Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 84: Cửa cuối cùng, chiến trường đoàn thể

Chương 84: Cửa cuối cùng, chiến trường đoàn thể


"Sư phụ bây giờ chúng ta có thể đi thám hiểm Niệm Huyền Thiên rồi sao?"

Nguyễn Thanh Phong há miệng hớn hở, một bộ dáng không kịp chờ đợi, hỏi sư phụ mình.

Hắn cùng cao tầng trong Võ viện một năm nay vẫn luôn háo hức, chờ ngày được đi khám phá thế gian.

Mặc dù trình độ của bọn hắn là không đến mức có thể vượt xa Niệm Huyền Thiên như vị đại năng trước mặt.

Nhưng, chung quy lại, nếu không thể một lần bay thẳng lên cửu thiên thì chỉ có thể từng bước một đi lên.

Đoàn Trí chậm rãi mở miệng, tán dương từng người, nói: "Ta biết, các ngươi đã xưa đâu bằng nay, thực lực đột phá, lòng tin tăng nhiều, nhưng vẫn còn một cửa ải cuối"

Niệm Huyền Thiên cơ duyên vô số, mỗi tòa vũ trụ đều có những tồn tại mạnh mẽ, không phải là một người có thể càn quét hết.

Tất nhiên, Đoàn Trí cùng các sinh vật Hỗn Mang là ngoại lệ.

Đoàn Trí có Khung Cửi Vận Mệnh, kể từ khi nhóm Nguyễn Ngọc Chúc đột phá, khả năng vận dụng Hack của bản thân đã ở một tầm cao cực kỳ khác biệt.

Hơn nữa, hắn đã lưu giữ rất nhiều lực lượng của Vô cùng Không, sử dụng không biết bao lâu mới hết, tùy thời có thể đem ra giải trí, cho nên, lòng tin tràn đầy không cần phải lo sợ thứ gì.

Sinh vật Hỗn Mang, thì không cần bàn cãi, bọn hắn mạnh một cách vô lý, một cái dậm chân cũng đủ giải quyết rất nhiều vấn đề ở Niệm Huyền Thiên.

Về phần những người trước mặt, muốn đi hết một tiểu thế giới còn có chút quá sức, chứ đừng nói là một vũ trụ.

Mà thứ duy nhất Niệm Huyền Thiên không thiếu, đó chính là vũ trụ.

"Sư phụ, chúng ta cần phải kiểm tra gì nữa sao?"

Đặng Phi Long ngạc nhiên.

Võ viện cao tầng chí ít đều đạt đến cấp độ Tứ Huyền Môn, Nguyễn Ngọc Chúc cùng hai vị tiền nhiệm võ đạo truyền kỳ tiền bối càng là đột phá đến Ngũ Huyền Môn chi cảnh.

Bây giờ nghe sư phụ nhắc đến hai từ khảo hạch thật sự khiến người khác bất ngờ.

Không chỉ Đặng Phi Long, toàn bộ cao tầng trong Võ viện đều có tâm tư tương tự.

Đỗ Nguyệt ngày thường có nhu thuận cũng cảm thấy khó hiểu, rụt rụt cổ, đưa tay, nói: "Sư..sư phụ, không phải cổng dịch chuyển gần Võ viện chỉ là dành cho Chân Cương cảnh thôi sao?"

Ý biểu đạt rất rõ ràng, nàng muốn hỏi, vì cái gì, toàn bộ thành viên đều đạt đến Tứ Huyền Môn đỉnh phong, mạnh hơn Chân Cương cảnh đâu chỉ một bậc, mà còn phải kiểm tra?

Đoàn Trí nhìn nhóm người thấp thỏm, không kịp chờ đợi trước mặt, trong lòng có chút thông cảm.

Hắn biết, những người trước mặt mình chỉ là vừa bước đi trên con đường dài đằng đẵng mà thôi.

Tĩnh cực tự động, tám năm qua giao thủ điểm đến là dừng, những võ học trong Võ viện từ lụa cam trở lên uy lực quá lớn, không kiềm chế kịp sẽ gây ra hậu quả khôn lường.

Giống như Huyết Vô Tâm cùng Lý Tiêu Dao, mỗi lần gặp nhau chắc chắn sẽ là sinh tử chi chiến, hai người một kiếm một thương, đều là chủ công sát phạt.

Tĩnh cực tự động, mọi người ở đây cần có một lần được tung hết toàn lực, đánh một trận thật chân thật để biết được thực lực của mình đến đâu.

Chính vì vậy, phần khảo hạch cuối cùng chắc chắn phải giúp bọn hắn thỏa nguyện chiến khí.

"Các ngươi không cần phải trưng ra bộ mặt buồn thiu như vậy.

Lần này khảo hạch không chỉ các ngươi tham gia, một nhóm kỳ thú tại Thần Thụ lâm cũng sẽ tham gia...

Hơn nữa mặc kệ các ngươi dùng thủ đoạn gì, sát hồn cũng được, diệt nhục thân cũng được, chỉ cần hạ gục đối thủ là được."

Đoàn Trí lên tiếng giải thích.

Những người còn lại trong tổng điện nghe được sinh tử chi chiến, trong lòng trở nên giật mình.

Vẫn biết là thế đạo vô tình, không phải ai cũng là người tốt, nhân gian vốn không phải là hoàn mỹ, vô khuyết.

Nói không chắc một ngày nào đó, chỉ một trận chiến sinh tử bọn họ sẽ bị gạt bỏ khỏi dòng sông thời gian khắc nghiệt.

Nhưng đó là đối với địch nhân, sinh tử đại thù, trong Võ viện đều là bằng hữu với nhau, đã bước đi cùng nhau từ những ngày sơ khai học đạo.

Bây giờ nghe được phải có một trận ngươi c·h·ế·t ta sống, nhất thời làm người ta thật sự không chấp nhận được.

"Sư phụ, chúng ta..."

Đặng Phi Long khó chịu ra mặt, đang muốn lên tiếng từ chối, thì bị ngắt lời.

Đoàn Trí nhìn ánh mắt khô khốc của mỗi người một lượt, tiếp tục lên tiếng: "Ta còn chưa nói xong, các ngươi vội cái gì? Các ngươi chỉ cần đánh hết sức là được, phần còn lại không cần phải lo."

Nơi này là đâu? Là Hư Cực Niệm, lực lượng từ Hỗn Mang Sáng Thế dày đặc, luân hồi không hiện, sinh tử nghịch lưu, chỉ cần có thực lực muốn làm gì mà không được?

Vô cùng Không từng đề xuất kéo toàn bộ vũ trụ luân hồi trở về nguyên điểm, để tà niệm một lần nữa lấy lại ý thức giống như một chuyện bình thường, đủ để thấy bọn chúng là bá đạo cỡ nào.

Đoàn Trí hiện tại có thể không mạnh như hai sinh vật Hỗn Mang kia, có thể sáng tạo sinh mệnh, càn quét luân hồi.

Nhưng trong Niệm Huyền Thiên, có Dải Lụa Sáng Thế, có Khung Cửi Vận Mệnh, có đầy đủ lực lượng, một chút chuyện kiểm soát sinh mệnh chi tức, thì hắn vẫn làm được.

Chỉ là không được quá tự nhiên mà thôi.

"Vậy là thật? sư phụ, ngài thật sự có thể kiểm soát sinh tử?

Phải đến cấp độ nào chúng ta mới có thể làm được như ngài nha?"

Nguyễn Thanh Phong nhanh chóng thay đổi nét mặt, không còn ủ rủ, hai mắt xanh, to tỏa sáng, chạy đến bóp vai cho sư phụ mình.

Nhóm đạo sư khác nghe xong cũng giật mình không thôi.

Vẫn biết là Võ đạo thần diệu, luyện đến đường dài, chưa chắc không thể nghịch chuyển sinh tử.

Tuy nhiên đối với những người có tư tưởng thực tế, thì bọn họ chưa thể lo xa một cách ảo tưởng đến như vậy.

Chẳng ai dám suy đoán thực lực của vị đại năng chí cường trước mặt, nhưng giờ phút này nghe được, đối phương dám để bọn hắn sinh tử chi chiến, không lo đến tính mạng, khiến nhiều người không khỏi ao ước.

"Không sai, nhân cơ hội này, cũng cho các ngươi đi ngắm một lượt Niệm Huyền Thiên."

Đoàn Trí lườm Nguyễn Thanh Phong một mắt, hất tay nhỏ của đối phương, gương mặt ghét bỏ, nói.

Năm tên nghịch đồ này, thường ngày không tốt như vậy, không nghe lời là chuyện rất bình thường.

Chẳng qua là nghe nói, chuẩn bị được giao thủ thoải mái, không cần thu tay, được người sư phụ này bảo đảm, mới nhất thời cao hứng mà giả vờ ngoan ngoãn thôi.

Đoàn Trí dám chắc, nếu vừa rồi hắn không ra mặt đảm bảo, năm tên nghịch đồ chắc chắn vẫn sẽ tự đi thám hiểm Niệm Huyền Thiên, mà không thèm tham gia sát hạch.

"Aizz, làm sư phụ thật sự mệt mỏi à, thu nhầm nghịch đồ càng là mệt mỏi.

Ngày xưa khi ta còn ở thiền viện ngoan ngoãn biết bao nhiêu à? Làm sao gặp được loại đồ đệ này đâu?"

Đoàn Trí âm thầm buồn bực, trong lòng tự vấn, nói.

"Sư phụ, vậy bao lâu nữa mới bắt đầu à? Chúng ta sẽ đánh lôi đài một đối một sao?"

Hoàng Minh tò mò, hắn rất muốn biết thể thức kiểm tra.

Võ đạo của Nhị quốc được phân chia theo sự phù hợp, rất khó để đánh giá thực lực của mỗi người, nếu thi đấu lôi đài chiến.

Trong Võ viện có rất nhiều đạo sư chủ tu tấn công ẩn nấp, đánh chớp nhoáng từ xa, giỏi bày binh bố trận.

Cho nên vừa lên lôi đài đã gặp phải đối thủ, bọn hắn chưa chắc đã phát huy ra được năng lực mạnh nhất.

Giống như Đặng Phi Long cùng Nguyễn Thanh Phong, đây là hai ví dụ điển hình cho trường phái dùng lực đối lực, hai người này nếu thi đấu lôi đài chi chiến, cùng cấp bậc thì bọn hắn gần như là vô địch.

"Hừ, còn phải nói sao, dĩ nhiên là phải thi đấu lôi đài, chọn ra quán quân"

Nguyễn Thanh Phong hừ hừ vài tiếng, ánh mắt bất mãn nhìn về Hoàng Minh.

Những đạo sư thuộc trường phái lấy lực đối lực bao gồm Nguyễn Ngọc Chúc cùng Huyết Vô Tâm, Lý Tiêu Dao hai người cũng gật đầu, tỏ ý tán thành.

Bọn hắn cảm thấy, đánh lôi đài là nhanh gọn nhất, mọi người ở đây, người nào mà không tu luyện Huyền Môn đạo?

Nhục thân cùng tinh thần lực đều ở đẳng cấp cao, bày trận, công kích thần hồn, đánh thẳng vào nhục thân,...có trò gì mà bọn hắn không dùng được?

Việc gì phải phân biệt ngươi ta cho thêm chuyện?

"Sư phụ..."

Phan Ngọc Lâm cùng Đỗ Nguyệt nhẹ giọng, lôi kéo tay áo của sư phụ mình.

Các nàng cảm thấy thi đấu lôi đài rất không công bằng, mặc dù cùng tu luyện Huyền Môn đạo, nhục thân cùng tinh thần lực tự nhiên là không yếu.

Nhưng mà còn phải xem xét cả hai tiến hóa theo chiều hướng nào.

Đỗ Nguyệt cùng Phan Ngọc Lâm tự nhận so với võ giả hay hồn giả thì các nàng mạnh hơn rất nhiều.

Tuy nhiên nếu leo lên lôi đài cùng Huyền giả, các nàng khả năng cao là phải xếp cuối.

Đoàn Trí đưa tay, xoa đầu hai tên nghịch đồ trước mặt, cười nói: "Không phải là lôi đài một đối một, là chiến trường đoàn thể."

Lúc trước, từ bên ngoài Hư Niệm Thiên, Đoàn Trí đã xem trận chiến của bốn vị thú vương cùng Địa Ngục Khô Lâu.

Khi đó, chủ công sát phạt gần như chỉ có Hắc Mã cùng Thanh Long là lao vào đánh từ đầu đến cuối.

Con hươu tím cùng con phượng hoàng kia thật sự là chẳng đóng góp được gì nhiều.

Nhưng giây phút quyết định thì hươu tím cùng phượng hoàng mới là nhân vật chính.

Phải biết, bốn vị thú vương tu vi thua xa Địa Ngục Khô Lâu.

Nếu không phải Hỗn Mang Vô Định chi lực phát ra từ Hỗn Mang Thạch thì chỉ cần một kiếm của khô lâu cũng đủ san bằng toàn bộ Thần Thụ Lâm.

Bốn vị thú vương mặc dù cũng bị áp chế, nhưng chung quy bọn chúng vẫn là cư dân quen thuộc ở Thần Thụ Lâm, do đó tính áp chế tự nhiên sẽ yếu hơn.

Mặc dù vậy, cả bốn thú vương vẫn tuyệt đối không phải là đối thủ của Địa Ngục Khô Lâu.

Như Địa Ngục Khô Lâu có thời gian ở lại thêm vài giây để thích thích nghi với Thần Thụ Lâm hơn một chút thì chắc chắn kết cục sẽ cực kỳ thảm khốc.

Nhờ có "Tử Tinh Hàng Thế" từ Hươu Tím cùng "Thập Dực Hỏa Luân" từ Hỏa Phượng, kết hợp với nhau, mới may mắn kịp thời đẩy lùi được khô lâu nguy hiểm kia.

Do đó, có thể thấy, trong chiến đấu, không phải lúc nào cũng là một người một ngựa đương đầu vạn quân.

Khả năng thích nghi, khả năng phối hợp, sự tin tưởng vào đồng đội, mới là chìa khóa thật sự để dẫn đến chiến thắng sau cùng.

Trận chiến ở Thần Thụ Lâm chính là minh chứng rõ nhất.

Nếu khô lâu kịp thích nghi với lực lượng áp chế...

Nếu Hắc Mã, Thanh Long không sống c·h·ế·t mạng đổi mạng...

Nếu Hỏa Phượng không để lại "Thập Dực Hỏa Luân" không kịp thời ứng cứu đồng bạn...

Nếu Hươu Tím không tung ra được "Tử Tinh Hàng Thế"...

Chính vì vậy, đoàn chiến mới là nơi trau dồi tốt nhất, lôi đài một đối một, mặc dù rất tốt, nhưng sẽ tốn thời gian, thậm chí đôi khi thiếu sự cân bằng.

Chương 84: Cửa cuối cùng, chiến trường đoàn thể