Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 18: Luyện khí hậu kỳ

Chương 18: Luyện khí hậu kỳ


Trải qua thời gian tập luyện bôn lôi thân pháp, Trần Chính nghĩ đến một số phương án chiến đấu kết hợp giữa bôn lôi và kiếm thuật như dùng bôn lôi áp sát bất ngờ rồi t·ấn c·ông b·ằng kiếm. Tất nhiên, đó mới chỉ là ý tưởng của hắn, hắn cần có kiếm quyết rồi thực hành mới biết được hiệu quả thế nào.

Hiện giờ Trần Chính vẫn đang tập luyện tốc độ di chuyển, kéo dài khoảng cách tối đa mỗi lần di chuyển của thân pháp. Thi thoảng hắn sẽ tập luyện khống chế vị trí muốn xuất hiện khi thi triển thân pháp. Ngoài ra hắn còn tập luyện thi triển chưởng tâm lôi, sau đó dùng thân pháp né tránh mà vẫn giữ được chưởng tâm lôi. Hắn tập luyện điều này với ý đồ tăng thêm thời gian tụ lực lôi cầu trước khi ném ra, tăng thêm uy lực của chiêu này. Tất nhiên, quá trình tu tập hắn ăn không ít đau khổ, bàn tay hắn không ít lần cháy đen do lôi cầu bạo tạc gây ra khiến hắn phải dừng lại tu dưỡng.

Một tháng sau, Trần Chính hài lòng ra tạm dừng tập luyện thân pháp. Khoảng cách di chuyển khi thi triển thân pháp của hắn đã tăng lên 5 mét. Trong khoảng 5 mét này, hắn có thể thoải mái xuất hiện bất cứ chỗ nào mình muốn. Ngoài ra hắn có thể vừa thi triển thân pháp, vừa tụ lực chưởng tâm lôi mà có thể ổn định lôi cầu trong khoảng 5 phút. Tới thời gian đó, một phần tâm thần tiêu hao, một phần linh lực suy giảm, hắn không thể ném ra lôi cầu trong tay. Nhưng uy lực của chiêu này cũng không làm hắn thấp vọng khi đạt tới uy lực luyện khí hậu kỳ.

Hiện giờ hắn dự định tập trung nâng cao tu vi. Trải qua thời gian dài lặp đi lặp lại tập luyện pháp thuật rồi phục hồi linh lực, tu vi hắn cũng tiến triển được hơn nửa tầng 4. Hắn dự định tu luyện tới luyện khí hậu kì rồi xuất quan tìm đường ra khỏi thập vạn đại sơn.

Trở lại nhà gỗ, Trần Chính thay linh thạch hạ phẩm trong tụ linh trận bằng linh thạch trung phẩm. Hắn quyết định đập tiền nâng cao tu vi.

Linh khí trong tụ linh trận dưới tác dụng của trung phẩm linh thạch, sương mù linh khí trở nên dày đặc hơn, mắt thường hắn đã không nhìn thấy không gian bên ngoài. Cực kỳ vui mừng, hắn hô hấp linh khí và bắt đầu luyện hoá.

Tu tiên không tuế nguyệt, thoáng cái đã 6 tháng trôi qua trong động thiên.

Cửa nhà gỗ mở ra, Trần Chính vận dụng ý niệm thoát ra động thiên trở về hang động. Trải qua 6 tháng tu luyện, hắn đã tiêu hao sạch số linh thạch trung phẩm, đổi lại tu vi của hắn tăng lên cực nhanh. Hiện tại hắn đã là luyện khí hậu kỳ tầng 7. Có lẽ sức mạnh này đã đủ để hắn sinh tồn và tìm đường thoát khỏi thập vạn đại sơn.

Thi triển vài lần chưởng tâm lôi và bôn lôi thân pháp, Trần Chính cực kỳ vui mừng. Tu vi tăng lên hậu kỳ, uy lực của Chưởng tâm lôi càng mạnh hơn, thời gian tụ lực cũng cần ít hơn. Ngoài ra, Bôn lôi thân pháp cũng đạt khoảng cách tới 10 mét.

Trần Chính thu hồi chiếc nhẫn đeo lên tay, ngồi xuống phục hồi pháp lực tới đỉnh, sau đó, hắn bước tới cửa ra của cái hang. Trải qua hơn 9 tháng, có lẽ con hổ đen đã bỏ đi. Nếu không, hắn cũng muốn thử sức mạnh mới của mình, chiến đấu với con hổ đen một trận nhằm trả thù thời gian bị nó t·ruy s·át.

Một lúc sau, ánh sáng bên ngoài xuyên qua khe hở đập vào mắt Trần Chính. Hắn nheo mắt làm quen với ánh sáng bên ngoài. Sau khi quan sát xung quanh một hồi, hắn phát hiện con hổ đen đã bỏ đi đâu không biết. Hắn lấy trong chiếc nhẫn ra ngọc giản bản đồ. Cũng may, trong ngọc giản này, Lý tiền bối có tiêu ký vị trí hang động.

Quan sát kĩ bản đồ, xác định lộ tuyến đi tới Trung châu tu tiên giới, Trần Chính phi thân lên một ngọn cây cao, dựa theo mặt trời xác định phương hướng, sau đó hắn bắt đầu vận thân pháp phi hành theo hướng Bắc.

Trần Chính không một đường đi thẳng ra ngoài. Bây giờ tu vi của hắn đã luyện khí hậu kỳ, khi tới Trung châu, hắn dự định sẽ tìm kiếm các loại thiên tài địa bảo ẩn chứa lôi điện luyện hoá để tăng cao tu vi. Điều đó sẽ tiêu tốn rất nhiều linh thạch. Vì thế hắn dự định vừa di chuyển, vừa săn g·iết yêu thú cấp thấp, tìm kiếm linh dược, linh quả. Sau này khi ra ngoài, hắn sẽ đổi những thứ này thành linh thạch mua sắm tài nguyên tu luyện.

Ban đầu hắn chỉ dám tìm những yêu thú cấp thấp chiến đấu. Dựa vào ưu thế của thân pháp, hắn thường tụ lực chưởng tâm lôi rồi thi triển thân pháp vọt tới gần yêu thú, sau đó ném lôi cầu về phía đối thủ. Chiếm trước tiên cơ, yêu thú thường bị hắn chém g·iết rất nhanh. Vật liệu trong nhẫn cũng nhiều hơn. Da lông, xương cốt, móng vuốt yêu thú trong nhẫn của hắn dần nhiều hơn dù đều là của yêu thú cấp 1. Trong quá trình này, hắn cũng thu thập được một số linh dược cấp thấp. Thi thoảng nổi hứng, hắn cũng thi triển thân pháp xuất hiện bên cạnh yêu thú sau đó xuất kiếm t·ấn c·ông. Uy lực kiếm pháp thế tục khá thấp, nhưng lợi ở thân pháp, Trần Chính vẫn dễ dàng chiến thắng đối thủ.

Dần dần hiểu được sức mạnh của mình, Trần Chính bắt đầu tìm yêu thú cấp 2 chiến đấu. Yêu thú cấp 2 về thân thể và độ linh hoạt vượt xa yêu thú cấp 1. Một số con yêu thú cấp 2 có nhiều năng lực kỳ lạ khiến Trần Chính chiến đấu rất vất vả mới giành chiến thắng. Điển hình là một con yêu thú tên là Liệt Phong ưng.

Lần đó, Trần Chính đang phi hành trong rừng, bất ngờ bị con chim yêu này t·ấn c·ông. Dù phát hiện và né tránh rất nhanh nhưng móng vuốt của liệt phong ưng vẫn cắm vào vai hắn mấy lỗ. Tức giận, Trần Chính dùng bôn lôi và tụ lực chưởng tâm lôi t·ấn c·ông. Nhưng con chim ưng này rất linh hoạt. Mỗi lần t·ấn c·ông xong nó sẽ bay lên cao. Ngoài ra nó có một năng lực rất mạnh là di tốc khiến hắn cũng ăn thiệt thòi nhỏ.

Khi con chim ưng này bay xuống, do đã quen với tốc độ của nó, Trần Chính tụ lôi cầu trên tay chờ đợi thì bất ngờ tốc độ của nó tăng lên rất nhiều, áp sát cắt ngang quá trình thi pháp của Trần Chính, móng vuốt đâm về phía đầu hắn. Khoảnh khắc sinh tử, may mà Trần Chính kịp dùng tay phải rút dây kiếm bảo vật theo hắn mười mấy năm trong võ lâm đưa lên chặn ở trên đầu mới tránh thoát cặp móng vuốt sắc bén của con chim. Đổi lại, cây kiếm được xưng là danh kiếm võ lâm bị cặp móng vuốt bẻ gãy làm đôi khiến hắn tiếc nuối không thôi.

Lợi dụng thời gian do cây kiếm gãy tạo ra, Trần Chính hoàn tất tụ lực chưởng tâm lôi xong ném về phía con Liệt phong ưng. Trúng lôi cầu, con chim bị giật khiến thân hình trì trệ ba giây. Chỉ chờ có thế, Trần Chính rút cây Hàn Ngưng kiếm vận lực chém về cổ nó. Không chút huyền niệm, con chim b·ị c·hém đứt đầu.

Trần Chính thở dốc, thầm hô may mắn, sau đó vội vàng tìm chỗ chữa thương.

Sau đó, Trần Chính có chém g·iết thêm mấy con yêu thú cấp 2 nữa nhưng quá trình không vất vả như chiến đấu với Liệt Phong ưng.

Trên đường săn g·iết, Trần Chính bất ngờ gặp lại con hổ đen. Cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt. Nhưng hắn không lỗ mãng xông lên. Lý do hết sức đơn giản, con hổ là yêu thú cấp 3, phần thắng của hắn cũng không cao.

Trần Chính kiên nhẫn ẩn núp đằng xa theo dõi con hổ không dám để lộ ra âm thanh nào. Nguyên một ngày trôi qua, hắn vẫn chưa tìm được cơ hội ra tay. Cho đến tận khi con hổ trở về hang ổ nghỉ ngơi, một ý tưởng trong đầu hắn mới nảy ra.

Chương 18: Luyện khí hậu kỳ