Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 307: Huyết thanh T.09
“Vậy sao?” Nghe được bên kia truyền tới tin tức, người đàn ông mới vừa lo lắng sắc mặt liền ngay lập tức thay đổi, trở nên vui sướng vạn phần, nhưng giọng nói vẫn đều đều không có chút gì gọi là kinh hỉ. “Vậy khi nào có thể tiến hành lượng lớn sản xuất?”
Reng! Reng! Reng!
“Ngài gọi tôi?” Một nhà khoa học trẻ tuổi, đang lúi húi cặm cụi nghiên cứu gì đó lập tức giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía nhà khoa học già.
Tác: chờ đi, sản xuất ra càng nhiều siêu chiến binh càng tốt, main sẽ được đớp lắm tài nguyên. Sướng nhất mày, Thắng ạ!
Lúc này, tại trong một căn phòng bí mật của khu căn cứ, đang có một thân ảnh già dặn, da dẻ nhăn nheo, híp đôi mắt bé tí chăm chú vào một con chuột bạch đang vặn vẹo đau đớn qua cửa kính. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tiêm siêu huyết thanh, mẫu T.09 vào cơ thể vật chủ!”
Sự an toàn của tiến sĩ Zi Chēn là rất quan trọng, ông ta sở hữu nhiều công trình lớn, là người được chủ tịch trọng dụng, bọn họ thực sợ đối phương bị mất một cộng lông. Để có thể giữ được tính mạng cho lão già này, bọn họ chỉ có thể thỏa thuận, làm theo điều kiện của tên vật mẫu kia.
“Vâng...” Vị nữ tiến sĩ kia sợ hãi, không dám trái lời, nhanh chóng mở cửa khoang cabin ra.
“Ông trời quả nhiên ủng hộ Trung Quốc ta. Đám đế quốc các ngươi cứ chờ đấy! Ngày tàn của các ngươi sắp tới rồi!
Tên chỉ huy cũng là nhíu mày, trầm tư suy nghĩ một lúc liền cho người đi chuẩn bị xe, mở ra một lối đi cho tên vật mẫu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Huyết áp, nhịp tim đang tăng cao...”
Chuột là thức ăn khoái khẩu của trăn, rắn. Nên ngay khi thấy bên trong bể kính có một con chuột bạch to lớn, trăn ta đã không kìm được lòng mà vọt vào bên trong, muốn nuốt trọn đối phương.
Nhìn tên vật mẫu đã đi xa, người chỉ huy mới tiến lại gần lão tiến sĩ .
“Ồ, loại huyết thanh này thực sự đã thành công việc kích thích mã gen bên trong con chuột, ban cho nó gấp mấy lần sức mạnh khi trước, và hơn hết, mẫu huyết thanh này không gây t·ử v·ong.
Bắc Kinh, Trung Quốc.
“Có chuyện gì!?” tiến sĩ Zi Chēn gằn giọng hỏi.
Phương Bắc, khu tự trị Duy Ngô Nhĩ Tân Cương, một vùng thuộc lãnh thổ của Trung Quốc, có một toà căn cứ nghiên cứu khoa học ẩn mình trong các dãy núi hiểm trở cắn ngang hai tỉnh thành Thanh Hải và Tân Cương.
“Shào huī, cậu mau đưa mẫu H.28 vào đây. Lần này chúng ta sẽ thử tiêm vào cơ thể con người!”
“Chủ tịch, bên tiến sĩ Zi Chēn mới thông báo, nghiên cứu siêu chiến binh đã thành công...”
“Thả tôi ra, Các ngươi mau thả tôi ra!!! Lũ s·ú·c sinh Hán tộc!!!” mẫu vật H.28 dãy dụa, chửi bới đám khoa học gia.
“Ai đấy!?” Người đàn ông lạnh lùng, thả ra giọng nói trầm thấp, lại tràn đầy uy nghiêm, giống như một đầu lão hổ gầm nhẹ, không to lớn nhưng vẫn khí thế trùng thiên.
“Lẽ nào lại như vậy!? Mau thả vật thí nghiệm ra, để ta tới kiểm tra tình hình!” Tiến sĩ Zi Chēn lớn tiếng, nhanh chóng tiến tới cửa khoang cabin.
Xét theo logic tự nhiên, chuột không bao giờ ăn được trăn lớn, chỉ có thể mặc đối phương nuốt trọn. Nhưng lần này lại khác, con chuột tuy c·hết, nhưng vẫn có thể kéo trăn lớn c·hết cùng, đủ thấy loại huyết thanh kia kinh khủng cỡ nào.
Chỉ là, ngay khi lão vừa tới nơi, liềm bị một bàn tay thô bạo nắm lấy phần cổ, ghìm chặt lại.
“Tiến sĩ Zi Chēn, ngài không sao chứ!?”
Chương 307: Huyết thanh T.09
“Cậu mau mang cho tôi mẫu vật số 8 tới đây!”
Hiện tại chỉ cần thử lên nhân loại nữa, nếu con người có thể làm chủ, công trình nghiên cứu sẽ thành công!”
“Vâng!”
“Rõ!”
“Mau. Mau đi báo với chủ tịch, nghiên cứu của chúng ta thành công rồi!”
Sau một hồi lộn nhào, rượt đuổi, cuối cùng con trăn lớn cũng bị đầu chuột bạch cắn c·hết. Dù sao hạng cân cũng không đều, để g·iết được con trăn lớn, đầu chuột bạch cũng phải đánh đổi mạng sống của mình.
“Chú ý nhịp tim, huyết áp... của vật chủ! Có gì bất thường thì ngay lập tức báo cho tôi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc kệ đối phương làm sao gào thét, chửi rủa, vẫn bị tên khoa học gia trẻ tuổi kia quẳng vào một chiếc cabin.
“Tiến sĩ Zi Chēn, mẫu vật số 8 đã tới!”
Khoảng chục phút sau, hắn đã quay trở lại với một tên nhân loại gầy gò.
“Được rồi ngài đợi tôi tý!”
Tại trong một toà nhà khang trang, lộng lẫy, đang có một thân ảnh uy nghiêm, đôi mắt tràn đầy sát khí đứng tại trước cửa sổ, nhìn khung cảnh xanh mát phía ngoài.
“Vâng!”
Sau một hồi lăn lộn, đau đớn kêu loạn chíp chíp. Con chuột cuối cùng cũng dừng lại động tác, nằm im bất động.
Nhưng kỳ lạ thay, đầu chuột bạch này không hề tỏ ra sợ hãi, trái lại còn hung mãnh mười phần, lao về phía con trăn t·ấn c·ông.
Đám binh sĩ tại phía sau bắn đ·ạ·n xối xả, chỉ làm cho đối phương b·ị t·hương nhẹ ngoài da. Vì chủ trương là bảo vệ lão tiến sĩ già, nên bọn họ không kịp thời đuổi theo, để đối phương chạy mất.
“Các ngươi mau thả ta ra, nếu không đừng trách ta g·iết c·hết tên lão già này!” Vật mẫu H.28 đảo mắt nhìn quanh đề phòng, không quên ghìm chặt cổ lão tiến sĩ.
Cửa khoang vừa mở, vật mẫu H.28 lập tức ngã nhào ra đất. Thấy vậy, tiến sĩ Zi Chēn liền cuống cuồng chạy lại gần, bắt đầu cho đối phương kiểm tra.
“Thả nó vào chung với mẫu T.23!” Zi Chēn ra hiệu cho nhà khoa học trẻ.
“Thất bại rồi sao?” Nhà khoa học già hơi thất vọng, tính mở cửa kính vất con chuột bạch kia đi, bỗng nhiên, con chuột này thế mà mở trừng lớn mắt. Cơ thể cũng nhanh chóng biến dị, các thớ cơ điên cuồng lớn lên, lực lượng.
“Muốn ta thả lão già này? được! Vậy hãy chuẩn bị cho ta một chiếc xe gắn máy, để ta an toàn ra ngoài, lão già này sẽ không c·hết!”
“Vậy sao? Vậy cậu thay tôi hỏi lại rõ ràng, sau đó báo cáo lại với tôi!”
“Cái đấy... tôi chưa biết...”
Cúp máy, người đàn ông lúc này cũng không còn trạng thái lo lắng như vừa rồi, thay vào đó là tràn đầy sát khí cùng phấn khích lộ rõ trên khuôn mặt.
Được đâu đó khoảng 30 phút, vật thí nghiệm H.28 nằm trong cabin mới dừng lại dãy dụa, ngất lịm đi. Lúc này, toàn bộ huyết thanh cũng đã được tiêm vào trong vật chủ.
“Aaaa! Mau thả ta ra!!!” Vật chủ đau đớn, gào thét trong cabin.
“Kiểm tra nhịp tim, huyết áp...!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghiên cứu đã thành công một nửa...
Sau khi bố trí cẩn thận, các khoa học gia đều vào đúng vị trí, bắt đầu tiến hành quá trình thí nghiệm.
Tiểu bá Vương phía Nam. Việt Nam sao? Đợi ta dẹp tan lũ đế quốc, cũng là ngày các ngươi suy tàn! Haha!”
“Lần này... là phúc hay hoạ đây!?” Người đàn ông thu hồi sát khí, lo lắng mân mê cái chén con tại trên tay.
Tên tiến sĩ Zi Chēn không trả lời, chỉ đờ ra một lúc.
“Tim, tim đối phương đã ngừng đập!”
Lúc này, các nhà khoa học tại trong phòng đều kinh hãi không thôi, vội vàng sợ hãi rụt người lại.
Dựa theo lời tiến sĩ Zi Chēn, nhà khoa học trẻ lập tức cho hai cánh cổng liên kết với nhau, thả mẫu số 8 tiến vào trong bể kính, cùng mẫu T.23 gặp mặt.
Tiến sĩ Zi Chēn âm thầm phấn khích, thành quả nghiên cứu của bọn họ suốt ngày suốt đêm trong ba tháng, cuối cùng cũng có chút kết quả.
Sau một hồi, lão ta mới tỉnh hồn lại, tinh thần phấn khích không thôi, nắm hai bả vai của tên chỉ huy đang đứng bên cạnh, sung sướng hô lớn.
“Mau thả tiến sĩ Zi Chēn, nếu không cậu sẽ phải c·hết!” Lúc này, từ bên ngoài lao vào một đám binh chủng được trang bị v·ũ k·hí đầy đủ, nghiêm nghị nhìn về phía vật mẫu H.28.
“Haha, chúng ta thành công rồi! Chúng ta có thể sản xuất ra siêu chiến binh rồi! Người Hán chúng ta sắp trở thành bá chủ thế giới rồi! Hoa Kỳ đám các ngươi, ngày tàn sắp tới rồi!!!”
...
“Khốn nạn, chỉ huy, phải làm sao đây?” Một tên binh sĩ tức giận, hướng về chỉ huy tại phía sau dò hỏi.
“Vâng, thưa tiến sĩ Zi Chēn!” Nhà khoa học trẻ tuổi shào huī gật đầu, nhanh chóng rời khỏi phòng nghiên cứu.
Bắc sơn, Uông Bí, Quảng Ninh. Thắng đang chú tâm hoạ phù trong phòng, bỗng hắt xì hơi một cái. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mẹ nó, là em gái nào thầm thương trộm nhớ mỹ nam tử ta? để ta biết được phải chiến 300 hiệp!”
Chỉ sau vài phút, con chuột bạch đã to lớn hơn trước gấp hai lần. Tình trạng tinh thần vẫn tỉnh táo, không có dấu hiệu điên loạn.
Nói rồi, vị khoa học gia trẻ tuổi tên shào huī nhanh chóng rời đi lấy mẫu vật mới. Chẳng bao lâu, hắn ta đã quay trở lại, đẩy về một cái lồng lớn, bên trong là một con trăn lớn, dài hơn 2 mét, nặng khoảng 70 cân.
“Tiếp tục!” Tiến sĩ già Zi Chēn lạnh giọng, híp mắt nhìn về phía thân ảnh gầy gò đang quằn quại bên trong cabin.
“Vâng.” Tên chỉ huy không hiểu ra sao, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
“Cái... cái này...” Một vị nữ tiến sĩ ấp úng, không dám nhìn lão già trước mặt.
“Shào huī!” Người khoa học già vui sướng, quay lại gọi đồng nghiệp phía sau.
Sau khi lên trên mặt đất, tiếp nhận được xe, tên vật mẫu này không nói năng gì, đã ngay lập tức quẳng lão già tiến sĩ về phía các binh sĩ, rồi nhanh chóng nhảy lên xe, vít ga vọt đi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.