Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 65: Không cho anh chạm vào

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65: Không cho anh chạm vào


côcho rằng Tần Chính bị tình huống bên cạnh ảnh hưởng, nên cất tiếngnói– “Chỉ là hiệu ứng thôi.”

mộtlát sau, Đường Y Y gọi điện cho Lưu Đình Vân đem chuyệnnóirõ.

Với lại, cho dù muốn ngủ,thìhai người bọn họ có thể đóng cửa lại ngủ, cần gì ngủ trước mặt công chúng.

anhsải bước lại gần Đường Y Y, ngẩng đầunói– “đithôi.”

Loại cảm giác tốt đẹp này khiến Tần Chínhkhôngkiềm chế được, nụ cười bật ratrênkhóe môi.

Chương 65: Không cho anh chạm vào

Mặt mũi Tần Chính đen thui,anhcởi bỏ hai nút áo sơ mitrênngười, hầu kết lăn lên lộn xuống,anhtựa người lại gần, đôi môi chạm vào vành tai Đường Y Y – “Em giúpanh, đượckhông?”

Tần Chính được an ủi mà dở khóc dở cười – “anhbiết.”

Chỗ ngồi tùy ý chọn, Đường Y Y và Tần Chính ngồi ởmộtgóc xó xỉnhcôuống ly nước cốc-tai được nhân viên phục vụ đưa đến, mắtthìdán chặt vào màn hình.

anhđangchờcôtiếp nhậnanh, chờcôyêuanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơn nữa,mộtloại gạo nuôi ra trăm loại người,khôngthể nào nhất nhất đúng như sách giáo khoađitu chỉnh, hiệu chỉnh, cải biên.

Đường Y Y đáp trả hai chữ - “khôngthiếu.”

Đường Y Y hít sâumộthơi,cônhéo lên bàn tayđangmuốn duỗi sâu vào trong áo mình – “anhmuốn làm gì?”

khôngbiết vì sao,côcảm thấy người đàn ông này muốn đemcôra ăn tươi nuốt sống.

“anhta bây giờ làm gì cũng hỏi ý cậu sao?”

Khóe miệngcôgiật giật – “Ngồi thế này emkhôngthoải mái.”

Đường Y Y nhấpmộtngụm rượu nho, để cho vị chua khuếch tán ở đầu lưỡi, từ từ thẩm thấu rồi vị ngọt lan ra.

Trước mắt Đường Y Y bỗng dưng xuấthiệnmộtbóng râm, hơi thở mát lạnh đột ngột xông đến.

Tay Tần Chính chống thái dương, lắc đầu cười cười.

Pháthiệnthấy vài nhân viên trong cửa hàngđangđỏ mặt nhìn qua phía bên này, Đường Y Y ngại tới mức muốn đàomộtcái hố mà nhảy xuống.

Pháthiệncôđangsợ, Tần Chính bỗng dưng thối lui,anhdựa lưng vào ghế da, cười mê hoặc – “Đừng tức giận,anhchỉđangnhớ lạimộtsố chuyện.”

“Đến nơi rồi?”

Đường Y Y vừa muốn giãy giụa,thìnghe thấy giọngnóiđầy mệnh lệnh cất lêntrênđầu mình – “Đừng động đậy.”

Bạn trai vừa ôm vừa hôn, ôn nhu trấn ancôbé.

Ở trung tâm mua sắm tráng lệ, nơi thời thượng và tiền tài hòa hợp với nhau, sau khiđidạo hơn nửa giờ, Tần Chính giữ Đường Y Y lại – “Emkhôngmua gì sao?”

“Túi xách, giày, quần áo, trang sức, tất cả đềukhôngmuốn mua?”

Gương mặt của nhân viên trong cửa hàng lập tức thay đổi thành năm màu rực rỡ, đến khi kịp phản ứng lạithìvội vãđilấy quần áo.

anhthừa nhận, bản thân mình ghen tỵ với thằng nhóc bên cạnh.

Cảm giác căng thẳng phấn khích nửa ngày, chuẩn bị kéo người vào xe “xử lý”thìai ngờ là bản thân mình tự mình đa tình.

Tần Chính lấy mắt kính xuống, vuốt vuốt tóc rồi lại đeo lên.

anhdịch người về phía Đường Y Y, thấycôkhôngcó chút ý hợp tác nào,mộtchút ý tứ dựa vàoanhcũngkhôngcó,anhdứt khoát ấn đầucôlên vai mình.

Ánh mắt lạnh cùng của Đường Y Y quét qua, mặtkhôngđỏ timkhôngnhảy – “anhtự mình xoa xoa.”

“Cắt.”

“Đúng vậy.” Tần Chính đè lại cánh môi Đường Y Y, xóađivết ẩm ướt còn vương lại – “đãnổi cơn điên từ rất sớm.”

“Nhưng hứng thú đối với em vĩnh viễnkhôngbao giờ giảm.”

Ngựccôphập phồng lên xuống kịch liệt, người đàn ông nàykhôngchịu để ý hoàn cảnh xung quanh là gì, xúc động đến mức này, căn bảnkhônglà loại người trầm ổn, lãnh khốc, lúc nào cũng lý trí – tóm lạikhôngphải làmộtTần Chính lúc trướccôbiết.

hiệntại trang trại rượu nhođangvận hành ổn định, ngày càng tốt,thìquan hệ của hai người lại bị đóng băng.

Đường Y Y nhìn bao lớn baonhỏtrêntayanh– “anhnhiều tiền tới mứckhôngcó chổ tiêu xài phảikhông?”

Nếu như SLM đầu tư, quảthậtlà có lợi rất lớn cho trang trại rượu nho.

anhnhích người đến gần hơn – “Emkhôngthuyết phụcanhgia nhập liên minh sao?”

Giọng điệu Tần Chính nguội lạnh – “anhmuốn mua.”

Hai ngườiđiđến tiệm bánh ngọt,đidạo đông dạo tâymộtlúc lâu, hai người mới ngồi trong rạp chiếu phim.

“Tiên sinh, với vóc dáng của ngài, những kiểu dáng này rất thích hợp.” – Nhân viên cửa hàngkhôngnóingoa,côhoàn toànnóithật, chân dài như vậy, dáng người lại đẹp, khiến người kháckhôngkhống chế được nhìn nhiều thêm vài lần.

Cửa xe mở ra, Tần Chính bước xuống, hai đầu lông mày bao hàm loại khí chất chững chạc và lãnh đạm, cao quý lạnh lùng, cự tuyệt người khác ngoài ngàn dặm, khácmộttrờimộtvực với người đàn ôngkhôngcó tiết chế lúc nãy.

Nụ cười thấp thoángtrênmặt Tần Chính, rất dễ biết để biết rằng tâm tìnhanhlúc này khá tốt.

Mặt Đường Y Y đơ lại.

“Rất tốt.”

Nhưnganhchợt pháthiệncó điều gì đókhôngbình thường, Tần Chính cúi đầu nhìn lại, mặtanhđen thui – Người congáitrong lònganhngủ thiếpđi, còn ch** n**c miếng, vậy màanhcòn tự cho làcôđanghônanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường Y Y quay đầu lại, nhanh chóng mở cửa xe,khôngquên quăng lạimộtcâu choanh– “Khi nào đầu óc tỉnh táo rồi xuống xe.”

Cảm giác đầu tiên của Đường Y Y làthậttrống trải.

Đường Y Y chỉ nhìnmộtcái rồinói– “nhỏ.”

“Tớ lúc nào cũng thất bại, chưa khi nào thành công.” – Vẻ mặt Lưu Đình Vân đầy vẻ tiếc nuối – “khôngcó kinh nghiệm để truyền đạt lại cho cậu.”

“Đợi lát nữa tớ lấy vài bình cho cậu thưởng thức, nếu cậu thích uốngthìmang vềmộtít.”

“Đình Vân, nơi này cậu chỉ trồng nho thôi sao?”

Đến ngày đó, Đường Y Ykhôngcòn dè chừnganh,khôngcòn cố kỵ, chần chừ, sợ hãi, khi đócôsẽđứng trước mặtanh,rõràng rành mạch, khi đócôsẽnóichoanhbiết,côthíchanh,cômuốn cùnganhtrải qua quãng đời còn lại.

So với những người đàn ông lười nhát nhưkhôngcó xương, ngồi rung chân, nghiêng người dựa vào thành ghếthìTần Chính ngồi thẳng lưng, tư thế vô cùng đoan chính.

Đường Y Y cườinói– “Vậy tớkhôngkhách sáo.”

Tuyệt đối đầy áp bức và khống chế.

Đường Y Ynói– “khôngcó gì muốn mua.”

Tên già này càng ngày càng vô sỉ.

“Vậy còn được.” Lưu Đình Vânnhỏgiọngnói– “Loại người như Tần Chính, luôn có thói quen được người khác ngưỡng mộ, luôn ở vị trí cao cao tại thượng, luôn thích khống chế mọi thứ trong tay, phải từ từ dạy dỗ mới được.”

Lần đầu tiên Lưu Đình Vân gây dựngsựnghiệp, khó khăn tầng tầng, Benđãgiúpcôrất nhiều, cung cấp chocôtài nguyên ở nhiều phương diện khác nhau, nhiều lần khích lệcô, hướng dẫncôvào thế giới của rượu vang.

“Đến thứ bảy trang trạisẽtổ chứcmộtbuổi hoạt động phẩm rượu.” – Lưu Đình Vân lắcnhẹly rượu – “Cậu có muốn ở lại tham giakhông?”

Khóe môi Đường Y Y khẽ động đậy – “Nếuđãkhôngmua được gì, vậythìrời khỏi nơi nàyđi.”

Lưu Đình Vân lấy sợi tóc rối ra – “Vài năm nữa xem sao.”

“Xin lỗi, vừa nãyanhkhôngnhịn được.” – Đầu lưỡi Tần Chính quét qua vách miệng – “Lần saukhôngđược cắnanh.”

Vẻ mặt Lưu Đình Vân thoải mái – “Đến mùa rồi.”

Động tác trong vô thức củaanhkhiến bầukhôngkhí trong xe thay đổi.

Mắtanhkhép hờ, tự bản thân lẩm nhẩm lại từ “thích” kia, trong ngựcanhnhư cómộtluồng nước ấm len đến toàn thân.

Sắc mặt của Đường Y Y cũngkhôngchuyển biến tốt đẹp, bởi vậycôcảm thấy nguy cơ vẫn còn tồn tại.

“khôngđược, chúng tớkhôngphải là người lành nghề trong việc kinh doanh rượu.” – Đường Y Ynóiđùa – “Chỉ muốn thu tiền thôi.”

mộtlúc sau, giọnganhnhỏxuống rất nhiều – “Từ lúc sinh ra đến giờ, đây là lần tiênanhhẹn hò, có điều gìanhlàmkhôngtốt, emnóichoanhbiết.”

Thu hồi lại ánh mắt, gương mặt Tần Chính xụ xuống, người congáingồi bên cạnhanhlạnh nhạt vô cùng.

Tay Tần Chính luồn qua eocôsiết chặt lại – “Dựa vàomộtlúc là thoải mái.”

anhcảm giáctrêncổ mình bị ẩm ướt, cơ thể Tần Chính chấn động, hô hấp hơi nặng nề,anhkhàn giọngnói– “Đừng làm rộn.”

Tần Chính vỗ trán, đáp án củacôhoàn toàn nằm trong dự đoán củaanh.

Đôi mỏng củaanhkhẽ nhếch, im lặng nhìn Đường Y Y.

Lưu Đình Vân nghe được Đường Y Y và Tần Chính muốn đầu tư,côkích động thiếu chút nữa làm ngã ly rượu.

Khóe mắtcôliếc nhìn qua Tần Chínhđangcúi đầu lướt điện thoại, rồi thu lại tầm mắt của mình, có lẽanhấykhôngnghe thấy.

Đường Y Y lái xe – “Em dự định cùng hợp tác với Lưu Đình Vân.”

Đường Y Y ngẩng đầu – “Cái gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lông mày Tần Chính nhíu lại, tựa như việc Đường Y Ykhôngmua được gì đó khiếnanhvô cùng khó chịu.

Nhãn lực của nhân viên trong cửa hàng xuất sắc vô cùng, nhiệt tình giới thiệu cho Tần Chính vài kiểu trang phục,trêngương mặt xinh đẹp lại thoáng đỏ ửng.

Sau lưngcôđột ngột chợt lạnh, Đường Y Y thấy Tần Chính nhìn mìnhkhôngchớp mắt, ánh mắtanhthâm trầmkhôngnóinên lời, trong đó có điều gì đó phun trào mãnh liệt khiến cho tóc gáycôdựng đứng lên.

Đường Y Y và Lưu Đình Vân đứng giữa vườn nho mênh mông hưởng thụ cảnh đẹp trước mắt.

Tần Chínhmộttay cầm quần áo, tay còn lại kéo Đường Y Y bướcđi–côbướcđitrong ánh mắt vừa soi mói vừa hâm mộ của mọi người.

“Dãy nho này rất ngọt, dãy phía bên kia có chút chua, lát nữa cậu nếm hết xem.”

đidạomộtvòng trang trại rượu, Đường Y Y và Tần Chính rờiđi.

Lưu Đình Vân nghi ngờ nhìn Đường Y Y, Đường Y Y bịcônhìn chằm chằm có chútkhôngtự nhiên.

Lưu Đình Vân gật đầu – “Đúng vậy.”

Xe chạy đến trang trại rượu, tay chân Đường Y Y tê dại,côđẩy đẩy người đàn ông ngủtrêncả đoạn đường dài dậy.

Đường Y Y lườmanhmộtcái, Tần Chính ngoéo khóe môi với nàngmộtcái, bộ dạng ôn tồn lễ độ.

Đường Y Y nghe thấymộttừ quỷ dị,côhỏi lại – “Dạy dỗ?”

Đường Y Y nhấn nút tắt điện thoại.

Hành vi củacôlà vô thức, quen thuộc thànhmộtloại bản năng của mình.

“Đỏ và xanh đều có trồng.” –sựchú ý của Lưu Đình Vân bị dờiđi– “Tớ nhớ là cậu thích vang trắng phảikhông?”

Đường Y Y nhận lấy ánh mắt đầy ái muội của Lưu Đình Vân, cảm thấy bản thân mìnhkhôngcòn gì đểnói.

Cho nên rạp chiếu phim đókhôngnằm trongsựchọn lựa củaanh.

Vài phút sau, hai người đứng trướcmộtcửa hàng quần áo độc quyền dành cho phái nam.

Lưu Đình Vân vừa muốn cất cao giọng thao thao bất tuyệtthìđột ngột im bặt.

Sau đó Tần Chính lại kéo Đường Y Yđimua đồ đạc từtrêntới dưới chocô.

“Hay là hai người nhập cổ phầnđi, mặc dù trước mắt trang trại rượu nho của tớkhôngcó gì đặc sắc, nhưng tớ rất có lòng tin với nó, tương lai nhất định có thể có chổ đứng trong ngành.”

Ánh mắtanhdừng lại đoạn quảng cáo giới thiệu giường thiên nga dành cho hai người, Tần Chính tuyệt đốikhôngmuốn người khác nhìn thấy Đường Y Y nằmtrêngiường.

Trước khi tắt điện thoại, Lưu Đình Vân chợt nhớ ra điều gì – “Y Y, hôm nay hai người địnhđixem phim phảikhông? Tớ đề cử vài rạp chiếu phim cho cậu nhé: Electricme ở hàng đầu tiên là giường dành cho hai người nằm xem phim, cảm giác mới lạ vô cùng, còn có The Lexi, vừa bíẩnvừa tình cảm, có kèm theo rượu vang rất…”

Tần Chính lười biếng mở mắt ra, mặtanhchôntrêncổ Đường Y Ynhẹnhàng cọ xát.

Từ lúc chính taianhnghe được tiếng “thích” kia, máu trong người Tần Chính sôi trào, có trời mới biếtanhphải dùng biết bao nhiêu sức lực mới có thể khắc chế bản thânkhônglập tức ập đến hôncô, âu yếmcô, mà phải tiếp tục giả bộ ngủ, tựa nhưkhôngnghe thấy gì hết.

Sau vài chục phút quảng cáo, phim được bắt đầu, làmộtbộ phim tình cảm kinh dị, bầukhôngkhí có chút rờn rợn, bầukhôngkhíkhôngthích hợp ngay từ lúc ban đầu khiến người xem cảm thấy căng thẳng thần kinh.

Dường như nhớ ra điều gì đó, khóe môi Tần Chính giương cao, trong đôi mắtanhánh lên tình cảm ôn nhu.

Vẻ mặt Đường Y Y có chút kỳ lạ.

“Thuyết phụcanh?” Đường Y Y cảm thấy vô cùng cổ quái, cất tiếng hỏi – “Sao?anhcũng có hứng thú?”

Đến khi hít lại đượckhôngkhí vào lồng ngực, Đường Y Y trừng mắt nhìn Tần Chính, đôi mắtcôvì kích động mà đỏ ửng, còn cómộtchút ẩm ướt.

Từ từ, Lưu Đình Vâncôdần dần trầm mê vào nó.

Tần Chính thản nhiênnói– “anhkhôngcó hứng thú với rượu vang.”

Tần Chính nghiêng đầu nhìncô,khôngnói.

Đáy mắt Tần Chính thoáng chốc sâu thẳm, trong ánh mắt đó tình cảm ôn nhuđanglưu chuyển.

Hai taicônóng lên, Tần Chính hôn lên vành taicô, m*t lấy nómộtcáchkhôngmạnhkhôngyếu.

Hai tay Tần Chính nhét vào túi,anhnhìn qua ý bảo Đường Y Y xem quần áo cho mình.

Vẻ mặt Đường Y Y lạnh lùng băng sương.

Đường Y Y và Lưu Đình Vânđiở phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì Lưu Đình Vânđãthông báo từ trước, nên nhân viên trong trang trạiđãsớm chuẩn bị và mang rượu nho đến.

Lông mày Tần Chính nhíu lại vài phân, đường cong sắc bén – “À?”

cônóiramộtcái số đo.

“anhphát điên phảikhông?”

Tiếng di động vang lên, Tần Chínhđichậm lại vài bước lùi về phía sau nghe điện thoại, biểu cảmtrênmặtkhôngchút thay đổi, nhưng trong giọngnóilạiâmtrầmkhôngcó chút nhiệt độ.

Tayanhôm ngang hông áo sơ micô, nhiệt độ nóng hổi, Đường Y Y càng phản kháng,thìsức mạnh của Tần Chính càng tăng.

“Đúng vậy.” So sánh với con người trong quá khứ, tốt hơn khá nhiều.

Đường Y Y trầm ngâm, vậy là hai ngày sau – “Cũng được á.”

Dần dần,anhcảm giác người congáitrong lòng mìnhkhôngcòn mất tự nhiên nữa, Đường Y Y chủ động nhích người lại gần Tần Chính, mí mắt trầm xuống.

Lưu Đình Vân nhìn về phía xe – “Tần Chính còn ngồi trong xe làm gì vậy?

Đường Y Y híp híp mắt, rồi bỗng sáng rực lên – “Nho chín!”

Lưu Đình Vân nháy mắt về phía Đường Y Y,côxoay người bước xuống xe trước.

“khôngchoanhchạm vào, cũngkhôngchoanhtưởng tượng sao?” Tần Chính duỗi tay sửa sang lại cổ áo của Đường Y Y, lòng bàn tayanhxẹt qua cổcô, rồi đến xương quai xanh,anhmở miệng, giọngnóitừ tính có vài phần tủi thân thở dài – “Rất đau lòng.”

Đường Y Y muốn bỏđithìlại bịanhkéo lại.

“Tối nay tớ mời hai người ăn cơm, lúc đósẽnóicặn kẽ chi tiết.

Đường Y Y nhìn trang trại phía sau lưng – “khôngđịnh mở nhà hàng sao?”

Lưu Đình Vânnói– “Trước kia tớkhôngbiết uống rượu nho, trang trại làm rượu này là lấy từ ý tưởng của Ben.”

Người trong cuộcthìkhôngthấy gì, người ngoàithìcảm thấy kinh ngạc.

Môicôkhẽ nhếch,âmthanh trong cổ họng còn chưa kịp nhảy rađãbị chặn lại, sau đó là hương vị của Tần Chính xộc vào trong đó trộn lẫn hương vị thuốc là nhènhẹ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có lẽ dokhôngphải là cuối tuần, nên người xem chỉ có 1/3 rạp, còn trống hơn phân nửa rạp.

Sau khi chọn được rạp chiếu phim, Tần Chính lại tìm thông tin xem phimhiệntạiđangchiếu là phim gì, xem phản hồi của công chúng ra sao, tránh phải việc xem nhằmmộtbộ phim nát.

“Sao rồi? Mọi chuyện ổnkhông?”

Hơn nữađanglướt điện thoại tìm thông tin từng rạp chiếu phim lớn ở Luân Đôn.

Tần Chính nghe thấy.

mộtchữ cũngkhôngsót.

côbé nữ sinh bên cạnh bổ nhào vào lòng bạn trai, sợ đến mức mặt mũi trắng bệch.

Muốncôdạy dỗ Tần Chính, chỉ sợ đây là vấn đề khó khăn lớn nhất màcôtừng gặp phải.

trênmàn hình lớnkhôngcó phụ đề của phim, chỉ cần thất thầnthìcó thểkhôngtheo kịp nội dung phim.

Lần đầu tiênanhđixem phim cùngmộtngười congái, cảm giác xa lạ vô cùng, có chút kích động, có chút hưng phấn, có chút căng thẳng và cũng có chút k*ch th*ch.

GiọngnóiTần Chính khàn khàn,ẩnchứa d*c v*ng đầy lôi cuốn – “Muốn làm em.”

Hai người chạm cốc, vừanóivừa cười, Tần Chính ngồitrênghế, ánh mắtanhluôn luônkhôngrời khỏi Đường Y Y.

Lưu Đình Vân chao ôimộttiếng, tiền trong taycôđãđập hết vào trang trại này vào giai đoạn trước, sao hai người này có thể như cứu tinh giải nạn khó khăncôthế này.

“Có lẽ làđanggọi điện thoại.

âmthanh cuối cùng vọng ra từ cuống họng, vô cùng gợi cảm, quyến rũ và dụ hoặc, rất dễ khiến người khác * l**n t*nh m*,khôngkiềm chế được cảm xúc của bản thân mình.

Đường Y Y rất hào hứng – “Được.”

Lưu Đình Vân nhếch miệng cười – “Bạn tốt, cậu chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.”

Nếu như Đường Y Y cũng bổ nhào vào lònganhthìtốt biết bao.

Chỉ có người congáinày mới có thể hành hạanhđến mức này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65: Không cho anh chạm vào