Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 319: Lỗi khổ của đám gà

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 319: Lỗi khổ của đám gà


Quả thực, sau hơn tuần lễ quần nhau trong phòng, tu vi nàng thực sự như cưỡi t·ên l·ửa, thăng cấp vùn vụt, nhanh đến mức nàng phải kinh hãi không thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khịt khịt... “Ta ngửi thấy mùi của đại nhân!”

Trên một tảng đá lớn tại đỉnh núi Thanh Đằng, đang có một thân ảnh nhỏ bé, ngồi thẫn thờ phía trên.

Nên hiện tại nghe đối phương nói vậy, nàng cũng yên tâm phần nào. Khuôn mặt tràn đầy tin tưởng cùng yêu thương nhìn bóng lưng dần khuất của Thắng với lũ gà oang oác kêu to.

Theo như những lời mà Thắng kể lại, sau khi nàng rời đi, lũ oan hồn không chỉ phá các công nhân xây dựng, chúng còn yểm vào lũ gà, khiến chúng lười ăn, suốt ngày qua bên hắn p·há h·oại điện thờ, để hắn không thể làm lễ.

“Hiện tại chúng đã bị che đến mờ mắt, cần phải nhanh chóng làm phép, nếu không sẽ tiếp tục điên cuồng!”

“Đó là....!?” Người thanh niên kinh hô, ngơ ngác mà nhìn cái thứ vừa quen thuộc, lại có chút lạ lẫm kia.

“Mơ... cũng chỉ là mơ. Hiện thực là hiện thực. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thật sự xin lỗi... các em của chị!”

Trong đôi mắt đó tràn đầy sự hư vô, mờ mịt, lại có chút xa xăm, già lua, không hợp với vẻ ngoài trẻ trung của người thanh niên mới hai tư tuổi nên có.

Thắng u buồn, bế mấy con gà điên đó lên, mặc kệ chúng vùng vẫy. Hắn nhìn Ánh, thủ thỉ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Việc mình tỉnh sớm là tốt... sao mình lại cảm thấy khó chịu, nhức nhối đến như vậy? Dù sao suốt 17 ngày qua, tất cả những gì mình nhìn thấy, cũng chỉ là mơ mà thôi... sao cảm giác lại thật như vậy chứ?”

Cố gắng sống tốt, báo hiếu cha mẹ mới là chân lý của cuộc sống này!”

“Cái cảm giác không cam lòng này là sao? Dù sao cũng chỉ là một giấc mộng... sao mày cố bám chấp vào mộng ảo này vậy, Thắng!?”

...

Trong căn biệt thự to lớn tại vùng ngoại ô thành phố Uông Bí, nơi ở của Ánh và Thắng lúc này.

Người phụ nữ lắc đầu, không hề trả lời. Chỉ đứng đấy an ủi nữ nhân đang khóc thút thít bên cạnh.

Con chuột oai oái kêu đau, sợ hãi chỉ tay về phía tên thanh niên đang đứng tại cách đó không xa, trên tảng đá lớn.

“Có được không? Anh vừa mới khỏe lại, liệu có đủ khả năng đánh bại chúng!?” Ánh lo lắng, hỏi han.

Con chuột vẫn luôn im lặng, đứng một bên, khịt khịt lỗ mũi, như cảm nhận được một cỗ mùi hương quen thuộc, nó phấn khích hô lên. Khiến đám người nghi hoặc nhìn nó.

Quá khứ, tương lai, mộng ảo... đều không nghĩa lý gì! Chỉ có thực tại mới là thứ đáng để chú ý, trân trọng mà thôi.

Thắng mỉm cười tự tin, trao cho cô nàng một nụ hôn thắm thiết. Không tiếp tục dài dòng, nhanh chóng lôi đám gà vào trong kho.

“Em yên tâm, sau khi cùng em Tu Luyện, anh đã mạnh hơn trước rất nhiều!”

Chương 319: Lỗi khổ của đám gà

Đám người xung quanh nghe vậy, tâm trạng cũng liền trầm hẳn xuống...

“Nữ Thần Vương... không được đâu, người đừng tốn sức. Cánh cổng xuyên qua đã bị Thần Vương đóng lại, chúng ta không thể trở về...”

“Chẳng lẽ không còn cách nào khác sao, Dạ Vũ?” Người đàn ông đứng bên cạnh, lo lắng nhìn người phụ nữ vừa lên tiếng, hỏi.

Ngoài mấy con loạn kêu gào ra, có vài con còn như điên như dại, ngay khi thấy nữ hoàng của chúng có mặt, liền giống như c·h·ó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, lao về phía Thắng loạn mổ, như muốn xả bỏ hết uất ức bấy lâu.

Không đợi người thanh niên kịp phản ứng, lỗ hổng không gian kia bỗng ngày một lớn dần lên. Bất ngờ, từ bên trong bắn ra năm đạo thân ảnh, gồm một chuột, một cốt, một nam và hai nữ.

“Tác tác... cục tác a!” (Nữ hoàng, ngài phải làm chủ a! Từ khi ngài đi, bọn ta đã không được ăn ngon, ngủ không đủ giấc. Thức ăn toàn cơm thừa canh cạn a! Khốn nạn nhất là tên đó còn bât bọn ta ăn mấy bãi nôn của đám công nhân! Bọn ta thực sự thương tâm nha! Kiếp gà thật khổ...)

Hiện tại thấy bọn này loạn gào loạn thét, múa máy tay chân diễn tả, tuy nàng không hiểu chúng muốn nói cái gì, nhưng thực giống với những lời Thắng nói. Chúng đang bị lũ hồn ma che mắt.

“Cục cục, tác tác.... cục tác cục tác!!!” (Nữ hoàng, cái tên ác ôn kia là một kẻ giả dối, hắn đang lừa người a! Người đừng tin a!) (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa rồi khi bọn họ bị đưa tới đây, không hề để ý tới mọi thứ xung quanh. Hiện tại con chuột lớn nói ra tin này, bọn họ mới phát hiện, cách đó không xa, thực có một tên nhân loại đang đứng đực tại chỗ nhìn bọn họ.

Đám người này vừa bay ra khỏi lỗ đen, liền muốn phi thân bay trở về, nhưng cái lỗ hổng đó như có linh tính,. Ngay khi năm người kia định bay trở lại, nó đã nhanh chóng thu nhỏ, rồi dần dần hoá thành hư không, để bốn người kia ở lại phương thế giới này.

Theo như nàng thấy, lũ hồn ma này hẳn là rất mạnh, mới khiến một người mạnh như Thắng rơi vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc khi trước.

“Vũ Minh Nguyệt... có phải là em không!?”

Một người phụ nữ với dáng người gợi cảm, xinh đẹp tuyệt trần, tiến tới gần người phụ nữ đang gào khóc, nhẹ nhàng khuyên bảo.

“Hẳn là thế... nghe mọi người kể, sau khi đ·ộng đ·ất sảy ra, mình đã rơi vào hố sụt... phải mất một tuần lễ, bên cứu hộ mới kéo được mình lên.

Đó là một chàng trai trẻ, độ khoảng 24. Bên ngoài khoác một bộ quần áo bệnh nhân, thùng thình, đang ngẩng đầu nhìn lên trời cao với đôi mắt to tròn.

Nàng thực không ngờ, bản thân chỉ rời đi có một tháng, đám gà này đã bị lũ hồn ma hại đến còm róm xương, nhìn bọn chúng cục ta cục tác, tức giận hướng Thắng loạn kêu, chân tay múa máy, nàng thực lo lắng.

Vẫn là may mắn, sau 17 ngày, mình lại tỉnh dậy, nằm ngoài dự đoán của các y bác sĩ...

Đương lúc người thanh niên này tràn đầy niềm tin vào cuộc sống mới, liền nhìn thấy một dị tượng kỳ lạ. Phía trên đỉnh đầu hắn, bỗng xuất hiện một lỗ hổng không gian.

Người thanh niên đứng lên, lấy tay phủi đi đống bụi đất tại phía sau mông, khuôn mặt đầy vẻ mỉm cười, giương cao đôi mắt mà nhìn trời xanh.

Ánh buồn rầu, ôm lũ gà rừng vào lòng vỗ về.

“Ngày 21/12/2012, con tàu kỳ lạ đáp xuống Uông Bí. 30/8/2013, c·hiến t·ranh thế giới bắt đầu diễn ra, đến Tết dương lịch, c·hiến t·ranh kết thúc. Qua 30 tết nguyên đán của năm 2014, tận thế hàng lâm...

Nhìn xuống khung cảnh phồn hoa, tấp nập người qua lại của thành phố, chàng thanh niên liền thở ra một hơi, lẩm bẩm.

Người thanh niên bất lực, buông lỏng bàn tay, xụi lơ tại trên tảng đá, ánh mắt mờ mịt, ẩn ẩn có chút hận ý, chán trường nhìn lên trời cao. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không!!!” Người phụ nữ không cam lòng gào thét, đôi bàn tay thon dài cào cấu hư không, như muốn xé rách không gian, tìm kiếm lỗ đen vừa rồi.

Người thanh niên đưa bàn tay trái lên, áp vào phần ngực trái, vô thức ấn thực mạnh.

Đầu tháng 7 oi ả nóng bức, những tia nắng chói chang từ trên đỉnh đầu phả xuống khiến các sinh vật nóng đến thè lưỡi phì phò.

Nghe Tu Luyện hai chữ, khuôn mặt Ánh bất giác đỏ bừng. Nàng là biết, tu luyện hai chữ này là có ý gì, chính là chỉ mấy ngày song tu của bọn họ.

Thấy đám người đó quay đầu, nhìn về phía mình, người thanh niên bất giác nở một nụ cười, nụ cười rạng rỡ như ánh ban mai.

Đâu đó khoảng 20 phút, người thanh niên này cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần, trạng thái cũng không bất cần, buồn khổ như trước. Thay vào đó là mỉm cười, chấp nhận thực tại.

“A, nữ vương... ở đằng kia a!”

Nhưng hiện tại đã là năm 2023, thế giới vẫn trong hoà bình...”

“Cái gì!?” Người phụ nữ đang khóc là người đầu tiên phản ứng, chỉ thấy nàng nhanh chóng tới trước mặt con chuột lớn này, đưa tay tóm râu nó mà chất vấn. “Ở đâu!?”

Ngay lúc này, mình có cha mẹ, người thân. Gia đình đầm ấm, hạnh phúc, không cần phải xông pha vào nơi nguy hiểm... vậy thì cần gì phải bám chấp vào cái mộng ảo đó!?

“Tác! tác.... tác!!!!” (không! Nữ hoàng, đừng bỏ bọn ta lại với tên khốn này a! Cứu mạng a!!!)

“Vậy là... mình thực nằm mơ sao? Thế giới này... không có con tàu thời gian... tận thế cũng không hề tồn tại...”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 319: Lỗi khổ của đám gà