Khống Thiên Ma Công
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 63: Binh Thư
Độc Cô Tuyết bị ép phải rút kiếm ra, nhảy lui lại phía sau, giữ khoảng cách an toàn với Tần Phong.
Độc Cô Tuyệt lại im lặng, nàng không bỏ đi, cho nên Tần Phong cũng cứ đứng đấy cùng nàng. Cuối cùng, như nghĩ ra được điều gì, Tần Phong hỏi Độc Cô Tuyết:
Lúc này, Tần Phong như thường lệ, nằm dài trên giường của mình để ngủ, hắn thật sự đã ngủ, hơn nữa còn là ngủ say.
Cho dù nhanh đến thế nào, cũng phải mất hơn nửa tháng mới có thể tiếp tục dẫn binh t·ấn c·ông thành lớn tiếp theo.
Tề A Cát chính là người đã thể hiện xuất sắc nhất, cho nên đã chiếm được lòng tin tuyệt đối của Tần Phong, thấy mình được Tần Phong trọng dụng, để cho làm thành chủ, không giấu nổi vui mừng, lập tức quỳ xuống, cảm tạ:
Ánh kiếm lóe lên, đâm thẳng vào trái tim của Tần Phong, chỉ khi mũi kiếm đâm vào da thịt, Tần Phong mới phát giác ra và tỉnh dậy, nhưng lúc này cũng đã quá muộn để hắn tránh né rồi.
Thiên hạ chỉ có một mỹ nhân mang vẻ đẹp của băng tuyết lạnh lùng như vậy, nàng là Độc Cô Tuyết – mỹ nhân xếp hạng thứ tư trên Mỹ Nhân Bảng.
Tần Phong nhìn Độc Cô Tuyết, hỏi:
Độc Cô Tuyết lạnh lùng nhìn Tần Phong, nàng vẫn không đáp lời lại hắn.
Độc Cô Tuyết đáp lại Tần Phong, quay người vung kiếm, kiếm khí phá tan cánh cửa phòng của Tần Phong, Độc Cô Tuyết toàn lực thi triển khinh công bỏ trốn.
Tần Phong làm sao có thể để nàng rời đi dễ dàng như vậy, hắn không thể đuổi kịp Độc Cô Tuyệt – cha nàng, nhưng nếu để nàng thoát thì hắn cũng quá mất mặt rồi.
Ma giáo một lần nữa lại tái xuất giang hồ, mưa đồ tranh đoạt thiên hạ.
Chiếm xong được một thành lớn, còn cần thêm thời gian để ổn định lòng dân, tiếp quản thành trì đó, và thu phụ những thành nhỏ lân cận.
Được biết, cuốn binh thư trong truyền thuyết này không hề có tên gọi, người ta chỉ gọi nó là “ binh thư ” bởi vì đơn giản nó là khởi nguồn của tất cả binh pháp sau này, mỗi lần nó hiện thế, chính là lúc thiên hạ đổi chủ.
-Có người bỏ ra số tiền lớn bằng một nửa quốc khố Tây Xu, muốn cha ta ra tay lấy mạng của người. Cha ta đã từ chối, bởi vì ông ấy cho rằng thiên hạ không có người nào có thể g·iết được ngươi, kể cả là Phổ Đức Thần Tăng cũng không thể. Nhưng ta muốn thử.
Cả hai lại đứng im lặng nhìn nhau, một lúc sau, Độc Cô Tuyết lại hỏi một câu mà trước đây Dương Như Hoa cũng đã từng hỏi hắn:
-Đa tạ bang chủ ưu ái, Tề Khánh Cát nguyện chệt tận trung đi theo ngài, quyết không để cho ngài thất vọng.
-Độc Cô cô nương, ta đã đợi cô nương bảy ngày rồi!
Cả Tần Phong và Trình Thế Minh đều không giỏi về chuyện này, may mắn trong hàng ngàn thuộc hạ của Khống Thiên Bang, có không ít người có năng lực.
-Tề A Cát từ giờ ngươi là thành chủ của Tây Dương Thành, hãy chọn ra bốn người ở lại đây hỗ trợ ngươi. Những người khác, chuẩn bị theo ta tiến đánh thành tiếp theo.
Độc Cô Tuyết lúc này lại lên tiếng:
Độc Cô Tuyết đáp:
Trước mắt Tần Phong là một màn sương trắng dày đặc, bên trong màn sương trắng này, ẩn hiện có bóng hình xinh đẹp của một thiếu nữ.
Trình Thế Minh cũng cho người đến đón hoàng hậu của mình là Tiểu Thanh mà Tần Phong đã gả cho hắn về kinh thành.
Tần Phong nghe nàng hỏi, suy nghĩ một lát, lắc đầu đáp:
Tần Phong mở to hai mắt nhìn Độc Cô Tuyết bên cạnh, tuy bị nàng dùng kiếm đâm xuyên qua tim, ban đầu có chút kinh ngạc, ngay lập tức hắn đã lấy lại được sự bình tĩnh, hắn cũng từng bị Độc Cô Tuyệt – cha nàng dùng một thanh trùy thủ đâm xuyên tim cũng đâu có c·hết.
Phong Thần Thông kết hợp cùng Thần Túc Thông, chỉ sau vài nhịp hơi thở, Tần Phong đã chặn lại ở trước mặt Độc Cô Tuyết, buộc nàng phải dừng lại, hạ thân xuống mặt đất. Tần Phong lại lên tiếng:
Trong đại sảnh phủ thành chủ thành Tây Dương, Tần Phong nhìn một lượt hơn ba mươi đệ tử Khống Thiên Bang vừa giúp hắn hoàn thành việc kiểm soát Tây Dương Thành, nói:
Sau khi thấy những người này thể hiện ra năng lực hữu dụng của mình, Tần Phong đương nhiên không thể không trọng dụng.
Ai nấy cũng đều cảm thấy kì lạ khi Tần Phong lại ra lệnh dừng lại, nhưng không một ai dám mở miệng ra hỏi, kể cả là Trình Thế Minh cũng không dám thắc mắc một lời.
Cho nên, mỗi khi “ binh thư ” xuất hiện, đều dẫn đến một trận gió tanh mưa máu, bởi vì bất kì người nào từng sở hữu binh thư, tương lai của người đó nhất định thống nhất thiên hạ.
-Được! (đọc tại Qidian-VP.com)
Đi cùng với Tiểu Thanh đến đây, ngoài Dương Như Hoa và Trần Như Ngọc ra, còn có cả Ma Vương và Cầm Thánh cùng Tần Phá Thiên.
Tần Phong lên tiếng đưa tâm trí Độc Cô Tuyết trở về thực tại:
Bảy ngày trôi qua, Tần Phong chỉ ăn với ngủ, mặc dù hắn không cần, nhưng chỉ ăn và ngủ cũng là một cách tận hưởng cuộc sống.
Xong chuyện Độc Cô Tuyết, Tần Phong nhanh chóng cùng Trình Thế Minh tiếp tục dẫn quân tiến đánh các thành trì tiếp theo của Tây Xu.
Tần Phong thấy vậy, lắc lắc đầu, bỏ đi. Hắn cũng không hề có ý định phải g·iết nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người thiếu nữ đó bước ra khỏi màn sương trắng, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, nhưng lại mang theo sự lạnh lẽo của sương tuyết, khi nàng bước ra cứ giống như Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm vậy.
Tần Phong gật đầu, hài lòng nói:
Tần Phong cũng từ từ ngồi dậy, v·ết t·hương chí mạng xuyên qua tim của hắn vậy mà lại đang từ từ lành lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.
-Bảy ngày qua, ta đều lén bỏ Nhuyễn Cân Tán vào trong thức ăn của ngươi, để công lực của ngươi tiêu tan từng ngày, tại sao hiện tại công lực của ngươi vẫn còn thâm hậu đến vậy?
Độc Cô Tuyết trợn to mắt kinh ngạc, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một người vẫn còn sống khi b·ị đ·âm xuyên qua tim, nàng đã biết vì sao cha nàng lại nói trên đời không người nào có thể g·iết được hắn rồi, hắn thực chất không phải con người, hắn là loài ma quỷ.
Hoàng tộc Tây Xu ban đầu còn vì hoàng vị mà nội đấu với nhau, đến khi Tần Phong đến, toàn bộ hoàng tộc cùng với văn võ bá quan đều đã bỏ trốn hết, đến cả người đứng ra đầu hàng cũng không có, hoàng thành Tây Xu chỉ còn lại một mớ hỗn độn.
-Ma công mà ta luyện vô cùng đặc biệt, ngay cả Phổ Đức Thần Tăng cũng không thể phế đi, một chút độc đó, làm sao có thể hại được ta.
Nhờ vậy, quá trình chinh phục Tây Xu diễn ra rất nhanh, chỉ trong ba tháng, đội quân của Tần Phong đã tiến đến bao vây hoàng thành Tây Xu rồi.
Đặc biệt, cùng với việc Tần Phong chủ động dẫn quân chinh phục Tây Xu, ước định trong c·hiến t·ranh giữa các nước cũng vì thế bị vô hiệu, các tuyệt thế cao thủ của các nước đều đã xuất chinh, thiên hạ chỉ còn Trúc Lâm Tự và Lôi Âm Tự là chưa can dự vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại Đông Lạc, hoàng đế Đông Lạc lại chủ động truyền ngôi lại cho con trai thứ ba của mình – Trần Lĩnh, bản thân lên làm thái thượng hoàng, không còn lo đến chuyện quốc gia xã tắc nữa.
Thật ra, hành quân hay ở lại Tây Dương Thành đối với Tần Phong đều giống nhau, không có gì khác biệt, hắn có tinh phách vô cùng vô tận, không cần ăn uống ngủ nghỉ cũng không biết mệt, thì tại sao phải dừng lại.
Độc Cô Tuyết từ từ tiến sát lại gần bên gường của Tần Phong, nàng nhẹ nhàng không phát ra bất kỳ tiếng động nào, nàng như hòa vào bóng đêm lạnh lẽo, ngay cả sự giao động của không khí xung quang cũng do nàng kiểm soát.
-Cô nương là đến tìm tại hạ?
-Tại sao ngươi không g·iết ta?
-Cô nương không phải đối thủ của tại hạ.
Tần Phong vận công, ma hỏa b·ốc c·háy, làm tan cháy băng giá mà Độc Cô Tuyết mang đến, ngay cả thanh kiếm của nàng cũng phải nóng lên.
Độc Cô Tuyết hôm nay không ngờ lại nói nhiều như vậy, lần trước gặp mặt tại Thiểm Điện Sơn Trang, nàng thậm trí không thèm nói một lời với Tần Phong.
Tần Phong chỉ là nhất thời cảm thấy Độc Cô Tuyết có chút thú vị, muốn tạo cơ hội tốt nhất để cho nàng ra tay, muốn xem xem nàng sẽ dùng những cách gì để á·m s·át hắn.
Tần Phong đang tính bỏ đi, lại nghe Độc Cô Tuyết hỏi, quay người lại, mỉm cười trả lời:
Chương 63: Binh Thư
Độc Cô Tuyết cũng đã suy nghĩ đến khả năng này rồi, nên cũng không có gì bất ngờ, câu hỏi vừa rồi của nàng chỉ là hỏi ra cho có mà thôi, dù sao nàng luôn giữ biểu cảm lạnh lùng ít nói, thế nên về khả năng ăn nói nàng thật sự rất tệ.
Trình Thế Minh nhờ Tần Phong mà đoạt được Tây Xu, ngồi lên ngai vàng xưng đế, đổi tên nước Tây Xu thành Tây Hồng.
Nhưng cái Tần Phong quan tâm hơn đó là tại sao nàng lại nói chuyện này cho hắn. Tần Phong nói:
Ngoài ba thành trì đầu tiên tính cả Tây Dương Thành là còn phản kháng, còn lại chỉ cần là Tần Phong dẫn quân đến, quan quân trong thành đều trực tiếp mở cổng ra ngoài thành đầu hàng.
Tại Bắc Ly, Cửu hoàng tử - Lý Thành vô tình có được Thiên Tử Kiếm, lại g·iết cha g·iết anh, ngồi lên hoàng vị.
Tần Phong trở về phủ thành chủ Tây Dương Thành, ra lệnh mọi người ở lại Tây Dương Thành thêm một thời gian nữa.
-Tốt lắm, các ngươi lui hết ra đi.
Thế là, Tần Phong lại dễ dàng có thêm một trợ thủ mạnh như vậy. Ngay cả Tần Phong và Độc Cô Tuyết đều không hiểu vì sao lại như vậy.
Độc Cô Tuyết gật đầu, nói:
Dứt lời, Độc Cô Tuyết bước lùi lại vào màn sương trắng, màn sương dần dần thu lại, sau đó biến mất, bóng dáng của Độc Cô Tuyết cũng không còn thấy đâu nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một bóng đen đột nhiên xuất hiện ở bên trong phòng của hắn mà không một người nào có thể phát giác, kể cả là Tần Phong.
-Độc Cô công nương tùy tiện vào phong tại hạ, sau đó lại không nói lời nào mà đã bỏ đi, có phải phi lễ lắm không?
Phải biết, Tần Phong dù ngủ say, nhưng hắn vẫn là một cao thủ chân chính, chỉ cần là một tia nguy hiểm nhỏ xuất hiện, hắn cũng sẽ cảm nhận được mà tỉnh giấc.
Thanh kiếm của Độc Cô Tuyết cũng lạnh lẽo giống như chủ nhân của nó vậy, khi đâm xuyên qua trái tim của Tần Phong, cả cơ thể của Tần Phong như bị đóng băng lại vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi tất cả đều lui ra ngoài hết, Tần Phong động thân một cái, trong chớp mắt đã đi ra khỏi Tây Dương Thành, chớp mắt thêm cái nữa, đã ở một nơi cách Tây Dương Thành mười dặm.
-Cô nương có thể đến giúp ta đánh thiên hạ được không?
-Bởi vì ta cảm thấy không muốn g·iết cô.
Cuối cùng là, Giang Hồ Long Hổ Bảng gần đây đưa tin, cuốn binh thư trong truyền thuyết đã hiện thế, tuy vị trí cụ thể chưa được xác định, nhưng vị trí đại khái được xác đinh là đang ở trong một tông môn ẩn thế có tên là Linh Hoa Môn.
-Sát thủ, sau khi xác định được mục tiêu, có rất nhiều cách để hoàn thành nhiệm vụ.
Cũng trong khoảng thời gian Tần Phong đoạt lấy Tây Xu, cục diện thiên hạ cũng có nhiều sự biến đổi.
Những thủ cấp này của không phải do Tần Phong hay Trình Thế Minh phái người ra tay, mà đều là do quan lại cũ của Tây Xu dâng lên, để có thể quay về đầu quân cho Tây Hồng.
Cũng chỉ trong nửa tháng, toàn bộ thủ cấp của hàng tộc Tây Xu đã ở trước mặt Tần Phong và Trình Thế Minh không thiếu của một người nào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.