Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 234: Thực là tuyệt đẹp, muốn sờ một cái!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 234: Thực là tuyệt đẹp, muốn sờ một cái!


Nghe được Thắng lời nói, Minh Vương liền toát mồ hôi hột.

Nàng là biết ai đã lấy đi lõi nghịch chuyển, thứ quan trọng trong con tàu này.

“Ngươi yên tâm, lần này ta có phương tiện đi lại riêng, không phiền đến ngươi!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy tân thủ lĩnh gọi hai tiếng huynh đệ, Minh Vương âm thầm ngẫm nghĩ: “Con mẹ nó, tân thủ lĩnh quả là một kẻ cuồng truyện tàu. Không những có đam mê hoá thân thành Triệu Tử Long, mà còn thi thoảng bô bô vài câu hán Việt, thực khó nghe...”

Mới uống được một hơi, hắn lập tức nhổ ra ngoài, tức giận hô lớn.

Nhìn Thắng đã đi xa, Minh Vương mới bình an lại, hướng tượng phật đang an vị tại phía trước cúng vái... (đọc tại Qidian-VP.com)

Cứ vậy, cuộc trò chuyện của hai người nhanh chóng kết thúc.

Không tiếp tục buôn dưa lê, bán dưa chuột, sau khi đẩy tên binh sĩ này rời đi, hắn lập tức hướng hai con hàng này nói ra kế hoạch của ngày hôm nay.

Nàng là muốn quay lại quá khứ, còn đối phương là muốn ngăn nàng không được quay lại, nên chắc chắn là người đàn ông này làm chứ không ai.

Vừa mới bước tới cửa điện, hắn liền nhìn thấy tân thủ lĩnh đang loạn chuyển, đi vòng trong chính điện, miệng đang lẩm bẩm gì đó hắn không thể nghe rõ.

Bọn họ sẽ rời đi căn cứ, ra bên ngoài thu thập vật tư, kiếm chút rượu đế về giải sầu...

“Vậy thì chúng ta phải chơi đến cùng vậy! Tôi sẽ phụ trách việc lấy lại lõi nghịch chuyển, còn cô ở đây chú tâm sửa chữa!”

Bên cạnh nó là Cốt Toại, con hàng này đang thích thú thưởng thức đống sữa fami.

Cái này cũng không thể trách hắn, chỉ có thể trách bọn trung quốc tuyên truyền văn hoá quá hay, khiến cho người ta rơi vào trong đó lúc nào không biết. Từ đây có thể thấy, cách mạng văn học, truyền thông là cực kỳ đáng sợ... (đọc tại Qidian-VP.com)

Sáng nào cũng vậy, sau mỗi lần luyện công là hắn sẽ tới đây để thắp cho phật tổ một nén nhang, tỏ lòng thành kính.

Chương 234: Thực là tuyệt đẹp, muốn sờ một cái!

...

Thấy cảnh này, Thắng liền hãi hùng kh·iếp vía, đây là lần đầu tiên trong đời, hắn bắt gặp một kẻ có tam quan kì lạ tới vậy....

Nghe được Dạ Vũ lời nói, Minh liền trở nên u sầu, niềm tin đang dâng cao của nàng lập tức bị vùi dập, rơi xuống đáy cốc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, công nhận so với bảy ngày trước, Cốt Toại trông sáng hơn thật, đây hẳn là mỹ nam tử, soái ca trong mắt các chị em xương cốt đi.

Hôm nay có chút buồn, hắn là muốn tìm một người cùng mình bầu bạn, vừa hay Minh Vương tới đây, hắn muốn rủ đối phương, cùng kiếm chút men tiêu sầu.

“Ta hiện tại không có việc gì làm, ở lại đây thì thực nhàm chán, muốn cùng các anh em ra ngoài thu thập vật tư.” Thắng hào hứng, hắn thực nhớ cái cảm giác cưỡi xe cầm theo thương lớn, quật bên này, quất bên kia nha.

Sau khi bị Minh đuổi đi, Thắng bực tức hướng chính điện của Bảo Quang tự loạn vòng.

Hai con hàng này vậy mà đang tại nhà ăn, được các binh sĩ Hắc Dạ cung phụng như thần nhân.

“Tân thủ lĩnh, nếu ngài muốn uống sữa đậu nành thì cứ bảo với nhà bếp, để bọn họ chế biến riêng a! Đây là sữa fami, đã hết hạn từ mười năm về trước! Không biết vì lý do gì mà người anh em xương cốt này lại thích thú với nó, lên suốt bảy ngày qua, bọn tôi cũng là cố gắng thu về lượng lớn loại sữa này, chỉ để phục vụ cậu ta.

Tiền kiếp hắn là thực ghét bọn khựa con, chính trong một lần cãi nhau với tên giám đốc người tàu, mà hắn phải cuốn gói đi về, bảo hắn cuồng tàu thì thực là oan a!

“A, là Minh Vương huynh đệ!” Thắng đang trầm mê trong suy nghĩ, bỗng nghe có người chào hỏi, liền vô thức quay đầu lại, khi thấy người tới là Minh Vương, liền hoà ái mỉm cười.

Nhưng dù sao đối phương cũng là tân thủ lĩnh a, nên hắn không dám thể hiện rõ sự ghét bỏ này...

Với lại đối phương cũng là người đã từng cứu mình cùng các anh em, nên cái khó chịu trong tâm nhanh chóng bị bài xích.

Khi Thắng vừa tới, hai con hàng này vì mải mê cũng chẳng thèm để ý tới hắn, tức giận, hắn trực tiếp cầm lên cái đùi to nhất tại mâm của Tiểu Thử lên ăn, uống một hớp thật lớn sữa của Cốt Toại.

“Được!” Dạ Vũ gật đầu đồng ý.

“Là vậy sao...” Thắng chán nản toan quay người rời đi, bỗng nhớ hiện tại mình cũng đang rảnh, liền quay đầu hướng Minh Vương hỏi: “Minh Vương, ta có thể đi theo các ngươi ra ngoài không ?”

“A, hôm nay tôi phải cùng các anh em đi ra ngoài thu thập vật tư, hiện tại lương thực trong căn cứ sắp hết. Nên tôi muốn quay lại đất nhà, thu hoạch đống lúa chín...” Minh Vương hơi mỉm cười, kính cẩn nhìn Thắng.

“Haizzz, chỉ là chút vướng bận lung tung mà thôi... hôm nay ngươi rảnh không?” Thắng lắc đầu, xong sau đó hướng đối phương hỏi lại.

Không biết từ nơi nào đi ra một tên binh sĩ, sau khi nhắc nhở Thắng, liền dùng đôi mắt si ngốc hướng Cốt Toại nhìn qua.

Chỉ có đối phương, điện chủ của hư không thành mới biết rõ con tàu này như nào, dù nàng có từng ngồi qua, nhưng chỉ biết cách vận hành, không hề biết đến có thứ quan trọng như lõi nghịch chuyển, chính vì vậy mới để đối phương đi trước một bước.

Lúc này, Tiểu Thử đang ngồi bên một mâm cơm, với đống thịt hung thú xếp đầy.

“Đúng vậy, chúng ta cần phải có nó mới có thể quay lại thời gian... chỉ cần tìm ra người đã lấy, chúng ta liền có thể thu về...” Dạ Vũ ngồi bên cạnh, đưa ra ý kiến của mình.

“Vậy ta sẽ đi sắp xếp một chút, sau đó ra cổng đợi ngươi!” Thắng vui vẻ, hướng Minh Vương tạm biệt.

“Tân thủ lĩnh, ngài khoẻ.” Minh Vương đi tới, hướng Thắng chào hỏi một câu.

Mới hơn tuần trước, cũng vì lai tên này đi về mà con xe “bảo bối” của hắn bị hỏng động cơ, phải mất chín trâu hai hổ, đi thu thập lượng lớn vật tư mới sửa chữa lại, hiện tại thấy đối phương đưa ra đề nghị đi cùng, hắn thực sợ a.

“Ngài không tại căn cứ, đi ra ngoài làm gì?”

Nghe vậy, Minh liền lắc đầu.

Minh Vương đâu biết tới điều này, từ khi sinh ra cho đến lúc học hết cấp ba, hắn luôn tập trung vào phật học, đâu có để ý tới mấy cái truyền hình trung hoa, sau này tận thế đến, mấy cái văn hoá này hắn cũng chưa từng tiếp xúc, nên không lậm chút hán ngữ nào.

Khi thấy bọn chúng đồng ý, hắn mới yên tâm mặc kệ hai con hàng này.

Ngồi trầm tư suy ngẫm một hồi, Minh mới từ trong thất vọng tỉnh hồn lại, đôi mắt nàng cũng đã thay đổi hoàn toàn, từ mê mang, chán trường cho tới kiên định, sắc bén.

“Haizzz, nếu vậy thì chỉ có cách thu lại lõi nghịch chuyển từ người đã lấy nó thôi... chúng ta hết cách rồi!” Dạ Vũ lắc đầu, hiện tại nàng thực bó tay.

Minh Vương vừa luyện tập xong, liền hướng chính điện đi tới, hắn là một tên tín phật, gia đình ba đời đều là kẻ tu sĩ tại gia, nên tâm tư hắn luôn một lòng hướng phật. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chẳng phải năm 2012 có một con tàu kì lạ đáp xuống nơi đây sao? Không những vậy còn có mác MZ-VN 2223, đây chính là một sản phẩm do tôi chế tạo, bên trong chắc chắn có lõi nghịch chuyển. Chúng ta chỉ cần tới đó lấy lại cái lõi, sau đó sửa chữa lại đôi chút, là có thể thực hiện xuyên thời gian.”

Vừa rồi trước khi đi qua hầm gửi xe, hắn đã cho hai con hàng này được tự do, thích đi đâu thì đi, miễn là đừng có rời khỏi căn cứ, và không được làm hại nhân loại nơi đây.

“Ngài làm gì lại đi vòng vòng trong này vậy?” Minh Vương tò mò, hướng Thắng dò hỏi.

“Con mẹ nó, đây là sữa hết hạn mà!”

Phụt!

“Không còn... chúng đã bị kích nổ cùng những lọ huyết thanh có chứa virus, nên mới gây ra một trận biến đổi như bây giờ...” Minh lúc này thực hết hi vọng, giọng nói cũng biến đến trầm hẳn đi.

Thắng mà biết được Minh Vương suy nghĩ, chắc chắn sẽ đá cho hắn thọt bi lên cổ.

Như nhìn ra tâm tư Minh Vương, Thắng liền ngay lập tức bổ thêm một câu.

Minh Vương đang định tiến tới lấy bó nhang trên mặt bàn, khi nghe thấy thỉnh cầu của Thắng, liền có chút ngạc nhiên nhìn lại.

Thấy đối phương nói vậy, Minh Vương liền thở ra một hơi, sau đó lập tức đồng ý.

Rời đi chính điện, Thắng nhanh chóng đi tìm Tiểu Thử cùng Cốt Toại.

Dạ Vũ hướng Minh đưa ra kiến nghị, nàng là nhớ trước đây không lâu, Minh có từng kể qua, 11 năm về trước, tại nơi đây có một con tàu đáp xuống trung tâm thành phố, mang theo virus tới đây, và con tàu này chính là của Hoàng, vậy thì chắc hẳn bên trong vẫn còn tồn tại lõi nghịch chuyển.

“Vậy là... muốn xuyên được thời gian, cần phải có lõi nghịch chuyển sao...” Minh thất vọng lẩm bẩm.

Mà nói tới cũng thật kỳ lạ, càng uống sữa, xương cậu ta càng trắng sáng, trông cực kỳ bắt mắt, tân thủ lĩnh, ngài nhìn xem, thực là tuyệt đẹp, vừa nhìn đã muốn sờ một cái...”

Chỉ là do từ bé tới lớn, xem nhiều phim tàu, cùng với đó là các loại truyện tiểu thuyết người hoa, nên vô tình hắn bị lậm rất nhiều hán ngữ, đó chính là lý do vì sao thi thoảng hắn vẫn đá vài câu tiếng tàu, cùng hô lên tên vài vị tướng khựa con.

Bảo nàng sửa chữa, lắp ráp lại con tàu, nàng là làm được, nhưng bảo nàng chế ra một cái lõi nghịch chuyển mới trong khi dụng cụ không có đủ, nàng là không thể nào làm được, bởi nó còn khó hơn lên trời.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 234: Thực là tuyệt đẹp, muốn sờ một cái!