Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 333: hiểu lầm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 333: hiểu lầm


Thời gian mà Thắng rời đi căn biệt thự cũng đã được sáu ngày. Suốt sáu ngày qua Ánh vẫn luôn miệt mài tu luyện Thanh Linh Công pháp, thành công đột phá luyện khí bát trọng, tiến vào cửu trọng đỉnh phong.

Càng đánh, gã càng cảm thấy sự bất lực.

Ông ta quyết định dừng công tác tại Hà Nội, về căn biệt thự một chuyến, muốn đá thằng nhóc ăn bám kia ra khỏi nhà.

Một người như vậy lại đi kết thân với một tên lưu manh, đầu đường xó chợ thì có khác nào bông hoa nhài cắm bãi phân trâu?

Sau khi cùng sư mẫu chào tạm biệt sư phụ, tên nhóc này cũng không tiến vào rừng sâu sinh sống nữa, mà ở lại căn biệt thự luyện tập.

Kinh nghiệm chiến đấu của Với tuy bằng 0, nhưng so về tốc độ và sức mạnh thì thằng nhóc lại hơn đối phương rất nhiều. Nên cũng chẳng có gì đáng để thắc mắc khi Với dễ dàng tránh thoát những đợt tấn công dồn dập từ đối phương.

Dựa vào vòng tròn của mình, ông ta cho người tìm kiếm thông tin của Thắng.

“Không...” Với nghe vậy liền xua tay định biện minh, nhưng khổ nỗi, đối phương lại không muốn nghe hắn dài dòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng vì kinh mạch của nàng ta còn chưa đủ mạnh, không thể dùng cương mãnh linh khí đánh tan bức tường ngăn cách giữa luyện khí với trúc cơ, nên hiện tại chỉ có thể tạm thời dậm chân tại chỗ, chờ kinh mạch kiên cố rồi mới tiến hành đột phá.

Không chỉ đi hại người, mà còn hại cả người nhà. Khiến cha mẹ y tức c·h·ế·t.

...

Thằng nhóc tên Đỗ Tất Thắng kia mới có 15 tuổi, nhà cũng tại Uông Bí, Bắc Sơn. Vừa hay lại ngay gần căn biệt thự khoảng 1 cây số.

Lịch trình tu luyện của thằng nhóc rất là đơn giản. Sáng luyện thương, trưa luyện phù, tối luyện khí, đêm luyện thần. Gần như là không ngủ một giấc nào trong ngày.

Thân thương bóng loáng, đen kịt một mảnh, kết hợp với mũi thương sắc nhọn khiến nó trông như một mũi kim tiêm to lớn, lạnh lẽo vô cùng.

Mũi Thương vừa ra, những tấm bia bằng kim loại nằm ngay trước mặt thằng nhóc đã ngay lập tức bị đánh nổ, phá thành các mảnh nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vậy là thông qua con gái út, tức Minh Nguyệt. Ông ta biết được khuôn mặt và tên của đối phương.

Người đàn ông trung niên đứng bên ngoài cuộc chiến cũng là kinh ngạc không thôi.

Với chỉ thấy đối phương hơi nhíu mày một cái, liền nghe được một giọng nói trầm thấp, lạnh tanh.

Người ta nói gừng càng già càng cay, càng có tuổi, kinh nghiệm chiến đấu lại càng đầy mình.

Vẫn như thường ngày, Với dậy từ rất sớm luyện công.

“Hừ, gia đình nhà tôi tuy không phải quyền quý cao sang gì. Nhưng muốn cưới được con gái tôi, cậu cũng phải có chút bản lĩnh!

Là người tôn trọng con cái, nên ông ta cũng không xen vào. Nhưng bông hoa quý mà bản thân đã mất hàng chục năm chăm bẵm, nay có một thằng ất ơ muốn vào nhà bế đi, bảo ông ta vô tâm không quan tâm tới cũng là không được.

Một kẻ thuộc đáy xã hội như vậy, sao xứng với phụ nữ nhà họ Vũ? Đấy là còn chưa nói Ánh vừa xinh đẹp, lại tài giỏi hơn người. Riêng việc học chuyên ngành y cũng đủ thấy cái giỏi của Ánh.

Cây binh khí này nhìn tuy tầm thường, nhưng lực xuyên phá phải nói là kinh thiên, sẽ không ngoa nếu xếp nó vào thần binh lợi khí.

Chỉ là một tên đại võ sư mà thôi, sao làm khó được Với!

‘Cái quỷ gì!?’ Với chả hiểu thằng cha trước mặt đang nói cái quái gì.

Mục đích chủ yếu là bảo vệ an toàn cho sư mẫu.

Trấn Ma Thương!

Vì thứ vũ khí này bá đạo như vậy, lại còn là thứ đồ sư phụ truyền lại cho, nên Với rất trân trọng, giữ gìn nó.

Với sức mạnh như vậy, chỉ có nhất đại tông sư mới có thể làm ra. Nhưng hiện tại Với mới chỉ là ngụy linh tầng thứ, tương đương với tông sư võ học mà thôi, nhưng võ nghệ đã đạt tới mức độ này, đủ thấy Thắng dạy bảo tốt tới mức nào.

Hay rồi, giờ con bé luôn lỡ mồm nhắc tới, xác định 70% cái đã chịu trống.

“Cậu là bạn trai của con gái tôi!?”

Chỉ cần hai loại sở học này cùng lúc đánh ra, đến nhất đại tông sư cũng phải vãi cả đ·ạ·n, quỳ gối xin hàng.

Bản thân dù sao cũng là một tên đại võ sư, đã từng đánh từ nam ra bắc, dẹp biết bao nhiêu võ quán. Nay tuy đứng tuổi, nghỉ hưu về làm vệ sĩ tư nhân, nhưng cái “nghề” vẫn không hề bào mòn.

Với đang chăm chỉ luyện thương bỗng thấy nơi xa, bên ngoài căn biệt thự có một chiếc Toyota Camry đang chầm chậm tiến vào. Đám công nhân đang thi công tại trên tường rào cũng nhao nhao dừng lại động tác, tò mò nhìn về chiếc ô tô.

Ông ta là người của đảng, không tin vào mấy cái thần thông, ma quỷ. Nên những câu chuyện mà Ánh kể, ông chỉ coi là một trò đùa nhỏ của tên nhóc kia dựng lên, muốn lăm le tán tỉnh cô con gái xinh đẹp của mình.

Gã dám tự tin có thể đánh cho các võ sư trẻ tuổi lên bờ xuống ruộng, dù đối phương hơn cả thể lực lẫn cấp độ. Gã vẫn có thể dùng kỹ năng để hạ gục đối phương.

Còn Với lại khác, tuy thằng nhóc vẫn chỉ ở cấp ngụy linh, nhưng phù văn đạo thuật nó đã đốn ngộ được tầng hai ấn phù.

Dù tôn trọng quyết định của con gái, nhưng ông ta cũng không thể giả mù, nhắm mắt làm ngơ trước nửa đời còn lại của Ánh bị chôn vùi trong đống phân trâu.

Đợt vừa rồi con gái lớn về nhà, thường xuyên vô ý kể về một tên đạo sĩ bịp bợm, có thể chống lại cương thi các thứ.

Đứng dưới những tia nắng ấm áp của ngày mới, Với vung vẩy cây trường thương hắc sắc trong tay.

Thấy chàng thanh niên trẻ tuổi trước mặt có thể dễ dàng tránh né những đòn tấn công của mình, gã trung niên không nhịn được mà kinh ngạc, lại càng điên cuồng ra sức tấn công.

Kình khí xé gió, vùn vụt lao tới.

Tuy hiện tại Ánh đã là một cao thủ luyện khí cửu trọng, có thể đánh với cao thủ tông sư, nhưng vì kinh nghiệm không có, chắc chắn sẽ ăn phải thiệt thòi.

Cánh cửa vừa mở, Với liền thấy một người đàn ông trung niên bước ra. Trái ngược với người đàn ông lúc đầu bước xuống, Với thấy người đàn ông này tư thái nhẹ nhàng, đĩnh đạc hơn nhiều. Trông rất từ tốn, phong nhã.

Người đàn ông xổ một tràng, khiến Với đứng hình, c·h·ế·t trân tại chỗ.

Đầu tháng tám, thời gian chuyển mùa giữa hè sang thu nên tiết trời cũng dịu nhẹ, tươi mát. Không quá gay gắt như đầu mùa hạ oi ả.

Nhưng làm ông ta choáng váng là... tên nhóc này quả thực không hề tầm thường! Không những vô liêm sỉ, khốn nạn, mà còn rất biết đánh nhau! (đọc tại Qidian-VP.com)

Đau khổ nhất không phải là bị đối phương đánh bại, mà là đánh hoài vẫn không trúng đối phương, trong khi đó đối phương lại đang nhàn nhã né tránh, không thèm đánh trả. Cảm giác như đang bị khinh thường vậy.

Thấy vậy, gã trung niên liền tựa thế xoay người, giống như một đầu giao long vẫy đuôi, đá mạnh về sau một cú. Nhưng vẫn bị Với nhẹ nhàng tránh né, không chút tổn hại.

Không những làm tài sản cả nhà bị triệt phá, còn làm cha mẹ mình c·h·ế·t trong cơn tức giận. Điều đáng hận nhất khi đất nước đang nguy cơ, cậu lại kết bè kết phái đi hại người!

Đúng vậy, đây chính là cây trường thương mà Thắng đã lấy được từ năm 2023. Vì hiện tại không cần dùng tới nó, nên hắn đã giao lại cho Với, để thằng nhóc phòng thân.

Nhưng lần này gã thực sự bó tay rồi.

Chỉ còn một chút nữa thôi là đột phá luyện khí kỳ, tiến vào trúc cơ cao thủ.

“Đỗ Tất Thắng sao? Nghe nói cậu cũng biết đánh đấm. Vậy thì để tôi xem, cậu đánh nhau giỏi tới cỡ nào!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi đã cho người điều tra. Cậu chỉ là một tên cặn bã, suốt ngày chơi bời lêu lổng, thích tụ tập hút chích, chơi mấy loại kích thích hại thân.

Ít tuổi không phải vấn đề, cái vấn đề đáng nói tới là tên nhóc này thế mà hư hỏng. Nói đúng hơn là nghịch tử khốn khiếp.

Đã liên tục ra đòn về phía đối phương, nhưng không có lần nào chạm được vào góc áo. Dù chỉ là xoẹt qua người cũng là khó khăn, cực hơn cả bắt cá trạch.

Cộng với khuôn mặt hiền hậu, chỉ có vài tia nếp nhăn bên trên, khiến Với không thể xác định được tuổi tác thực của đối phương.

Không tìm thì thôi, tìm rồi ông ta mới phát hỏa.

Chỉ thấy đối phương vừa xuống xe liền tiến về vị trí phía sau, hơi cúi người mở cửa. Bên trong hẳn là có đại nhân vật. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 333: hiểu lầm

Đoạn, người đàn ông liền quay người hướng gã trung niên phía sau ra hiệu. Nhận được lệnh, gã trung niên đã ngay lập tức lao tới chỗ Với đánh ra một quyền.

Ngoài Ánh ra, Với cũng tiến bộ không kém.

Nên ngay khi thấy mặt đối phương, ông ta đã không kìm lòng được mà mắng vốn một phen, xong sau đó để tên vệ sĩ dùng tới bạo lực, đánh đuổi đối phương.

Tuy đen kịt là vậy nhưng thi thoảng nó vẫn phát ra vài tia tinh quang, nhất là tại giữa thân của nó, nơi có một hàng chữ cổ đại được khắc lên trên vẫn liên tục lấp loé.

Chiếc xe tiến vào sân biệt thự, đi đến trước mặt Với thì dừng. Từ tay lái đi xuống một người đàn ông trung niên, tuổi tứ tuần, thân thể lực lưỡng, mày kiếm nhíu lại, trông cương mãnh mà sắc bén. Vừa nhìn liền biết là người có “nghề” cấp độ cũng phải tầm đại võ sư, tương đương với luyện khí lục trọng trở lên.

Đứng tại trong sân biệt thự, Với nhẹ nhàng di chuyển bước chân, bộ pháp nhanh nhẹn lại thoăn thoắt, như một con báo đang rình mồi đi săn. Mỗi lần đâm thương, lại xuất hiện một đầu ý cạnh chân long kim khí, tuy mờ ảo, không được ngưng tụ như Thắng, nhưng uy lực cũng không thể coi thường.

Không những thế, nó còn được Thắng truyền cho thương pháp, thương long ý cảnh.

Ông ta tên thực là Vũ Đình Quang. Là cha đẻ của chị em nhà Nguyệt Ánh.

Nhìn khí thế từ đối phương thả ra, hẳn là một tên đại võ sư. Vất tại thế tục cũng được coi là cao thủ đứng đầu, chỉ sau tông sư mà thôi. Vốn dĩ nhất đại tông sư đã như thần tiên tồn tại, bị coi là truyền thuyết trong miệng thế nhân, nên không được xếp vào hàng ngũ cao thủ. Còn tông sư thì khác, tuy cấp bậc này tu luyện cả đời cũng khó có thể chạm tới, nhưng nó vẫn tồn tại, không mờ mịt như nhất đại tông sư.

Thằng nhóc chỉ hơi lách người qua một bên, đã thành công tránh khỏi một kích toàn lực của đối phương.

Mấy thằng lưu manh như này thường mặt rất dày, khó lòng đuổi đi theo cách thường. Chỉ có thể dùng tới vũ lực.

Một người thấp kém như cậu, cũng đòi quen con tôi!?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 333: hiểu lầm