Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17: Dẫn dụ, tìm đường cầu sinh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Dẫn dụ, tìm đường cầu sinh


Mọi thứ diễn ra quá nhanh, chỉ chong tích tắc đó mà mọi thứ biến chuyển bất ngờ.

Tưởng chừng như cự ngạc đã thành công cắn cự xà, hoàn toàn chiếm thế thượng phong thì dị biến sảy ra, con rắn to lớn kia liền như thay đổi hoàn toàn khác, phát ra một luồng sức mạnh khổng lồ mà đè ép cá sấu, làm nó phải hoảng sợ bỏ chạy.

Sau cú táp vừa rồi của cự xà, cự ngạc nhà ta đã điên cuồng vùng vẫy, va đập thân thể vào các thân cây khổng lồ nhằm hất văng cự xà ra xa và nó đã thành công, nhân cơ hội đó mà cự ngạc quay lại phản kích, cắn thật mạnh lên thân cự xà.

“gàooo!!!!’

Lúc này, Thắng đã kịp thời di chuyển đến một bên khác mà ẩn nấp, linh lực hao hết, cơ thể bị nội thương làm hắn không còn sức mà cựa quậy.

Một thứ sức mạnh khủng bố phát ra kèm theo đó là luồng uy áp khủng bố, nó còn đáng sợ hơn khi nãy, lúc mà Thắng đối đầu, quả thực như tiểu vu gặp đại vu.

Những luồng khí màu đỏ từ cơ thể cự xà đang nhanh chóng bốc lên, những tia huyết vị có trộn lẫn uy áp của một hung vật cấp tông đang lan chàn ra bốn phía, các loài vật có khứu giác cao đều điên cuồng bỏ chạy, tránh xa chỗ thị phi này.

Thắng bỏ lại cây thương, phi người về hướng khác mà chạy trốn.

Vắt chân lên cổ mà chạy, Thắng điên cuồng sử dụng linh lực gia trì lên đôi chân, bỏ lại cự xà với làn khói bụi tứ tung.

“ầm ầm, xoạt xoạt”

Còn đang mê mang thì hàng loạt tiếng động to lớn truyền đến, làm nó bực bội thức giấc, tiếng động to lớn mà còn hống hách như vậy thì chỉ có bạo chúa hay làm, ánh mắt cự ngạc đông lại, nó quyết định đối đầu chiến đấu, hiên ngang đứng đấy mà chờ đợi.

Vừa chạy, Thắng vừa chửi đổng, hắn lúc này đã đào cả tổ tiên gốc rễ nhà cự xà mà vẫn không hết điên trong người.

Thắng nhìn đây hết thảy, thật sự lúc này tâm hắn như chìm xuống đáy cốc.

Nhìn thấy một thân hình nhỏ bé đang di chuyển về phía mình, lòng cá sấu vui vẻ không thôi, nó thầm nghĩ bản thân lại có lộc ăn... nhưng để ý lại thì thấy có một thân hình to lớn, vừa bằng người nó cũng đang điên cuồng bò đến làm nó không vui.

“c·hết... tiệt thật, còn chưa biết mùi gái!!!”

Hàng loạt tiếng động to lớn vang lên, ngày một tiến gần tới đầm nước.

“oanh!!!”

“oanh!”

Sau khi phát hiện cự xà, nó liền lơ đãng bỏ qua sinh vật nhỏ bé kia, ánh mắt gắt gao nhìn về phía trước.

Đang chạy tới gần cự ngạc, Thắng thấy nó cứ nhìn chằm chằm vào mình làm lòng Thắng lạnh lẽo, nhưng sau đó nó liền chỉnh tiêu cự về phía cự xà mới làm Thắng nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Hôm qua Thắng đi từ cây cự sam ra đến đầm nước do vừa mò đường cùng với đi chậm cảnh giác nên phải mất gần năm tiếng mới đến nơi, nhưng hôm nay vì liều mạng thúc đẩy linh lực mà chạy cộng với việc đi đường đã quen nên chưa mất tới một tiếng.

Lúc này tầm mắt của cự xà không thèm để ý xung quanh, nó chỉ tập trung mà nhìn chằm về phía Thắng, nó muốn ăn tươi nuốt sống tên sinh vật này mà không hề thấy sự hiện diện của con cá sấu.

Và người hứng chịu nhiều nhất là Thắng ngay lúc này, toàn bộ sức mạnh cự xà đều dồn hết về phía hắn, làm hắn kinh hãi không thôi.

Thắng lợi dụng hết chỗ linh lực còn lại, lướt thật nhanh tới chỗ con cự ngạc, phi qua mà không hề có sự cản trở. (đọc tại Qidian-VP.com)

“làm sao đây? Làm sao đây? Cứ như này không sớm thì muộn cũng c·hết!!!” Thắng lúc này thât sự bất lực vãi đ·ạ·n, tuy trong lòng có chút hoảng hốt nhưng cũng vì thế mà cái đầu bình tĩnh, lạnh nhạt.

Vừa rồi sau khi sử dụng lốt chỗ linh lực còn lại, cả thân thể như bị rút hết sức, phải cố gắng lắm mới bò được đến đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đưa ánh mắt về phía hướng tây, nơi đó là đầm nước lớn chỗ hôm qua hắn mới đến, nơi ấy có một con gì đó rất... lớn!

Nhìn thấy kẻ thù bỏ chạy, cự xà gào lên giận dữ, bắt đầu di chuyển cái thân thể tàn tạ mà dí theo.

Thắng vội vàng dùng linh lực tránh né, cả cơ thể linh hoạt lách sang một bên, cự xà theo thế mà vồ hụt, va đập vào thân cây tùng bách, cả cái cây theo đó mà sụp đổ.

“đúng rồi, chỗ đó có một con cá sấu khổng lồ! Khặc khặc... cự ngạc, tao mang thức ăn tới cho mày đây, mau kinh hỉ mà đón nhận đi!!!”

“xong... xong rồi.” Thắng ngồi đó, thân thể vô lực mà tựa vào tảng đá to, bất lực thủ thỉ.

Ánh mắt Thắng tối sầm lại, mọi thứ cũng theo đó mà chìm vào bóng tối.

...

Tự dặn lòng nếu thoát khỏi qua kiếp nạn này, hắn thề sẽ không bao giờ mặc sịp nữa.

Nhìn thân thể to lớn đang dần dần tiến lại, Thắng mỉm cười mà nhìn lên trời xanh.

“ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách!!! Mẹ nó, ở lại có mà c·hết chắc!!!”

Nói là dễ dàng nhưng thực ra là ngàn cân treo sợi tóc, với cái cường độ quật đuôi như vậy của cự xà chỉ cần hứng một phát lên thân thôi là nát bấy hết, bố mẹ nhận không ra.

Các loài hung thú rất là coi trọng lãnh thổ của mình, hễ nhìn thấy có loài khác lởn vởn ở gần là chúng như điên máu lao lại t·ấn c·ông, vì chúng nghĩ lãnh thổ đang bị x·âm p·hạm, chính vì thế mà nó với bạo chúa mới đánh nhau.

Từ khi thân thể to lớn của con cự ngạc rơi vào tầm nhìn, cự xà đã chú ý và đề phòng nó, khi cự ngạc t·ấn c·ông nó cũng thành công mà né tránh.

Một tiếng oanh minh vang dội, thân thể cự ngạc theo đó mà bay ngược ra xa. Cự xà nhanh chóng lao tới đưa hàm cắn lên cổ của con cá sấu khổng lồ, cả hai quần loạn trên mặt đất, cây cối xung quanh bị tàn phá tứ tung.

Giận giữ, bất lực và đó là tất cả những gì cự xà có ngay lúc này. Ánh mắt nó long lên sòng sọc, các tia huyết hừng hực đốt lên, trái tim cũng theo đó ngừng đập. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cùng lúc đó, cự ngạc đang bất động liền di chuyển toàn thân bò nhanh về phía trước, há cái miệng to lớn táp vào thân cự xà.

Con cự xà vọt tới, há to miệng cái miệng còn đầy nhớp nháp bổ về phía Thắng, từ bên dưới Thắng có thể nghe thấy mùi h·ôi t·hối nồng nặc phát ra.

“uỳnh!” lại một cú đớp hụt, Thắng tiếp tục thành công né tránh một kích tất sát của cự xà, mồ hôi nách, mồ hôi đít thay phiên nhau chảy ầm ầm, cái sịp bên bết, không những vậy nó còn cộm lên khiến Thắng di chuyển khá là khó khăn, hắn bực bội thầm nghĩ: “mẹ cái sịp rẻ tiền này, cộm cộm khó chịu vãi!”

“ầm!”

Cuộc chiến diễn ra một cách nhanh chóng, quyết liệt chả ai chịu ai.

Cảm nhận linh lực trong người đang dần cạn kiệt, Thắng lo lắng không thôi, nhưng sau khi thấy con cự ngạc sừng sững đứng đó hắn mỗi nhẹ nhàng thở ra một hơi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cầm trên tay cây độc giác thương, Thắng phi vội về phía v·ết t·hương ở phần đuôi của cự xà.

Sức mạnh của cự xà tuy đã đạt cấp tông, nhưng đó là đến từ thiêu đốt huyết mạnh không phải tự thân như cá sấu nên nếu chiến đấu thêm một lúc thì cự xà thua là cái chắc vì kim hoả độc công đã bắt đầu thiêu đốt đến tim, cây độc giác thương khi nãy bị Thắng phi vào đuôi cũng đã phát huy tác dụng, cả cơ thể của cự xà bắt đầu t·ê l·iệt.

Hồi quang phản chiếu!

Lợi dụng địa thế của khu rừng, Thắng liên tục luồn lách để tránh thoát con giun lớn kia, nhưng mà hắn quên mất một điều, đây không phải khủng long bạo chúa mà là một con rắn khổng lồ, loài rắn với cơ thể uyển chuyển nó có thể dễ dàng lách qua các chướng ngại vật này.

Một cảm giác đau đớn ập đến làm cự xà vô thức gào lên, nó điên cuồng mà quay người phản kích.

Nhìn thấy nơi xa có thân hình to lớn đang đứng đực ở đó, làm tâm tình của Thắng vui như mở hội, thật không ngờ con cự ngạc này lại ra tận đây đứng đón, đỡ mất công hắn nhảy xuống đầm nước dụ cự ngạc đi lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảm nhận được hơi thở c·hết chóc từ cự xà, con cự ngạc liền sợ hãi cụp đuôi bỏ chạy, bỏ mặc địa bàn mà phi thân về nơi khác, bản năng nó mách bảo, cái thứ đó rất đáng sợ, không phải thứ bản thân có thể đối phó.

Lần này nó muốn dạy cho con thằn lằn một bài học, xem ai mới là bá chủ nơi đây.

Đưa ánh mắt nhìn về phía hai con s·ú·c· ·v·ậ·t đang quần nhau, Thắng mệt mỏi mà lẩm bẩm: “mong cho bọn mày lưỡng bại câu thương đi, không thì tao c·hết chắc!”

Chương 17: Dẫn dụ, tìm đường cầu sinh

“vãi cứt, sao đến giờ kim hoả độc công vẫn chưa phát tác? Mẹ nó, con rắn này hack à???”

Hôm nay là một ngày đẹp trời của chú cá sấu, mới sáng sớm mở mắt đã có thức ăn dâng tận mồm, là một con Shantungosaurus loài khủng long ăn cỏ với thân hình cao mười bảy mét và nặng hai mươi ba tấn cũng nhờ đó mà nó thành công đột phá, tiến sát tới cánh cửa cấp tông, khiến bản thân khá hài lòng.

Thắng lao vội về phía đầm nước, ánh mắt vui vẻ dấy lên hi vọng.

Quanh quẩn cả buổi sáng, đi dạo khắp nơi nhưng lại không hề phát hiện tung tích của khủng long bạo chúa, kẻ thù của nó suốt thời gian qua làm nó hưng phấn mà nghĩ rằng tên đó đã e sợ và nhường địa bàn lại cho mình, từ giờ có thể thư giãn sưởi nắng rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Dẫn dụ, tìm đường cầu sinh