Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 220: Tình yêu giới toạ, thực là mạnh mẽ!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 220: Tình yêu giới toạ, thực là mạnh mẽ!


“Nếu vậy thì khả năng không được, vì con tàu đó đã bị em cùng tên Đỗ Hoàng thiên nhân phá nát hết rồi, không còn nguyên dạng nữa...” Minh lắc đầu.

Thắng lật đật bò dậy sau một đêm ngủ dài, hiện tại tinh thần hắn đã phục hồi đến trăm phần trăm, khoẻ như vâm.

Minh Vương tuy bị bịt miệng có chút khó chịu, nhưng khi nghĩ tới nữ thủ lĩnh hung dữ như cọp, cộng với tân thủ lĩnh bá đạo biến thái, tại đêm qua hắn là thấy tên tân thủ lĩnh một mình trấn áp địch nhân đây, chỉ cần nghĩ tới hai người này tức giận là hắn lập tức sợ hãi sun vòi.

Thắng gật đầu nói phải.

Thực con mẹ nó không kìm lòng được, hắn cứ vậy dũng mãnh đưa môi xuống hôn lên viền môi sắc hồng kia dán lên.

Vận động chút thân thể sau một giấc ngủ dài, Thắng liền rời đi phòng ngủ, hướng ra bên ngoài hít chút không khí.

“Yên tâm, chúng vẫn còn chỗ cũ... với lại, nếu không đi thử sao biết có thu hoạch?” Thắng khẳng định nói.

“Các ngươi mau tản ra đi tuần, ở đây không có việc gì thì đừng tập chung!” Minh Vương vội điều chỉnh tông giọng, nhỏ tiếng hướng đám binh sĩ ra lệnh.

Lũ zombie xuất hiện đúng lúc như đưa than ấm trong mùa tuyết rơi, đang lúc hắn cần sức mạnh thì bọn này lại đến đây cống xác, thực khiến Thắng hài lòng.

Sau một đêm quần quật, hắn là kiếm được một bộn lớn.

Còn đã không có thiện cảm, dù có tỏ ra cool ngầu thì cũng bị coi là làm chảnh, óc bò mà thôi... nói đúng hơn là chê!

Thắng tuy không tài giỏi trong chuyện ăn nói, nhưng được cái hắn biết cách lắng nghe và thấu hiểu, nên chỉ trong vài phút tâm sự, hắn liền chiếm được cảm tình của đối phương.

Cánh cửa b·ị b·ắn ra tung toé, Thắng cứ vậy từ trong gian phòng của nữ thủ lĩnh bắn bay ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn vừa muốn quay lại con tàu giúp Minh trở về quá khứ, vừa muốn lợi dụng pháp tắc tối thượng thời gian giúp mình phục hồi sức mạnh, phá bỏ thời gian đông cứng bên trong tiểu thế giới, như vậy hắn mới có thể an tâm tiếp tục cuộc hành trình tìm đường về nhà...

Còn đang bất ngờ bỗng bị một lực đạo cực mạnh kéo về phía trước, cứ vậy nằm trọn trong lòng Thắng.

Hắn thông qua thiên đạo dò hỏi, biết được đống sắt vụn vẫn còn tại nguyên chỗ cũ đây.

Nàng nghĩ rằng Đỗ Phong, người luôn ngăn cản mình sẽ không cho các nàng thu hồi những mảnh ghép con tàu không gian, nên nàng mới sợ đối phương đã đi trước, thu bọn chúng về hư không thành, như vậy thì phiền phức.

...

Với lại, đối phương vốn đã có tình ý từ trước, nên hắn cũng là dễ dàng t·ấn c·ông, thả những câu thính sến hơn một chút... tuy không thể cắn câu ngay, nhưng về lâu về dài, những câu nói đùa có thể thành thật.

“Vậy sao? Vậy là chúng ta có thể sửa chữa lại được con tàu đó?” Minh phấn khởi đứng bật dậy, đôi tay vì không kiềm được lực đạo mà đánh xuống mặt bàn phát ra một tiếng oanh minh.

Tuy toàn bộ khuôn mặt của nàng ẩn sau chiếc mặt nạ hắc sắc nhưng từ giọng nói cho tới đôi mắt long lanh đó, Thắng có thể cảm nhận được chút u sầu bên trong.

“Được, vậy em sẽ đi cho người sắp xếp, tìm kiếm xe chở hàng để chúng ta di chuyển tới đó!” Minh lập tức đứng dậy, toan quay người rời đi thì bỗng bị một bàn tay nắm chặt.

Nghe đến đây, Minh liền hiểu được ý đồ của đối phương, lập tức hướng Thắng phỏng đoán: “Vậy ra lần này anh tới đây là muốn chúng ta cùng nhau đi đến đó, sau đấy điều khiển tàu thời gian quay lại quá khứ?”

Con mẹ nó, vừa rồi ngồi tâm sự, nhịp tim hắn nhẩy lên liên tục, trong đầu luôn có cảnh tượng được ôm người ta vào lòng đây, khi thấy đối phương sắp rời đi, hắn không kìm được, đầu óc nóng lên choáng váng vội làm liều, giữ lại cánh tay mềm mại, sau đó kéo nữ thủ lĩnh vào trong lòng mình.

“Đúng vậy, nhưng hiện tại chúng ta cần phải kiếm một chiếc xe tải lớn, có thể chứa được các bộ phận của con tàu, sau đó đưa chúng về đây lắp ráp lại...”

Oanh!!!

Cái danh này đã định sẵn vất cho hắn đội lên đầu, bởi sức mạnh chiến đấu của hắn tại đêm qua, khiến nhiều binh sĩ trong vô thức ngưỡng mộ, và cực kỳ kính phục.

Tuy nàng vẫn không có ý định cho hắn xem khuôn mặt thực nhưng vẫn là tiết lộ cho hắn biết đối phương có một chữ cái tên Minh, còn họ tên đầy đủ nàng là gì thì lại không cho hắn biết, hỏi nguyên nhân thì hắn chỉ nhận được một câu “sau này anh sẽ biết” nên hắn cũng đành gác lại cái tò mò sang một bên.

Cộc cộc cộc.

Lần này tới đây, hắn không phải là để tán gái, đơn giản là việc chính sự, muốn mượn xe từ nơi cô nàng để có thể quay lại khu rừng phía nam của Yên Tử, lấy về khoang phi thuyền, đốn ngộ thời gian pháp tắc.

Sau khi cảm thấy đã ổn, nàng mới hướng cửa chính đi tới, mở ra cho Thắng vào trong.

Nghe được giọng nói quen thuộc, nàng liền biết là ai, lập tức đứng dậy sửa sang lại quần áo, đeo lên chiếc mặt nạ hắc sắc, che đi khuôn mặt xinh đẹp, tinh xảo.

Nên dù Thắng có sến bỏ mẹ ra cũng vẫn là khiến con tim cô nàng xao xuyến, bởi vốn dĩ đối phương từ ban đầu đã có thiện cảm với hắn rồi...

Chương 220: Tình yêu giới toạ, thực là mạnh mẽ!

Cả đám không dám cãi lời, lập tức tản ra, ai làm việc lấy, chỉ còn lại Minh Vương một mình.

“Là ta...” Thắng đứng ngoài cửa, có chút chờ mong trả lời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thấy cảnh này Minh Vương lập tức sợ hãi, hắn thực không ngờ, giới toạ cấp yêu nhau lại có thể cuồng nhiệt tới vậy!

“Đúng vậy, em muốn quay về năm gia đình em g·ặp n·ạn, để giải cứu mọi người...” Minh gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tại tận thế, nơi con người ta phải vật lộn với cuộc sống, đấu tranh với quái vật, với người, tìm kiếm chút mưu sinh, không được ăn ngon, ngủ kĩ.

Nghe được đối phương vậy mà khen mình đẹp, nữ thủ lĩnh bất chợt cảm thấy rộn ràng trong tim, nhịp tim cứ vậy mà đập lên thình thịch.

Quá bất ngờ cùng không đề phòng, nữ thủ lĩnh bá đạo cứ vậy e thẹn nằm trong lòng Thắng.

Ánh bình minh vừa ló dạng, những đốm hồng đỏ rực nơi chân trời đang ngày một nhô lên, xóa đi những bóng đêm vô tận, u ám.

“Ai đấy?”

“Anh tới đây là có việc gì sao?” Nữ thủ lĩnh an ổn tại trên ghế, hướng Thắng rót một chén trà.

“Nhưng em chỉ sợ những thứ đó đã bị người thu...” Minh không dám chắc, hướng Thắng nói ra suy nghĩ của mình.

Nhiều người dù không thể chịu đựng được cái cảnh khốn khổ này mà t·ự v·ẫn tìm tới giải thoát cho bản thân, số khác thì vẫn còn hi vọng, bám chấp vào một cái gì đó mờ mịt, mong chờ một tương lai sáng lạn sẽ bao phủ thế gian...

Đi trên đường chào hỏi các binh sĩ, Thắng cảm thấy cái đầu của mình sắp mỏi vì gật đầu chào lại rồi...

Về bản chất, khi mái đã chịu trống thì dù con trống có làm mấy trò con bò cũng được khen là dễ thương, hoặc ngầu, cá tính.

Không biết vì sao, khi thấy người phụ nữ này, Thắng lại quên khuấy đi chính sự, tâm tư lúc này lại có đôi phần muốn trêu ghẹo đối phương.

“Tưởng sao, nếu nó hỏng chúng ta có thể đem về sửa chữa. Gì chứ bên cạnh anh có một nhà khoa học gia đại tài, sợ gì mà không sửa lại được!” Thắng tràn đầy tự tin, cười phá lên ha hả.

“Không lẽ tới thăm người đẹp cũng cần phải có lý do hay sao?” Thắng tròn xoe đôi mắt, ngây thơ nhìn đối phương.

Bên ngoài, Minh Vương nghe thấy tiếng vang lớn từ trong phòng phát ra, liền nóng hết đầu thầm nghĩ: “Quả nhiên, cao thủ cấp giới toạ có khác, làm việc gì cũng thật là mạnh bạo!”

Thực sự thì khi chúng ta có thiện cảm với ai đó, sẽ dễ nói chuyện và đồng cảm với nhau, từ đấy liên kết sâu hơn...

Hắn không sợ không thành công, bởi xung quanh hắn có hàng trăm người đẩy thuyền đây.

Bên ngoài, đám binh sĩ thay vì đi tuần thì túm năm tụm ba nhìn chòng chọc vào cánh cửa vừa khép, trốn sau bụi cây lớn xì xào bàn tán.

“Anh đồng ý sẽ đưa em quay lại quá khứ. Nhưng để thực hiện được điều đó, chúng ta cần phải có tàu thời gian! Mà tàu thời gian lại đang nằm tại trong rừng quốc gia Yên Tử...”

“Ấy, Minh Vương, ngài khẽ cái mồm... thủ lĩnh đang chuẩn bị động phòng, ngài oang oang cái mồm như vậy, nhỡ thủ lĩnh cùng tân thủ lĩnh tức giận thì ngài tự chịu trách nhiệm a!” Một tên binh sĩ sợ hãi, vội đứng lên bịt miệng tên đầu lĩnh của bộ Minh Vương lại, không hề sợ sệt ý tứ.

Thong dong đi lại trên đường, Thắng bắt gặp rất nhiều binh sĩ Hắc Dạ, khi nhìn thấy hắn, ai nấy cũng đều vui mừng, chào hỏi, hô lớn một tiếng “tân thủ lĩnh “ thực khiến hắn có chút thư sướng.

Cũng chẳng biết đi bao lâu, hắn đã đứng trước gian phòng của nữ thủ lĩnh.

“Cái tên này, lại đi dùng chiêu tán gái cũ rích tán mình...” Nàng thầm nghĩ trong lòng, nhưng lại không trực tiếp chê bai...

Thấy lũ binh sĩ này đã đi hết, Minh Vương lập tức núp vào trong bụi cỏ, không biết từ đâu lấy ra một cái ống nhòm, đưa lên đôi mắt, tò mò nhìn về phía gian phòng của thủ lĩnh.

Tâm sự đến hai tiếng đồng hồ, hắn mới sực nhớ đến chính sự, vội cắt đứt câu chuyện vu vơ không chủ đích của cả hai, bắt đầu tiến vào vấn đề chính. Con mẹ nó, tí thì quên béng đi mất! (đọc tại Qidian-VP.com)

Khuôn mặt Thắng tươi cười rạng rỡ, chỉ cần thu hồi đống xác tàu kia, sức mạnh hắn sẽ phục hồi, có thể tiếp tục khởi động con tàu giúp tình nhân trong mộng tìm lại thân nhân, sau đó nếu đối phương đồng ý, hắn sẽ đưa cô nàng theo về thế giới cũ của bản thân, ra mắt gia đình nội ngoại, rồi sinh vài thằng nhóc, mới nghĩ thôi đã phấn khích cả người... (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngồi đà đưa, câu chuyện câu trò hơn tiếng đồng hồ, Thắng đã khiến người phụ nữ đang cố tỏ ra lạnh lùng này phải cởi bỏ lớp “mặt nạ” thành người vui vẻ, dễ chia sẻ câu chuyện.

Thắng đưa tay lên gõ vào tấm cửa gỗ tinh xảo phát ra vài tiếng vang trầm thấp.

Không những đưa Dạ Vũ từ cấp hoàng tiến vào giới toạ mà thần hồn bản thân cũng tiến vào quân chủ đỉnh phong.

“Có chuyện gì ở đây? Sao không đi tuần mà lại ngồi hết đây thế này?” Minh Vương đi qua thấy kì lạ, bèn quát lớn.

Đang ngồi nghỉ ngơi trong phòng, nữ thủ lĩnh liền bị đả động, hơi nhướng mày hô lên.

Nhưng các binh sĩ họ lại không biết điều này, khi thấy Thắng lởn vởn gần phòng của nữ thủ lĩnh, liền lập tức nhìm nhau nháy mắt, rồi sau đó chuồn đi thật xa, sợ sẽ có vài thứ âm thanh không hay đập vào tai...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 220: Tình yêu giới toạ, thực là mạnh mẽ!