Khống Thiên Ma Công
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 62: Đoạt Tây Dương
Cả thành Tây Dương hiện tại chưa có đến một vạn quân, vậy mà thành chủ thành này – Bùi Khang lại nhất quyết không hàng, khi thấy Tần Phong dẫn quân đến, còn chất vấn:
Cả Triệu Hạo và Lưu Khôn đều mỉm cười, đang định đáp lại lời Đào Thanh Mộc, thì Đào Thanh Mộc đã giành nói trước:
Tất cả đều sợ Tần Phong, nhưng không một ai buông v·ũ k·hí xuống cả, chỉ biết đứng im, liên tục run rẩy. Thấy vậy, Bùi Khang hét lớn:
-Lời của Đào chưởng môn vừa nói thật sự đã khai sáng cho tại hạ, đánh Tây Xu lúc này quả thật mới là lựa chọn đúng đắn nhất.
Ma khí thoát ra, ăn mòn cả sắt thép, dù cho v·ũ k·hí trên tay có thêm nội lực, Bùi Khang cùng năm vị phó tướng cũng không thể ngăn chặn hoàn toàn v·ũ k·hí của mình bị ăn mòn.
Hơn nữa, ma khí lan ra xung quanh, những binh lính dính phải ma khí, đều như trúng kịch độc, cơ thể phồng lên, nổ tung mà c·hết.
Bùi Khang cùng năm vị phó tướng của mình đã tập trung lại để phòng thủ, mục đích ngăn chặn Tần Phong lao lên g·iết người.
Chỉ là, tình cảm với Liễu Nguyên vẫn còn, sâu trong lòng Tần Phong, thật sự không muốn đánh Nam Ly trước.
Lời vừa ra khỏi miệng, cuồng phong đã nổi lên, toàn bộ gió từ bốn phương tám hướng đều tập trung thổi vào trong thành Tây Dương, q·uân đ·ội của Hồng Giang Vương thuận thế tiến công, quân thủ thành Tây Dương dù cầm v·ũ k·hí cũng cảm thấy nặng nề khó khăn vì sức ép của gió.
Sau đó, Tần Phong nhìn sang Trình Thế Minh, nói:
-Nhưng ta lại có ý kiến khác. Tấn công Nam Ly tuy là kế hay, nhưng sớm muộn Nam Ly cũng sẽ phản công. Còn Tây Xu, hoàng đế Tây Xu vừa băng hà, còn chưa để lại thánh chỉ nhường ngôi, hiện Tây Xu đang nội đấu, t·ấn c·ông Tây Xu lúc này mới là đường lối hoàn mỹ nhất.
Tần Phong đứng trên tường thành, dù quân thủ thành có gan dạ đến đâu, cũng không dám tiến đến t·ấn c·ông hắn trước, tất cả chỉ co lại phòng thủ, chắn trước người Bùi Khang để bào vệ ông ta.
Chỉ là, dù kim châm có xe gió mà bay, cũng không cách nào thắng được cuồng phong, còn chưa chạm được đến cơ thể của Tần Phong, hơn trăm mũi kim châm đã bị thổi bay ngược lại.
-Bùi thành chủ, có phải ông quên rằng, toàn bộ mười hai vạn quân ở đây, tất cả đều muốn lật đổ bốn nước, ta đâu có thuộc thế lực của bốn nước, tại sao phải tuân theo ước định của bọn chúng. Ta chỉ hỏi ông, có hàng hay không?
Vậy là thành trì đầu tiên đã đoạt được mà không tốn quá nhiều thời gian. Trình Thế Minh dẫn quân vào thành, ra lệnh cho binh lính không được làm loạn, sau đó đi thẳng đến phủ thành chủ tìm Tần Phong.
Thành trì đầu tiên trong lộ trình chinh phạt thiên hạ là Tây Dương Thành, Tần Phong cùng Trình Thế Minh dẫn mười vạn quân, vừa đi vừa chiêu binh, đáng lẽ ra chỉ cần ba ngày là đến, lại phải tốn mất bảy ngày đường.
Tần Phong nhìn Triệu Hạo nói:
-Công thành!
Danh tiếng của Tiểu Thanh, đến cả Triệu Hạo và Lưu Khôn đều đã từng nghe, khi gặp nàng cả hai đều không thể rời mắt, nay thấy Tần Phong gả nàng cho Trình Thế Minh, tuy vô cùng ghen tỵ, nhưng vẫn phải khách sáo chúc mừng:
-Bang chủ, Vương gia, Đào chưởng môn, ta cùng Lưu thành chủ trước đó đã từng gặp nhau bàn về vấn đề này, chúng ta cùng thống nhất ý kiến, t·ấn c·ông Nam Ly trước.
-Chúc mừng vương gia/ Chúc mừng vương gia!
Đại sảnh của Khống Thiên Bang đã trở thành nơi nghị sự của thế lực Hồng Giang Vương, lúc này, ngồi trong đại sảnh có năm người: Tần Phong, Đào Thanh Mộc, Trình Thế Minh, Triệu Hạo và Lưu Khôn. Bọn họ đang bàn về chiến lược phát triển tiếp theo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bùi Khang đứng trên tường thành nói xuống:
Chỉ là, một ngày sau khi hôn lễ kết thúc, Trình Thế Minh đã phải cùng Tần Phong dẫn quân tiến đánh Tây Xu.
Tiểu Thanh là giang hồ đệ nhất mỹ nhân, là người xinh đẹp nhất mà Trình Thế Minh được gặp, còn xinh đẹp hơn cả hai vị nương tử của Tần Phong, Trình Thế Minh ước còn không dám ước, làm sao có thể từ chối được, lúc này mới nói được một câu duy nhất trong lần nghị sự này:
Thật ra, cả Triệu Hạo và Lưu Khôn cũng đã nghĩ đến việc t·ấn c·ông Tây Xu, chỉ là, nội đấu thì nội đấu, tân hoàng của Tây Xu sớm muộn cũng sẽ được chọn ra, so với việc t·ấn c·ông Nam Ly, t·ấn c·ông Tây Xu chỉ có thể được chọn làm phương án thứ hai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Hạo và Lưu Khôn liếc mắt nhìn nhau một cái, bọn họ đã gặp riêng nhau để bàn kế hoạch trước đó, Triệu Hạo lên tiếng:
Chương 62: Đoạt Tây Dương
-Vương gia, người muốn thành đại sự, trước tiên phải thành gia lập thất, ta cùng phu nhân của mình đã bàn với nhau, muốn gả Tiểu Thanh cho người, người có đồng ý không?
-Nam Ly tuy khỏe, nhưng hiện tại đang bị ba nước vây công, mà Lưu thành chủ trước đó vốn là tướng của Nam Ly, chúng ta có thể nhân cơ hội này, bất ngờ t·ấn c·ông theo lộ trình của Lưu thành chủ đưa ra, Nam Ly nhất định không kịp trở tay.
-Thề c·hết cũng không hàng!
Tần Phong càng đánh càng tiến tới, hắn chỉ sử dụng duy nhất một chiêu U Minh Quỷ Ảnh Trảo đánh loạn.
Nhưng khi đến chân Tây Dương Thành, quân số đã lên đến mười hai vạn, vây xung quanh bốn phía cổng thành, chờ lệnh là t·ấn c·ông.
Toàn bộ những tâm khiên dơ lên đều bị kim châm xuyên thủng, thậm trí kim châm còn xuyên qua cả người cầm khiên, g·iết c·hết cả những người ở hàng phía sau.
Mà người bình thường làm sao có thể chống lại sức mạnh của Thiên Địa Thần Thông.
Đã có máu đổ, Tần Phong càng thêm hưng phấn, hít một hơi dài, dường như hắn cảm thấy thoải mái khi ngửi mùi máu tanh, Tần Phong cười tà dị, lao lên g·iết người.
Cuộc họp nhanh chóng đi đến phần kết thúc khi đã có đường lối phát triển chính, Triệu Hạo đưa ra ý kiến cuối cùng:
-Hai vị thành chủ quả nhiên là người nhà binh, chiến lược tổng quan đưa ra thật sự rất hay!
Tuy cả sau người đều là cao thủ, nhưng cũng chưa thể so sánh với cao thủ trên Giang Hồ Long Hổ Bảng, chưa đủ để Tần Phong để sáu người này vào mắt.
Bùi Khang cùng năm vị phó tướng vô cùng chật vật, vừa đánh vừa lui, dùng binh khí ngăn chặn ma trảo của Tần Phong.
Nói rồi, Bùi Khang ném một thứ gì đó về phía Tần Phong, ngay lập tức hóa thành hơn trăm mũi kim châm, muốn đâm Tần Phong thành một con nhím.
Trong tay cầm đại đao nặng gần trăm cân, Bùi Khang hô lớn:
-Tất cả không phải sợ hắn, hãy xem ta!
Triệu Hạo tiếp tục:
Năm vị phó tướng bình tĩnh hơn được một chút, nhưng cũng đã chọn cách, buông binh khí xuống và đầu hàng.
-Thời nhà Mạc còn cai trị, thiên hạ thái bình, nhân nhân ấm no. Lý Thế Công lại làm phản, muốn lật đổ nhà Mạc, khiến cho dân chúng rơi vào cảnh lầm than, thiên hạ đại loạn, đến nay chưa dứt. Con cháu đời sau của Lý Thế Công còn vì tranh giành quyền lực mà đấu đá với nhau, tướng lĩnh dưới trướng của hắn cũng vậy, đều là một lũ sói tham lam đội lốt người. Vì vậy, thiên hạ mới chia làm năm phần, dân chúng càng thêm khổ sở. Nay Bắc Ly đã tiêu diệt tận gốc họ Mạc, làm trái với đạo trời, làm cho ông trời giận dữ, giáng t·hiên t·ai xuống nhiều nơi, khiến cho thiên hạ đã loạn càng thêm loạn, nhân dân đã khổ càng thêm khổ. Thế gian cần có một vị anh hùng đứng lên để dẹp loạn thiên hạ, tiêu diệt họ Lý, cứu vớt thế gian. Hồng Giang Vương khi vừa sinh ra có thần tiên chúc phúc, trời giáng xuống hào quang điềm lành, chính là người anh hùng mà thiên hạ cần vào lúc này. Nay dựng cờ khởi nghĩa tại Hồng Giang, …
Phía dưới tường thành, mười hai vạn quân của Hồng Giang Vương còn chưa phá được cổng thành, t·hương v·ong tuy có xảy ra nhưng không nhiều, trận chiến lại đã kết thúc.
Bùi Khang cùng năm vị phó tướng của mình cầm v·ũ k·hí, lao về phía Tần Phong, t·ấn c·ông hắn từ nhiều phía.
-Triệu Thành chủ có thể nói rõ hơn được không.
-Đa tạ Bang chủ!
-Tần Phong, ngươi là Võ Lâm Chí Tôn, chẳng nhẽ lại không biết ước định c·hiến t·ranh giữa các nước, ngươi muốn chống lại cả võ lâm giang hồ, muốn chống lại cả thiên hạ hay sao?
Tần Phong chỉ đứng im không động tay chân đã có mấy chục n·gười c·hết, sự đáng sợ của hắn trong mắt quân thủ thành Tây Dương càng tăng thêm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“ Keng ” một tiếng, Bùi Khang đứng ở giữa phải chịu công kích trực tiếp nhất, v·ũ k·hí đã bị Tần Phong đánh gãy thành nhiều mảnh, bản thân ông ta cũng đã trúng U Minh Quỷ Ảnh Trảo của Tần Phong, b·ị đ·ánh bay ngược về phía sau.
Điểm này, Tần Phong không thể hiện ra ngoài, duy chỉ có Đào Thanh Mộc là người dày dặn kinh nghiệm giang hồ, nên mới có thể nhìn thấu được tâm tư sâu thẳm trong lòng Tần Phong. Đào Thanh Mộc lên tiếng:
Sau khi nói rõ mục đích của buổi họp ngày hôm nay, Tần Phong lên tiếng:
“ Bùm ” cơ thể của Bùi Khang nổ tung trước mặt các phó tướng và binh lính của ông ta, không ai còn tâm trạng để chiến tiếp, binh lính hoảng loạn, đôi tay run rẩy không cầm nổi v·ũ k·hí, đôi chân cũng run lẩy bẩy không thể đứng vững.
Đồng thời, Triệu Hạo cũng đã cho người tung tin ra ngoài:
-Hồng Giang Vương muốn đoạt thiên hạ, không thể không có lòng dân, việc đoạt lấy lòng dân này, nếu bang chủ và vương gia tin tưởng, xin hãy giao trọng trách cho ta.
Nhưng khi cả hai người đang định phản bác, đã nhìn thấy Đào Thanh Mộc ra hiệu bằng mắt cho hai người. Cả hai đều là cáo già thành tinh, làm sao không hiểu ý của Đào Thanh Mộc, cho nên thay vì phản đối, hai người lại tán đồng:
Vậy là một thế lực mới tranh giành thiên hạ đã được hình thành, thế lực của Hồng Giang Vương, nhưng Hồng Giang Vương lại không phải người đứng đầu thật sự của thế lực này, mà người đứng đầu lại là vị quân sư đứng ở phía sau hắn – bang chủ Khống Thiên Bang – Võ Lâm Chí Tôn – Ma Thánh – Tần Phong.
Tần Phong bay thẳng lên trên tường thành, để cho Trình Thế Minh toàn quyền chỉ huy bên dưới.
-Mọi người, cùng xông lên g·iết hắn!
-Các vị, hôm nay chúng ta ở đây, mục đích chính thì tất cả đều biết rồi, có vị nào có ý tưởng gì thì hãy nói ra cho mọi người cùng tham khảo.
Thiên hạ vị chia cắt, cho nên tướng võ được trọng hơn quan văn, Bùi Khang nếu ở trong giang hồ, cũng sẽ là một cao thủ nhất lưu. Hơn nữa, bên trong thành Tây Dương cũng không chỉ có mỗi Bùi Khang là thông thạo võ công. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn Trình Thế Minh, hắn chỉ là bù nhìn do Tần Phong tùy ý lựa chọn ra theo cảm xúc nhất thời, vốn dĩ không có quyền quyết định, cho nên từ đầu đến cuối đều không nói lời nào, chỉ cần là ý của Tần Phong, vậy đó chính là ý của hắn.
-Triệu thành chủ nói phải, chút nữa là ta quên mất chuyện này, vậy chuyện này cứ giao cho Triệu thành chủ vậy.
-Buông v·ũ k·hí xuống, bằng không, c·hết!
Tần Phong đương nhiên là không có ý kiến, nói:
Bởi vì sự sợ hãi trước một ma đầu có năng lực thông thiên là Tần Phong, nên Triệu Hạo và Lưu Khôn – hai vị thành chủ phía Bắc và Nam của sông Hồng Giang, đã phải quy hàng vào dưới trướng Hồng Giang Vương - Trình Thế Minh.
Những binh lính thủ thành chắn ở hàng đầu tiên, vội vàng dơ khiên lên đỡ.
Chỉ là, kim châm lần này quay lại không tầm thường, nó còn mang theo sức mạnh Phong Thần Thông của Tần Phong.
Tần Phong không hiểu binh pháp, thấy kế sách hay, mà cả Triệu Hạo và Lưu Khôn cũng đã tán đồng, lại không vướng bận đến Liễu Nguyên, cho nên cũng hoàn toàn tán thành.
U Minh Quỷ Ảnh Trảo xuất ra, Tần Phong múa trảo xoay vòng, toàn bộ thế công của Bùi Khang và năm vị phó tướng bị cản lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Phong cưỡi ngựa ở dưới thành, nhìn lên và nói:
Tần Phong nhìn lướt qua một lượt, rồi nói:
Tần Phong gật đầu, hắn khá hài lòng về ý kiến của Triệu Hạo và Lưu Khôn, t·ấn c·ông bất ngờ, chắc chắn đạt được kết quả ngoài mong đợi.
Mọi người, nhưng lại không phải tất cả mọi người, binh lính thông thường đến năng lực lao lên liều mạng cũng không có, chỉ có thể là những người mang trong mình võ công cao cường mới đủ tư cách lao lên.
Lúc này, Bùi Khang chỉ còn cách liều mạng nếu không muốn đầu hàng mà thôi.
Hôn lễ của Trình Thế Minh và Tiểu Thanh nhanh chóng được tổ chức, một lần nữa khu vực quanh sông Hồng Giang lại ngập tràn sắc đỏ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.