Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Đại chiến với cự xà

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Đại chiến với cự xà


Cơ thể linh hoạt, nhẹ nhàng nhanh chóng đến gần phần đầu của con rắn lớn, để nhanh chóng hiệu quả, rút ngắn thời gian Thắng muốn lại gần thu hồi cây độc thương sau đó tấn công vào phần khác của cự xà, như vậy sẽ rút ngắn thời gian trong việc lan tỏa độc tố.

Cự xà không biết từ đâu bộc phát ra sức mạnh cực đại, nâng người hất văng cái xác khủng long bạo chúa từ trong miệng bay ra, cả Thắng cũng không ngoại lệ, sức mạnh khủng bố làm hắn cùng cây độc giác thương bay vụt ra xa, va đập vào thân cây tùng bách gần đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Co chân phải lên ngang hông, linh lực ồ ạt tràn vào đó, đẩy xuống thật mạnh kết hợp nổ khí tạo bàn đạp mà bay lên trên.

“hửm? Gì vậy?”

“đừng nói là... con điên này đang thiêu đốt huyết mạch tự thân nhé???”

Đáng ra hắn phải vui vẻ khi cự xà dừng việc hấp thu bạo chúa mới đúng, vừa hay đúng với tham vọng ban đầu của mình, nhưng mà... (đọc tại Qidian-VP.com)

Thành công tiếp cận mục tiêu, Thắng vội vàng lao lên chỗ cây thương đang cắm, cơ thể con cự xà cũng điên cuồng vũng vẫy như muốn đẩy Thắng ra ngoài.

Cơn đau như thiêu đốt da thịt vẫn không hề dừng, trái lại nó còn nhanh chóng lan rộng ra, khiến cự xà đau đớn không thôi.

Từ xa nhìn lại, Thắng thấy con cự xà đang há to mồm, một phần thân xác của bạo long đang dần dần lòi ra, cả cơ thể đang dồn sức tống khứ cái xác ra ngoài.

Mới than một tiếng còn chưa thở ra hơi, đã nhìn thấy cái đuôi rắn to lớn kia điên cuồng vọt tới.

“ nếu chuyền linh lực vào lúc chuẩn bị phi thương, tạo ra sức bật liệu nó có hiệu quả? Theo như trên các bộ tiên hiệp, nhân vật sẽ truyền linh lực vào vũ khí, nhưng mình đã thử, không hề có vụ đó... thôi, cứ thử dùng linh lực làm sức bộc phá xem sao.”

Việc sinh vật bé nhỏ đang cố gắng g·i·ế·t nó làm tự ái bản thân dâng cao, ánh mắt từ không cam lòng trở thành điên cuồng, phẫn nộ.

Vừa mới đột phá, nắm giữ sức mạnh nghịch thiên khiến hắn đánh giá thấp độ nguy hiểm của cự xà, mà quên rằng nó là một con hung vật đã hạ gục được khủng long bạo chúa, ít nhiều gì sức mạnh cũng phải ở cấp sư trở lên.

Chỉ thấy Thắng hạ hấp trọng tâm, dồn toàn lực vào hai bên đùi, linh lực bộc phát đánh vào nền đất vang lên một tiếng nổ oanh minh.

Dưới sự rung lắc mạnh mẽ làm Thắng súyt thì ngã nhào, may mắn nhanh tay kịp thời bám vào cán thương trụ vững tại đó.

Một cú quất đuôi hụt từ phía cừ xà, càng làm nó nóng lòng muốn nhả ra cái xác.

Lúc đầu còn hơi bỡ ngỡ, sau nhiều lần áp dụng, Thắng đã điều khiển linh lực một cách dễ dàng, linh hoạt hơn. Những bước chân cũng đã nhẹ nhàng, phiêu dật hơn ban đầu.

Nghĩ là làm, Thắng liền thay đổi tư thế đưa cây thương đến gần chỗ vết thương khi nãy, dùng lực từ hông, chuyển lực dần dần lên cánh tay, linh lực từ trong đan điền cũng theo vậy mà đi tới nơi cầm cây thương độc.

“mẹ nó, còn chưa kịp thở nữa.” Vừa nghĩ, vừa di chuyển tránh né cú tấn công, Thắng vội vàng thoát khỏi tầm công kích của con rắn.

Rút cây thương ra khỏi thân rắn, Thắng cầm nó nhìn vào vết máu chỉ dính có năm phân mà đắn đo tự hỏi.

“bịch.”

“mẹ... mẹ ơi, là cấp tông...”

Những cú quất đuôi là thể hiện của sự đau đớn, bất lực lên mỗi phát quất đó đều khá là mạnh mẽ.

Nhịn cái cơ thể đau nhức, Thắng lồm cồm bò dậy đưa ánh mắt nhìn về phía cừ xà đang ngẩng đầu gào thét.

Còn đang nằm bên dưới cự xà bỗng cảm giác một trận đau nhức khủng bố đánh úp tới, cái luồng nóng bỏng này còn dũng mãnh hơn ban đầu làm nó điếng mình, một cơn giận dữ từ trong tâm bốc lên, sự thù hằn với Thắng càng thêm kịch liệt, thật uổng công nó nghĩ rằng Thắng là một sinh vật tốt tính, hiện tại nó thay đổi cái nhìn rồi.

“ầm”

Đôi chân dùng lực, bật mạnh đẩy cơ thể về phía trước đi, ánh mắt Thắng gắt gao vào con cự xà trước mặt

Chương 16: Đại chiến với cự xà

Ánh mắt Thắng híp lại, miệng tự lẩm bẩm: “đã đến lúc thử nghiệm chiêu mới rồi.”

Nhảy người lên phần thân, nơi độc giác thương đã ghim vào khi nãy, Thắng đưa một tay dùng lực mà kéo ra.

Nó biết, nếu để như vậy thì chẳng mấy chốc là thăng thiên, thời gian với nó là không còn dài nữa, nghĩ lại bản thân, cả cuộc đời oanh oanh liệt liệt, đứng trước mặt một con bạo chúa mà còn bị mình đè lên đánh, mà thực ra là nó bị bạo chúa đè ra đánh mới đúng nhưng cuối cùng kết quả thắng vẫn là nó, nên nó không thể chịu được nỗi nhục bị một sinh vật nhỏ bé khinh thị được.

Một âm vang thanh thúy cất lên, nhìn vào độ sâu mà độc giác thương tạo thành làm Thắng hài lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“ầm”

Cảm nhận nơi vết thương có thứ gì đó đang nhúc nhích, cự xà đau đớn mà rít lên.

“không được, nó muốn nhả cái xác, thế thì quá nguy hiểm, phải ngăn nó lại!”

Nhưng Thắng đâu thể để điều đó được xảy ra dễ dàng, bằng bất cứ giá nào cũng phải ngăn cản cho bằng được, mới bị hạn chế mà nó đã khó nhằn như vậy, nếu để nó linh hoạt chẳng phải bản thân sẽ nhanh chóng đi gặp liệt tổ liệt tông hay sao.

Ánh mắt nó hung lệ mà nhìn về phía Thắng, lưỡi rắn đỏ lòm thè ra xì xì, nghe mà rợn hết cả tóc gáy.

Vì đã từng dùng qua huyết mệnh công, Thắng có thể cảm nhận được rõ ràng các tia máu đang bốc lên từ cơ thể của cự xà.

“gào!!!”

Một luồng uy áp mạnh mẽ từ cơ thể cự xà toả ra, phả vào người Thắng làm hắn run lên lắp bắp:

Cự xà lúc này đã thành công đẩy cái xác bạo long ra được một nửa, cố gắng thêm chút là nó có nhả cái đống khốn nạn này ra mà xử lý Thắng.

Một tiếng vang to lớn phát ra, cả cơ thể Thắng theo thế mà bay ngược ra ngoài, khoé miệng hộc ra đống máu tươi, cả cánh tay đau nhức.

Lại liên tục là những cú quất đuôi của cự xà, nhưng có vẻ đều bị Thắng dễ dàng tránh thoát. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cự xà quằn quại đau đớn, vì là cái xác bạo chúa chiếm trọn phần trên của cự xà khiến nó trở lên cồng kềnh không để di chuyển, chỉ có thể nằm đấy mà vung vẩy cái đuôi trong vô vọng.

Đang nằm oằn oại cự xà bỗng cảm thấy nơi vết thương nóng rát khi nãy giờ đã chậm lại, nó đưa mắt cảm kích về phía Thắng thè lưỡi đỏ au xì xì như biết ơn, có lẽ nó đã hiểu sai về sinh vật này, đây hẳn là một sinh vật tốt.

“nhưng mà... quá tốn linh lực rồi.”

Cảm nhận sinh vật c·h·ế·t tiệt đang đứng trên lưng mình, cái đau rát khó chịu như lửa thiêu vẫn hừng hực không dứt, trái lại nó còn đang từ từ chạy vào trong, cả cơ thể đang mất dần sức sống.

“phốc!!!”

Thắng vội vàng vận chuyển linh lực trong thân, sử dụng một môn bộ pháp đơn giản mà tránh né, những cú quất đó đều ở trạng thái không có mục tiêu nên không có quy luật nhất định, nhiều lần Thắng súyt bị nó quất vào người nhưng may mắn kịp thời tránh né.

Hắn thất vọng nhìn xuống cái cơ thể khổng lồ, mà gãi đầu tự hỏi.

“mẹ nó, mạnh vậy!”

Cơ thể Thắng như đ·ạ·n pháo mà bay vụt về phía trước, nơi đang cắm độc giác thương. Cự xà thấy vậy, liền vội vàng quất đuôi tới ngăn cản.

“đấy, ít ra nó phải như vậy...”

Cảm nhận linh lực tiêu hao một lượng lớn, Thắng nhe răng nở một nụ cười khổ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“geppou.”

“khi nãy mình phi độc giác thương, đã cố gắng dùng hết sức nhưng sao ghim vào không quá sâu vậy ta? Với lực sát thương vậy sao đủ để g·i·ế·t những con hung vật như này chứ?”

Bỏ qua thương thế, Thắng vội vàng di chuyển thật nhanh về phía cự xà, hắn muốn giải quyết trước khi nó tống khứ cái của nợ kia.

Đây là một chiêu trong lục thức hải quân,Thắng dựa vào lý lẽ trong đó mà thử vận dụng, vì đã thành công với thử nghiệm bộc phá linh lực nên hắn tin rằng việc áp dụng nguyên lý geppou là có thể làm được.

Trong cơn nguy cấp, hắn vội đưa tấm khiên kim giác lên che.

Linh lực trong đan điền vọt ra tới, chia đều chúng sang hai bên chân, lợi dụng kĩ xảo bật tốc tạo sức bật cho cơ thể lao đi.

Nhưng cự xà đâu có đơn giản như vậy, từ việc cảm nhận được sát khí từ trên người Thắng phát ra, nó đã để ý và phòng bị sinh vật lạ lẫm này, nhưng vì phần đầu quá to lớn do cắn nuốt bạo long mà cơ thể không thể làm ra quá nhiều phản ứng, chỉ có thể phụ thuộc vào sức mạnh của cái đuôi mà điên cuồng quất loạn nhưng rất tiếc cho cự xà, tất cả đều bị Thắng dễ dàng né tránh.

“vù vù, ầm ầm”

Còn đang sung sướng vỗ ót Thắng liền cảm thấy một trận rung lắc dữ dội, một bóng đen to lớn từ phía trên đầu giáng xuống.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Đại chiến với cự xà