Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 320: Sửa trị đám gà

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 320: Sửa trị đám gà


Đầu gá trống bị Thắng đánh khi nãy nằm gần với đống cặn thuốc nhất, nên nó đã nhanh nhảu mổ được vài miếng.

*Chú ý: Kê là gà. Kê kê vẫn là gà.

Không nghe thì không biết, nghe rồi hắn mới sạm cái mặt lại. Lũ gà này không những tố cáo hắn, lại còn biết thêm mắm thêm muối, thêu dệt một câu chuyện Tấm Cám rất bài bản.

Nhận thấy con gà này cũng biết thức thời. Nếu để nó khỏe lại, thay mình quản đám gà mái kia, hắn cũng thấy an tâm hơn phần nào...

Cả khuôn mặt tím bầm, sưng húp, trông múp míp không khác gì hồi đầu hắn gặp lũ gà này. Chỉ khác là khi đó da chúng trắng phau, giờ thì là tím đen lẫn lộn.

...

‘Con mẹ nó, thực hống hách! Đánh cho vài cái chắc không sao đâu! Nếu Ánh có hỏi, mình chỉ cần nói là do quá trình trừ tà để lại là được rồi!’

Trước đây hắn nghe không hiểu, nhưng từ khi linh hồn tấn thăng, tiến vào thần hồn cảnh giới. Hai loại thần thông là Thiên nhãn và Thiên Nhĩ đều có thể sử dụng bình thường.

“Mau thả bản vương ra, nếu không đừng trách bản vương không có nhân tính!”

“Tác tác cục cục...!!!” (Trong kho còn tiên đan a! Bọn ta vẫn còn đói, đi thôi các chị em, vào ăn tiêm đan... mặc kệ hắn chơi một mình!)

Con gà trống nằm trong lòng bàn tay của Thắng, dãy dụa cục tác.

Trạng thái của chúng cũng không còn cà tưng cà tưng, loạn gào loạn mổ nữa, thay vào đó là ngoan như cún, quấn quýt bên người đàn ông của nàng.

“Khốn n·ạn n·hân loại! Chờ bản đại nhân tu thành chính quả, sẽ tự tay vặt lông ngươi! Bỏ đói ngươi, làm thịt ngươi!!!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đa thành công sao? Anh có gặp nguy hiểm gì không!?” Ánh nhanh chóng tới gần Thắng, nâng tay hắn lên kiểm tra.

Khoảng đâu đó nửa tiếng, hắn dẫn đàn con ra gặp mẹ.

Đám lông tơ trắng hếu cũng nhanh chóng mọc dài, che phủ đi cái thân trần trụi của đầu gà trống, chiếc phao câu gầy gò, xâu xí cuối cùng cũng được thay thế bởi những sợi lông vũ tuyệt đẹp, cong mượt, óng ánh. Đúng chất gà trống rừng. Đẹp như công. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thanh linh công pháp tu luyện đến tầng thứ hai sẽ khai thông các giác quan, trong đó có Thiên nhãn cùng thiên nhĩ cũng là một trong những bộ phận chắc chắn được khai mở.

“Cục cục... tác!” (Đại vương đi đạp mái, ta cũng không thể thua kém a! Các ái phi, mau lại đây cùng trẫm!!!)

Thắng xoa cằm suy nghĩ, cảm thấy nguyên nhân này rất hợp lý, liền không kịp chờ đợi, đưa bàn tay ra, táng vào mặt con gà trống mấy phát.

Thấy lũ gà mới còn trụi lủi khi trước nay đã lông lá mọc đủ, tuy vẫn còn còm róm đít nhưng không sao, đã có chỗ lông dày che khuất.

“Đại vương, tiểu kê nguyện đi theo ngài nâng khăn sửa túi, giúp ngài sinh ra tiểu kê kê a!”

Tiên đan ở đây chính là những viên thuốc được chế biến thủ công từ các loại thuốc đông y, nấu kết lại với nhau, rồi vo viên phơi khô, mới thành tiên đan. Không hề giống như trong các bộ tiên hiệp, ngự lô đỉnh sản xuất tiên đan.

“Đại nhân. Lần sau có đánh, thì đánh chỗ khác a! Tiểu kê vẫn cần mặt mũi để tán gái nha, ngài đánh bầm dập như vậy. Dung nhan ta bị hủy đi, các ái phi của ta sẽ rất thương tâm nha!”

Vừa rồi là dùng b·ạo l·ực để đe doạ, giờ thì đã tới lúc... dùng “tiền” để mua chuộc đầu gà trống này rồi.

Chương 320: Sửa trị đám gà

Cũng vì vậy, khi Thắng vất ra đống rác phẩm, lũ gà này có thể cảm nhận được một luồng linh lực cực mạnh tại bên trong đống cặn thuốc này. Con nào con nấy cũng thèm khát, nhao nhao xúm lại gần mổ mổ.

Vừa rồi bị đối phương đánh cho thiếu điều thăng thiên, làm gì còn sức lực mà đứng dậy để nói? Vậy nên lúc này, nó chỉ có thể nằm dưới đất thoi thóp mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lợi dụng điểm Ánh nghe không hiểu, hắn liền đi trước một bước, thêu dệt nên một câu chuyện khác. Đổ hết tội lỗi nên đầu lũ ma quỷ, để chúng gánh cái nồi này.

Thấy nhan sắc bản thân đã trở về, không những vậy, linh khí trong thân cũng cuồn cuộn hơn trước rất nhiều. Đầu gà trống vui sướng, gáy lên vài tiếng rõ to, hai chiếc cánh thướt tha, đủ loại màu sắc phe phẩy vỗ bạch bạch, khiến đám gà mái xung quanh vừa nhìn đã ngay lập tức rụng trứng.

Nghe vậy, Thắng liền co rúm mặt lại.

“Quác... quác...” (Đại nhân... tha mạng...)

Một cơn gió nhẹ thổi qua, để lại đầu gà trống một bóng lưng cô đơn.

Vả lại, theo như nó biết. Chủ nhân nuôi nó, chẳng phải là để nó cùng các ai phi đẻ ra thực nhiều đàn gà con hay sao? Vừa rồi nó nói sẽ giúp người sinh tiểu kê kê, là ý nó cùng các ái phi hoạt động hết công suất, sản xuất một đội bóng kê kê a! (đọc tại Qidian-VP.com)

“Việc gì...?” Ánh đầu đầy chấm hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi đảm bảo đối phương không mất một cọng lông, nàng mới thở phào vui vẻ.

Lôi cổ đám gà vào trong kho, khuôn mặt Thắng đê tiện nhìn lũ loi choi này.

Vừa rồi khi lũ gà này loạn gào, tố cáo hắn trước mặt Ánh. Hắn đã vận dụng thiên nhĩ thông để nghe xem đám gà này loạn kêu cái gì.

Thắng chán ghét, đá đầu gà trống này ra xa.

Đầu gà trống sầu khổ, nằm dưới đất van xin.

Thấy đầu gà trống này cũng không phải loại có óc bã đậu, b·ị đ·ánh cho quên trời, quên đất như vậy vẫn biết đường quy phục, hắn liền dừng lại động tác, thả đầu gà trống này xuống.

“Sao, phục chưa!?” Thắng tóm cổ đầu gà trống, lắc lắc tại trên không trung, miệng gầm gừ thành tiếng.

Thắng không quan tâm tới suy nghĩ của đầu gà trống này, chỉ một bên thúc giục bọn chúng nhanh chóng ăn tiên đan. Ánh còn đang bên ngoài đợi chờ đây, hắn thực không muốn người đàn bà của mình mỏi mòn con mắt, phải nhanh nhanh còn ra ngoài cùng nàng ta chiến 300 hiệp!

“Nào, lại đây cùng ba ba!” Thắng xoa tay, lao vào đám gà đang hoảng sợ chạy loạn.

Con gà trống tức giận dãy dụa, không hề nhận ra tình trạng của bản thân lúc này. Nó vẫn nghĩ mình là một con vua gà đây!

Sau khi thị uy, lấy lại được phong thái ban đầu. Đầu gà trống này liền không chút mặt mũi, lao về phía Thắng cọ cọ, nịnh nọt vài câu.

Lũ gà này vốn đã bị Thắng vặt trụi lông từ lần trước, nên hiện tại toàn bộ cơ thể của chúng chỉ toàn lông tơ. Vì lông không còn, chúng chỉ đành quác quác đập cánh chạy loạn.

“Đây là tiên đan, bên trong có linh khí gia trì... các ngươi đều đã sanh linh trí, hẳn là có thể thu nạp linh khí đi! Vì để tạ lỗi, ta tặng cho đám các ngươi chỗ tiên dược này!”

Suốt mấy tháng ở gần bên Ánh, nhất là khi cô nàng tu luyện thanh linh công pháp, bọn chúng được lợi không nhỏ. Tất cả đều thành công giác tỉnh linh trí, cảm nhận được linh khí chạy tại xung quanh.

“Hừ! Dám đe đọa ta!?” Thắng tiện tay, tóm lấy con gà vừa mới quác quác cái mồm, nhấc lên không trung.

Hiện tại trong người hắn chỉ toàn loại tiên đan cấp thấp. Nói đúng hơn là rác phẩm, tất cả đều là sản phẩm lỗi, bị hắn luyện chế hỏng. Vì thấy vất đi thì tiếc, nên hắn mới giữ lại chờ ngày dùng. Vừa hay lúc này đem cho đám gà thì đúng là chuẩn bài.

“Tất nhiên là sản xuất một đội bóng a!”

Những cú tát tràn đầy uy lực, đưa đầu gà trống này từ dưới đất lập tức thấy đỉnh nhân sinh, chỉ thiếu chút lực nữa thôi là đầu gà trống này được diện kiến chúa trời.

Con mẹ nó, cái gì nâng khăn sửa túi? Cái gì giúp hắn sinh tiểu kê kê? Hắn dù có ế, cũng không chơi gà nha, đặc biệt là gà trống!

Cũng may, Ánh không thể nghe hiểu lũ gà này, nếu không đêm nay hắn phải ngủ con mẹ nó dưới gầm giường.

Giờ lại bị đối phương chán ghét như vậy, nó thực không biết phải làm sao, thực sự thương tâm a!

Đám gà mãi dắt nhau vào trong kho, mặc kệ đầu gá trống đang ưỡn ngực tại trước hiên nhà.

Đoạn, hắn liền nhấc bổng Ánh lên, khuôn mặt đê tiện bế nàng vọt vào trong nhà, mặc kệ nàng đỏ bừng cả khuôn mặt, đang loạn vùng vẫy trong lòng.

Để tránh Ánh biết được sự việc, hắn cần bịt miệng đám gà này, trước khi cô nàng khai mở thiên nhĩ thông.

Lũ gà này không phải nhân loại, nên tiền nong với chúng không quan trọng. Nhưng Thắng có một thứ, có thể khiến đám gà này điên cuồng, vì hắn bán mạng. Đó là... tiên đan.

“Anh không sao, lũ gà cũng đã trở lại bình thường, giờ chúng ta vào việc a!” Thắng lắc đầu, nhoẻn miệng cười nhìn Ánh.

‘Lũ gà này từ khi nào đã biết xưng vương, xưng hoàng rồi!? Không những thế, còn mở cả hậu cung... 9 vị giai nhân? Moá nó, cũng thực kì hoa!’

Bị xua đuổi, đầu gà trống ủy khuất không thôi. Nó đâu có làm gì sai!? Rõ ràng trong những câu chuyện mà nữ hoàng (Ánh) kể, để tỏ lòng ngưỡng mộ, chẳng phải người ta sẽ tình nguyện đi theo nâng khăn sửa túi hay sao?

Đám gà này kêu gì, nói gì, hắn đều nghe hết vào tai, hiểu rõ từng ý của chúng.

Kê kê chỉ là từ ta thêm vào nghe cho vui tai thôi, không phải là con gì lạ nha!

Kỳ tích xuất hiện, những khối u trên khuôn mặt anh tuấn của nó đang nhanh chóng xẹp đi, các khối máu đông tím lịm cũng chuyển biến nhạt dần.

Thắng co giật khoé mắt, đen mặt lại.

Hắn là mẹ Cám, còn lũ chúng nó là Tấm.

Được cái Ánh khá tin tưởng Thắng, không lảy sinh nghi ngờ, cứ thế bàn giao lũ gà cho tên ác ma.

“Thả ta ra! Bản vương đường đường là kê hoàng, người sở hữu chín vị giai nhân, sao ngươi dám phạm thượng, xách cổ ta lên!?”

Đó là một con gà trống, tuy lông đã trụi lủi nhưng cái mào gà đỏ chót vẫn dựng đứng trên đỉnh đầu, điểm đặc trưng của loài gà trống.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 320: Sửa trị đám gà