Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thêu Dệt Khởi Nguyên
Unknown
Chương 85: Nguyên Vực, ghi danh đoàn chiến.
Võ viện, mùa hoa thứ tư.
Ngày xưa, cứ cách mỗi một trăm tám mươi năm, hoa ở Lãng sơn nguyên mới có cơ hội nở rộ một lần, mỗi lần hoa nở, thời gian tồn tại sẽ kéo dài trong một tháng.
Có nhiều người ở Nhị quốc đi hết một đời người thậm chí còn chưa từng thấy hoa nở một lần.
Từ khi linh khí xuất hiện, cây cối trong khu vực Lãng sơn nguyên đã không còn chỉ là những cành lá xanh tươi, um tùm như trước.
Sự xuất hiện của Dải Lụa Sáng Thế kết nối Niệm Huyền Thiên cũng đồng thời đem đến sự sống tươi đẹp cho cỏ cây, hoa lá.
Đặc sản của Thiên Nam quốc là Phong Đào thụ, một loại cây nở hoa giống như hoa Anh Đào, có thân, cành cao lớn.
Mỗi lần đến mùa hoa, trên cành cây hầu như không thể nhìn thấy lá, chỉ có một màu hồng dịu nhẹ từ những bông hoa đang đến giai đoạn đỉnh cao của sinh mênh.
Thiên Nam nổi tiếng với loại trà được làm từ lá và cành của Phong Đào thụ, có vị ngọt, béo dễ uống.
Về phần loại trà được làm từ hoa hầu như không có, bởi vì tính chất hơn một đời người mới có một lần hoa nở trên thế gian, cho nên, rất ít người nếm được vị của loại trà xa xỉ này.
Bây giờ thời đại đã thay đổi, Phong Đào thụ là loại cây đặc hữu, dễ dàng hấp thu thiên địa linh khí, mỗi năm đều sẽ nở một lần, kéo dài ba tháng.
Võ viện từ rất lâu về trước, khi vừa khởi sướng xây dựng đã được Thiên Nam quốc đem rất nhiều Phong Đào thụ đến tặng lễ.
Bắt đầu từ lúc đó, nhờ vào lượng linh khí dồi dào, mà hằng năm, Võ viện đã xuất hiện thêm rất nhiều Phong Đào thụ từ việc chiết cành.
Trong màn sương se lạnh mờ ảo của không khí đầu mùa, cộng với màu hoa hồng nhạt lấm chấm trong cơn mưa linh khí phong thanh, nhiều võ sinh đang rộn ràng, tụ tập trao đổi với nhau.
"Các ngươi có nghe được thông tin gì về Niệm Huyền Thiên sao?"
"Ngươi không biết Niệm Huyền Thiên? Ngươi đã bế quan bao lâu?"
"Đúng vậy, gần nữa năm trở lại đây, Niệm Huyền Thiên là tin tức không người không biết, không người không hay."
"Nơi chúng ta đang sống chính là Niệm Huyền Thiên nha, gọi là Nguyên Vực"
"Nghe nói, từ sau khi Huyền Chủ đại nhân trở về thì tin tức này mới bắt đầu được truyền ra"
"Mùa hoa thứ tư kể từ khi ta đến Võ viện, nghe nói hôm nay sắp có tin tức trọng đại"
"..."
Tiếng nói cười vang lên khắp nơi, không khí nghị luận sôi nổi dần hình thành.
...
Chấp Sự phong, một thanh niên gương mặt bất cần đời đang cùng với một tiểu tử chín, mười tuổi đứng từ xa quan sát diễn biến.
Giang Thừa Phong những năm này hòa nhập vô cùng tốt, tinh thần lực đã đạt đến cấp độ hai mươi chín, trở thành một tiểu cao thủ trong nhóm võ sinh.
Nhìn mọi người cười nói về đề tài Niệm Huyền Thiên trong lòng giống như mèo cào, hắn cũng tò mò muốn đi khám phá phiến thiên địa này.
Đặc biệt là cánh cổng ở Thần Thụ lâm, bên trong nơi đó chắc chắn tồn tại Thần cảnh cường giả trong truyền thuyết.
Nửa năm trước, bốn vị thú vương.
Không! Phải gọi là bốn thú hoàng đã nhận được công pháp từ Ngư Long cảnh trở lên, nhanh chóng thích nghi với yêu thú võ đạo.
Chỉ cần chờ một chút thời gian, không chừng bọn họ sẽ nhanh chóng đạt đến Thần cảnh, khi đó sẽ có một chút cơ hội phá vỡ niêm phong của cổng dịch chuyển.
Giang Thừa Phong thật sự rất mong gặp được Thần cảnh cường giả để mở mang tầm mắt.
Đáng tiếc, Huyền Chủ đã có lệnh, tạm thời chưa ai được bước vào cổng dịch chuyển.
Nguyên nhân sâu xa được cho là lần mở cổng đầu tiên sẽ là một sự kiện để thế nhân có thể làm quen trước với Niệm Huyền Thiên, qua đó chuẩn bị hành trang cho bản thân mình.
"Ca, ngươi có biết sẽ có sự kiện gì sao? Ngươi là chấp sự nha, những năm này có thông tin nội bộ không?"
Giang Thừa Phong cầm một bông hoa Phong Đào, đưa vào miệng cắn, liếc nhìn đại ca, hỏi.
"Lại nữa!"
Giang Thừa Vân nhìn thấy đệ đệ của mình hay thắc mắc như vậy, trong lòng có chút buồn bực.
Phải biết, khi còn bé, toàn bộ Giang gia, Giang Thừa Vân là người hay bế thằng nhóc trước mặt nhất.
Vì cái gì mỗi lần gặp nhau, hắn đều hỏi đủ thứ trên đời đây, không quan tâm đến người ca ca này?
Lườm đệ đệ của mình một chút, nhìn thấy hắn đang nhai Phong Đào vui vẻ như vậy, Giang Thừa Vân đáp: "Ta không biết, không phải chuyện gì ta cũng có thể biết, ngươi đừng tiếp tục hỏi nhiều."
Nghe ca ca mình nói như vậy, Giang Thừa Phong có chút chột dạ, nhặt lên một bông hoa đưa cho đại ca, nói: "Ca, ngươi ăn, Phong Đào thật ngon, thật ngọt a."
"Hừ!". Giang Thừa Vân hừ một tiếng, không thèm để ý đến hắn.
"Cộc...côc...cộc..."
Tiếng bước chân từ một gian nhà truyền đến.
Lạc Hồng Anh vừa trở về Chấp Sự phong sau đêm uống rượu cùng huynh trưởng Lạc Hồng Minh, ánh mắt đờ đẫn, mặt đỏ bừng bừng, tay chân ủ rủ.
Giang Thừa Phong vừa nhìn thấy người đến, lập tức bắt lấy cơ hội, lên tiếng hỏi thăm: "Hồng Anh ca ca, ngươi lại đi uống rượu cùng Hồng Minh đạo sư sao?"
Giang Thừa Vân đứng ở một bên, nghe đệ đệ mình quan tâm người khác trong lòng có chút bất mãn, nhưng không nói gì, hắn cũng muốn biết một số tin tức từ người mới đến.
"Ha ha, là tiểu Phong, còn có Thừa Vân huynh đệ, thế nào có chuyện gì muốn hỏi ta sao"
Lạc Hồng Anh tiêu sái cười to, thay đổi ánh mắt, không còn sự đờ đẫn mà thay vào đó là đôi mắt tinh tế hiện lên vẻ đẹp của sự thấu hiểu.
Hắn cũng xem như là rất thân với hai huynh đệ Giang gia, cũng biết được Giang Thừa Phong là đại năng chuyển thế.
Tuy nhiên đối với vị đại năng chuyển thế này, Lạc Hồng Anh cũng có cảm giác giống với Giang Thừa Vân, đại năng này đem đến cảm giác rất......yếu.
Hơn nữa, tính cách của Giang Thừa Phong cuối cùng chỉ là đứa trẻ con, không hơn không kém, cho nên đa số cao tầng trong Võ viện đều rất chiếu cố tên nhóc này.
"Hồng Anh ca, ngươi có biết gì về sự kiện cổng dịch chuyển lần này sao?"
Giang Thừa Phong cầm một bông hoa Phong Đào đến, đặt vào tay Lạc Hồng Anh.
Hắn biết, Phong Đào là đặc sản, là một bản sắc văn hóa của Thiên Nam, vì vậy muốn thể hiện, lấy lòng một chút.
Lạc Hồng Anh tiếp nhận Phong Đào, đưa vào miệng, vừa ăn vừa nói: "Ừm..sự kiện lần này tối qua Hồng Minh ca ca đã nói cho ta nghe, đại khái là một trận đoàn chiến à."
"Ồ, loạn chiến? Vậy chúng ta có thể tham gia sao?"
Giang Thừa Vân dấy lên hứng thú, chờ đợi câu trả lời.
Lạc Hồng Anh lắc đầu, giải thích: "Tất nhiên, chúng ta có thể ghi danh, chỉ cần thực lực đầy đủ là được." "
Nghĩ nghĩ một hồi, Lạc Hồng Anh tiếp tục nói: "Sự kiện lần này, toàn bộ cao tầng của Võ viện đều tham gia, hơn nữa, chúng ta sẽ sớm nhận được lệnh xuất phát đi mời Thần Thụ lâm bên kia, chắc chắn sẽ rất thú vị"
Giang Thừa Vân nghe đến đây, gương mặt hưng phấn đồng ý, gật đầu.
Đạo sư từ trước đến nay, đi qua bốn mùa hoa, chỉ giảng dạy, truyền đạo, thụ nghiệp, chưa từng xuất thủ qua.
Cao tầng chi chiến càng là chưa từng bạo phát một trận nào.
Ngay cả năm vị tiểu sư, suốt ngày cãi nhau chí chóe, nhưng xung đột võ lực hoàn toàn không có.
Sự kiện lần này, không chỉ có toàn bộ cao tầng trong Võ viện, Thần Thụ lâm bên kia, vậy mà cũng tham gia vào.
Hơn nữa, bọn hắn còn có thể được ghi danh tham gia trận loạn chiến này, thật sự là được mở rộng tầm mắt.
"Toàn bộ cao tầng Võ viện sao? Nói vậy chẳng phải lần này, Huyền Chủ đại nhân cũng tham gia?"
Giang Thừa Phong mở to mắt, nhìn về Lạc Hồng Anh, nhưng rất nhanh, trong đôi mắt to tròn kia mang theo sự khó xử.
Huyền Chủ tham gia thì tất nhiên rất tốt, có thể chứng kiến phong thái của Tuyên Cổ Cấm Ngôn, tuyệt đối là rất may mắn.
Nhưng mà, nếu Huyền Chủ đại nhân tham gia vào loạn chiến, như vậy, lở ngài ấy hắt hơi một cái, toàn bộ người tham gia còn có ai sống nổi sao?
Do đó, Giang Thừa Phong cảm thấy không thể có khả năng này, đồng thời cảm thấy mình thật sự ngu ngốc khi đưa ra câu hỏi vừa rồi.
Nghĩ đến đây, Giang Thừa Phong ha ha cười gượng: "Ha ha, ta đùa, ta đùa, các vị huynh trưởng đừng để ý, vừa rồi ta hiểu nhầm."
"Đúng rồi, tin tức một lúc nữa sẽ truyền ra, các ngươi có thể đi tìm đạo sư ghi danh, nếu thực lực đạt đủ thì sẽ được chọn."
Nói đến đây, Lạc Hồng Anh quay đầu, mỉm cười nhìn Giang Thừa Phong: "Ta phải vào ngủ, một lúc nữa, có lệnh đi đến Thần Thụ lâm, ngươi biết làm gì rồi chứ?"
"Ta biết, Hồng Anh ca ca, nếu có lệnh đi đến Thần Thụ lâm mà ngươi vẫn chưa tỉnh..không hôm nay ta sẽ xin đi đến Thần Thụ lâm giúp Hồng Anh ca ca"
Giang Thừa Phong quơ quơ tay nhỏ, miệng nhe chu miệng mỉm cười, tỏ ý biết điều.
"Không sai, không sai, sau này ca ca nhất định bảo kê ngươi, ha ha"
Lời vừa dứt, Lạc Hồng Anh đã biến mất về phòng của mình, bắt đầu say giấc.
..........
Mười ngày sau, một tin tức phát ra làm bùng nổ toàn bộ Nguyên vực.
Võ viện tổ chức đoàn chiến, tất cả các thành viên cao tầng, bao gồm cả viện trưởng, hai vị phó viện trưởng đều sẽ xuất trận tham chiến.
Hơn nữa, Thần Thụ lâm đã cử ra rất nhiều đại diện, đang trên đường tập trung đến Lãng sơn nguyên để tham gia cùng nhân tộc.
Trận chiến đầu tiên mở màn cho thời đại chinh phục Niệm Huyền Thiên sẽ được Võ viện phát trực tiếp để tất cả mọi người có thể xem qua mà học tập.
Địa điểm chiến đấu đã được chỉ định là một nơi trong Niệm Huyền Thiên, nhưng chưa xác định cụ thể, chỉ biết là không ở trong Nguyên Vực.
Thời gian diễn ra sự kiện là ba tháng sau.
Bất cứ võ giả nào, có thực lực từ Chân Cương cảnh trở lên, đều có thể đăng ký.
Chỉ cần thực lực bản thân cuối cùng, nằm trong danh sách tám mươi tư người đứng đầu, liền được chọn vô điều kiện.
Tin tức nhanh chóng truyền đến tai toàn bộ thế lực trong Nguyên Vực, nhiều người từ khắp nơi đã ghi danh đăng ký để hy vọng nhận được một cơ hội tham gia sự kiên này.
Tuy nhiên chỉ có những người trong cuộc mới biết, luận về thực lực cấp độ cao, Võ viện gần như đã bao trọn khu vực Lãng sơn nguyên thậm chí là Nguyên vực.
Rất nhanh, danh sách tham gia đã được công bố...