Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 306: Trở về căn biệt thự
“Được rồi, hai người xách hành lý vào nhà đi, tôi sắp xếp phòng cho.” Ánh mỉm cười nhìn hai tên đực rựa trước mặt.
“Thế thằng nhóc kia...?” Ánh hơi nghiêng đầu qua, nhìn về phía sau hắn, muốn tìm thân ảnh của Với.
Là một bác sĩ, nàng biết sinh mệnh quý giá tới mức nào, nàng thực không muốn nhìn thấy cảnh nhiều người c·h·ế·t thảm, nhất là trong chiến tranh, lại còn là mấu chốt đưa thế giới tiến vào tận thế thời kỳ, khi đó, mạng người chắc chắn c·h·ế·t rất nhiều.
Cơm xong, Ánh cùng Thắng lại tiến vào nhà bếp rửa bát, hâm nóng tình cảm mới chớm nở của hai người. Còn Với thì ngoan ngoãn, tự thân ra ngoài tu luyện nhục thân.
“Nhìn thằng nhóc này xem, mới có mấy tháng không gặp, đã cao to tới mức độ này sao!?” Ánh kinh ngạc bật thốt, không dám tin nhìn chàng trai trẻ, lực lưỡng trước mặt.
Hiện tại xây lớn như vậy, lại còn ăn trọn một quả đồi, sợ là bên phía chính quyền sẽ biết, nhanh chóng tới đây ngăn chặn thi công thì lại khổ.
“Bọn tôi không có hành lý gì đâu. Cô cứ dẫn thằng nhóc này vào nhà trước, tôi ra thanh toán tiền xe.”
Thắng cũng nhanh chóng đi tới trả tiền cho tài xế, xong xuôi đâu đấy, mới đi qua cánh cổng đá to lớn trước mặt.
Phía bên trên những bức tường đó, đang có lượng lớn công nhân chát chát, binh binh làm việc.
Nhưng anh yên tâm, tôi không tiết lộ anh là người nói ra hết thảy, mà chỉ nói do tôi nằm mơ tiên đoán thôi...”
Thắng thở dài một hơi, lắc đầu nói.
Ánh hơi khép hờ đôi môi anh đào, như định nói gì đó, thì bỗng phía sau hai người có một tiếng hô lớn.
“Ánh!” Thắng bước xuống xe, nhếch miệng nở một nụ cười vui vẻ, chầm chậm đi về phía Ánh.
Thắng không vì Ánh lườm mà cảm thấy khó chịu, bởi hắn biết, đây là hiện tượng của đối phương đã có thiện cảm, để ý tới mình. Nếu đối phương mà lạnh nhạt, chả sao cả thái độ hắn mới lo lắng a! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Anh yên tâm, tôi đã làm tới nước này là có cơ sở cả... mà anh có chắc chắn, sang năm 2014, tận thế thực sự sẽ xuất hiện hay không!?”
Tuy đây là bí mật động trời, nhưng hắn thực không dám cho nhà nước biết.
Nguyên nhân cô nàng được tự do xây dựng một bức tường lớn, bao quanh ngọn đồi này, hẳn là do cô nàng này đem thông tin tận thế sắp hàng lâm bán ra ngoài đi, nên mới quan tâm tới tính thực hư về tận thế.
Lúc trước là 1mét 67, giờ đã 1 mét 82, cơ thể gầy gò khi trước cũng đã không còn, mà thay vào đó là những thớ cơ khổng lồ, tối màu.
Để ông ấy đồng ý, tôi cần tiết lộ thông tin này.
Khi thấy rõ toàn bộ khung cảnh, hắn cũng không nhịn được rên lên vài tiếng. Thực sự quá đồ sộ đi!
Cũng vì thế, các nước đồng minh mới thay đổi kế hoạch, không tấn công kiểu nhẹ nhàng, chỉ dùng mỗi nhân lực âm thầm xâm nhập nữa, mà kết hợp với các loại máy móc, quân sự khác tham gia cùng.
“Ha...ha... tôi sợ làm phiền cô, nên không dám gọi...” Thắng gãi đầu chống chế.
“Hừ, lần này tôi bỏ qua cho anh!” Ánh lườm nguýt hắn một cái. Tuy thể hiện ra ngoài là sự hờn giận, nhưng không thể che giấu được sự vui vẻ, phấn khích của cô nàng đang nhộn nhịp bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngoại trừ mấy thứ cơ bản đó ra, còn một thứa nữa Với bị thay đổi. Đó là trạng thái tinh thần, trước khi đi theo Thắng tu luyện, hắn luôn có vẻ mặt lạnh nhạt, âm trầm, hận thù ngấm sâu tại trong máu.
“Được rồi, Với theo chị vào trong nhà, chị dẫn em đi chọn phòng.” Ánh tiến vào bên trong trước, dẫn Với theo sau.
Chiếc xe bon bon đi tới, đến gần cổng lớn của bức tường liền dừng lại, bởi lúc này đang có một người phụ nữ chắn tại đó.
Chỉ cần mấy khối tên lửa cỡ lớn, cùng đ·ạ·n hạt nhân tấn công cũng đủ tiễn hắn đi gặp tổ tiên, ông bà rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Um!” Thắng gật đầu.
Từ giờ cho tới lúc có thể một mình đảm đương một phía, hắn thực không dám quá rêu rao.
“Nơi này...” Người tài xế kinh ngạc đến há hốc mồm.
Đây hẳn là ứng với câu “ngu si tứ chi phát triển” đi!
Dù sao Với cũng là con bà Hồng, trước khi mất, có nhờ gia đình nàng chăm sóc, cho đi ăn học đàng hoàng tới khi có việc làm thì thôi. Nên nàng cũng khá để tâm tới tên nhóc này.
Nhưng sau khi được Thắng cho mấy bài khoá huấn luyện, tên này đã thay đổi tính tình. Từ lầm lì, lạnh nhạt thành hiếu động, ngốc nghếch.
“Không sao, tiết lộ cũng tốt, để nhân loại có thời gian chuẩn bị.”
Sau mấy tháng đi cùng Thắng, không những cơ thể biến đổi, mà ngay cả từ ngữ cũng thay đổi giống với người Kinh hơn, không bị lớ lớ như lúc đầu, một số từ địa phương cũng không còn dùng tới.
“Cô bán thông tin này cho ai rồi à?” Thắng hơi chăm chú nhìn Ánh.
Vừa rồi tại bên ngoài nhìn, hắn chỉ thấy sự đồ sộ của bức tường đá phía trước mà thôi. Hiện tại đi vào bên trong, hắn mới kinh ngạc đến há hốc mồm.
Cha Ánh không phải người bình thường, nên mấy thông tin cấp quốc gia này nàng vẫn là biết tới.
Theo như hắn biết, bên phía Trung Quốc hẳn đã thành công giải mã một phần chi huyết thanh, nghiên cứu ra loại thuốc có thể nâng cấp sức mạnh nhân loại lên gấp đôi người bình thường.
Nguyên nhân thứ nhất là vì họ sẽ không tin mình, thứ hai đó là sau khi tận thế hàng lâm, hắn chắc chắn sẽ rơi vào tầm ngắm của nhà nước, khi đó không bị đem đi mổ xẻ, cũng trở thành vật thí nghiệm cho các nhà khoa học nghiên cứu. Hắn thực sợ bản thân rơi vào hoàn cảnh như vậy.
“Vậy những sự kiện đó sẽ diễn ra sao? Chúng ta không thể ngăn cản?” Ánh hơi nghiêng đầu, chăm chú nhìn người nam nhân trước mặt.
Thắng tiến vào trong nhà, thấy Ánh đang tại phòng khách, Với thì đã không thấy đâu.
Hiện tại hắn rất kinh ngạc, bởi trước mặt hắn lúc này không phải là một cánh rừng bạt ngàn, hay một khung cảnh tự nhiên lên thơ, mà là một bức tường đá khá lớn, đang sừng sững trước mặt bọn họ.
Được Với nhắc nhở, Thắng cũng cảm thấy bụng mình bắt đầu cồn cào.
Trong cuộc chiến đầu tiên, đám người đó được cử ra tuyến, đi tuyến đầu để thử nghiệm, và kết quả, Trung Quốc đã toàn thắng trước sự tấn công dồn dập của các nước đồng minh.
Đó cũng là lý do con tàu thời gian bị nổ tan tành, làm loại virus đó thoát ra. Lõi nghịch chuyển phản ứng với huyết thanh, sáng tạo ra tân virus. Và cũng từ đây, tận thế thời kỳ nổ ra.
“Vậy...”
Cũng chẳng mất bao lâu, Thắng đã cùng Ánh nấu xong bữa cơm trưa.
Lúc này, Với cũng vừa mở ra cánh cửa, bước xuống khỏi xe. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng nhớ mấy tháng trước, khi cùng Thắng lên bản làng viếng thăm gia đình của Với, thằng nhóc khi đó mới cao 1 mét 67, nặng đâu đó khoảng 49, 50 cân. Rất nhỏ con, phải nói là nhỏ con đến gầy gò.
Hắn ngay lập tức ngồi xuống, khó hiểu nhìn cô nàng, không nhịn được sự tò mò mà hỏi.
Thắng lắc đầu. “Không thể, hiện tại Hoa Kỳ cùng các nước đồng minh đã chuẩn bị đầy đủ. S·ú·n·g đã lên nòng, chỉ đợi thời cơ, khi các quân đồng minh tập kết tại biên giới Trung Quốc, sẽ mở ra một trận chiến tranh thế giới tiếp theo. Đó cũng là nguyên nhân dẫn tới tận thế!”
“Cô xây lớn như vậy, chẳng nhẽ không sợ chính quyền ngăn cản hay sao?”
Dặn đối phương là xây một bức tường cao 5 mét, rộng khoảng nửa mét gì đó thôi, vậy mà lúc này, cô ấy lại cho người thiết kế một bức tường dày đến 2 mét, không những thế còn bao quang hẳn một quả đồi nhỏ.
Một công trình như vậy cũng không phải là nhỏ, lại còn là đất rừng, để xin xây dựng phải nói là không thể nào. Chính vì biết như thế, hắn mới bảo Ánh xây vừa tầm thôi, nhà nước mới không để ý. Tới khi biết rồi thì tận thế cũng đã giáng lâm.
Cả ba lại quây vào đánh chén, lấp đầy cái bụng rỗng tuếch này. Bữa cơm không có gì đáng nói, chỉ là chút chuyện vặt, Với kể cho Ánh nghe mà thôi.
Chương 306: Trở về căn biệt thự
“Hờ hờ, đây là nhờ sư phụ chỉ dạy, em mới được như bây giờ đấy!” Với khờ khạo gãi đầu.
“Thứ đó? Không lẽ là chiếc phi thuyền lúc trước xuất hiện tại thành phố này?”
“Muốn ngăn cản, trừ khi chúng ta là thần tiên, hoặc Trung Quốc ngoan ngoãn giao hàng cho đám người đó. Nếu không, việc chiến tranh sảy ra là không thể tránh khỏi, tận thế cũng theo đó hàng lâm.”
“Vì không thể liên lạc để hỏi ý kiến anh, nên tôi đã tự ý tiết lộ thông tin cho cha tôi. Bởi để xây dựng tường đá to lớn ngoài kia, tôi cần ông ấy giúp đỡ.
“Chị Ánh!” Với đưa tay vẫy chào, như một thằng nhóc 12, 13. Ngây Ngô hết chỗ nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám binh sĩ này được gọi với cái tên Thiết Lang quân.
Ánh thấy vậy, cũng thu hồi tâm thái vừa rồi, đi theo sau hắn tiến vào phòng bếp phụ một tay. Chỉ có Với là đần độn đứng tại phòng khách.
Ánh áy náy, lo lắng nhìn Thắng, sợ hắn tức giận.
“Nó đang tại trong xe!” Thắng chỉ chỉ tay về phía sau.
“Sao anh về mà không gọi trước báo cho tôi? Để tôi đi đón!?” Ánh có chút không vui nhìn tên nam tử trước mặt.
Thấy người tài xế thất thố như vậy Thắng cũng nghi hoặc ngó đầu ra xem xét.
Thế mà lúc này đây, chỉ mới có hai tháng không gặp, đối phương đã cao to vạm vỡ đến mức không thể tin được.
“Chẳng nhẽ cứ vậy trơ mắt nhìn hàng tỷ người c·h·ế·t oan hay sao?” Ánh sầu khổ. “Với lại, tận thế đến. Nhân loại sẽ c·h·ế·t rất nhiều...”
“Sư phụ, chúng ta kiếm gì ăn thôi, con đói rồi!” Với đi tới, khuôn mặt ỉu xìu như bánh đa ngâm, xoa bóp cái bụng.
Tuy câu chuyện rất chi là đơn giản, chỉ quay quanh săn thú trong rừng, rồi theo sư phụ đi bắt ma cũng khiến Ánh nghe đến nhập tâm, cơm không ăn miếng nào, cứ vậy trợn mắt kinh ngạc hết một bữa.
“Việc này đến đây thôi, tôi phải đi nấu nướng chút đồ. Từ sáng tới giờ chưa cho cái gì vào bụng, cũng đói lắm rồi!” hắn nhanh chóng đứng dậy, tiến vào trong nhà bếp chuẩn bị nấu ăn.
Tuy nói hiện tại hắn đã sáng tạo ra hệ mặt trời, nhưng nó mới chỉ là thai nghén cấp thấp, các hành tinh còn chưa đạt tới tiểu thế giới cấp độ đây. Nhục thân hắn cũng chưa mạnh tới mức có thể ngăn cản đ·ạ·n đạo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.