Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thêu Dệt Khởi Nguyên
Unknown
Chương 45: Mộng huyễn như chân, đột phá
Vạn An thôn.
Hơn một tháng qua, Đặng Phi Long liên tục gặp phải nhiều giấc mơ kỳ quái.
Không chỉ có một mình Đặng Phi Long, bốn người đệ tử còn lại của Đoàn Trí cũng gặp tình trạng tương tự.
Trong mộng, bọn hắn thường xuyên gặp phải những tình huống ngặt nghèo, khó hiểu.
Giấc mơ giống như thật, hơn nữa tất cả những gì trong mơ đều càng giống như một trải nghiệm đi sâu trong tâm trí mỗi người.
Đó là những trải nghiệm về nhân sinh, về cách hành xử, về mặt tối, gốc khuất của con người, có tham, sân, si, hỷ, nộ, ái ố,...
Có những lời giảng được chỉ dạy từ nhiều người khác nhau, mặt dù cùng diễn giải một câu nhưng mỗi hiền nhân lại có cách hiểu riêng biệt, không ai giống ai.
Năm người Đặng Phi Long đã đem chuyện kỳ lạ này kể cho sư phụ mình.
"Là mộng, là ảo, là chân, là thực
Hư hư, thật thật vô bề lý giải, muốn tin vào đâu thì chính là ý đó.
Tin chân thì là chân, tin hư thì là hư."
Đoàn Trí tự nhiên cũng biết được năm người gặp phải mông cảnh.
Đây chính là mộng cảnh mà bản thân dệt nên để giúp năm người có những trải nghiệm nhân sinh cần thiết.
Nhiều câu chuyện trong mộng cảnh được Đoàn Trí biên ra từ những bộ phim từng xem hoặc chính là trải nghiệm của bản thân mình.
Những giáo lý mà bản thân từng được dạy sẽ không đi áp đặt cho người khác, do đó hắn mới đưa ra cách lý giải của nhiều hiền nhân về một câu nói để đồ đệ của mình suy ngẫm.
Năm người Đặng Phi Long nghe xong lời này có chút khó hiểu, gương mặt hiện lên vẻ cần được giải đáp.
"Ha ha, tin hay không là tùy vào bản thân các ngươi.
Như ta từng nói, không có đúng, không có sai, chỉ có ý kiến được nhiều người chấp nhận, ý kiến được ít người chấp nhận.
Cách nhìn mỗi người sẽ có khác biệt, giống như cách diễn giải của các hiền triết là khác nhau.
Sau này, đừng chỉ vì ý kiến của ta, ý kiến của người khác mà dao động đến bản thân."
Đoàn Trí cười, nhìn về hướng năm đồ đệ, sau đó gương mặt trở nên nghiêm túc nói:
"Giống như Huyền Môn Chi Đạo, không có mạnh yếu, chỉ có phù hợp.
Số đông chưa chắc đã hoàn toàn đúng, diều bay cao là diều bay ngược gió, đừng chỉ vì định kiến số đông mà quên mất khả năng tư duy độc lập"
Hơn một tháng này, năm người Đặng Phi Long vẫn chưa thể đột phá Nhất Huyền Môn cửu tinh .
Vấn đề không phải là thiên phú yếu kém mà nằm ở chỗ lịch duyệt nhân sinh chưa nhiều.
Bọn hắn nhìn thấy ba vị tiền bối Nguyễn Ngọc Chúc nhập môn sau bản thân nhưng lại có thể người sau vượt người trước, dù cho lợi thế tuổi trẻ, căn cốt vững chắc đang nằm ở phe mình.
Chính vì vậy mà cả năm người đều bắt đầu nghi ngờ bản thân, cho rằng Huyền Môn của mình đã hiểu sai hướng nên mới tu luyện chậm chạp như vậy.
Bọn hắn do dự không đột phá là bởi vì đang ấp ủ dự định tu luyện lại từ đầu, muốn ngưng tụ ra Huyền Môn mạnh mẽ hơn, giống như ba vị tiền bối.
Nhưng nhóm người Đặng Phi Long lại không biết được.
Ba người Nguyễn Ngọc Chúc hay thậm chí là các đạo sư của võ viện có thể không có căn cốt tốt như người trẻ tuổi.
Nhưng võ đạo tín niệm của bọn hắn, lịch duyệt nhân sinh, gốc nhìn thế gian của bọn hắn không phải là thứ mà người trẻ tuổi có thể so sánh được.
"Ngày xưa Huyết Vô Tâm bại dưới tay Lý Tiêu Dao, vì cái gì hắn tự phế tu vi mà không chuyển tu Thanh Giang Công, lại quyết định trùng tu Huyết Hà Công?
Bởi vì hắn biết hai môn công pháp đó chỉ là tàn khuyết như nhau mà thôi, thứ mà Huyết Vô Tâm bọn người tin tưởng không phải là công pháp.
Thứ mà bọn hắn tin tưởng là bản thân của mình.
Đại bàng đứng vững trên cây, không phải vì cành cây chắc chắn, nó đứng vững vì nó tin tưởng vào đôi cánh của mình."
Năm người Đặng Phi Long nghe được lời này từ sư phụ của mình, cảm giác như hồng chung đại lữ thức, tỉnh bản tâm.
Đúng vậy à, mỗi hiền triết đều có cách lý giải của riêng mình, bọn họ không vì người khác đàm tiếu, chỉ trỏ mà thay đổi quan điểm.
Ai cũng nghĩ cỏ bên kia đồi thường xanh hơn, nhưng nếu ngưng tụ ra Huyền Môn không phù hợp với tinh thần ý chí của bản thân, vậy thì làm sao bây giờ?
Trải qua nhiều mộng huyễn như vậy, cuối cùng hôm nay tất cả đều đã hiểu, vì cái gì sư phụ chưa từng vẽ ra Huyền Môn.
"Cảm ơn sư phụ, cảm ơn sư phụ"
Nâm người vui vẻ quay trở về, bắt đầu tiếp tục tu luyện.
"Xem ra sau hôm nay lại không cần tiếp tục dệt mộng cho năm người."
Đoàn Trí thì thầm.
Đêm hôm đó, Vạn An thôn có sao trời soi chiếu.
Một màn linh khí dị tượng xảy ra khiến mọi người dừng lại việc tu luyện, đồng thời nhìn về nơi bắt nguồn dị tượng.
Chỉ thấy ngôi nhà của năm người Đặng Phi Long đang không ngừng trở thành trung tâm hút vào linh khí.
Trên trời cao có những hình ảnh diễn hóa ra giống như hằng tinh vũ trụ vận chuyển, vạn vật tinh tượng hiển hóa.
Trong dị tượng có hằng tinh đại thụ tỏa sáng to lớn, dòng sông tinh cầu bình lặng chảy dài, có sao trời nối đuối quay quanh nhiều mặt trăng, có tinh không phức tạp, hỗn độn nhưng cũng có hằng tinh sắp xếp, chiếu rọi thành một trật tự nhất định.
Tất cả những hình ảnh đó đều được hình thành từ những điều kỳ lạ, bí ẩn trong tinh không vũ trụ, chỉ có thể tưởng tượng trong truyền thuyết, nhưng bây giờ mọi người đều đã được tận mắt chứng kiến.
Đoàn Trí nhìn lấy một màn này không quá ngạc nhiên, hắn biết đồ đệ của mình đang đột phá đến Nhị Huyền Môn cảnh giới.
Lúc trước ba người Nguyễn Ngọc Chúc đột phá cũng đã phát sinh ra dị tượng thái dương rực rỡ, tinh kiếm lượn quanh, tinh vân như ráng chiều lơ lửng.
Chỉ là lúc đó mọi người đều bị Đoàn Trí thổi sáo trúc chống nhiễu loạn tâm thần cho nên chỉ có bản thân ba người tu luyện Huyền Môn Chi Đạo là biết được cơ thể mình sinh ra dị tượng mà thôi.
Những đạo sư khác nhìn thấy dị tượng, trong lòng cũng hâm mộ không thôi.
Trải qua hai năm tu luyện cùng nhau, bọn hắn biết những môn đồ của tiên sinh lựa chọn tu luyện theo con đường khác.
Ngoại trừ Đặng Phi Long năm người này được tiên sinh gọi là đệ tử thì ba người viện trưởng, phó viện trưởng tự gọi bản thân là "thợ dệt".
Hồi tưởng lại đại cơ duyên mà viện trưởng Nguyễn Ngọc Chúc từng nói đến có liên quan mật thiết với Vấn Thể Kinh, bây giờ xem ra, cơ duyên chính là trở thành môn đồ của vị tiên sinh này.
Nghĩ đến đây, tất cả mọi người ánh mắt trở nên kiên định, quyết tâm tu luyện Vấn Thể Kinh thật tốn để có thể được tiên sinh truyền đạo.
Về phần Đoàn Trí nếu biết được suy nghĩ của mọi người chắc chắn sẽ nói quá trùng hợp.
Từ lúc trước, thực lực đang không ngừng gia tăng, hắn đã có thể tiếp nhận thêm vài người tu hành Huyền Môn Chi Đạo, nhưng suy nghĩ thì vẫn nên lựa chọn một cách kỹ lưỡng.
Dù sao danh sách có hạn, cần phải phân bố cho hợp lý.
Trong nhà gỗ,
Năm người Đặng Phi Long cởi bỏ nghi ngờ bấy lâu nay, tinh thần lực như thủy triều rút xuống từ trước, giờ khắc này giống như gặp phải mặt trăng, dâng cao tràn bờ, phá vỡ đê chắn sóng.
Nước chảy thành sông, thành công ngưng tụ thập tinh đồng thời đột phá đến Nhị Huyền Môn chi cảnh.
Trong khoảnh khắc mở ra đệ nhị Huyền Môn, mọi người đều cảm thấy tinh không vũ trụ Huyền Môn của bản thân trở nên sinh động hơn rất nhiều.
Tất cả nhanh chóng tập trung tinh thần lực, vận chuyển Vấn Thể Kinh cho lần thuế biến thể chất thứ hai.
Lần thứ nhất thuế biến đã giúp thân thể bon thân thể bọn hắn trở nên nhẹ nhàng, thanh thoát, vận chuyển khí tức, tinh thần lực cũng theo đó mà tăng cường.
Rất nhanh, thời gian qua đi.
Hơn ba ngày sau, quá trình nung luyện thể chất kết thúc.
Năm người Đặng Phi Long đã cảm giác được sự thay đổi rõ ràng hơn.
Thân thể bọn hắn bắt đầu tiến hóa thành theo hướng có liên quan mật thiết đến Tinh Không Huyền Môn tượng trưng của mỗi người.
Đặng Phi Long kinh mạch lột xác, trong cơ thể giống như chứa hằng tinh đại thụ.
Nguyễn Thanh Phong dòng chảy sức mạnh thân thể giống như tinh hà luân chuyển.
Thể chất của Hoàng Minh xuất hiện nhiều đường liên kết như quy luật sao trời.
Phan Ngọc Lâm tiến dần đến hỗn mang, khiếu huyệt, mạch lạc đồ hiển hóa các loại khí tức xen lẫn khác nhau.
Kinh mạch, hành khí của Đỗ Nguyệt thay đổi trở thành nhiều điểm khác nhau, tập trung một số luồng tinh thần lực vận chuyển xung quanh mỗi điểm đó.
Đây đồng thời cũng chính là hình ảnh Huyền Môn tương ứng trong tinh thần ý chí của mỗi người.
Năm người sau khi đột phá liền trở nên vui vẻ, muốn chạy ra ngoài đem khoe khoang, khoác lát với sư phụ.
"Sư phụ, sư phụ, chúng ta đột phá, chúng ta đúng thật là thiên tài nha"
Nguyễn Thanh Phong cười lớn, đưa tay muốn đến ôm Đoàn Trí.
Những người còn lại cũng học theo, bắt đầu kể lễ gian khó, trong lúc kể cũng không quên đòi hỏi muốn học thêm chiêu thức có thể một chưởng thổi tung ai đó.
Đoàn Trí đưa tay sờ đầu mấy đứa nhóc con đồ đệ của mình, xem như khích lệ bọn hắn.
Nguyễn Ngọc Chúc đứng một bên nghe được lũ trẻ nhà mình nói chuyện, gương mặt co rúm lại, hắn biết ai đó ở đây chính là ám chỉ bản thân mình.
Tuy nhiên nhìn thế hệ tương lai của Ngũ gia thành công đột phá, hơn nữa tuổi vẫn còn trẻ đã đạt đến Nhị Huyền Môn, tương đương với Ngưng Khí cảnh, trong lòng cũng trở nên vui mừng.
"Cảm ơn các ngươi, bọn chúng có được hôm nay, công đầu chắc chắn là thuộc về tiên sinh.
Nhưng công trạng thứ hai tuyệt đối là nhờ sự dẫn dắt của các ngươi"
Nguyễn Ngọc Chúc đi đến vuốt lên đầu một con Bạch Lân Song Giác Mã, cảm khái nói.
Nếu không có bọn chúng dẫn đường, mấy người Nguyễn Thanh Phong chỉ sợ là không tìm được đến tiên sinh để bái sư học nghệ.
Trải qua những ngày luyện tập, năm con Bạch Lân Song Giác Mã cùng Tử Tinh Lộc của Lạc Hồng Minh đã băng băng lột xác.
Không chỉ có sáu con thụy thú mà những kỳ thú còn lại cũng đang trong quá trình tu luyện Vấn Thể Kinh, vấn đề của bọn chúng chỉ là thời gian mà thôi.
"Nên vào sâu bên trong tìm kiếm tài nguyên"
Đoàn Trí lẩm bẩm, đôi mắt nhìn về phía sâu Nguyên Sơ sơn mạch.
Võ Viện đã gần đến thời gian chiêu sinh, võ đạo đạo sư, tinh thần lực đạo sư đều đã có người đảm nhiệm.
Tuy nhiên vấn đề luyện đan, luyện khí, trận pháp vẫn chưa có ai đứng ra gánh vác.
Mặc dù lý thuyết đã biên soạn rất tốt, nhưng chung quy là vẫn cần thực hành mới có thể đem áp dụng vào thực tế được.