Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22: Hiến Tế ?
" Lưu ca, ngươi thấy thế nào rồi ?"
" Giờ làm sao, hắn cứ như mất hết lí trí vậy "
Một người mặc áo khoác blouse màu trắng, trông rất nhàm chán đang dựa vào lan can, ánh mắt thì nhìn bọn nhền nhện đang tìm kiếm t·hi t·hể dưới tường vây.
" Gì vậy ?"
"..."
" Chỉ là nghe theo mệnh lệnh đi g·iết những kẻ xâm nhập mà thôi "
" Không biết Hàn bác sĩ đến đây làm gì vậy ? "
" Ui da !!! Lưu ca mạnh quá vậy, ta đè không nổi "
" Ta cứ tưởng ngươi là một tên t·ội p·hạm nguy hiểm lắm chứ ?"
" Xe cứu thương dám vào đây sao ?"
Chương 22: Hiến Tế ?
Cảnh sát trẻ tuổi đập bàn.
" Gọi cục cảnh sát, bảo bọn họ để xe cứu thương đến là được "
Nàng giống như đang cố nhớ lại cái gì đó...
Lam Xà thấy rất nghi hoặc, không hiểu cho lắm.
Đang lội cầu thang bộ thì một tên cảnh sát cảm thấy có thứ gì đó ướt ướt lành lạnh, rơi vào trên đầu mình.
" Không nói cái này, mấy con kiến mà thôi quan tâm làm gì. Bất quá..."
Lại một mũi Adreline được tiêm vào, cảnh sát trẻ tuổi thì dùng tay đặt ở ngực Lưu Nha.
" Không giống "
Hàn Thanh Tuyền chẳng muốn quan tâm đến hắn nữa, bỏ lại vài câu xong thì ngay lập tức nhảy xuống từ trên tháp quan sát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù cách áo khoác cũng có thể nhìn thấy những đường cong mị hoặc hiện lên, vóc dàng đầy đặn mềm mại đủ để làm những kẻ nhìn thấy rơi vào mơ mộng ảo tưởng.
Lam Xà trả lời với giọng điệu tùy ý, nhưng ẩn ẩn lại lùi về sau một bước, cứ như đối với nàng ta rất kiêng kỵ.
Còn Lưu Nha thì nhìn là biết đầu xảy ra vấn đề, có lẽ là có thương tổn về mặt thần kinh, bọn họ lấy cái gì đi chữa ?
" Vậy tại sao ? Không lẽ đột quỵ ?"
Tí tách !
" ? "
" Sao lại hiền quá vậy, trong tưởng tượng của ta thì ngươi sẽ chạy qua đó bẻ đầu kẻ nhìn lén... "
Dùng hai mắt như độc xà đánh giá nàng trong giây lát, sau đó Lam Xà thử mở miệng thăm dò.
" Thăm ngươi ? Đừng có lôi kéo làm quen nữa " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Hay là tiêm cho hắn thêm một mũi nữa, thử xem có tác dụng gì hay không ?"
" Ta về đây "
" Không thể nào, ta uống hai lon rồi mà có làm sao đâu ?"
Lưu Nha sau khi tiêm vào Adrenalin thì sau mười phút đã tỉnh lại.
Thấy xe đã đến, đám người liền khiêng Lưu Nha xuống lầu giao cho xe cứu thương.
" Ta làm sao biết, nhưng có lẽ là theo nghĩa đen cũng nên "
" Cố lên, đừng để đầu bị va đập "
Còn Hàn bác sĩ đứng cạnh đó thì là Hàn Thanh Tuyền, nàng chẳng có một sự thay đổi nào hết, bề ngoài trông vẫn như cũ.
Nàng rơi tự do đến khi sắp chạm vào mặt đất thì đột nhiên tiêu thất, không để lại một dấu vết.
Một người cảnh sát nghe thế thì vội vàng đi đến, từ trong người lấy ra một ống tiêm nhỏ, sau đó tiêm cho Lưu Nha một mũi.
" Ừm ?"
" Không làm gì cả "
Trong lúc những người khác đang bận nghi thần nghi quỷ, thì cảnh sát trẻ tuổi đã nghĩ ra cách giải quyết.
" Giống chỗ nào ? "
Cả đám im lặng vài giây, sau đó có người yếu ớt hỏi.
" Chắc không phải là đến thăm ta đâu phải không ? " (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả đám bàn luận mãi cũng không tìm ra được cách nào tốt.
" Hiểu rồi, ta làm ngay "
Hắn hơi híp mắt nhìn về phía nơi xa.
" Ngừng thở, tim cũng ngừng đập mất rồi "
" Ta có "
Chỉ cần chưa có mệnh lệnh mới, thì mặc kệ là có lí do gì đi nữa thì bọn họ cũng phải ở yên đây để làm nhiệm vụ.
...
Bọn họ đè Lưu Nha hơn năm phút thì hắn mới ngừng co giật, hai mắt trợn trắng hướng về trần nhà.
" Được "
Khóe miệng Lam Xà hơi giật giật một chút.
Nghe thế thì tất cả mọi người không hẹn trước mà cùng lúc thở dài một hơi.
Hàn Thanh Tuyền nghe hắn hỏi thì vừa dùng tay xoa xoa nếp nhăn trên áo vừa trả lời.
Lam Xà chảy mồ hôi hột, vội vàng nói xin lỗi.
Giọng nói mang theo sự nghi hoặc, tự hỏi.
Cảnh sát trẻ tuổi thử đưa tay ra trước mũi, sau đó lại sờ vào ngực của đối phương.
" Cho hắn thêm một mũi nữa đi "
Cảnh sát trẻ tuổi chờ đợi giây lát thì thấy tim vẫn không đập.
Chờ thêm mười giây thì cuối cùng hắn cũng đã cảm nhận được chấn động ở lòng bàn tay.
" Thì là bọn chúng đấy "
Đang vươn vai thì người đó đột nhiên mở miệng hỏi.
" Hì hì !!! Không nên hỏi cũng đừng hỏi rồi, đến ta còn chẳng biết nữa là..."
" Thấy rồi, núp ở một căn nhà năm tầng trắng màu trắng, cách đây năm trăm mét "
Người với mái tóc xanh chỉ cười nhạt đáp trả.
" Theo ta thấy thì không giống trúng độc...dù không đoán ra nguyên nhân nhưng mà chuyện này để sau rồi hãy tính "
" Ồ... nghe biến thái quá vậy, rồi tìm thấy chưa đấy ?"
Hai mắt hắn đột ngột trợn to, sau đó liền chậm rãi thu lại tầm mắt, không tiếp tục nhìn nữa.
Người đó xoay mình lại lộ ra một khuôn mặt kinh diễm tuyệt đẹp với đôi mắt như độc xà.
Thì còn có hơn hai mươi tòa tháp quan sát được phân bố đồng đều khắp nơi để giá·m s·át tù nhân, tránh cho có kẻ tài cao gan lớn dám vượt ngục.
" Có tác dụng rồi "
" Cái gì ? Sao tự nhiên lại c·hết ?"
Giải quyết xong xuôi bọn họ lại đi lên lầu để tiếp tục giám thị ngục giam. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Thử xem có thể làm tim hoạt động lại không "
" Hàn bác sĩ, ngươi có biết người đó thu thập t·hi t·hể để làm gì không ?
" Ngạch, hình như ta cũng là quái vật thì phải...
Giờ phút này trên tháp quan sát gần cổng chính có hai thân ảnh đang đứng đó.
" Giống người thực vật nhỉ ?"
"..."
Người mặt áo bluose màu trắng rời khỏi lan can, đứng thẳng người vươn vai hoạt động thân thể.
" Chẳng hạn như đem t·hi t·hể tặng cho thần minh chẳng hạn "
" Bệnh tâm thần, không biết nói năng rõ ràng à "
" Xa quá, ta không có ý định tự mình đi. Vả lại để bọn chúng đi thì vui hơn nhiều lắm "
Người còn lại có mái tóc dài màu xanh lam, hai mắt cũng có màu y như mái tóc, trên người mặc một chiếc áo sơ mi màu tím.
" Thuận tiện lên xem xem ngươi đang làm trò mèo gì "
Sau lưng không biết từ khi nào đã ướt đẫm mồ hôi.
" Hiến tế là có ý gì ?"
" Chắc vậy nhỉ ?"
"..."
" Vậy ngươi định làm gì ?"
Điện về cho cục cảnh sát chưa được mười phút thì xe cứu thương đã được cử đến.
Tí tách !
" Ai biết, ta nói bừa " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Bình...bình tĩnh, ta lỡ miệng thôi "
" Các vị ở đây bàn luận làm cái gì vậy ?"
Dù đã tỉnh, nhưng lại cứ như người mất hồn, hai mắt vô thần nhìn lên trần nhà, cũng không nói một lời nào.
Hắn chính là Lam Xà, ngoại trừ ánh mắt cùng khí chất có thay đổi lớn ra thì những nơi còn lại vẫn như cũ.
" Chẳng lẽ bia có độc ? "
" Không có gì quan trọng đâu. Chỉ là lúc nãy có cảm giác bị nhìn trộm, nền ìm kiếm thử xem sao "
Bọn họ là cảnh sát chứ không phải bác sĩ, nếu chỉ là sơ cứu đơn giản còn dễ nói, cho dù là khâu v·ết t·hương hay lấy viên đ·ạ·n từ trong cơ thể ra thì bọn họ còn có thể thử một hai.
" ??? "
" Sao không gọi xe cứu thương, các ngươi định ở đây chữa trị luôn hay sao ?"
" Nói nhảm hay gì ? Vị thần nào lại đi lấy t·hi t·hể cơ chứ "
Hắn co giật quá mạnh nên bọn họ phải hợp lực đem hắn đè ép xuống mặt đất.
" Ngươi là kẻ ngu sao ? Ta đoán, đoán đó hiểu không ? "
" Mặc dù không nghe rõ cho lắm, nhưng nghe đâu là hiến tế gì gì đó thì phải... "
Hàn Thanh Tuyền đột nhiên cười lên làm Lam Xà thấy nổi da gà.
Rõ ràng chỉ là một nụ cười rất bình thường nhưng lại làm hắn thấy kinh sợ một cách khó hiểu.
Hú hú hú u u~~
Lam Xà thấy nàng đi rồi thì không nhịn nổi nữa mà thầm mắng một câu.
Người mặc áo trắng nghe vậy thì thấy hơi kinh ngạc.
Đem thân thể của hắn lật ngược lại thì thấy hai mắt hắn xuất hiện tia máu, bàn tay đè vào lồng ngực, trên người nổi lên cuồn cuộn gân xanh.
" Ừm..."
Chỉ trong nháy mắt đó mà hắn đã ngửi được mùi vị của t·ử v·ong, hơi lạnh chui thẳng vào người, chân đều muốn đứng không vững.
" Mặc kệ ngươi đấy, lo mà làm việc đi"
" Quan trọng là có ai trang bị Adrenalin không ? Mau tiêm vào người hắn "
" Tào lao, Adrenalin giúp tim hoạt động lại còn được. Chứ đâu thể trị được chứng mất trí..."
Xung quanh ngục giam ngoại trừ được bao trùm bởi tường vây cao tới hơn mười mét, cùng với hai lớp lưới điện...
"...Bọn chúng là ai ?"
" Đúng là quái vật !!!"
Mấy tên cảnh sát ở xung quanh thấy cảnh này thì không biết nên xử lí như thế nào.
...
" Còn về làm gì thì chủ yếu vẫn là hít thở không khí trong lành "
"..."
" Bên đó có gì thú vị lắm hay sao mà ngươi cứ nhìn chằm chằm hoài vậy ? "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.