Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 35: Hình dạng Huyền Môn, thứ tự đệ tử

Chương 35: Hình dạng Huyền Môn, thứ tự đệ tử


Lần linh khí ngưng sương đã qua hơn mười ngày.

Đoàn Trí chưa từng đi ra khỏi Nhị quốc để tìm đến thế giới bên ngoài, cho nên hắn không có được phán đoán chuẩn xác về mật độ linh khí để có thể so sánh.

Tuy nhiên nhìn thấy thành quả tu luyện trong mười ngày của những người ở đây, Đoàn Trí cũng đoán được một chút về thời gian tu luyện căn bản.

Về bản chất, chỉ cần nắm rõ phương pháp cảm khí, luyện tập giai đoạn cảm khí cho thật tốt thì sẽ rút ngắn thời gian tu luyện của Luyện Thể cảnh giới rất nhiều.

Đương nhiên còn cần có võ đạo pháp môn phù hợp.

Công pháp mà những đạo sư tương lai của võ viện đang sử dụng được Khung Cửi dệt nên từ rất nhiều kiến thức võ học, chia ra cho từng cảnh giới cụ thể, đa số đều là lụa cam.

Những người đang tu luyện ở đây đều đã dừng lại ở cấp độ cảm khí rất lâu, bọn họ dùng hơn mấy mươi năm để rèn luyện cảm khí, cách vận khí.

Chính vì vậy mà bây giờ chỉ cần có công pháp, có linh khí đầy đủ để tu luyện liền có thể nước chảy thành sông, chỉ cần hơn mười ngày đã hoàn thành giai đoạn rèn luyện kinh mạch, chuyển khí qua rèn luyện những bộ phận khác.

Nguyễn Ngọc Chúc cùng những thành viên tu luyện Huyền Môn Chi Đạo đã sớm khai mở Huyền Môn, tất cả bọn hắn đang trong quá trình nhập môn Vấn Thể Kinh.

Theo Đoàn Trí dự đoán, mỗi một lần tẩy lễ nhục thân bằng Tinh Thần Chi Lực cộng thêm Vấn Thể Kinh đều sẽ cho sinh ra thuế biến rõ ràng.

Nhưng mọi điều cũng chỉ là trên mặt sách vở, lý thuyết mà thôi, phải chờ đến lúc thực hành mới có thể biết được kết quả.

Cũng giống như cách mà mỗi người xác định Huyền Môn của bản thân, trên lý thuyết Huyền Môn vô định, sinh diễn tùy tâm, Huyền Môn sinh, đạo pháp hiện.

Tám người tu luyện Huyền Môn Chi Đạo đều đã tự khai mở Huyền Môn cho bản thân, mỗi người có một cách tiếp nhận Huyền Môn, đạo pháp khác nhau.

Mặc dù điểm chung của bọn hắn đều lấy vũ trụ tinh không làm không gian thể hiện cho sự vô biên vô định, nhưng cách suy diễn lại mở rộng thành nhiều hướng tiếp cận.

Giống như Huyết Vô Tâm là người đầu tiên khai mở Huyền Môn, hắn tự vượt qua tâm kết, cuối cùng tự tha thứ cho bản thân, bước ra bóng tối, tinh không của hắn như bầu trời xanh thẳm, mây trắng lững lờ, quần tinh tỏa sáng.

Tương tự những người khác.

Nguyễn Ngọc Chúc có tinh không vũ trụ có tinh thạch xoay vòng, thái dương tỏa sáng.

Lý Tiêu Dao mở ra tinh không có tinh vân trôi nổi, màu sắc như trời chiều, di chuyển tự do.

Đặng Phi Long là người đầu tiên nhập môn trong số năm người đệ tử của Đoàn Trí, tinh không vũ trụ của hắn có một đại thụ to lớn không có gốc rễ đứng lẳng lặng.

Huyền Môn mà Nguyễn Thanh Phong ngộ ra là vũ trụ thần hà, quần tinh giống như một đá trang trí trên một dòng sông quang vụ, không ngừng vận chuyển.

Phan Ngọc Lâm ngộ ra Huyền Môn giống như vũ trụ sơ khai, trật tự hỗn loạn, núi đá đứng yên, dung nham cuộn trào.

Hoàng Minh từ nhỏ thông hiểu tinh tượng, cách sắp xếp sao trời của hắn có trật tự, nhiều điểm sao trời liên kết tạo ra nhiều hình dạng khác nhau.

Cuối cùng, tinh không của Đỗ Nguyệt có sao trời nối đuôi quay quanh nhiều mặt trăng đang tự mình phát sáng, có đủ màu sắc, đủ hình dạng.

Chung quy lại tâm trí, linh hồn của bọn họ diễn sinh Huyền Môn chi tượng không ai giống ai, thể chất vận hành cũng không giống.

Cho nên thuế biến từ Vấn Thể Kinh chung quy sẽ có sự khác biệt.

Việc tu luyện của bầy kỳ thú có phần chậm rãi hơn một chút, có vẻ bọn chúng tập trung phần nhiều vào linh trí hơn là thể chất vốn đã rất mạnh khỏe.

"Qua lần này, cũng nên đi vào sâu trong Nguyên Sơ sơn mạch"

Bây giờ Đoàn Trí đã xưa đâu bằng nay, thực lực đã có tiến bộ rất lớn, có thể điều động thêm sức mạnh của Khung Cửi Vận Mệnh.

Thực lực lớn mạnh hơn một chút, cũng nên đi khám phá thêm thế giới này, mục tiêu chuyến đi sẽ là Nguyên Sơ sơn mạch sau đó sẽ là Thái Bình hải vực ở Thiên Nam quốc.

"Nên cho bọn hắn tu luyện một chút Tinh Thần Lực công kích thuật pháp"

Sớm từ nhiều ngày trước, Đoàn Trí đã bắt đầu mượn nhờ tảng đá kỳ lạ dưới hồ linh khí kết hợp Khung Cửi thêu dệt ra nhiều pháp môn.

Sau khi có năng lực từ Huyền Dẫn Pháp kết hợp với Khung Cửi, hắn phát hiện tảng đá ở dưới hồ thật sự không phải là phàm vật.

Mặc dù trước đây bản thân đã đoán ra vật nằm sâu dưới kia rất bất phàm nhờ vào việc thông qua tảng đá có thể dệt ra được võ đạo công pháp cùng Tinh Thần Lực vận hành

Bây giờ Đoàn Trí đã cảm nhận được thiên địa, lại một lần nữa kinh sợ khi phát hiện độ sâu của tảng đá hoàn toàn không phải hai mươi dặm như lúc đã ước đoán.

Không gian xung quanh tảng đá kia giống như bị chia cắt tầng lớp, tầng lớp, sâu không thấy đấy, thứ mà hắn nhìn thấy giống như là hình chiếu của nó mà thôi.

Hơn nữa diện tích bề mặt của hồ linh khí hoàn toàn không có cách nào để vật dưới đáy sâu kia có thể rơi vào được.

Giống như khi bỏ một con tàu mô hình vào một chai thủy tinh.

Người nghệ nhân không thể cho toàn bộ con tàu mô hình to lớn đó vào từ miệng chai được, họ cần phải cho từng bộ phận vào để ghép lại.

Nhưng vật dưới kia lại giống như một con tàu khổng lồ có thể đi xuyên vào miệng chai nhỏ bé.

"Thực lực chung quy là vẫn quá yếu, không biết dưới kia thật sự là vật gì?"

Đoàn Trí thấp giọng lẩm bẩm, hắn rất tò mò, vật gì có thể khiến không gian thay đổi đến mức Khung Cửi đưa ra đánh giá cao như vậy.

"Ồ, thật thú vị". Chợt, một tiếng kêu kinh ngạc phát ra từ gương mặt tuấn mỹ đang nhìn xuống hồ nước, giường như hắn đã phát hiện gì đó.

..........

Một tháng sau, đợt linh khí ngưng sương liên tục lần này đã đến hồi kết thúc.

Mọi người từ dưới nước bắt đầu trở lại bờ.

Trên gương mặt mỗi người thể hiện rõ sự vui vẻ, giờ phút này tất cả đã cảm nhận được sự thay đổi từ trong ra ngoài.

Việc tu luyện võ đạo không thể khiến bọn hắn trở nên trẻ trung hơn, dù sao tuổi tác luyện võ thích hợp nhất cũng đã trôi qua.

Tuy nhiên bây giờ so với lúc trước tất cả đều đã có thay đổi lệch trời.

Từ khi mở ra kinh mạch, rèn luyện thể phách cách vận hành võ công đã thay đổi, không còn chỉ là tụ khí ở ngoại công.

Giờ đây, mọi người đã có thể sử dụng võ học thông qua kinh mạch, cơ thể đối ứng nội ngoại hợp nhất, lúc xuất chiêu đã không còn lo vấn đề tán khí bên ngoài nữa.

Công pháp của tiên sinh đưa cho thật sự thần diệu, có thể hoàn mỹ để thích nghi với các cảnh giới võ học từ cao đến thấp.

Cộng thêm việc kể từ giờ bọn hắn đã chân chính trở thành đạo sư của võ viện sẽ không sử dụng võ học phàm nhân như trước mà chuyển qua võ kỹ đã được tiên sinh sáng tạo ra.

Nghĩ đến đây, trong lòng của những người này không khỏi dâng lên một cỗ chí khí, hướng về tương lai phía trước.

Trải qua lần tẩy lễ này ai ai cũng có thu hoạch, cảnh giới của mỗi người đều đã đạt đến giai đoạn thứ tư, thứ năm của Luyện Thể cảnh giới.

Tốc độ này đã được xem như không tệ, các đạo sư ở đây cần tốn rất nhiều thời gian để mài dũa lại kinh mạch trở về như lúc trẻ, chưa bị thoái hóa, mất đi sinh cơ.

"Đa tạ tiên sinh đã giúp đỡ chúng ta, cho chúng ta cơ hội tiếp cận với võ đạo"

Quỷ Diện Nhân lên tiếng cảm ơn đầu tiên đến người dìu dắt bản thân nhập đạo.

Những người khác cũng lần lượt tiến đến nói lời cảm tạ, trong thâm tâm thật lòng biết ơn vị đại năng đáng kính này.

Theo mọi người nghĩ, đại năng đã siêu thoát thế gian, vốn nên ngao du thiên địa, nhưng vị tiên sinh trước mặt không chút giá đỡ, làm người hiền hòa.

Không chỉ không phán xét đúng sai, quá khứ của người khác mà còn sẵn lòng tốn thời gian dìu dắt một đám phàm nhân tiếp cận chân chính võ đạo như bọn hắn.

Chỉ mỗi điều này thôi đã xứng đáng được tất cả tôn trọng.

Đoàn Trí giống như là đang suy ngẫm việc gì đó, hoàn toàn không chú ý đến lời nói, nét mặt của mọi người xung quanh, khiến bầu không khí có chút khó xử.

"Sư phụ, sư phu, chúng ta ai là lão đại nha? Là ta đúng không?"

Một âm thanh hét lớn từ dưới hồ, Nguyễn Thanh Phong vô tư chạy đến trước mặt sư phụ hắn, tay bắt đầu kéo áo sư phụ, không có chút nào sợ hãi.

Gương mặt của những người đệ tử khác cũng thay đổi, trở nên khẩn trương hơn, bọn hắn rất muốn biết ai sẽ là đại sư huynh đại sư tỷ, thứ tự sắp xếp của bản thân.

"Thằng cháu này, ngươi quá vô lễ, xem ra ngươi vẫn chưa nhớ vì sao gấu trúc có mắt màu đen"

Nguyễn Ngọc Chúc nhìn thấy cháu mình cắt ngang dòng suy nghĩ của tiên sinh, trên mặt hiện lên sự giận dữ, trong lòng lộp bộp một tiếng.

Đứa cháu này, được nuông chiều quá hư, không coi sư phụ của bản thân ra gì, nếu tiên sinh giận lên, ngươi còn không bị đuổi?

Đang lúc Nguyễn Ngọc Chúc muốn dạy dỗ lại cháu mình để hắn trở nên lễ phép với sư phụ thì bị một tiếng nói của Đoàn Trí ngăn lại.

"Được rồi, thứ nhập môn ta đã có sắp xếp, các ngươi đều đến đây nghe đi"

Đoàn Trí bị âm thanh la hét của Nguyễn Thanh Phong, có hơi giật mình, trong giọng nói mang theo bất đắc dĩ nói.

Mấy thằng nhóc này, thật thiếu tôn sư trọng đạo đi... Hừ...hừ.

"Phi Long là người nhập môn đầu tiên, vì lẽ đó hắn trở thành đại sư huynh.

Những người khác theo thứ tự lần lượt từ cao đến thấp là Thanh Phong, Ngọc Lâm, Hoàng Minh, Đỗ Nguyệt"

Đặng Phi Long nghe được lời này lập tức trở nên vui vẻ, ngẩng mặt lên cao liếc xuống bốn người còn lại, hai tay đang từ dưới phẩy lên xuống, giống như muốn nói: "Nhanh, gọi đại sư huynh, gọi đại sư huynh"

Nhìn thấy mấy người đệ tử còn lại của mình gương mặt buồn rầu, Đoàn Trí cười lên tiếng giải thích:

"Thanh Phong cùng Hoàng Minh chỉ cách Phi Long vài giây mà thôi.

Hoàng Minh là bởi vì do dự chưa muốn diễn sinh Huyền Môn cho vừa ý nên mới bị Ngọc Lâm vượt mặt"

Nói xong, lại dùng tay chỉ vào ba người Nguyễn Ngọc Chúc cùng hai vị nguyên võ đạo truyền kỳ.

"Thật ra khai mở Huyền Môn sớm hay muộn không đại biểu thiên phú mạnh hay yếu.

Trong tám người khai mở Huyền Môn thì Huyết Vô Tâm là người nhanh nhất, Nguyễn Ngọc Chúc cùng Lý Tiêu Dao tốc độ tương đương.

Huyết Vô Tâm từng có kinh nghiệm tu hành tinh thần lực, hắn trải qua sóng gió giang hồ, nhân sinh họa phúc, chỉ cần bước ra tâm kết, tự nhiên nước chảy thành sông.

Hai người còn lại điều là người từng trải, nếm qua không ít mưa nắng thế gian, nhìn qua không ít việc đời, tinh thần, tâm trí cũng vì vậy mà không kém.

Năm người các ngươi chung quy là được nuôi dưỡng trong điều kiện tốt đẹp, tiếp xúc sự đời ít ỏi, thì tự nhiên tâm trí không thể bằng bọn họ"

Dừng lại một chút, Đoàn Trí quay sang nhìn về tất cả mọi người.

"Có nhiều việc không chỉ dựa vào thiên phú, tu luyện cũng tương tự.

Đọc vạn cuốn sách không bằng đi vạn dặm đường.

Nên đi mở mang kiến thức, ngắm nhìn nhân sinh muôn màu, trải qua họa phúc, thậm chí đôi khi là lịch duyệt sinh tử"

Đoàn Trí đem kiến thức từng được dạy ra chia sẻ.

"Cẩn tuân tiên sinh dạy bảo...."

Những người khác đồng thanh cúi đầu.

Chương 35: Hình dạng Huyền Môn, thứ tự đệ tử