Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 100: Không từ nan!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100: Không từ nan!


Hiện tại thấy tên này vậy mà đang bên ngoài càn quấy, khiến Thắng rất tức giận.

Để đề phòng, Thắng liên hệ với Tiểu Thử còn tại trong vùng không gian này.

Một trận oanh tạc qua đi, Thắng thấy tên Dị Vương kia vậy mà vẫn sừng sững đứng đấy, liền biết không thể dùng cách thức đơn giản để g·iết hắn được, chỉ có thể dùng pháp tắc không gian oang tạc mà thôi.

Trong đám người, một tên tu sĩ vội vàng hô lớn rồi sau đó quẳng ra thanh trường kiếm, hướng lên đó vững vàng, bay đi mất hút.

“Ngài tìm thấy tung tích của Vương ca rồi?” Đại vương xuất hiện tại đây hẳn là đã tìm thấy tung tích của đại ca, khiến Tiểu Thử thật sự chờ mong.

Dựa vào toạ độ không gian, Thắng xuất hiện trước mặt Tiểu Thử.

Thời gian là thứ rất khó nắm bắt, nếu không để ý đến nó thì chúng trôi qua rất nhanh.

“Đúng vậy! Hiện tại nó đang dưỡng thương trong tiểu thế giới. Ta tới đây là muốn nhờ ngươi một việc!”

Nhưng đối diện với sự vây công này, tên di tộc kia không hề sợ hãi lung lay, trái lại hắn rất nhàn nhã diệt sát đám người.

Vì thế lúc này hắn đang khẩn cầu lũ người tu sĩ này mau chóng chuồn đi nha.

Nói rồi, Thắng cứ vậy mà biến mất, để lại Tiểu Thử một mình với đống suy nghĩ hỗn độn.

Đám người phía sau thấy vậy, cũng nhao nhao đạp lên phi kiếm bay đi, hướng về đồng bạn hô lớn: “Đại sư huynh a!!! Chờ bọn đệ với!”

Thắng vội sự dụng pháp tắc chi lực đánh xuống tên di tộc đang đứng.

Như một đoàn sao băng, bay v·út đi phương xa, không còn thấy hình bóng.

“Chỉ có vậy sao đại vương?” Nó còn tưởng có trận đại chiến đây, mấy ngày hôm nay vùng không gian này như trải qua tận thế, tiếng người hô g·iết khắp nơi, nó phải trốn vào đây tu luyện, chờ tung tích của Thắng.

“Con mẹ nó, tên kia nguy hiểm hơn! Sao không đánh hắn ấy! Đánh lão tử mà ăn cứt à!!!”

Nhưng còn chưa kịp phấn khích bao lâu, hắm phát hiện một tên quái vật đang tàn phá thế giới, theo hình dáng đó, Thắng liền nhận ra tên này là ai. Hắn chính là Dị Minh, Di Vương chỉ tổ a! Kẻ mà sư phụ đã phải hi sinh để phong ấn hắn.

Như thế các trưởng lão cũng sẽ không trách phạt được bọn họ.

Sức mạnh hắn liên tục tăng lên, làm Dị Minh ở phía sau toát mồ hôi lạnh. Tưởng là tính kế thành công, ai ngờ là đưa quà tặng người a. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đám người tu sĩ đang sợ hãi, khi thấy lôi vân hội tụ trên đỉnh đầu Di Vương liền phấn khởi không thôi, hướng nhau vui sướng.

“Là tiền bối, là vị tiền bối tiên nhân trong truyền thuyết đang thôi động pháp tắc!!! Mọi người mau rút về tiên vực, nơi chiến trường của các tiên nhân không phải nơi chúng ta đùa nghịch a!”

Lần trước bảo hắn đối đầu với tên này thì tốt nhất là khỏi nghĩ đi, nhưng lần này khác nhá! Hắn đã trở thành thiên đạo nơi này, một chỉ tay hắn có thể thả ra thiên lôi oanh tạc.

Nó tính quay về trái đất, nhưng sợ Thắng gặp nguy hiểm nên cố gắng ở lại chờ. Hiện tại thấy Thắng xuất hiện nhờ giúp đỡ, nó còn tưởng chuẩn bị đi chiến đấu sống c·hết một phen đây.

Kể từ khi hắn tiến nhập hố đen, bái sư, cho đến lúc này, hoàn thành việc thôn phệ pháp tắc thì phía ngoại giới cũng đã qua được một tháng nhiều.

Chương 100: Không từ nan!

“Đi thật nhanh nha!”

Lúc này phía trận địa, Dị Minh đang ẩn nấp trong bụi cỏ, nhìn thấy trên bầu trời nổi lên một đám hắc vân cuồn cuộn, lôi điện oanh minh thì mới mỉm cười, lẩm bẩm tự nói:

Lôi vân phóng xuống, chia làm hai phần, một phần hướng về phía Atticus, một phần hướng về Dị Minh.

“Có việc gì người cứ giao cho ta! Dù là lên núi đao, xuống biển lửa thì Tiểu Thử cũng sẽ không từ nan!” Tiểu Thử nghiêm nghị hướng phía Thắng tuyên thệ.

Việc hiện thân là không thể tránh khỏi.

Dị Minh ở trong bụi cỏ thầm vui vẻ. Lúc đầu hắn muốn vị tu sĩ kia gọi người đến để g·iết c·hết tên phản đồ này, nhưng ai ngờ tên này lại tà dị tới vậy, có thể sử dụng huyết nhục người khác, làm chất dẫn giúp bản thân hồi phục.

Nhìn thấy lũ tu sĩ kia vậy mà như c·h·ó nhà có tang, bỏ chạy thục mạng, hắn thật sự không còn gì để nói. Hiện tại nơi chiến trường này, chỉ còn hắn và tên di tộc kia... không, còn tên Atticus khốn nạn đang trốn trong bụi cỏ.

Sau khi cùng thần niệm của sư phụ hoà làm một, không chỉ nâng cấp pháp tắc, tiếp nhận công pháp Tạo Thế pháp mà còn trở thành thiên đạo nơi này, tiếp quản một giới cấp cao, cao hơn cả trái đất nơi hắn sống.

Vừa ra ngoài không lâu, tưởng rằng tạm thời đi sau tên phản đồ này sẽ không bị chú ý, ai ngờ vẫn bị thiên đạo đánh xuống một tia lôi điện.

Dùng ánh mắt của thần giới nơi đây, Thắng có thể thấy rõ tình cảnh lúc này của tên di tộc đó, tên đó vậy mà đang bị hàng trăm vị tu sĩ cấp hoàng vây công, đánh g·iết đến rung trời đất chuyển, đến Thắng ngồi nơi này còn thấy rung lắc dữ dội.

“Ông bạn già! Giờ mới chịu ra tay sao?”

“Tiểu Thử!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng khi thấy lôi vân xuất hiện, liền nói là tác phẩm của tiên nhân, vội tự lừa mình dối người sau đó bỏ chạy. Hắn không biết lôi vân là do tình cờ hay thật là của tiên nhân, nhưng hiện tại bỏ chạy, đổ cho tiên nhân xuất hiện, bản thân ở lại cũng chỉ vướng tay chân, lý do này rất là hợp lý nha.

Tốc độ chạy còn nhanh hơn cả vận tốc ánh sáng, khiến Thắng phải rửa mắt mà nhìn.

Huyết khí đang không ngừng quấn lên thiên khung, làm không gian nơi này đang dần bị bào mòn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì thế sức mạnh hắn tăng lên nhanh chóng, vừa hay nhóm tu sĩ kia cũng tới đúng lúc, trở thành món ăn chính.

Lời tuyên thệ của Tiểu Thử là thật sự thành tâm, không hề bát nháo giống như Thắng, nên lúc này thái độ của nó rất là nghiêm túc.

Từ thần nhãn, Thắng có thể nhìn thấy toàn cảnh phía dưới, tên di tộc kia một mình đứng tại trung tâm trận đồ rộng lớn, còn đám tu sĩ kia thì luân phiên nhau lao lên chịu c·hết, hướng trận đồ này bồi dưỡng huyết nhục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Việc tập trung vào thôn phệ hết đầu pháp tắc cao cấp hố đen của sư phụ mình làm Thắng quên mất thời gian phía bên ngoài.

*p/s: Cầu tương tác, cầu phiếu nếu thấy hấp dẫn. Tại hạ thật phấn khích khi tiếp tục tiến về phía trước!!!

“Không cần cầu kỳ tới vậy, ta cũng không bảo ngươi đi c·hết. Chỉ là bảo ngươi ra cổng không gian chờ đợi, chỉ cần thấy ta có mặt, lập tức vận dụng thần thông phóng vào bên trong, trở lại trái đất là được!” Thắng phất phất tay, hướng Tiểu Thử giải thích.

Còn chưa nói hết câu, Tiểu Thử đã bị Thắng chặt gãy lời nói: “Không cần ngươi làm gì cả, cứ ở đây chờ ta xuất hiện thì lập tức vận thần thông, kéo theo ta về thế giới cũ là được! Mạng sống lần này của ta hoàn toàn giao phó cho ngươi đấy!”

Làm hắn nghĩ bản thân đã bị thiên đạo nơi đây phát hiện. Nhưng thật ra là không phải vậy, chỉ là Thắng muốn trả thù tên Atticus kia mà thôi, vừa hay Dị Minh lại trong thân thể của Atticus, nên tiện tay Thắng giáng thêm một đòn xuống tới Dị Minh.

Quả như sư phụ hắn nói, khi bản thân thôn phệ hết đầu pháp tắc này, thần niệm cuối cùng của người sẽ theo đó tiến nhập tiềm thức hắn, trở thành một phần kí ức của bản thân.

Nghe thấy có người gọi tên mình, Tiểu Thử đang trong trạng thái tu luyện liền giật mình tỉnh lại, khi thấy người tới là Thắng thì nó mới bình ổn lại tâm tình, hướng Thắng chào một câu: “Đại vương.”

Còn đám tu sĩ khi thấy đồng bạn c·hết như ngả rạ, mà đến sợi tóc không chạm được đối phương đều đã sợ hãi, nhưng vì trách nhiệm, không thể chạy trốn a!

Cảm nhận bản thân có thể dễ dàng vận dụng pháp tắc phương thiên địa này, Thắng càng thêm tự tin sẽ hạ được đầu hung vật kia.

“Có cần Tiểu Thử...”

“Không được! Phải ngăn cản hắn!”

“Đúng! Chỉ có vậy.” Thắng khẳng định gật đầu.

Trong lúc đám người tu sĩ kia còn chưa có tới, Atticus đã vẽ sẵn một trận đồ án lớn, sau đó tàn sát lượng lớn người của Hư Vô thành, lấy huyết nhục chữa trị cơ thể mới này. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mẹ nó! Tên này đang lợi dụng đám người phía dưới, huyết tế trận đồ!!!”

Không những thế pháp tắc thôn phệ của Thắng lúc này cũng đã hoàn toàn biến đổi, trở nên mạnh hơn rất nhiều, nó lúc này như một đầu lỗ đen trong vũ trụ vậy. Tràn đầy sức mạnh hủy diệt và thôn phệ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100: Không từ nan!