Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 33: Khủng Bố Rời Ngục Chính Là Lúc Tai Họa Buông Xuống

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Khủng Bố Rời Ngục Chính Là Lúc Tai Họa Buông Xuống


Đi đến trước mặt hắn nàng liền giơ lên bàn tay nhỏ bé, muốn sờ đến khuôn mặt của đối phương.

Hàn Thanh Tuyền vội vàng chạy theo, trước khi đi thì ném cho Lam Xà một ánh mắt hài lòng.

Trước mặt bọn họ là mấy trăm cỗ t·hi t·hể bị những sợi tơ đỏ trói chặt không chừa một kẽ hở, giống như từng cỗ xác ướp.

Hắn không biết mình đã nhìn bao lâu, khái niệm thời gian giống như đã biến mắt. Khuôn mặt dần dần mất đi sắc thái, đồng tử từ từ tan rã, không khác gì mất đi linh hồn.

Lam Xà cảm giác được nếu như mình nói tiếp nữa thì cái mạng này khó mà giữ được.

Hiểu chuyện đấy.

Chương 33: Khủng Bố Rời Ngục Chính Là Lúc Tai Họa Buông Xuống

Thiếu niên khi thấy Lam Xa không phản bác thế là gật gù, xoay người sang nói với sang nói với Hàn Thanh Tuyền.

Trái tim đập liên hồi, dòng máu âm lãnh từ trong đó tràn ra chảy xuôi khắp cơ thể, kích thích thần kinh làm cho nó dần dần lấy lại sự tỉnh táo.

Không nói những thứ khác, chỉ là lực lượng q·uân đ·ội trấn giữ đã có hơn ba triệu quân, đây là chưa tính số quân dự bị nếu không số lượng có thể tăng lên gấp mấy lần.

Còn may, cuối cùng cũng không xảy ra chuyện gì.

" Ta cần tìm một nơi thích hợp làm nơi cho kẻ truyền giáo buông xuống "

" Nhìn chằm chằm...lỡ có c·hết thì cũng không trách được ai đâu nhỉ ? "

" Hừ " Hàn Thanh Tuyền rên một tiếng, nàng thấy rồi đấy nhưng không thèm nhắc, lại xảy ra chuyện nửa thì nàng chắc chắn sẽ không giúp.

" Ồ "

" Ừm hừm...trong hai người các ngươi thì ai là người quen thuộc với tòa thành thị này nhất vậy ?"

Thiếu niên ậm ừ, ánh mắt lướt sang những hoa văn dưới mặt đất, rơi vào trầm ngâm.

Kẻ khác thấy sẽ hét lên không hợp thói thường. Thế nhưng phàm nhân vô tri há có thể hiểu được siêu phàm thần bí.

" Tuyệt vời, sao trên đời lại có thứ hoàn mỹ đến vậy ! "

Nàng thấy hắn không có phản ứng gì thì khẽ cau mày, đưa chân tiến đến vài bước.

Mẹ của ta !!!

" Không thể nào, ta lúc trướ..." Lam Xà vốn định phản bác nhưng âm thanh ra khỏi miệng lại càng lúc càng nhỏ.

Hắn bị dọa kinh hãi, hai chân lùi dần về phía sau, tốc độ càng ngày càng nhanh cuối cùng thì hóa thành tàn ảnh di chuyển ngoằn ngoèo đến sát tường mới ngừng lại.

Trên thế gian này có một số thứ không phải ai cũng có thể nhìn.

Làm tốt lắm...

Vô dụng.

" Lam Xà mặc dù làm lão đại nhưng chắc là phạm vi hoạt động cũng không được rộng cho lắm "

Thiếu niên không nói gì thêm nữa, chậm rãi bước ra ngoài.

" Các ngươi vào lúc nãy hô to gọi nhỏ cái gì vậy ?" (đọc tại Qidian-VP.com)

...

" Khục "

" Ngươi muốn làm gì ?!"

Mạng nhỏ quan trọng.

Ngươi hét cái quái quỷ gì vậy ?

"..." Hắn quả quyết câm miệng, không nói thêm lời nào.

" Đượ..."

Lam Xà cùng Hàn Thanh Tuyền liếc nhau, dù không hiểu thiếu niên có ý gì nhưng vẫn lần lượt trả lời.

Hì hì !

...

" ??? " Lam Xà khó hiểu nhìn sang nàng.

Ý gì ?

Lam Xà chưa nói hết lời đã vị nàng hét lớn cắt đứt.

Dù đã méo mó không thành hình dạng nhưng khi thiếu niên bước đến nó vẫn có thể tự động mở ra.

Vào lúc này một tên thiếu niên mặc áo khoác trắng đen xen kẻ, từ đằng sau đống t·hi t·hể bước ra.

Khu số sáu - Thành phố Huyền Lục.

Bởi vì hắn thấy được ánh mắt hung ác tàn bạo của Hàn Thanh Tuyền, bàn tay nàng cũng đã siết lại thật chặt. Trên đầu cứ như bốc lên trong truyền thuyết sát khí màu đen.

" Ừm " Hàn Thanh Tuyền không quan tâm tùy ý đáp lại. Đối với nàng thì chỉ là thuận tay mà thôi, không phải việc gì lớn.

Hắn xoa xoa mồ hôi lạnh ở trên trán, chờ đến nhịp tim đã trở nên chậm rãi rồi thì mới nhìn về phía Hàn Thanh Tuyền nói lời cảm tạ.

" Không có gì "

" Làm gì là làm gì ? Ta vừa cứu ngươi đấy..." Nàng thấy hắn đã chạy mất liền thu tay lại, sau đó ý vị thâm trường nói.

" Ta lúc trước thì lại rất ưa thích chạy khắp nơi khám phá du lịch, nên nếu so về độ am hiểu địa hình có khi hắn còn chưa bằng ta "

Cạch, cạch cạch !!!

Hai người không tiếp tục nói nữa, mỗi người đứng một góc lặng lẽ chờ đợi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lam Xà nghe nàng nhắc nhở mới phản ứng kịp, cũng nhớ lại lúc nãy bản thân cứ như đã bị những hoa văn đó hút mất linh hồn thần trí, nếu không có nàng giúp đỡ thì chẳng ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.

" Đây là..."

" Ta cảm thấy vẫn là để ta đi chung thì tốt hơn " (đọc tại Qidian-VP.com)

Lam Xà chỉ vừa từ trong mất hồn tỉnh lại thì thấy một ngón tay sắp chạm đến mũi của mình, kèm theo đó là thứ mùi vị đáng sợ khủng kh·iếp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thành phố Huyền Lục phát triển phồn hoa với hơn tám mươi triệu dân cư đang sinh sống.

Nơi đây chính là trung tâm từ quyền lực chính trị đến kinh tế quân sự của khu số sáu. Nếu so về quay mô thì nó mạnh hơn gấp mấy lần thành phố Đại Giang.

Bản năng sinh tồn của Lam Xà điên cuồng cảnh báo, nó giống như hóa thành một chiếc búa đập thẳng vào lồng ngực hắn.

" Nếu vậy thì chắc là ta không bằng Lam Xà rồi, ta từ khi học Đại Học mới chuyển vào thành phố Đại Giang, nên chắc không quen thuộc cho lắm "

Đối với hắn thì ai đi chung cũng giống nhau thôi, chỉ cần có người dẫn đường là được.

" Khoan đã !!!"

" Cảm ơn " (đọc tại Qidian-VP.com)

" Vậy thì Thanh Tuyền, ngươi đi theo ta vậy "

" Đúng vậy, không có gì hết "

" Này !" Hàn Thanh Tuyền nhận ra bất thường, khẽ quát nhẹ một tiếng.

" Vậy thì tốt thôi, Lam Xà ngươi theo ta rời khỏi ngục giam "

Hai người cùng lúc lắc đầu, xác nhận không có gì xảy ra.

" ! " Hàn Thanh Tuyền lập tức thấy không tốt, sắc mặt cứng đờ.

" Đã hiểu à " Hàn Thanh Tuyền vừa lòng thỏa ý, thần sắc có tí ti hưng phấn.

Lam Xà cùng Hàn Thanh Tuyền nghi hoặc không hiểu.

Thình thịch, thình thịch, thình thịch.

Hàn Thanh Tuyền lắc đầu, cũng không che dấu việc mình không am hiểu bằng Lam Xà, dù sao không phải việc gì ghê ghớm.

" Có một số thứ không thể tùy tiện nhìn đâu "

Các loại khí tài quân sự nhiều không kể hết... thậm chí quân khu ở đây được quyền kiểm soát cùng sử dụng v·ũ k·hí h·ạt nhân, khi cần thiết hoàn toàn có thể tiền trảm hậu tấu bắn trước báo sau.

Trước khi vào ngục thì đặt trong phạm vi thành phố Đại Giang thì hắn cũng là một phương đại lão có số có má.

Chỉ là tình trạng của cánh cửa này không được tốt cho lắm, không biết nó đã trải qua những gì mà tàn tạ te tua tơi tả, thảm đến mức không nỡ nhìn.

Lam Xà nhìn chòng chọc vào hoa văn dưới mặt sàn, ánh mắt trợn to thậm chí không dám chớp một lần.

Có lẽ âm thanh khá nhỏ nên Lam Xà không nghe thấy, không có bất kỳ động tĩnh nào, ánh mắt vẫn nhìn chòng chọc về hoa văn dưới sàn cứ như ở đó có mấy trăm tên mỹ nữ đang nằm vẫy tay mời gọi.

Chỉ là Lam Xà giống như không biết rút kinh nghiệm là thứ gì, mà cứ lén lút nhìn về phía hoa văn dưới mặt sàn. Đúng là hiếu kỳ đến c·hết cũng không đổi.

" Trước khi vào ngục thì ta đã ở thành phố Đại Giang lăn lộn làm lão đại hơn mười năm, vậy cũng tính quen thuộc chứ ?" Lam Xà khá là tự tin, giọng điệu khoe khoang.

Từ buôn b·án m·a t·úy, mua bán m·ại d·âm hay mở quán bar sòng bạc sàn nhảy, thậm chí là đấu võ đài cược mạng... nói chung là các loại tệ nạn chỉ cần kiếm được tiền, hắn liền đã làm qua.

"..."

Mặt sàn phía dưới đống t·hi t·hể xuất hiện những đóa mơ hồ hoa văn, dù trông kỳ dị quái gở nhưng nó lại có một sức hút khó tả.

" !!??"

Bàn tay thon dài mềm mại nhưng thứ mùi vị tỏa ra từ nó lại không khác gì lưỡi hái tử thần, mùi vị của c·ái c·hết chạm vào tức tử.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Khủng Bố Rời Ngục Chính Là Lúc Tai Họa Buông Xuống