Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 211: Từ giả thành thật!
Nhưng nàng không thể suy nghĩ nhiều được đến vậy, bởi nếu để lâu hơn, Thắng là thực c·hết không thể nghi ngờ.
Minh bắt lại một người binh sĩ đang hốt hoảng mà hỏi.
Nàng đang định mở miệng từ chối thì người đàn ông này vậy mà như hồi quang phản chiếu, nhảy cẫng lên cà tưng, miệng kêu lên oai oái.
“Minh a... khụ, khụ.... ta, ta sắp c·hết rồi....” Thắng nằm bất lực dưới đất, ánh mắt vừa rồi còn thao láo, trầm tư suy nghĩ đây, nhưng khi thấy Minh tới thăm, hắn liền sáng mắt lên, sau đó lập tức thay đổi trạng thái từ tỉnh thần thành bất lực, cảm giác mong manh dễ vỡ, sợ là không thể trụ được lâu.
“Minh... tôi... yêu chị!” Thắng nhăn mặt, tỏ ra thống khổ.
Chương 211: Từ giả thành thật!
Mới nghĩ tới đây, thân thể nàng đã có chút rạo rực, khuôn mặt thẹn thùng mà ửng đỏ, may mắn có chiếc mặt nạ cùng màn đêm che chắn, không ai phát giác được sự bất thường từ nàng.
Đây là tuyệt kĩ điều huyết trong bài công pháp huyết mệnh công, Thắng đã sử dụng loại công pháp này để tạm thời điều huyết hướng bộ phận khác, khiến bàn tay của hắn vì thiếu huyết mà trở nên tím tái, lạnh lẽo.
Mọi người trên chùa ba vàng lập tức nháo nhác cả lên, hướng về bốn phương tám hướng tản ra, hướng phía ngoài gia cố phòng thủ.
Một tay phất ra, con rắn đang quấn tại trên chân của Thắng lập tức bị đứt làm đôi.
Đấy là còn chưa kể nàng đã có tình cảm với hắn từ trước, lần này tiếp xúc gần, lại dính một tia lôi điện tình ái hỏi sao không mê muội! (có từ khi nào thì phải để các chương sau sẽ giải thích!)
Minh, người phụ nữ bí ẩn đang tại trong phòng day dứt lương tâm thì bỗng nghe thấy một tiếng oanh minh vang trời, khi nàng vừa ra thì mọi thứ đã kết thúc, lúc này các binh sĩ của nàng đang tại láo loạn, chạy ngược chạy xuôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa rồi đám binh sĩ rõ ràng nói hắn còn chưa có c·hết, khiến nàng đôi phần an tâm, nhưng khi thấy tình trạng thực dặt dẹo, có thể hẹo bất cứ lúc nào, nàng liền lập tức lo lắng không thôi, ánh mắt ẩn ẩn chút mê vụ.
“Đỗ... Thắng!” Minh lo lắng, vội khụy xuống bên người Thắng.
“Là... là tân thủ lĩnh! Nơi ở của cậu ta bị sét đánh...” Người binh sĩ kia khi nhìn thấy người giữ mình lại là thủ lĩnh, lập tức lắp bắp.
Minh thấy Thắng đứng lên loạn vũ, nàng có chút đờ đẫn, bần thần nhìn người nam nhân này, phải đến khi các binh sĩ sợ hãi hô to, nàng mới tỉnh hồn, nhìn nơi phía chân của đối phương, nơi đó vậy mà có lục mãng hắc xà. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cũng may, tân thủ lĩnh mệnh là trời ban, bị sét đánh mà không có c·hết!”
“Là thủ lĩnh đến xem tân thủ lĩnh sao?”
“Có chuyện gì?”
Để có thể cưa đổ người phụ nữ này, hắn là sẵn sàng dùng tất cả những con bài mà hắn có để diễn một cảnh gần đất xa trời, đủ thấy hắn quyết tâm tới cỡ nào.
“Tránh đường, là thủ lĩnh tới!”
Đi xuyên qua đám người, Minh nhanh chóng tiến vào căn phòng nhỏ.
“Ta... ta sẽ không để anh c·hết!” Minh nắm tay Thắng, nàng có thể cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo từ lòng bàn tay của đối phương.
Nghĩ vậy, nàng liền trở nên âm trầm, ánh mắt cũng ngày càng sắc lạnh.
Người ta nói, khi yêu là đầu óc ngu muội, mọi thứ rõ ràng ngay trước mặt nhưng lại mù quáng nhìn không ra.
Một đường phi nhanh về hướng kí túc xá, nơi Thắng đang an dưỡng lúc này.
Không ai có thể đoán được tâm trạng nàng lúc này bấn loạn đến thế nào, nàng... rất yêu hắn! Chỉ là có một bức tường đạo đức ngăn cản, khiến nàng không dám đánh đổ nó mà thôi, còn nguyên do thế nào, chỉ có nàng mới nắm rõ...
Nàng lúc này cũng là bị rơi vào hoàn cảnh như vậy, nếu là bình thường, với kinh nghiệm già dặn của mình, nàng là có thể đoán được Thắng là đang giả vờ, nhưng khổ nỗi, lúc này trong tâm trí toàn là hình bóng của đối phương, trái tim cũng nhảy loạn phanh phanh luôn hồi, thì làm sao mà còn tâm trí để ý được dị thường của đối phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kĩ năng làm chủ cơ thể cùng nhịp tim của hắn đã ở mức thượng thừa rồi, nên việc để tim đập theo nhịp của người sắp c·hết là không hề khó đối với Thắng.
Không suy nghĩ nhiều, nàng liền lập tức sà xuống, ôm Thắng vào lòng, ánh mắt lo lắng không nguôi.
Dạ Vũ lúc này chỉ có thể nghệt mặt ngồi một bên, thực con mẹ nó kì hoa! Lần đầu tiên trong đời, nàng thấy tân thần vương diễn kịch tốt như vậy.
Đây là một loại độc mãng bị virus chuyển hoá, tiến giai từ loài tầm thường thành một loài cực độc tiểu xà.
“Là bạn trai của ngài a! Y vừa bị thiên lôi oanh tạc! To lắm nha, người bình thường dính phải, c·hết là cái chắc!” Người binh sĩ kia không hề phát hiện sự dị thường của thủ lĩnh, y khoa tay múa chân diễn tả cảnh tượng vừa rồi.
Đưa mắt nhìn lại, hắn thấy đó là một con rắn, thân mang lục quang đang quấn quanh đôi chân.
Nơi đây đã có lượng lớn binh sĩ đứng nháo nhác, hẳn là cũng đang tò mò tới tình hình của người thanh niên mới tới.
“Thật, hẳn là do ông trời thấy thủ lĩnh lần đầu tiên có bạn trai, nên tha một mạng chăng?”
Nhớ lại cảnh mơn trớn lúc chợp tối, đã cùng đối phương hôn môi, cơ thể là cũng bị xờ xoạng, nếu không phải lúc đó bị cắn cho chảy máu, đau điếng tỉnh hồn thì có khi lúc này nàng đã an vị tại trên người đối phương, đang tập cưỡi ngựa phi thiên đây!
Không biết là ai trong số đám lính, khi phát hiện ra thân ảnh của người phụ nữ, liền lập tức hướng đồng bạn hô lớn, đánh động toàn bộ binh sĩ nơi đây, tách ra một thông đạo nhỏ để cô nàng đi vào.
“Tôi... tôi....” Nhìn thấy người mình yêu đang ngày một yếu, trái tim nàng quặn đau, nàng cũng muốn tiếp nhận tình cảm này, nhưng mà... khi chuẩn bị mở lời, thì bỗng một thân ảnh quen thuộc lại hiện hữu trong tâm trí, khiến nàng không thể mở miệng tiếp nhận tấm chân tình của người đàn ông trước mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này ánh mắt Thắng cũng là thực mê man, mọi thứ xung quanh như mờ đi, tiếng nói, âm thanh cũng dần bé lại, một cơn mệt mỏi, lại có chút buồn ngủ ập tới, cứ vậy, hắn rơi vào trong mộng mị.
“Có địch tập, có địch tập!”
Nghe vậy, nàng liền đoán được người mà tên binh sĩ này nói là ai, đám người này hẳn là thấy tên đó tiến lại phòng mình, nên phỏng đoán đối phương là bạn trai nàng, nàng cũng không có đôi co đúng sai, mà ngay lập tức hướng nơi Thắng ở lao đi, khuôn mặt không che giấu nổi sự lo lắng.
Người phụ nữ nghe được những tiếng xì xào bàn tán của đám binh sĩ, liền thở ra một hơi, may mắn, tên này vẫn còn sống, chỉ là sau khi thở phào nàng lại vì những lời xì xào này mà đỏ bừng cả khuôn mặt.
“M..inh, ta không xong rồi...” Thắng thoi thóp, hơi thở mong manh, hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều.
Bình thường loài này là rất hiếm gặp, không hiểu tại sao lúc này lại xuất hiện tại đây.
Một cao thủ cấp quân chủ không thể bị kích thương dễ dàng như vậy, chỉ có thể là do một tên cao thủ cao cấp hơn t·ấn c·ông mà thôi, nhưng hiện tại mọi người còn đang tại phía ngoài, còn Minh thì đang cầm tay hắn, vậy ai là người t·ấn c·ông?
“Aaaa, con mẹ nó, là thứ gì cắn ông???” Thắng đang bất lực nằm dưới nền nhà, liền cảm giác có một trận đau buốt từ nơi bàn chân truyền lên.
“Là lục mãng độc xà!” Không biết là ai hô lên, lập tức dấy lên một hồi lớn tiếng, kèm theo đó là tiếng chuông cảnh báo. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tân thủ lĩnh?” Minh nghi hoặc nhìn binh sĩ của mình, từ khi nào trong thế lực của nàng đã có tân thủ lĩnh rồi? Không lẽ có kẻ đang tính kế c·ướp vị trí?
Lúc này, Dạ Vũ đang nâng cơ thể đầy thương tích của thần vương, ánh mắt đầy vẻ lo lắng, khi thấy có người tới, nàng liền khó chịu mà nhìn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.