chương】 thời đại của quốc chủ Lạc Tinh Thần."

Vừa dứt lời, Lạc Tinh Thiền hai mắt hơi nheo lại, gương mặt phong hoa tuyệt đại ngày xưa như lấy lại thần thái, trong vô thức tỏa ra một khí chất của bậc hiền giả.

Nguyễn Ngọc Chúc tương tự cũng có xuất thân từ hoàng tộc, lộ ra vẻ nghiền ngẫm: "Nói như vậy có nghĩa là, trước khi người được gọi là Lạc Huyền Linh đi vào Nguyên Sơ, thì Thiên Nam cổ thư đã xuất hiện dòng chữ【Bát hoàng tử Lạc Huyền Linh đi vào Nguyên Sơ sơn mạch】

Chỉ là không biết vì nguyên do gì mà dòng chữ này cuối cùng lại bị xóa bỏ, người tên Lạc Huyền Linh biến mất khỏi ký ức mọi người, trở thành một dấu hỏi trong Thiên Nam Cổ Thư.

Hay nếu theo nghi ngờ của ngươi thì Lạc Huyền Linh cùng Lạc Huyền Thanh là người cùng thời đại, Lạc Huyền Linh thật sự tồn tại.

Chỉ là không biết vì nguyên nhân gì, những người kết thúc【Thời Đại Chi Chương】của [Thiên Nam Cổ Thư] lúc đó lại phủ nhận chuyện này?"

Nguyễn Ngọc Chúc đưa ra suy đoán.

"Viện trưởng tuệ nhãn, nhưng ta có một suy đoán còn lớn mật hơn.". Lạc Tinh Thiền đảo mắt một vòng nhìn mọi người xung quanh.

Những người còn lại b·iểu t·ình phức tạp, có xoắn xuýt, có tò mò.

Bọn hắn cũng đã có một vài suy đoán cho riêng mình, nhưng cuối cùng vẫn không ai chịu đứng ra.

Tất cả lặng im chờ đợi câu nói tiếp theo từ Lạc Tinh Thiền.

"Ngay từ đầu, Lạc Huyền Linh chính là bát hoàng tử, chỉ là về sau vị trí lão bát này phải nhường cho công chúa Lạc Huyền Thanh."

"Dựa theo thứ tự khởi đầu của【Thời Đại Chi Chương】 Lạc Huyền Linh đã xuất hiện từ những triều đại đầu tiên của Thiên Nam quốc, niên đại xa xưa thặm chí vượt qua ngũ đại gia tộc."

"Dựa theo trình tự thời gian này có thể dự đoán được sau khi Lạc Huyền Linh m·ất t·ích thì Hoàng gia mới được thành lập."

"Biểu tượng được thêu trên hoàng bào của Thiên Nam Quốc Chủ là Cửu Đầu Thanh Long, đây chính là chín ngôi sao đã chiếu sáng trên bầu trời Huyền vực trong suốt mấy mươi ngàn năm qua."

"Về phần tộc huy của Hoàng gia..."

Đến đoạn này, sự chú ý nhanh chóng chuyển dời về phía Hoàng Minh.

Lạc Tinh Thiền đã ám chỉ đến tộc huy của Hoàng gia thì tất nhiên phải để người học rộng hiểu nhiều của gia tộc này giải thích.

Chỉ thấy Hoàng Minh đưa chỉ tay, từ từ chấm nhẹ vào không khí.

Mỗi lần chấm chỉ tay sẽ xuất hiện một quả cầu Huyền lực màu xanh.

Những quả cầu Huyền lực tựa như pha lê phát sáng, tỏa ra quang sắc giống với sao trời thu nhỏ.

Liên tục chấm mười lần, theo một quy luật nhất định, hình ảnh tộc huy của Hoàng gia xuất hiện trước mắt mọi người.

"Sư phụ từng viết về chiêm tinh học, sao trời từ trước đến nay có hoạt động riêng lẻ, nhưng cũng có hoạt động theo một nhóm cố định."

"Hình dáng thực sự của vũ trụ chỉ xuất hiện khi ta sắp xếp những thứ tưởng chừng như riêng biệt lại với nhau, mỗi ngôi sao mang một bí ẩn riêng biệt, nhưng bọn chúng cũng là bánh răng của cả một hệ thống."

Vừa nói, Hoàng Minh vừa đưa tay chạm vào một quả cầu pha lê, sau đó bắt đầu kéo chỉ tay về quả cầu khác.

Đường kéo chỉ tay trở thành một sợi tinh quang trắng thẳng băng nối hai qủa cầu lại với nhau thành đoạn.

Rất nhanh, hình ảnh một chòm sao trong bản đồ chiêm tinh xuất hiện trước mắt mọi người.

"Khi nhìn lên thiên khung, chúng ta chỉ thấy sao trời là những đốm sáng nằm trên cùng một trang giấy."

"Nhưng mấy ai có thể hiểu thấu được, khoảng cách của bọn chúng là bao nhiêu?"

"Vũ trụ rộng lớn ngoài kia, những ngôi sao đó thật sự có đang xếp hàng trên cùng một đường sao?"

"Muốn nhìn được hình dáng thật sự của vũ trụ tinh hà, hoặc là có tuệ nhãn phong phú, hoặc là có thể lắng nghe tiếng nói của vạn vật."

"Chòm sao cũng giống như Cổ Ngữ, là tập hợp của những đường liên kết của các bánh răng, một khi tìm ra quy luật bánh răng chuyển động thì đó cũng là lúc chúng ta hiểu được cách thế giới này vận hành."

Nói xong, Hoàng Minh lập tức sử dụng Huyền lực, từ từ thay đổi khoảng cách giữa các ngôi sao.

Pha lê chi tinh được tạo bởi Huyền lực trở thành những viên bi trượt trên mặt bàn, tất cả riêng phần mình đều trượt theo các đường thẳng song song với nhau.

Dần dần, việc thay đổi vị trí kéo theo những đường liên kết các điểm thay đổi theo, khi nối tất cả các điểm lại với nhau lập tức tạo nên một bộ khung kỳ quái.

Lạc Tinh Thiền kết hợp Huyền lực, Cổ Ngữ lại với nhau, cấp tốc đắp nặn thành hình ảnh Cửu Đầu Thanh Long thường thấy trên Thiên Nam Quốc Chủ hoàng bào.

"Đi.". Lạc Tinh Thiền phất tay, niêm khẽ.

Cửu Đầu Thanh Long như có hồn, bay nhanh đến bộ khung được Hoàng Minh tạo ra trước đó.

Từng chiếc đầu chuyển động, chạm đến các viên tinh cầu bằng pha lê đang chiếu sáng kia.

Một khỏa.

Hai khỏa.

Ba khỏa.

...

Chín khỏa đầu rồng nhanh chóng trượt theo từng đường liên kết trắng để hội tụ với nơi thuộc về.

Những người khác nhìn thấy một màn này, đã bắt đầu tin tưởng mấy phần về suy đoán của hai người Lạc Tinh Thiền, Hoàng Minh.

Hiển nhiên bọn hắn vẫn có chút nghi ngờ, vì suy cho cùng khoảng cách giữa các tinh cầu pha lê kia là do Hoàng Minh tạo ra.

Vậy nên, nếu muốn đi đến kết luận thì cuối cùng vẫn có hơi miễn cưỡng.

Nhưng rất nhanh, mọi người đã bác bỏ đi vài phần nghi ngờ cuối cùng.

Trong khoảnh khắc chín khỏa đầu rồng tìm đến vị trí của mình thì cũng là lúc Cửu Đầu Thanh Long biến mất.

Tất cả tinh cầu pha lê trượt nhanh về vị trí ban đầu, khi mà Hoàng Minh vừa tạo ra và chưa chạm đến.

Trên trời cao, một cơn mưa linh khí có đôi phần trùng hợp rơi xuống vị trí các quả cầu.

Dải lụa cực quang mang theo một nguồn lực lượng mạnh mẽ dễ dàng xóa đi các đường liên kết mà Hoàng Minh vẽ ra.

Hình ảnh Cửu Đầu Thanh Long thoáng thoắt ẩn thoắt hiện.

"Tách... tách..."

Mưa từ lụa linh khí lăn xuống các tinh cầu pha lê tạo ra những đường liên kết mới.

Những đường liên kết này có nhiều nét chồng chéo lên nhau, tạo thành những vị trí linh khí hội tụ, đây chính là điểm cắt.

"Tách... Tách...."

Tiểu tiểu tinh cầu vỡ nát.

Linh khí hội tụ gây ra sự quá tải năng lượng, dần dần phát ra dư ba, ma diệt những nguồn lực khác, khiến tất cả những người có mặt kinh dị không thôi.

Phải biết, Huyền lưc, Cổ Ngữ là hai lực lượng được cho là mạnh nhất thế gian, vậy mà có thể bị ma diệt chỉ bởi dư ba xung đột.

Muốn làm được điều đó thì tất nhiên những dải lụa linh khí này cũng ẩn chứa nhiều loại lực lượng đứng đầu, và tất nhiên cũng phải mang theo Cổ Ngữ Mật Nghĩa.

Nương theo những viên tinh cầu pha lê tan vỡ, tất cả liên kết được tạo ra trước đó cũng biến mất theo.

Trước mặt mỗi người bây giờ, chỉ còn là những điểm cắt với nhiều loại lực lượng kết hợp.

Điểm cắt trùng hợp thay, cũng có dạng như những vì sao đang tỏa sáng trên bầu trời rộng lớn.

Nhưng khác với Hoàng Minh, màu sắc của những ngôi sao này đặc sắc và có hồn hơn rất nhiều.

Thứ ánh sáng mà những tân tinh này mang theo nhiều sắc màu hơn những viên pha lê lúc trước.

Đó không phải là sự lòe loẹt đến hoa mắt mà là sự kết hợp hài hòa giữa vô vàn sắc thái.

"Vụt... vụt..."

Một lần nữa, Hoàng Minh tiếp tục hình dung những điểm sáng đầy màu sắc đang lơ lửng trước mặt là những ngôi sao.

Rất nhanh những đường nối thẳng hàng lần nữa xuất hiện.

Giây phút hình ảnh chòm sao được hoàn thiện, tinh điểm chiếu sáng, quang mang tỏa ra bao phủ toàn bộ Ẩn Sĩ sơn.

Hình ảnh chòm sao giống như động chạm đến một loại cấm kỵ nào đó khiến tâm trí của những người quan sát trở nên mụ mị, không phân biệt rõ nhận thức.

Giờ phút này, toàn bộ Nguyên vực như bị đóng băng, thời không không còn là một khái niệm có thể tồn tại.

Điều này không chỉ xảy ra ở Niệm Huyền Thiên mà còn xảy ra ở vô số vũ trụ thế giới ở bên ngoài Hư Cực Niệm.

Thế giới vật chất ngoài kia, bởi vì chịu tác động của một lực lượng bí ẩn mà dần có dấu hiệu bị sụp đổ.

Thượng thương chi thượng, hình dáng một con Cửu Đầu Thanh Long đến từ quá khứ thoắt ẩn thoắt hiện.

Tuy chỉ là một hình chiếu từ thời đại xa xưa, nhưng mỗi lần xuất hiện, Cửu Đầu Thanh Long liền mang theo một uy áp kinh thiên động địa nhanh chóng chèn ép bát phương Thiên Đạo đến không thể hoạt động.

Tuyên Cổ Cấm Ngôn xuất hiện, vạn tượng vô chiếu, vạn vật vô ý, vạn thế quy tịch.

Từ xa xưa, những Khái Niệm Hỗn Mang là những ý thức được sinh ra bởi thời đại Hỗn Mang Sáng Thế.

Bọn mang theo khái niệm về Vĩnh Hằng Bất Biến, không thể diễn tả, không thể nhận ra, không thể hình dung, không thể suy xét.

Một khi bọn chúng xuất hiện, kể cả trong tiềm thức thì thế giới đều sẽ gặp đại nạn.

Đây chính là năng lực của kẻ mạnh.

Không, đây chính là năng lực của kẻ mạnh trong những kẻ mạnh.

"Phù... Phù..."

Dải lụa linh khí lơ lững trên đầu Ẩn Sĩ sơn tạo nên từng con sóng cực quang tựa như bị một cơn cuồng phong thổi qua mà không ngừng uốn lượn.

Chỉ trong chốc lát, lực lượng bao phủ Ẩn Sĩ sơn tản ra, ôm trọn lấy toàn bộ Thời Gian Hải Sa.

Sóng cực quang chảy ngược lên trời cao, tạo ra những bức màn mỏng manh đủ sắc màu, bức màn nhanh chóng che phủ khí tức của những sinh vật thần bí đang thoắt ẩn thoắt hiện bên trong sa mạc.

Dần dần, hư ảnh từ quá khứ biểu diễn những Tuyên Cổ Cấm Ngôn kia từ từ lắng xuống hóa thành vô số hạt cát, trôi theo dòng chảy của Thời Gian Hải Sa.

Ngay lập tức, toàn bộ thế gian lại trở nên bình tĩnh, quay về với vẻ vốn có của nó.

Hiển nhiên, không một ai bên ngoài Hư Cực Niệm, cho dù là vũ trụ đệ nhất nhân cũng không thể cảm giác được bất cứ sự thay đổi, hay bất cứ chuyện gì vừa xảy ra.

"Đây là..."

Những thành viên Đệ Nhị Quân Đoàn đưa đôi mắt nhìn hình dáng chòm sao vừa xuất hiện trước mắt.

Những đường liên kết giữa mỗi hai chòm sao trở nên rõ ràng.

Cửu Đầu Thanh Long mà Lạc Tinh Thiền tạo ra trước đó càng trở nên sinh động.

Giống như đã sinh ra sinh mệnh ý thức, từng khỏa long mục hiện lên vẻ uy nghiêm, ẩn chứa thế gian cổ ẩn, chiếu rọi vạn vật.

Không cần thần long quy vị, không cần điều chỉnh khoảng cách.

Chỉ cần nhìn vào hình ảnh của chòm sao, tất cả mọi người đều có thể dễ dàng nhận ra.

Chòm sao đang lơ lửng trên không kia, mang hình dáng của một con rồng chín đầu mang theo hai đôi cánh khổng lồ vỗ mạnh.

"Thời không thay đổi... Như trăng trong nước... Kính Hoa Thủy Nguyệt, thì ra là như vậy."

Hoàng Minh nhìn hình ảnh trước mắt, nhẹ giọng lẩm bẩm.

"Vụt..."

Một ánh chớp vụt lên, khởi nguồn từ chòm sao Cửu Đầu Thanh Long.

Từ trung tâm của chòm sao, hình thành một cơn mưa sao băng khổng lồ, tràn ra bốn phương tám hướng.

"Keng... keng..."

Tinh Không Phong Linh rung động, tất cả thống soái bị một lực hút mạnh mẽ hút vào không gian bên trong của chòm sao.

Khi mở mắt ra thì toàn bộ đã xuất hiện ở vùng thiên địa mới, trước mặt mỗi người là những bức màn che cực quang, tương tự cực quang trên đầu Ẩn Sĩ sơn.

Hình ảnh gợi lên một màn kịch, nên những người quan sát ngồi sau bức màn, mà vùng thiên địa này chính là sân khấu.

Chương 132: Tuyên Cổ Cấm Ngôn, Thiên Nam chi ẩn