Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 30: Hai Cô Nàng Khuê Mật

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Hai Cô Nàng Khuê Mật


" Không giống nhau, ta để quên đồ vật ở nhà nên mới đến trễ thế này " (đọc tại Qidian-VP.com)

Ực ! Triệu Hạo vô ý thức nuốt một ngụm nuốt bọt, hai chân không tự chủ được lùi về sau một bước.

Thiếu nữ buồn bực che mặt, nàng vứt lại một câu liền bước đi trước.

" Được rồi đi, đi về chỗ ngồi thôi " (đọc tại Qidian-VP.com)

"..."

Phòng học của bọn họ nằm ở dãy lầu ở trung tâm trường học, đây cũng là vị trí tốt nhất rồi.

" Bạn học Nhạc Nhạc không thể nói nhẹ nhàng hơn một tí hay sao, làm vậy tổn thương người khác lắm đấy "

Nàng ta cao hơn một mét năm một tí, thân hình hơi gầy làm nàng trông khá nhỏ nhắn, chỉ nhìn bề ngoài thì rất dễ bị ngộ nhận là học sinh sơ trung.

Hóa ra là tên lạnh lùng đại mỹ nữ đã đi đến trước mặt hắn. Triệu Hạo cao hơn một mét bảy vậy mà nàng ta còn cao hơn hắn nửa cái đầu.

" Kỳ nghỉ giữa năm nay ngươi định đi đâu vậy ?"

" Khinh Linh, mặc kệ hắn, chúng ta đi thôi "

" Khục "

" Đúng chính là vậy đấy, ta không có ý gì khác đâu "

" Thôi đi, đi đến những nơi đó để bẩn chân à ? Vả lại những nơi như đó sẽ có rất nhiều man di dị tộc, bọn chúng rất nguy hiểm, thiếu an toàn thì ta sẽ không đi đâu "

Thiếu nữ lễ phép cười nhẹ đáp trả, thân hình xê dịch ra phía sau Lâm Nhạc Nhạc để né tránh ánh sáng bắn ra từ hắn.

" Ha ha, nói đúng rồi đấy "

Bất quá thế này mới giống Tống Khinh Linh mà ta biết chứ.

" Nhạc Nhạc im lặng "

Một tên đại mỹ nữ từ đang từ từ đi lên, thân hình cao gầy nhưng khá là mảnh mai.

"..." Soái ca da mặt nhảy lên, hầm hầm nhìn Lâm Nhạc Nhạc.

" Không phải ngươi cũng vậy sao ? "

Khí chất lạnh lùng như băng sương, nàng vừa mở miệng đã làm cho những người khác cảm thấy như có hơi lạnh đập vào mặt.

Lâm Nhạc Nhạc nghi hoặc nhìn sang Diệp Tuyết Ngh, không hiểu nàng có ý gì.

Thiếu nữ cùng Lâm Nhạc Nhạc chỉ vừa đi đến cửa thì đã nghe được trong phòng học xì xào bàn tán, cực kỳ ồn ào.

Mái tóc đen dài xõa ra sau lưng, mang theo mắt kiếng gọng vàng, khuôn mặt lãnh diễm.

" Xa xôi quá nhỉ, muốn đi cũng không dễ dàng "

" Khinh Linh đã sớm từ chối lời cầu hôn của ngươi rồi, thế nên đừng có cố gắng tiếp cận nữa " (đọc tại Qidian-VP.com)

" Ta thì là ngủ quên á"

" Tuyết Nghi...vậy ngươi nghĩ ta nên làm sao" Hai mắt thiếu nữ trợn to tràn ngập hơi nước, cố gắng ra vẻ đáng thương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một giọng nói mềm mại nhưng lại vô cùng lạnh lẽo từ dưới phòng vang lên.

" Hì hì, tên Triệu Hạo đó đúng là đáng ghét nhỉ "

Chương 30: Hai Cô Nàng Khuê Mật

Dưới lớp truyền đến âm thanh nhịn cười, có người giữ không nổi thế là bị ho sặc sụa.

Diệp Tuyết Nghi dùng mắt phượng từ trên cao nhìn chăm chú vào hắn.

" Lo lắng thừa thãi rồi thì phải, phụ thân của nàng cũng đâu phải là kẻ dễ trêu, lại thêm tên Tống Thanh kia nữa "

Hai vị thiếu nữ vừa trò chuyện vừa đi, rất nhanh đã đến được lớp học.

" Chào buổi sáng lớp trưởng " Lâm Nhạc nhón chân lên, giơ một tay chào hỏi.

" Khụ khụ "

" Mà khoan đã "

" E ? Gì vậy ?"

" ? "

Trong lòng Diệp Tuyết Nghi lo lắng thay cho vị khuê mật này.

" E hèm "

Hắn đang cố gắng giải thích thì thấy xung quanh giống như trở nên tối tăm.

" Tiểu Khinh Linh, tiểu Khinh Linh, tiểu Khinh Linh nha " (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà hiền lành như này dễ bị ăn thiệt thòi lắm.

" Ồn ào quá đấy, sáng sớm mà nồng nặc mùi thuốc s·ú·n·g vậy làm gì ? "

" Ngươi còn tiếp tục quấy rối nàng nữa thì đừng có trách ta đấy"

Lâm Nhạc Nhạc chững chạc đàng hoàng dùng lời nói như đao đâm vào ngực đối phương.

" Ha ha " Lâm Nhạc Nhạc chẳng muốn đáp lời, chỉ cười khinh bỉ hai tiếng coi như đáp lễ.

Diệp Tuyết Nghi rên nhẹ một tiếng, tiếp đó xoay người bắt lấy cánh tay của thiếu nữ.

" Tống thúc chỉ cần nói một lời thôi thì tên Triệu Hạo đó sợ bị gia gia của hắn đánh gãy chân"

Diệp Tuyết Nghi nhìn không nổi nữa, trừng mắt nhìn nàng sau đó mở miệng giáo huấn.

" Cái, cái này... có phải hay không hơi hung ác ?"

" Lớp trưởng nha..."

" Bạn học Nhạc Nhạc cần trợ giúp gì sao ? Cứ nói đi, nếu ta có thể làm được thì chắc chắn sẽ ra tay trợ giúp ? "

" Tốt lắm, ngươi ở đó chơi một mình đi thôi, ta vào lớp trước "

Dù sao nàng thấy Triệu Hạo cũng chưa làm ra chuyện gì quá đáng, nếu nàng về mách phụ thân thì hơi quá mức.

" Bị đánh sợ rồi thì tất nhiên sẽ không dám làm phiền ngươi nữa " Diệp Tuyết Nghi nghiêm túc giúp nàng bày cách xử lý.

"..."

" Lớp trưởng kệ bọn hắn đi thôi, nói nhảm chứ có ai đi đâu "

" Ta nói này Tống Khinh Linh, sao ngươi hiền quá vậy ?"

" Kỳ thật khu vực bên ngoài cũng có không ít nơi thích hợp để đi du lịch..."

"..."

" Biết ngay mà, tiểu Khinh Linh vẫn như thường ngày nhỉ "

Hắn bước lại gần nở một nụ cười sáng lạn như bắn ra hào quang, sau đó nói.

" Ây " Lâm Nhạc Nhạc ngẩn ra, nhưng rất nhanh đã phản ứng kịp chạy theo.

"..."

Ai nha phiền c·h·ế·t người...Mới sáng sớm thôi mà đã vậy rồi.

Cạch ! Hai người mở cửa bước vào.

" Hừ, vấn đề là muốn hay không mà thôi"

" Ta á ? Tất nhiên là đi Vạn Lý Trường Thành hay núi Thái Sơn rồi, Phượng Hoàng Cổ Trấn cũng không tệ "

" Ui ui chờ ta với "

" Hô " Nàng ta nằm dài trên mặt bàn, tâm tình mệt mỏi.

" Ai ăn thiệt thòi còn được, chứ Tống Khinh Linh thì không thể nào "

Soái ca nhích sang một bên nhường đường cho bọn họ, sau đó buồn bực nói.

" Hôm nay sao mà đến trễ vậy ?"

Im lặng được vài giây thì có một tên soái ca bước ra. Hắn cao hơn một mét bảy, thân hình cân đối có chút cơ bắp, khuôn mặt khá đẹp trai.

" Hanh "

" Triệu Hạo...ngươi nghe đây "

Toàn bộ phòng học đột nhiên im lặng một cách lạ thường, rất nhiều ánh mắt tập trung vào trên người hai người.

" Đấy, nói ngươi quá mức hiền lành quả là không sai mà " Diệp Tuyết Nghi thấy rất bất đắc dĩ.

Lâm Nhạc Nhạc buông tay ra khỏi vai thiếu nữ, chớp chớp đôi mắt hiếu kỳ hỏi.

" Bạn học Khinh Linh hôm nay đến lớp khá trễ đấy nhỉ, mau vào đi sắp đến giờ chuông reo rồi "

Phía sau nàng là một tên thiếu nữ rất đáng yêu với mái tóc hai bím màu đỏ.

" Cảm tạ, ta hôm nay gặp chút chuyện nên đến trễ "

" Cứ bị làm phiền hoài như thế không thấy khó chịu sao "

" Bỏ chữ tiểu đi giúp ta "

" Xì, nhát c·h·ế·t. Đến đâu mà chả như nhau, bọn ngoại tộc đó dám đụng đến ngươi thì chờ c·h·ế·t đi, chẳng mấy ai có gan đến thế đâu "

Nụ cười trên mặt soái ca đã đông cứng thành đá, sắc mặt hóa thành màu đen như mực.

"..." Diệp Tuyết Nghi tạm thời không nói gì.

" Các vị bạn học nghe ta nói này, chỉ mới nhập học được gần hai tháng thôi mà, giờ mà tính đến kỳ nghỉ thì hơi sớm đấy "

" Và nghe cho kỹ đây, tên Triệu Hạo đó mà dám quấy rối một lần nữa, thì ngươi về nói với Tống thúc đi "

" Tống Khinh Linh !!! Ngươi nghiêm túc lại cho ta "

" Bạn học Tuyêt Nghi nói hơi quá rồi, ta...ta chỉ là quan tâm đến đồng học mà thôi " Triệu Hạo nói năng lắp ba lắp bắp.

Thiếu nữ bị một đám ngươi vây xem như xem động vật quý hiếm thì thấy không khỏe cho lắm, thế là vội vã cuống quít cùng hai vị khuê mật chạy về bàn.

Nàng nói chuyện rất chậm rãi nhẹ nhàng, nhưng ngữ khí lại rất đáng sợ kết hợp với khí tràng lạnh như băng làm cho lớp trưởng Triệu Hạo không dám đổi mặt.

Tống Khinh Linh cũng từng nghĩ đến cách này rồi, nhưng vẫn luôn do dự không có nói ra.

Lớp học này có tổng cộng bốn mươi hai người, nửa nam nửa nữ rất cân bằng, sẽ không xuất hiện tình huống âm thịnh dương suy hay ngược lại.

" Nếu đã nói thế thì lớp trưởng nha...mời lão nhân gia ngài biến sang một bên dùm, đừng có cản đường hai vị tiểu mỹ nữ đi vào có được hay không ? "

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Hai Cô Nàng Khuê Mật