Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Khống Thiên Ma Công
Unknown
Chương 76: Hiệp Khách Cùng Tà Ma ( 2 ) ( chương cuối )
Trên một mái nhà bình thường ở Nam Dương Thành thuộc nước Nam Ly cũ, Tần Phong đang đứng ngửa mặt lên trời.
Đêm nay mây đen nhiều, trăng và sao bị che khuất, nhưng hắn vẫn bất động mà ngửa mặt nhìn trời.
Ngôi nhà này, chính là Thần Phong Tiêu Cục trước kia, chỉ là đã qua rất nhiều năm rồi, cũng đã trải qua mấy đời chủ rồi.
Vô Nhất Vật Thần Công của Phổ Đức Thần Tăng đã phong ấn hắn hai mươi năm dưới căn mật thất tối tăm. Hắn vừa thoát ra ngoài, những người bằng hữu trước đây đã không biết đi về đâu.
Liễu Nguyên chắc vẫn còn ở Liễu Diệp Sơn Trang. Nhưng phu phụ Ma Vương – Cầm Thánh, cùng với Tần Phá Thiên rốt cuộc còn sống hay đ·ã c·hết? Khống Thiên Bang, Triều Dương Phái, và Ma giáo có còn tồn tại hay là không?
Có lẽ, sáng mai, Tần Phong sẽ đi tìm bọn họ. Còn bây giờ, hắn không biết đi về đâu, bất giác đã trở về nơi hắn bắt đầu.
Một cơn gió mạnh thổi tới, mây đen trên trời lại bị cơn gió này thổi tan, đây không phải gió trời, là nội lực thâm hậu của cao thủ tạo thành, nguồn nội lực này khủng kh·iếp đến mức, thậm trí là Tần Phong cũng chưa từng thấy bao giờ, có lẽ chỉ có Phổ Đức Thần Tăng đã viên tịch mới đo đếm được luồng nội lực này.
Một thanh niên tuấn mỹ, lưng đeo mộc đao chỉ kiếm, xuất hiện sau lưng Tần Phong, lên tiếng:
-Ngắm trăng, tại sao lại để mây đen che trăng?
Tần Phong không trả lời câu hỏi của hắn, mà nói:
-Ta cảm nhận được, trong người ngươi chảy dòng máu của ta. Ngươi chính là con của ta cùng con tiện tỳ đó.
Người đến chính là Tần Vô Phong, chắp tay hướng về phía Tần Phong, cúi chào:
-Hài nhi tham kiến phụ thân!
Tần Phong vẫn không quay lưng lại, hắn nói:
-Ta biết ngươi đến để g·iết ta. Nhưng nơi đây trước kia là nhà của ta. Chúng ta đổi nơi khác!
Nói rồi, Tần Phong bay đi, Tần Vô Phong cũng nhanh như lưu tinh đuổi theo ở ngay phía sau. Đến một nơi đồng hoang, vắng vẻ không người, cả hai cùng lúc dừng lại.
Lúc này, Tần Phong mới quay người lại, nhìn Tần Vô Phong một cái, cảm thán trong lòng: “ quả nhiên là con trai của ta và con tiện tỳ kia, sự tuấn mỹ này không biết đã làm siêu lòng bao nhiêu thiếu nữ, chỉ đáng tiếc, mẹ hắn đáng c·hết, hắn cũng phải c·hết ”.
Tần Phong lên tiếng:
-Thiên hạ không người có thể g·iết ta, nói cho ta biết, mẹ của ngươi ở đâu, ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Tần Vô Phong cười, hỏi ngược lại Tần Phong:
-Phụ thân, người có biết võ công mà ta luyện là gì không?
Tần Phong hỏi lại:
-Là gì?
Tần Vô Phong nói:
-Võ công khắc chế Khống Thiên Ma Công của ngươi – Hiệp Khách Chân Kinh!
Tần Vô Phong vẫn chưa động thủ, mà ngay lập tức nói tiếp:
-Tên của ta là Tần Vô Phong, ta chính là khắc tinh của ngươi!
Lần này, Tần Vô Phong ngay lập tức động thủ, vừa ra tay đã là Đao Kiếm Hợp Bích trong Hiệp Khách Chân Kinh.
Chỉ kiếm phi hành linh hoạt như rồng bay phượng múa, mộc đao bá đạo có thể chém đôi trời đất.
Cường chiêu sắp tới, Tần Phong không dám coi thường, Ma Huyệt Thần Thông được thi triển, hàng loạt vòng xoáy tử hắc sắc hiện ra, ma huyệt trận bảo vệ Tần Phong ở trung tâm.
Tần Phong không hiểu vì sao công lực của Tần Vô Phong thâm hậu vô cùng, trước nay chưa từng thấy. Chỉ kiếm v·a c·hạm với ma huyệt trong không trung, làm cho ma huyệt rung động dữ dội, bị đẩy ngược lại.
Mộc đao chém xuống, Tần Phong cũng chỉ có thể né tránh chứ không dám đón đỡ.
Kình lực bá đạo chém xuống mặt đất, đất đá trong phạm vi mười trượng xung quanh nổ tung, văng lên tung tóe.
Tần Phong không hoàn toàn né được đao chiêu, bị kình lực đẩy văng đi, vừa mới giao thủ mà đã b·ị t·hương.
Chỉ là kinh nghiệm thực chiến của Tần Vô Phong còn non nớt, vừa giành được lợi thế, chưa kịp ổn định, đã lại lao lên.
Tần Phong dù b·ị t·hương, vẫn điều khiển ma huyệt trận bay lượn, t·ấn c·ông Tần Vô Phong đang đầy sơ hở.
Tần Vô Phong hoảng loạn chống đỡ, tuy nhiên chỉ có thể né được chỗ yếu hại, cơ thể vẫn bị ma huyệt cắt qua làm b·ị t·hương.
Ma huyệt trận quay về bên cạnh Tần Phong khi không còn có thể đột phá phòng thủ của Tần Vô Phong nữa. Cả hai đều đang b·ị t·hương, tuy nhiên cả hai đều không màng thương thế lao lên.
Tần Phong tung ra một quyền, Vũ Thần Thông cùng với Lôi Thần Thông được hắn thi triển, lưu tinh vũ cùng vô số các đạo lôi điện từ trời đánh xuống và từ trong ma huyệt bay ra.
Tần Vô Phong điều khiển chỉ kiếm phi hành phòng thủ, mộc đao chém loạn, khiến những viên lưu tinh vỡ tan, cùng với lôi điện cũng bị chặn lại.
Tuy nhiên, Tần Phong lại không màng tất cả, xông qua lưới kiếm dày đặc do Tần Vô Phong tạo nên, U Minh Quỷ Ảnh Trảo xuất ra, tuy bị mộc đao trong tay Tần Vô Phong chém tay, cánh tay của Tần Phong cũng tan nát.
Nhưng Tần Phong vẫn không màng tới, tay còn lại ôm chặt lấy người Tần Vô Phong, khiến cho nhất thời Tần Vô Phong không thể xuất chiêu.
Lôi điện cùng lưu tinh rơi loạn xuống thân thể hai người, chỉ đến khi Tần Phong bị Tần Vô Phong vận công hất ra, thế công của Lôi Thần Thông cùng Vũ Thần Thông mới từ từ dừng lại.
Cả hai người trọng thượng, tạm thời không thể tiếp tục.
Ma khí trong cơ thể Tần Phong bốc lên, những v·ết t·hương trên cơ thể hắn dần dần lành lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Tần Vô Phong cũng không chịu thua kém, vận khởi Vô Nhất Vật Thần Công, linh khí trong thiên địa đổ vào cơ thể hắn, chữa lành các v·ết t·hương cho hắn, tốc độ so với Tần Phong còn có vẻ nhanh hơn, Hiệp Khách Chân Kinh do Phổ Đức Thần Tăng sáng tạo quả nhiên kì diệu.
Cả hai người lại lao vào nhau, chỉ kiếm mộc đao tung hoành dưới cơn mưa lưu tinh cùng lôi điện. Tần Phong lại thi triển thêm Băng Thần Thông cùng Hỏa Thần Thông.
Những cột băng từ dưới mặt đất bất chợt nhô lên từ nhiều góc độ. Liệt Hỏa bao quanh lôi điện cùng lưu tinh làm sức hủy diệt của chúng càng tăng lên.
Chỉ là tất cả dù có mạnh đến đâu, mộc đao trong tay của Tần Vô Phong vẫn cực kì bá đạo, chém tan tất cả mọi thứ.
Chỉ kiếm phi hành cùng ma huyệt phi hành giao thủ trên không trung. Chỉ kiếm đã tách ra thành các mảnh nhỏ, tuyệt không để ma huyệt chiếm ưu thể về số lượng. Vậy mà, Tần Vô Phong vẫn điều khiển những mảnh chỉ kiếm này linh hoạt bay lượn, so với ma huyệt của Tần Phong còn linh hoạt hơn nhiều.
Tần Phong dù có tung ra bất kì thần thông nào cũng không thể giành được thế chủ động, vẫn luôn bị Tần Vô Phong áp đảo.
Chỉ là, sau một thời gian dài giao thủ, cả hai đã đấu hơn ba trăm chiêu, dù cả hai không ai thể hiện sự mệt mỏi ra ngoài, Tần Phong vốn đang bị áp đảo, lại dần lấy lại được thế chủ động, áp đảo ngược lại Tần Vô Phong.
Trong lòng Tần Vô Phong hoảng loạn, trong đầu luôn phát ra tiếng: “ không thể nào, không thể nào ” hắn đã bắt đầu muốn chạy trốn.
Tần Phong lúc này lại có thể vừa đánh vừa nói chuyện:
-Tốt lắm, ngươi của bây giờ đã hơn ta lúc mới vào giang hồ rồi. Chỉ là, ta có nguồn ma lực vô cùng vô tận, ngươi cũng có Vô Nhất Vật Thần Công hập thụ linh khí thiên địa liên tục bổ sung. Nhưng nguồn nội lực thâm hậu trước đó của ngươi, chắc chắn không phải do ngươi khổ luyện mà có được, khi dùng hết rồi lại không thể có lại được. Vì vậy, hiện tại kết cục của ngươi chỉ có một con đường c·hết.
Tần Phong dứt lời, một quyền tập trung toàn bộ công lực của hắn tung ra, một viên lưu tinh khổng lồ từ ma huyệt bên cạnh hắn chui ra, đánh trực tiếp lên người Tần Vô Phong.
Tần Vô Phong trọng thương văng đi, dù chưa kịp hồi phục, cũng nhân thời cơ bỏ chạy.
Tuy nhiên. Thiểm Điện Bộ trong Hiệp Khách Chân Kinh của hắn lại là giả, tốc độ tuy nhanh, nhưng làm sao bằng được chân chính Thiểm Điện Thân Pháp của Độc Cô Tuyệt.
Mà trong thiên hạ, chỉ còn ngự kiếm phi hành của Trương Thiên Sư, kết hợp cả đạo pháp vào trong ngự kiếm thuật, tạo thành cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất bay đi, là có thể nhanh hơn Phong Thần Thông kết hợp cùng Thần Túc Thông của Tần Phong.
Thiểm Điện Bộ là giả, Tần Vô Phong lại không hiểu đạo pháp, không thể thi triển Nhân Kiếm Hợp Nhất bay đi, vì vậy nhanh chóng đã bị Tần Phong đuổi kịp.
Tần Phong vùng tay một cái, ma huyệt bay đến t·ấn c·ông Tần Vô Phong. Tần Vô Phong không kịp quay người phòng thủ, bị ma huyệt cắt đôi cơ thể, cho dù có Vô Nhất Vật Thần Công cũng không khôi phục lại được.
Như vậy xem ra, ma thể của Khống Thiên Ma Công của Tần Phong vẫn trội hơn một bậc.
Nhờ có công lực không kém, Tần Vô Phong chưa thể c·hết ngay được, tuy nhiên hiện giờ, hắn còn phải chịu đau khổ hơn là c·hết.
Tần Phong đã điểm huyệt hắn, để hắn không thể t·ự s·át được, nối đau từ việc bị cắt đôi cơ thể khiến Tần Vô Phong kêu gào không ngừng.
Tần Phong đi đến trước người Tần Vô Phong, Khiếu Thần Thông được sử dụng, âm thần của Tần Phong xuất khiếu, bắn thẳng đến giữa trán của Tần Vô Phong.
Tần Phong muốn dùng Khiếu Thần Thông để từ miệng Tần Vô Phong biết được Tiểu Thanh đang ở đâu.
Tuy nhiên, Tần Vô Phong vẫn thi triển Vô Nhất Vật Thần Công, âm thần của Tần Phong vậy mà lại xuyên qua đầu Tần Vô Phong như đi xuyên qua không khí, Khiếu Thần Thông mất đi tác dụng của nó.
Tần Phong lại dùng mộc đao của Tần Vô Phong, chém liên tục lên cơ thể con trai mình, tạo thành những v·ết t·hương nhỏ, để Vô Nhất Vật Thần Công có thể hồi phục được.
Cách h·ành h·ạ này thật đáng sợ, Tần Vô Phong vừa gào thét xin được cha hắn ban cho c·ái c·hết, trong lòng vừa căm phẫn, tại sao cha hắn lại đối xử như vậy với mẹ con của hắn, tại sao Độc Cô Tuyệt không giao ra thân pháp đến đi như điện thật sự.
Một luồng đao kình bá đạo dội đến, ép Tần Phong phải lui lại về phía sau để tránh né.
Luồng đao kình này đã kết liễu Tần Vô Phong, giải thoát hắn khỏi cơn đau đớn. Vị hiệp khách chân chính trong thiên hạ đã xuất hiện. Liễu Nguyên đứng trước mặt Tần Phong, nói:
-Tần huynh, đã lâu không gặp!
Tần Phong lúc này tức giận vô cùng vì Liễu Nguyên đã g·iết Tần Vô Phong. Tần Vô Phong nhất định phải c·hết, nhưng trước khi c·hết hắn phải nói ra tung tích của Tiểu Thanh.
Vì vậy, thay vì đáp lại lời chào của Liễu Nguyên, Tần Phong lại xông lên t·ấn c·ông, ma huyệt xuất hiện ở phía sau lưng, theo một quyền của Tần Phong, lôi điện và lưu tinh lại phóng ra, vừa ra tay đã là những chiêu thức mạnh nhất hướng đến Liễu Nguyên rồi.
Liễu Nguyên lần này lại vô cùng điềm tĩnh, trước đây hắn sử dụng song mộc đao, hiện tại chỉ là đơn mộc đao, nhưng đao kình bá đạo vẫn có thể chặn lại toàn bộ công kích của Tần Phong.
Hơn nữa, những mảnh vỡ lưu tinh lại đang được tụ lại trên thân của thanh mộc đao trong tay Liễu Nguyên. Dần dần, đao trong tay Liễu Nguyên càng lúc càng lớn, càng lúc càng mạnh, thậm trí đã đẩy lui được Tần Phong.
Một đao cuối cùng chém từ trên xuống, vẫn là một đao này, từ nhỏ đến lớn, Liễu Nguyên thi triển ra, lần nào cũng đánh bại Tần Phong.
Các mảnh vỡ lưu tinh trút xuống trên thân chủ nhân của nó, Tần Phong đã bị Liễu Nguyên đánh bại, nhờ vậy mà hắn đã tỉnh táo lại.
Sau khi cơ thể hồi phục hoàn toàn, Tần Phong chui ra từ đ·ống đ·ổ n·át, trước mặt hắn vẫn là vị bằng hữu thân nhất đang mỉm cười chờ đợi hắn.
Tần Phong lên tiếng hỏi:
-Cảnh giới hiện tại của đệ, chẳng nhẽ đã đạt tới trình độ của Phổ Đức Thần Tăng năm đó?
Liễu Nguyên lắc đầu, đáp:
-Có lẽ là vẫn kém một chút!
Tần Phong im lặng, hắn rất muốn hỏi Liễu Nguyên tại sao lại giải thoát cho Tần Vô Phong, nhưng nghĩ lại thì không cần phải hỏi, Liễu Nguyên trước giờ vẫn luôn tốt tính như vậy.
Liễu Nguyên thấy Tần Phong im lặng, lại nói:
-Tần huynh, nó dù sao cũng là con của huynh!
Tần Phong lúc này nói:
-Ta muốn biết, Tiểu Thanh ở đâu, con tiện tỳ đó đã hại c·hết Ngọc nhi và Hoa nhi, ta phải g·iết con tiện tì đó mới thỏa.
Liễu Nguyên đáp:
-Nàng đ·ã c·hết rồi, là do Độc Cô Tuyệt g·iết.
Tần Phong lòng đầy câu hỏi, nhưng lại không nói. Hắn chờ Tần Phong nói tiếp:
-Độc Cô Tuyệt trước đây có gian tình cùng nàng. Chính ông ta đã đưa huynh cho nàng khi huynh bị Phổ Đức Thần Tăng khống chế. Cũng chính ông ta đã đưa con của huynh vào Trúc Lâm Tự, để tu luyện Hiệp Khách Chân Kinh. Chỉ là con của huynh vì muốn nhanh chóng đạt được công lực thâm hậu, đã hụt cạn công lực của cha ta và những tiền bối khác. Chỉ có Độc Cô Tuyệt ông ta chạy thoát. Sau đó ông ta g·iết c·hết Tiểu Thanh, cuối cùng là đến tìm ta để nói sự thật cho ta biết.
Tần Phong nghe xong, hắn cười lớn “ ha ha ha ” đột nhiên hắn cảm thấy trong lòng trống rỗng, cảm thấy bản thân không còn ý nghĩa để sống trên đời, tất cả kẻ thù của hắn đ·ã c·hết, chỉ trừ gia gia của hắn là Thiên Cơ Tán Nhân không cách nào tìm thấy là vẫn còn sống, như vậy hắn còn sống trên đời để làm con rối trong tay ông ta và thiên ý trong miệng ông ta hay sao?
Nhưng đến cả Phổ Đức Thần Tăng năm xưa và Liễu Nguyên của hiện tại cũng không thể g·iết hắn, thế gian ai còn có thể g·iết hắn đây? Có, vẫn còn một người, là chính bản thân hắn.
Một chiếc ma huyệt từ từ hiện ra sau lưng Tần Phong, hắn ngã người về phía sau, để ma huyệt từ từ hấp thu hắn.
Hành động của Tần Phong bất ngờ, khiến Liễu Nguyên không kịp ngăn cản, dù đã lao lên, nhưng Tần Phong đã hoàn toàn biến mất, ma huyệt cũng từ từ thu nhỏ lại rồi biến mất.