Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 222: Phệ Hồn Pháp.
Qua chục năm, các xác c·h·ế·t được xử lý thoả đáng, không bị biến thành zombie đều đã bị phân hủy hoàn toàn, chỉ để lại vài bộ hài cốt, đánh dấu nơi đây đã từng sảy ra một cuộc thảm sát rùng rợn.
Cầm theo hai kiện thần khí, Thắng một đường gặt hái không biết bao đầu zombie, chém nhiều đến mức hắn cũng chẳng nhớ đã chém bao nhiêu đầu, chỉ biết phía sau lưng hắn là một con đường chất đầy xác người la liệt.
Nơi đây vốn là vùng ngoại ô, cách trung tâm thành phố Uông Bí đến chục cây số, nên dân số khá thưa thớt, chủ yếu là nhà nông.
Trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi c·h·ế·t.
Vừa hay, đủ yêu cầu tu luyện tầng hai của phệ hồn pháp.
Nói là nhà thì hơi hạ thấp nơi đây, bởi từ hình dáng cho tới bố cục, nó hoàn toàn xứng đáng với biệt thự hai chữ, chỉ là lâu ngày không có người ở, nên có chút lạnh lẽo mà thôi.
Chính vì vậy tiếng gió rất lớn, lấn áp cả hai tai, như bình thường mà vừa đi vừa nói chuyện như vậy sợ là sẽ không nghe thấy gì, còn chưa kể đối phương đang đội mũ bảo hiểm đây, âm thanh gần như là bị chặn hoàn toàn.
Chỉ trong trăm chiêu giao đấu, hắn cuối cùng cũng đã tiêu diệt được đối phương.
Nhưng tiếc thay, vừa mới cầm theo bảo vật về không lâu, thế giới lập tức lâm vào tận thế, khiến cây thương này đang từ quang minh lại tiếp tục rơi vào hắc ám, trở thành vật bị lãng quên, vất tại trong kho của gia đình Minh Vương.
Gần đầu lâu của mấy bộ xương khô này, Thắng thấy có mấy con dao quắm đang chễm chệ ghim bên trên.
Vì nơi đây là quốc lộ, lại là vùng ngoại ô, xe cộ không có nhiều nên tốc độ Minh Vương phóng cứ phải gọi là max, anh hùng xạ lộ cũng phải gọi bằng cụ.
Trong khi đó điểm đến của Thắng và Minh Vương hiện tại đang tồn tại hai tên cấp giới toạ, Thắng thực không muốn tiêu hao thần hồn với cái lũ zombie cấp thấp này, vì vậy hắn là nhắc nhở qua Minh Vương, ưu tiên đi cung đường ít quái vật.
Nếu xem xét về niên đại thì cây thương này trông như mới, không hề có sự bào mòn bởi thời gian, nhưng điểm đáng nhắc tới chính là đầu thương này vậy mà được chế tác từ loại hợp kim kì lạ, các giới khoa học không thể nào tìm được ra vật chất bên trong.
Con dao này chuyên dành cho dân đi rừng, dùng để phát cây, chặt cối. Nên chất lượng khá tốt, chỉ là trải qua tuế nguyệt, đã chục năm bị vất nơi đồng không mông quạnh, nên đã có chút ngả màu rỉ sét.
“Tân thủ lĩnh, phía trước cách chúng ta không xa, khoảng 2 cây số là địa bàn của một đầu zombie cấp giới toạ!”
Ngồi xuống nền đất, Thắng bắt đầu tiến vào tĩnh toạ, khởi động phệ hồn pháp.
Nếu xét theo yêu cầu, Thắng là chưa đủ khả năng để tu luyện tầng hai, nhưng vì thần hồn hắn vốn đã được tẩy rửa qua nhiều lần, thuần khiết đến tinh túy, lại cô đặc đến đáng sợ, cho nên cấp bậc cũng đã sánh ngang với cấp hoàng đỉnh phong.
Thắng sử dụng phong hệ pháp tắc cùng thủy hệ pháp tắc, loại bỏ toàn bộ tạp chất cùng han rỉ, để lộ ra một vầng trắng sáng sắc bén, chạy dọc nơi lưỡi dao.
Sau trận chiến với tên zombie giới toạ, đám zombie xung quanh cũng đã bị tiêu diệt không còn một mống.
Thắng hét lớn, cố gắng dùng tông giọng thật cao để đè ép tiếng gió đang vù vù bên tai, như sợ Minh Vương không nghe thấy mình nói gì.
Theo hướng Thắng chỉ, Minh Vương nhanh chóng phóng xe vào trong căn nhà hai tầng.
Nhưng thần hồn nơi đây vẫn còn nhiều lắm, hắn thực không muốn hao phí, nên đã dùng tất cả chỗ thần hồn dư thừa này tiến hành tu luyện tầng hai của phệ hồn pháp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến tầng ba cả hai sẽ hoà lại làm một, trở thành một thực thể không cần tới thể xác cũng có thể tồn tại, khi đó người ở cảnh giới này có thể sáng tạo linh hồn...
Vừa hay, mấy cây dao quắm này lại khá phù hợp để sử dụng.
Nhưng vì bất ngờ xuất hiện hai tên giới toạ, nhóm người Minh Vương đành phải bỏ lại nơi này rời đi, thật là đáng tiếc.
Tiện tay, hắn lấy xuống vài cây để sử dụng tạm.
Cứ vậy tuần hoàn, thần hồn vừa hao hụt bởi phân tách lại được nạp đầy bởi thần hồn zombie.
Đối phương động, Thắng cũng động.
Sự xuất hiện của Thắng như một hòn cự thạch bị đáp vào mặt hồ tĩnh lặng vậy, khiến đầu zombie cấp giới toạ đang ẩn mình tại trung tâm khu dân cư cũng phải vì đó mà mở trừng hai mắt.
Minh Vương sau khi nghe được Thắng phân phó, lập tức ngoan ngoãn tuân mệnh.
Một đường thong thả, Thắng băng qua đồng lúa chín đã ngả vàng.
Dân bản địa có khác, Minh Vương vậy mà có thể dễ dàng luồn lách, tìm được những cung đường dễ đi, tránh được lượng lớn zombie đang vợt vờ bên ngoài.
“Con mồi...” Một âm thanh trầm thấp lại lạnh lùng từ trong hắc ám phát ra, sau đó có một bóng đen nhanh chóng như u linh hướng nơi Thắng đang tại phóng tới.
Cầm theo hai cây dao quắm, Thắng một đường đi về phía khu dân cư.
Có đất, họ chỉ để đấy, nhà nào chơi trội thì thuê người về cày, tiền vẫn là cứ vào như thác đổ.
Bởi ngoài tác dụng dưỡng thành phân thân ra, nó còn có một tác dụng khi ở trạng thái kén chính là cung cấp thần hồn cho chủ nhân mỗi khi họ cần.
Người giàu mà, họ kiếm tiền rất giỏi, nên càng về sau, gia tài nhà Minh Vương chẳng mấy chốc đã trở nên chồng chất, nhiều đến mức con cháu có phá cũng chưa chắc đã hao mòn.
Phải công nhận, đồ gia công từ người Việt ta cũng thực chất lượng, dù đã trải qua chục năm bào mòn, chỉ cần mài rũa một chút, vẫn giữ được phong độ xưa.
Lúc này Thắng mới an tâm, thoải mái thôn phệ đám xác c·h·ế·t này.
Cũng vì thấy được điểm bất phàm của cây thương này, ông nội Minh Vương đã quyết tâm thu mua nó về nghiên cứu.
Chương 222: Phệ Hồn Pháp.
Cầu Đá Bạc thuộc quốc lộ 10, được bắc qua sông Bạch Đằng, nối giữa thành phố Uông Bí với huyện Thủy Nguyên Hải Phòng.
Mà người có tiền rồi thì khi thấy tiền cũng chẳng còn hạnh phúc, ông nội Minh Vương cũng thuộc nhóm người như vậy, càng ngày ông ta càng nhàm chán với việc kiếm tiền, bắt đầu theo đuổi đam mê thu thập đồ cổ.
Nhưng sắp tới đây, nó sẽ được thấy lại ánh sáng của thiên địa, bởi hiện tại đang có một tên nhân loại tiến tới thu nó vào tay.
Ngồi phía sau xe, Thắng nhìn tấm bản đồ 4D trên chiếc đồng hồ thông minh đang lập loè.
Cả hai cứ vậy toả ra sát khí tự thân, điên cuồng lao vào nhau công kích. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đối phương chỉ là một đầu zombie giới toạ sơ cấp, nên Thắng cũng không gặp quá nhiều khó khăn.
Minh Vương cũng vậy, gia đình hắn cũng thuộc trong những thành phần này, bên ngoài mang mác nông dân, nhưng bên trong là đại gia trăm tỷ.
Đất đai tại nơi đây cũng là được ông hắn thu mua từ năm 1970.
Quả nhiên là thổ địa nơi đây, sống trong tận thế đã được chục năm, Thắng chẳng cần phải làm gì nhiều, chỉ cần để tên thổ địa này một đường lái xe, cứ vậy dễ dàng ra khỏi trung tâm thành phố, lao băng băng trên con đường rộng lớn tại vùng ngoại ô.
Cái giá bỏ ra cũng không quá đắt, chỉ là hao mất một nửa thần hồn mà thôi, nhưng dù sao có thần hồn của đối phương bù lại, cũng là kiếm lời lớn rồi.
Kình khí của hai tên giới toạ thả ra, đè ép lượng lớn zombie cấp thấp, các chiêu thức chí mạng va nhau, sản sinh ra những sóng kích khủng bố, những sóng kích này không hề có mắt, chúng cứ vậy quét qua lũ zombie, cướp đi toàn bộ sinh mạng đám quái vật tại nơi này
Sau khi đột phá, tu luyện tầng hai của phệ hồn pháp, người luyện sẽ phân một tia thần hồn ra làm thai nghén, sau đó dùng lượng lớn thần hồn nuôi dưỡng phân thân giống quá trình kết kim đan của tu tiên, chờ nó lớn mạnh sẽ giống như Nguyên Anh, sẽ trở thành một thực thể có thể cùng chủ nhân trợ công chiến đấu.
Nuốt xong tên giới toạ cùng đám thuộc hạ, thể xác Dạ Vũ cũng đã từ giới toạ sơ kỳ tiến vào trung kỳ tầng thứ, còn thần hồn của Thắng thì từ quân chủ đỉnh phong tiến vào quân chủ viên mãn, vì thể xác hắn vẫn đang kẹt tại quân chủ sơ kỳ nên thần hồn không thể tiến cấp.
Tiền họ kiếm được từ ngoài còn gấp mấy lần làm nông, trồng lúa.
Với độ sắc bén này, hắn chỉ cần vung tay một cái, đầu của lũ zombie chắc chắn sẽ rụng như sung.
Sau khi được Thắng tân trang lại, trông nó không khác gì một lưỡi hái tử thần.
Mang tiếng nhà nông là vậy, nhưng tất cả bọn họ đều có nhà cao cửa rộng, đất đai bạt ngàn, phải nói là đại gia trong mác bần nông. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng Minh Vương đâu phải là phàm nhân! Nên một chút gió này sao ảnh hưởng tới hắn được.
Hắn từ từ cắt tách một tia linh hồn, sau đó lại hướng bên ngoài cắn nuốt thần hồn còn đang vất vưởng của đám zombie, bổi bổ cho thần hồn đang hao hụt của bản thân.
Thắng hài lòng mở ra hai mắt, nhìn lên mặt trời đang treo cao.
Theo như cảm nhận, địch nhân đang nằm tại trung tâm, nơi từng có rất nhiều dân cư sinh sống.
Cảm nhận nơi đây không chút nguy hiểm, Thắng mới một mình rời đi, để lại Minh Vương nơi này.
Hiện tại có thêm thần hồn thai nghén, hắn là không lo bản thân sẽ thiếu hụt thần hồn trong chiến đấu.
Cả hai không làm ra cái gì rườm rà chiêu thức, cũng chẳng ra hoa chiêu mỹ lệ, không ngoác mồm nói đạo lý nhân sinh, hay khuyên đối phương bỏ đao thành phật.
Khoảng cách với khu vực có dân cư sinh sống ngày càng gần, hài cốt trắng phau cũng ngày càng xuất hiện lít nhít trên bờ mương.
Với lại, trên thân thương có khắc một loại cổ ngữ, đó là ngôn ngữ người Việt từ thời xa xưa, các nhà khảo cổ đã phải nghiên cứu rất lâu mới có thể phiên dịch được dòng chữ này.
Phải đâu đó khoảng một canh giờ, xung quanh nơi đây đã hao sạch thần hồn, phân thân thần hồn của hắn cũng đã thành công kết kén, đang an vị tại trong thức hải của bản thân.
“Ok, tân thủ lĩnh!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Zombie tại đây có tầm ngàn đầu, tất cả đều là cấp quân đổ xuống, chỉ có hai tên cấp hoàng cùng trăm tên cấp vương, nên chẳng mấy chốc đã bị Dạ Vũ thôn phệ sạch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nó có tên Trấn Ma Thương.
Trên đường đi, Thắng gặp phải rất nhiều zombie công kích, nhưng tất cả bọn chúng đều nhanh chóng hoá thành đồ tế cho hai con dao quắm đang nằm trên tay.
“Quả là chất liệu tốt!” Thắng cảm thán, không tiếc lời khen một câu.
Tuy Thắng không sợ chúng, nhưng nếu để bọn này chặn đường, phá đám, việc đứng lại chiến đấu sẽ rất tốn thời gian của cả hai người.
Đối đầu với đám kiến hôi, zombie cấp thấp mà phải dùng tới pháp tắc thì thực tốn sức, mà dùng tay không thì cũng không hay, nên kiếm tạm một cây vũ khí để chém g·i·ế·t lũ zombie cấp thấp này là hợp lý.
Tầng một thôn phệ thần hồn ngoại giới, nuôi dưỡng thần hồn trong thân, phải đến khi mạnh hơn cấp vương, mới đủ yêu cầu tu luyện tầng hai của công pháp phệ hồn.
Dao được thiết kế giống hoàn toàn với dao quắm của đồng bào dân tộc Mèo trên vùng núi cao Tây Bắc. Lưỡi dao có chiều dài 30cm, còn phần cán thì lên tới 50cm. Phần lưỡi dao cực kỳ sắc bén với thiết kế dạng cong. Lưỡi đóng với tay cầm vô cùng chắc chắn, cầm rất chắc tay.
Hắn là biết giới toạ đáng sợ thế nào, nếu cứ khăng khăng đi theo chỉ tăng thêm gánh nặng, nên hắn là không nhiều lời, cứ an phận ẩn nấp là tốt nhất, còn mọi việc cứ để vị tân thủ lĩnh này xử lý.
Vì con dao này là loại dao quắm dân tộc, nên nó khá khác so với dao quắm truyền thống.
“Tôi biết rồi, tôi có thể cảm nhận được nó tồn tại! Anh đưa tôi tới khu nhà đằng kia, sau đó vào đấy ẩn mình, đợi tôi xử lý xong đầu zombie giới toạ này, chúng ta tiếp tục lên đường!”
Phệ hồn pháp của Bạo Vương gồm có ba tầng, tầng một thôn phệ, tầng hai phân hồn và tầng ba tạo hồn.
Tiện tay vớ thêm một cây dao quắm nữa, tiếp tục tân trang lại, lần này hắn là muốn chơi song đao.
Đây hẳn là tác phẩm của đám người Minh Vương, vì để có lương thực cung cấp cho toàn bộ người tại chùa Ba Vàng, nên đã tận dụng vùng đất này làm nơi sản xuất lương thực.
Minh Vương hô to, hướng Thắng đang ngồi tại phía sau báo cáo.
Vì căn nhà này nằm tại rìa ngoài, cách với khu dân cư nơi đây vài trăm mét, nên sinh vật biến dị cùng zombie là không thấy tồn tại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.