Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16: Đàn Rắn Đen
" Gì thế ?"
Tham mưu nghe thế thì lắc đầu " Sai lầm, ta đề nghị tạm thời hủy bỏ tất cả hành động "
" Gì thế ?"
Rè rè rè rè !!!
" Là thiết bị liên lạc "
" Không thể liên lạc được nữa, có lẽ thiết bị bên kia đã bị phá hỏng rồi "
" Con mẹ nó, con rắn này chui từ đâu ra vậy ?"
" Ngươi nói rõ ràng xem, đừng nói năng bí ẩn như vậy "
" Chụp hình lại đi, sau đó gửi ra bên ngoài cho mấy vị trưởng quan xem xét "
" Cố gắng, một người đến kéo giúp hắn đi "
Mặc dù có rất nhiều chuyện không thể giải thích được, nhưng tham mưu đã đoán nó có liên quan đến một số nghiên cứu bí mật nên cũng không muốn tiếp tục tìm hiểu thêm.
" Vô lý, dù có bắn trùng thì cũng không thể để lại hai hốc mắt trống rỗng chứ ?"
" Cứng quá "
Vốn định tìm chỗ bị rắn cắn thì lại thấy đầu óc choáng váng, đi đứng loạn choạng như muốn té ngã.
Đi đi đi, đi một hồi bọn họ liền trợn tròn hai mắt.
Trong đầu xuất hiện một ít suy đoán cần được chứng thực.
" Có lẽ chúng ta đang bị ảo giáo, mau thử sử dụng thuốc xem sao"
" Vậy được rồi "
" Cơ thể cứng như đá, đ·ạ·n có thể bắn xuyên được nhưng không hề hấn gì ? "
" Có lẽ thiết bị liên lạc với bọn họ đã bị hư trong lúc giao chiến cũng nên"
" Hết rồi nhỉ ?"
" Động đất sao ?"
" Ba vị, ta muốn hỏi một điều..."
Lúc này từ trong thiết bị liên lạc truyền đến âm thanh của tham mưu.
" Ai ui ui !!! "
" ???"
" Chuyện gì xảy ra rồi, kể lại chi tiết cho ta đi "
" Việc này nếu cùng phía trên có liên quan thì chúng ta không thể tùy tiện xử lý được "
Sau đó một một nhát đem con rắn đen cắt ra làm đôi.
Kẻ được gọi là lão Dương gật đầu, sau đó trầm giọng nói.
Một dòng máu màu đen bắn ra tung tóe dính vào khắp người hắn.
" Lão Dương, ngươi là đội trưởng tạm thời mà, mau ra lệnh đi "
Có vài điểm kỳ lạ, đó là t·hi t·hể cứng một cách bất thường cùng với hai con mắt đỏ như....
Lại một đôi mắt...
Vô số đôi mắt màu xanh hiện lên dưới chân bọn họ.
" Ta hoài nghi ngục giam này có thể là một phòng nghiên cứu trên cơ thể người."
" Đi c·hết "
" Bên đội hai xảy ra chuyện rồi "
" Đội hai, có ở đây sao ?"
" Những gì đội một nói các ngươi cũng đã nghe rồi phải không ?"
Một đội viên đang khiêng t·hi t·hể thì đột nhiên hét lớn.
Oành oành oành !!!
Hai người còn lại thì một người dẫn đường ở trước, một người yểm hộ phía sau.
Tham mưu híp hai mắt sau đó nói ra suy đoán của mình.
" Tuân lệnh "
Tham mưu sau khi nghe xong thì sắc mặt biến đổi liên tục.
Lão Dương nheo mắt, dùng nòng s·ú·n·g chọt chọt vào cỗ t·hi t·hể dưới mặt đất.
A !!!!
Nghe hắn phân tích xong làn ba người giật mình, hai mắt trừng to ra.
" Cục trưởng không báo cáo lên phía trên đúng là sai lầm lớn "
Bọn họ còn chưa kịp ăn mừng thì đột nhiên vang lên một tiếng kêu thảm thiết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Oành oành !!!
" Chuyện là thế này...."
" Thế nào rồi " Lão Dương thấy hắn có gì đó không đúng lắm nên định tiến lên trợ giúp.
Vừa đi được một bước thì đột nhiên phát hiện dưới chân có dị thường.
" Đội một không liên lạc được cho chúng ta ?"
" Hai con mắt đâu rồi ?"
" Có thể là trong lúc thí nghiệm đã xảy ra trục trặc như làm lộ virus, hay sản phẩm thí nghiệm bị mất kiểm soát nên mới làm cho ngục giam luân hãm "
Cạch !
" Báo cáo trưởng quan, lúc nãy quên mất nhưng cho hỏi bên ngoài có thể liên lạc với đội hai sao ?"
Hắn không hiểu cho lắm nhưng cũng biết giờ không phải lúc quan tâm mấy thứ này.
" Đây là...tù nhân ở ngục giam ?"
Hắn đã chờ đại lâu lắm rồi, cho đến khi xác định đã an toàn mới dám mở miệng dò hỏi xem chuyện gì đã xảy ra.
Vội vàng đưa tay mò mẫn cơ thể, sờ soạng một hồi thì hắn móc ra một thứ.
" Lão Dương, ta gửi không được "
Chỉ huy cảnh sát lắc đầu " Chắc chắn là chưa, cục trưởng bảo khi nào giải quyết xong sẽ tự mình viết một bản báo cáo để đưa lên phía trên "
" Chúng ta cần xem ý kiến của phía trên nên giải quyết việc này như thế nào "
Toàn bộ thành viên của đội một nhanh chóng chuẩn bị rời đi ngục giam.
Tiếng s·ú·n·g lại vang lên thông báo với hắn là trận chiến vẫn chưa kết thúc. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Chỉ là cho đến giờ ta vẫn không xác định được ai là kẻ đứng phía sau nơi này "
" Lão Dương, nó nặng quá đi mất. Giống như đang kéo một chiếc xe hơi vậy "
Hắn cảm thấy chuyện này không hề đơn giản.
Nhưng chỉ đến khi trên đầu b·ị b·ắn thủng nó mới nằm xuống, quá là quỷ dị.
Bọn cũng tìm cách đem theo một cỗ t·hi t·hể cùng rời đi.
Bởi vì càng đi lại càng xa, rõ ràng lưới điện gần ngay trước mặt nhưng lại như xa tận chân trời, đi mãi mà không đến.
Lão Dương bị cỗ t·hi t·hể kỳ dị làm cho quên bén mất chuyện quan trọng, là bọn họ đã mất đi liên lạc với đội hai, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra ở bên kia.
Bốn người giương mắt nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy sự nghiêm trọng trong ánh mắt đối phương.
Bốn người yểm hộ lẫn nhau, cảnh giới nhìn xung quanh, rất nhanh đã đến trước thứ mà lúc nãy t·ấn c·ông bọn họ.
" Chẳng lẽ chúng ta gặp quỷ đập tường trong truyền thuyết !?!"
" Chúng ta tại, không có vấn đề gì hết. Kẻ địch đã bị tiêu diệt hoàn toàn "
Một đôi mắt rắn màu xanh cùng hắn chạm mắt.
Hai người kéo t·hi t·hể, chỉ có kéo lê lết mà thôi chứ không thể khiêng nổi vì nó quá nặng. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Đúng là có khả năng này "
Đúng rồi đấy, t·hi t·hể đã mất đi hai con mắt, chỉ còn lại hai hốc trống rỗng trông vô cùng đáng sợ.
" Chúng ta chẳng hiểu gì hết "
Ư ư !
" ??? "
Trong tay hắn đang nắm một con rắn màu đen, nó trông rất hung ác răng nanh lộ ra ngoài bị dính chút ít máu đỏ tươi.
Chuyện không liên quan đến mình thì tránh xa một chút, nếu không tại sao c·hết cũng không biết.
" Quỷ dị như vậy sao ?"
" Thi thể biết di động ? Hai mắt đỏ tươi như quái thú ? "
" Chắc vậy, ta không thấy con mắt đỏ nào nữa "
Lão Dương bắt đầu kể lại chi tiết những chuyện vừa diễn ra, từ tù phạm tập kích cho đến điểm yếu là hai mắt....
Phốc !!!
" Tất cả nhanh chóng rút lui khỏi ngục giam, nếu có thể hãy mang theo một cỗ t·hi t·hể ra ngoài "
Tham mưu gật đầu " Đúng vậy cho tất cả rút lui, sau đó phong tỏa toàn bộ ngục giam cho đến khi có chỉ thị mới "
" Trực thăng vũ trang cảnh giới bên dưới, nếu bọn họ xuất hiện trong tầm mắt thì lập tức thông báo "
Nằm dưới mặt đất chính là một cỗ t·hi t·hể bị đ·ạ·n bắn thủng vô số lỗ, nếu là người bình thường bị thế này thì đã sớm c·hết.
Lão Dương cau mày phản bác " Trên thế giới nào có quỷ quái, đừng có nói bậy nói bạ"
" Chuyện này..."
Mặt đất liên tục nhúc nhích, từng con từng con rắn màu đen bò qua bò lại.
Hắn nhìn về phía ba người còn lại sau đó trầm giọng nói.
Tham mưu càng suy nghĩ lại càng thấy việc này không đúng.
Chương 16: Đàn Rắn Đen
Tham mưu thấy không có vấn đề gì thì ra mệnh lệnh.
Hắn đưa ánh mắt nhìn xuống dưới, nhưng không nhìn còn tốt, vừa nhìn lập tức làm cho thần sắc cứng đờ.
Hắn không trả lời lại câu hỏi của mọi người mà lấy tay lột áo giáp trên người ném sang một bên.
" Không biết cục trưởng đã đem chuyện lần này thông báo lên trên chưa ?"
" Sao lại xuất hiện trong người ta "
" Chẳng lẽ vị đ·ạ·n bắn trúng rồi sao ?"
" Vậy hiện tại cho cả hai đội rút lui khỏi nhà giam sao ?"
" Trước hết xem thử kẻ tập kích chúng ta rốt cuộc là thứ gì đi "
Oành oành oành !!! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên đội viên đó một lần nữa vác lên s·ú·n·g chạy về phía một tên đội viên khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cỗ t·hi t·hể này mặc trên người quần áo là của tù nhân, bởi thế bọn họ mới nhận định cỗ t·hi t·hể này là tù nhân của ngục giam.
" Máu sao lại có màu đen thế này ?"
Ba đôi mắt...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.