Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 99: huyết tế
“khặc khặc!”
Cứ chuẩn bị lại gần ngăn cản đối phương là bị trên dị tộc công kích, khiến vị tu sĩ này chật vật không thôi.
Vì là rất nhiều n·gười c·hết, thây chất phải rộng đến nghìn mét, máu tươi loang lổ ra khắp nơi, nên Atticus phải đi quanh cả vùng đất rộng lớn này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói rồi vội vàng theo bước chân của Atticus phóng đi, để lại vị tu sĩ một mình trong hoảng hốt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đợi bản thân lấy lại được sức mạnh, thì tên khốn này sẽ bị hắn t·ra t·ấn cho đến c·hết!!! Nhưng đó chỉ là tư tâm, hiện tại đứng trước mặt cơ thể cũ của mình, hắn biết mình ngoan ngoãn, như vậy mới có thể giữ được tính mạng.
Đám người Hư Vô thành sau khi trải nghiệm sự nguy hiểm của tên dị tộc, hoảng loạn bỏ chạy ra phía cửa thông đạo cầu sinh, thấy tên dị tộc kia không t·ấn c·ông nữa, mọi người liền vui sướng nghĩ rằng bản thân đã giữ được mạng thì bất ngờ phát hiện, cửa thông đạo thế mà đã bị chặn lại bởi kết giới, khiến đám người cuống lên.
“Ta từ giờ sẽ là Di vương, Atticus chi vương! Còn ngươi, sẽ trở lại thành Di Minh thần dân tầm thường đi!”
Nơi xa, vị tu sĩ đang trọng thương nằm dưới đất nhìn thấy cảnh này, liền ý thức được không ổn, tuy không biết Atticus đang làm cái gì, nhưng chắc chắn có liên quan đến tên dị tộc kia.
Không ai có thể biết được Di Minh trong lòng lúc này đang nghĩ gì. Bởi chỉ có hắn mới biết được tâm trạng của mình lúc này.
Càng làm cho tu sĩ này kinh sợ là tên di vương kia cư nhiên quỳ xuống trước mặt Atticus, hô lớn.
Tên dị tộc này thấy Atticus rời đi cũng không có ngăn cản, nhìn bọn người Hư Vô thành đang sợ hãi chạy đi, hắn cũng không tiếp tục chém g·iết, bởi hắn biết, với lượng huyết khí bên dưới kia đã đủ rồi.
Lúc này nằm dưới đất, vị tu sĩ kia nhìn thấy đây hết thảy thì choáng váng không thôi. Cứ nghĩ rằng đây là thủ đoạn của tên di vương kia, ai ngờ cũng chỉ là một con cờ của tên Atticus này. Quả thật là âm hiểm, đến cả thần vương của mình cũng dám tính kế.
Đưa tay lên vỗ hai phát bôm bốp.
Nhìn thấy cảnh này, vị tu sĩ kia cuối cùng cũng biết mục tiêu thực sự của tên Atticus, thì ra y là thần dân của Di tộc ngoại lai, trà trộn vào đây để nhân cơ hội thả tên thần vương kia ra.
“Ta cảm nhận được một nguồn sức mạnh khủng bố đang chạy trong cỗ thân thể này, nó có thể phá tan thế giới nơi đây!!! Hahaha, cũng lên vui chơi một chút!”
Nói rồi, Atticus quẳng Di Minh ra xa, nắm tay lại cảm nhận nguồn sức mạnh khủng bố trong thân, tuy sinh lực đã bị bào mòn đi rất nhiều, chỉ còn lại một tia nhỏ nhoi, nhưng vừa đủ để sánh ngang một tên giới toạ đỉnh phong. Hỏi sao vừa rồi tên này tuy bị xích nhưng vẫn mạnh đến vậy.
“Hahaha, trả lại? Ngươi ngu sao? Cái này chính là mục đích từ đầu của ta!!! Hiện tại với cỗ thân thể mạnh mẽ này, ta đã có thể làm chủ đa vũ trụ!!!” Atticus điều khiển cỗ thân thể dị tộc này hướng thể xác cũ b·óp c·ổ, nụ cười tràn đầy sự khinh thường:
Nhưng chịu pháp tắc nơi đây chi phối, sao hắn có thể thoát được xiềng xích nơi đây được chứ?
“Atticus Chi Vương bá khí, uy vũ!”
Đứng bên cạnh tên dị tộc, Atticus híp lại đôi mắt, miệng lẩm bẩm.
“Từng này huyết là đủ rồi!”
Lúc này số lượng người đã bị giảm mạnh, xung quanh toàn là máu tươi, t·hi t·hể chất đống.
Chỉ thấy tên Atticus này sau khi tiếp đất, liền lấy ra một chi xương cốt, đi xung quanh khu vực huyết nhục, tiến hành khắc lên nền đất.
Trên người Atticus cũng phát sinh ra hiện tượng giống vậy, cũng có một đoàn hư ảnh bay ra, tiến vào thân xác của tên dị tộc kia.
Sau đó hắn rời khỏi vị trí, hướng trung tâm, nơi xác người chất đống bay đi.
Hắn bị nhốt tại đây đã qua hàng trăm triệu năm, cuộc sống luôn quanh quẩn trong vùng không gian này, bị bọn hậu bối của địch nhân t·ra t·ấn từng ngày, khiến sinh lực lẫn thần lực ngày càng hao mòn, hiện tại đã thoát ra, việc chịu thiệt lúc này cũng không quá đáng sợ bằng việc m·ất m·ạng.
Tiếng cười quái dị từ phía tên dị tộc phát ra, ánh mắt hắn hung tợn, thèm khát nhìn về phía đám người đang hoảng sợ bên dưới.
“Chạy, chạy mau!!!”
“Thả ngươi một mạng, vậy thì nên biết điều nhanh chóng hướng về lũ ròi bọ kia kêu gọi cứu viện a! Đừng làm ta thất vọng!” Vừa di chuyển, vừa thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt Dị Minh chạm vào thân thể to lớn đang điên cuồng tàn sát mọi người xung quanh.
Mỗi vết khắc của Atticus tác động lên mặt đất đều để lại một rãnh lớn nhỏ, tạo thành một dòng chảy cho những huyết nhục.
Cùng lúc đó, tên dị tộc kia nhếch miệng cười lớn,nụ cười tràn đầy khoái chí.
“Huyết tế Di Minh chi tổ, dâng hiến xác phàm, nhường lại xác thân, thay người đoạ lạc!!! Thần dân Di tộc, nguyện lấy thân này làm xác thai thần vương, nguyện thay thần Vương đoạ lạc cấm địa!!!”
Đang hận thù nhìn Atticus, thấy hắn hướng nơi này nhìn lại, Dị Minh liền thay đổi thái độ hướng Atticus niềm nở hô lớn:
Nói rồi Atticus hướng về phía đám người đang sợ hãi phá kết giới ngoài cửa hang phóng đi, để lại Dị Minh cùng vị tu sĩ.
Chỉ cần núi xanh thì sợ gì không có củi đốt! Huống hồ hắn đã trải qua mọi thứ, giờ làm lại từ đầu với hắn không có gì khó.
Nhìn thấy một vị thần vương, luôn cao cao tại thượng được các di tộc tôn kính nay phải quỳ trước mặt mình khiến Atticus phấn khích không thôi.
Vị tu sĩ toan lao tới t·ấn c·ông Atticus để ngăn cản hắn tiếp tục, nhưng bản thân bị trọng thương quá nặng cùng với việc tên dị tộc kia luôn để ý đến xung quanh, nên người tu sĩ không thể ngăn cản Atticus.
Chỉ thấy trên cơ thể của tên di tộc này bắt đầu xuất hiện một đoàn hư ảnh bay ra, thoát khỏi sự trói buộc bay về phía thân xác của Atticus.
Chỉ thấy tên Atticus đó đi vào giữa trung tâm đồ án, giơ tay lên cao hô lớn.
Nhìn thấy cảnh này, tên dị tộc vội sử dụng xúc tu, hướng người này công tới.
Atticus, không, phải là tên dị tộc trong thân xác Atticus. Hắn điều khiển thân thể Atticus hướng thân xác cũ của mình đi tới, mở miệng nói.
Đồ án mà Atticus khắc lên nền đất cũng đã xong, huyết nhục cũng vì thế mà bao trùm cả trận đồ, một đoàn phù văn theo đó hiển hiện ra, lơ lửng trên bầu trời.
“Quả nhiên, khi cơ thể cùng thần hồn trong thân không đồng bộ với nhau, xiềng xích nơi đây sẽ tự khắc đứt gãy. Hà hà, được rồi thần dân của ta, ngươi tiếp tục vào vòng huyết tế, trả lại thân xác cho ta đi!”
Ngay sau đó, diễn biến tiếp theo liền giúp vị tu sĩ này trả lời câu hỏi.
Một người sợ hãi, hướng về phía sau điên cuồng bỏ chạy, bỏ lại đồng bạn đang bị trọng thương.
Phập! (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng thay vì ngoan ngoãn giao trả thân xác, tên Atticus lại điều khiển thân xác của tên dị tộc kia cười lớn rồi cuồng hô:
Cùng lúc đó, xiềng xích đang trói chặt tứ chi thân thể tên dị tộc liền đứt gãy, tên quái vật này thành công thoát ra.
Quả nhiên lão quái vật sống hàng trăm triệu năm có khác, duỗi được thì co được.
“Atticus chi vương, Di Minh bái kiến thần vương di tộc!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thần hồn của hắn hiện tại tuy chưa tương thích, nhưng chỉ cần có thời gian thì mọi thứ sẽ đâu vào đấy.
“Coi như ngươi may mắn, bản vương hôm nay không có hứng g·iết người!”
Tiếng đâm vào da thịt vang lên trầm thấp, kẻ bỏ chạy này cứ vậy mà c·hết đi.
Chương 99: huyết tế
“Cũng chỉ là một tên thất phu, bị chi phối bởi sức mạnh mà sinh lòng tham thôi! Đợi ta lấy lại sức mạnh, sẽ phanh thây ngươi ra làm trăm mảnh!”
“Hahaha, sau bao năm bị phong cấm nơi đây, ta lại sắp được tự do rồi!!! Haha!!!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.