Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 345: Người phụ nữ bí ẩn.
Chờ cho đối phương đã hoàn toàn rời khỏi, Wolf mới thở ra một hơi, đưa tay vuốt đi đống mồ hôi lạnh trên đỉnh đầu.
Để đề phòng người phụ nữ này, chúng ta cần chuẩn bị phương án ứng phó... ngài Green, ngài có ý tưởng gì không?”
Sau bảy ngày ẩn nấp trên núi, dân chúng đã kéo nhau lũ lượt về đây. Vì hiện tại nơi này đã là đ·ống đ·ổ n·át hoang tàn, lại thuộc khu vực căn cứ quân sự tạm thời nên dân chúng vừa về đã phải theo sự chỉ dẫn của các binh sĩ nhao nhao rời đi. Di cư tới thành phố khác.
Quanh năm suốt tháng sống trong quân ngũ; sáng tỉnh dậy, tối đi ngủ đều chỉ thấy đực rựa xung quanh; làm sao thấy được bóng dáng của một phụ nữ?
Cái cảnh tượng này khiến hắn vô tình nhớ đến một bộ phim đang Hot vào ba năm trước; đó là X-Men First Class. Phân cảnh Magneto một mình ngăn cản toàn bộ t·ên l·ửa, đ·ạ·n đạo.
Tên David thấy vậy liền là khoái chí trong lòng. “Thằng ngu, dám xỏ xiên tao... cho mày c·hết!”
“Ta không biết... ta chỉ biết phía trên cử xuống một vị mới chuẩn tướng, bắt buộc chúng ta phải tuân lệnh vô điều kiện. Người phụ nữ này hẳn là vị chuẩn tướng đó...”
Các sinh vật trong trái đất lúc này như những con kiến nhỏ đang nhanh chóng qua lại, chúng gây dựng, phát triển, cường thịnh, rồi lại suy tàn.
“Cái này... nhà có đứa cháu thích xem phim viễn tưởng, rảnh rỗi không có việc gì làm nên cùng đứa cháu xem chơi... gọi là biết chút nội dung phim...” Thomas gãi cái đầu hói, ngại ngùng cười.
...
Nên nhân cơ hội này, hắn muốn tỏ lòng thành kính của mình, chăm sóc người phụ nữ thần bí kia một cách chu đáo.
Trên thế giới hiện nay không hề có dị nhân, tất cả đều chỉ là giả tưởng. Hoạ chăng cũng chỉ tồn tại đám người mạnh hơn người thường gấp hai lần nhờ luyện cổ võ, còn lại chắc chắn là đám mãnh hổ quân rồi.
Mà dù có sảy ra c·hiến t·ranh, hắn cũng có thể sống sót nhờ quan hệ tốt với cô nàng.
“Được rồi... Ngài Smith, ngài có ý gì thì nói nhanh, đừng gây sự nữa.” Vị tổng thống đương nhiệm nghiêm nghị nhìn về phía Smith mà gằn giọng.
Cứ vậy, các nền văn minh cũng xuất hiện lớp lớp.
Nếu sau này Hoa Kỳ đánh Việt Nam chắc chắn sẽ phải đối mặt với một con quái vật kinh khủng.
Dù sao bản thân gã cũng là tổng thống, nếu dẫn theo người phụ nữ kia tới chiến trường chắc chắn sẽ phải điều động người đi theo bảo vệ, sẽ gây lên chú ý. Bọn Trung Quốc tay mắt lại ở khắp nơi, dễ đánh rắn động cỏ.
Nhìn ngài xem, khác nào một con ếch đang ngồi đáy giếng nhìn trời mà ộp ộp không!?”
Nếu ở lại phe ta, thì đó là điều may mắn. Khi đó Hoa Kỳ chúng ta cách thống trị thế giới cũng chỉ là vẫn đề thời gian.
“Nhìn cái gì lũ ngu dốt đần độn này? Còn không mau hướng ngài Brigadier General (chuẩn tướng) cúi chào!? Muốn ta nhắc mấy lần nữa đây!!!?”
Nếu sau này đối phương có rời đi Mỹ quốc bọn họ mà trở về Việt Nam thì cũng không gây lên c·hiến t·ranh gì.
(tác sẽ thay thần hồn thành hồn lực cho dễ sử dụng. Thực tế trong truyện thần hồn và hồn lực đều là 1, không có sự khác biệt như các truyện khác. Nên thi thoảng tác sẽ đá qua thần hồn hoặc hồn lực để thuận câu văn.)
“Ha... trong X-Men, có một nhân vật sở hữu khả năng điều khiển từ trường...” Thấy tổng thống nghiêm mặt, biết không phải lúc đùa. Smith đành cười ngượng một cái, rồi mới nói.
“Lần trước hồn lực hao mòn nhanh, nên không còn khả năng bố trí thêm toà truyền tống cuối cùng... lần này phải hoàn thành cho xong, đợi đến khi con tàu hoàn toàn được đám khựa này chữa trị rồi thu về cũng không muộn...”
Hiện tại xung quanh đây đang được các binh sĩ sửa sang, xây dựng làm khu quân sự chiến đấu chống địch.
“Là Magneto, kẻ có thể khống chế từ trường?”
Đây là cuốn sổ mà hắn mua được khi du lịch tại Tứ Xuyên, chuyên dùng để viết lại các sự kiện diễn ra trong tiểu thế giới, đặc biệt là các sự kiện lớn như trái đất hình thành hay sinh mệnh phát triển loại hình.
Tất cả sự kiện chủ yếu là thời kỳ trái đất hình thành, rồi đến các sinh vật đứng đầu thế giới...
Smith từ tốn giải thích.
Từ điều này, bọn họ chắc chắn đối phương đã trải qua rất nhiều trận sinh tử, g·iết người cũng không phải ít.
Tên đại uy lắc đầu, đưa mắt nhìn về phía cuối đường, nơi hai người vừa rồi mới khuất bóng, nói.
“Được rồi... ý cậu là người phụ nữ thần bí kia cũng có thể điều khiển từ trường giống tên dị nhân Magneto?” Thomas hơi mỉm cười. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Các ngươi nhìn cái gì!? Mau đóng cái mắt c·h·ó của các ngươi lại mà cúi chào chuẩn tướng Hắc Dạ!? Có tin ta móc mắt các ngươi ra hay không?”
Vì quá trình sáng tạo thế giới không hề đơn giản, trái lại còn khá cầu kỳ và mất thời gian. Hắn sợ sau này sáng tạo hành tinh mới sẽ rơi vào sai lầm, nên muốn viết lại rõ ràng quá trình phát triển của một hành tinh.
“Bên phía Tiền Triêu thế nào? Có chịu cùng chúng ta ký hiệp ước không?” Tổng thống không tiếp tục vấn đề cũ, vội đá sang chủ đề khác, khiến Smith nhăn nhó không thôi.
Sau khi xem được đoạn video về người phụ nữ kia, hắn đã không nhịn được lòng mình, hướng tổng thống cầu khẩn cho bản thân tự đích thân đi đưa người tới khu căn cứ quân sự tại phía bắc Ấn.
“Tưởng tượng? Haha... ngài thật là hài hước, ngài David. Ngài không thấy sao? Giờ cái thứ ngài cho là tưởng tượng lại đang hiện diện ngay trước mặt đây!
Đợi khi nàng ta vừa đi khuất bóng, đám binh sĩ mới ngã gục trên mặt đất, bắt đầu thay nhau n·ôn m·ửa.
Một vị khác nghị sĩ lắc đầu, tỏ vẻ không đồng tình.
Khi vừa thấy người phụ nữ này bước xuống phi cơ, đám binh sĩ đã không nhịn được mà nuốt một ngụm nước miếng.
“Ngồi đây xem đám sinh vật nhỏ bé này sinh hoạt, phát triển cũng thật thú vị...”
Nhưng ngay lúc này đây bọn họ lại phát hiện có một tên dị nhân xuất hiện, có thể tay không bắt toàn bộ t·ên l·ửa, đ·ạ·n đạo. Không những vậy còn chủ động xin gia nhập vào Mỹ, muốn cùng bọn họ chống lại mãnh hổ quân.
Lúc đầu tổng thống Hoa Kỳ muốn tự thân đưa người đi để tỏ lòng kính trọng, nhưng khi thấy tên William này nhiệt tình như vậy hắn cũng gật đầu đồng ý.
Arunachal Pradesh, phía bắc Ấn Độ, trong khu quân sự của liên minh Mỹ-Ấn lúc bấy giờ đang có một đám binh sĩ cấp cao nghiêm chỉnh đứng tại trước sân băng rộng lớn; tất cả đều ngay ngắn như đang chuẩn bị chào đón một vị cấp cao.
Loay hoay một hồi, phải đâu đó khoảng năm đến sáu phút hắn mới dừng lại động tác, hô. “Xong rồi.”
Nhưng đối phương là người Việt, mang tư tưởng cộng sản, rất khó mua chuộc về tư bản chúng ta.
Muốn đối phó được đối phương, chúng ta cần sáng tạo ra một loại v·ũ k·hí không bị ảnh hưởng bởi từ trường.”
Hắn làm tất cả việc này đều là có suy tính.
Hắn lui lại một bước, ẩn mình vào trong bóng đen của đống đất đá đổ nát, biến mất không còn thấy tăm hơi.
Green nhếch mép cười.
Như mọi người cũng biết, khi bản thân đang làm việc mà bị sếp đi qua đứng một bên nhìn chằm chằm là xác định, tinh thần căng thẳng, mồ hôi lạnh vã ra như tắm. Chỉ sợ bất cẩn làm sai thao tác dẫn tới hàng hỏng, không cần nói cũng biết, chắc chắn sẽ bị đem đi tế văn rồi.
Thắng lẩm bẩm, đôi mắt hơi cười nhìn xuống thế gian.
Nửa đầu quyển sách là sự hình thành của tân hệ mặt trời và sự xuất hiện của ngụy thần, ngụy phật.
Đến khi đó, cái gì dị nhân, cái gì Hắc Dạ Xoa cũng không phải đối thủ...”
Đám người nhao nhao dồn mắt về phía Smith, mong chờ câu trả lời của đối phương.
Ăn uống no say, hắn mới thôi động truyền tống môn để rời đi căn hầm.
Hôm nay là ngày thứ bảy, hồn lực của hắn đã phục hồi được ba phần năm, đã có thể tiếp tục bố trí vài toà truyền tống môn.
“Vậy ngài có ý tưởng gì sao? Ngài Smith?”
Nên lúc này đây, khi thấy Thắng chịu rời đi thức hải, Wolf mới coi như được tự do một chút.
Lúc này đám binh sĩ mới tỉnh hồn lại, nhanh chóng dơ tay chào kiểu quân ngũ, nhưng đôi mắt vẫn bất chính đảo qua thân thể người phụ nữ kia.
Còn cái tên nghị sĩ William này sau khi được đồng ý, liền vui vẻ lấy ra một chiếc phi cơ tiên tiến nhất để đưa người phụ nữ kia đi.
Hiện tại trong cuốn sổ của hắn đang có hai đại sự kiện chính. Đó là hai sự kiện hình thành vũ trụ trong thức hải.
Vị nghị sĩ này đã ngoài 50, hẳn là không có mấy hứng thú với mấy thứ phim ảnh như này. Nhưng nhìn thái độ, đối phương hẳn rất rõ các nhân vật trong phim ảo tưởng kia.
Tuy vẫn phải cật lực làm việc, nhưng vẫn tốt hơn là bị cấp trên soi mói.
...
Từ đầu tuần cho tới giờ, hắn chỉ toàn nhập định luyện hồn, đi vào thần thức để kiểm tra thế giới; nên bảy ngày qua chưa ăn một cái gì. Giờ tỉnh rồi, bụng cũng bắt đầu đói meo.
“Ồ, ngài Thomass cũng xem qua X-Men sao?” Smith kinh ngạc nhìn về phía Thomas.
Vì các hành tinh khác sinh mệnh phát triển không nhanh chóng như trái đất nên không được ghi chép đàng hoàng, chỉ viết qua loa. Còn trái đất thì khác, nhờ có sự phát triển bá đạo, lại phong phú về nền văn minh nên được hắn chú trọng, viết nhiều hơn một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám người nghe vậy liền nháo nhác nhìn nhau, người xem rồi thì gật đầu, người chưa xem thì lắc đầu.
“Cung tiễn chủ thần!” Wolf hơi cúi người, hướng về phía bóng lưng đang mờ nhạt của Thắng hô to.
Smith nhíu mày, nói: “Thế nên tôi mới nói chúng ta phải nghiên cứu!”
Ẩn mình trong đống đất đá ngổn ngang, Thắng dùng thiên nhãn thông dõi mắt về phía khu nhà xưởng hoang tàn.
“Cái này...” Smith lo lắng.
Tuy là người đưa ra phương án, nhưng gã biết đó là điều không khả thi, nhất là trong trường hợp khoa học kỹ thuật hiện nay chưa phát triển tới mức có thể thay thế thứ khác vào kim loại.
“Haha v·ũ k·hí không có kim loại? Ngớ ngẩn, nếu không có kim loại làm bề mặt thì sao tạo được sát thương, sao chịu được áp lực?” David nhìn Smith như thằng ngu mà cười khẩy.
Sau một hồi bay lượn, chiếc phi cơ này mới từ từ hạ thấp, tiến vào đường băng trải dài.
Cũng vì vậy mà hắn cho rằng đối phương có sức mạnh giống như thế, có thể điều khiển từ trường. Một loại năng lực cực mạnh không thể coi thường. Nên mới ra sức lấy lòng.
Lầu năm góc.
Khi đã an vị tại đúng điểm, chiếc phi cơ liền mở ra cửa khoang, từ bên trong bước xuống hai người; một nam một nữ.
“Đại úy... người vừa rồi...” Một tên binh sĩ khó khăn bò dậy, hướng một tên có quân hàm cao hơn mà hỏi.
Tuy tất cả chỉ là phàm nhân, nhưng bọn họ lại là những quân chủng được đào tạo bài bản, có thể sử dụng đủ loại v·ũ k·hí trên chiến trường.
Trở lại chính truyện. Khi mới bước xuống, tên William đang cố sức hướng người phụ nữ cung kính thì phát hiện đám binh sĩ tần ngần, đôi mắt d·â·m d·ụ·c nhìn về phía này.
Người đàn ông đi cạnh người phụ nữ rống to, chỉ tay về phía đám binh sĩ quát mắng.
Thấy vậy, tên nghị sĩ William tức đến điên rồi. Bao công sức mà gã dày công gây dựng đều bị lũ c·h·ó c·hết này phá hỏng.
“Nghe thì hợp lý, nhưng ngài Green nên nhớ cô ta có thể ngăn cản t·ên l·ửa đ·ạ·n đạo, việc đối phó đám siêu nhân loại cũng không hẳn là khó khăn...”
Cất đi cuốn sổ, hắn liền hư hoá vào không gian vô tận, dần dần mất đi hình bóng.
“Ngài cứ nói thẳng ra, ở đây không phải ai cũng xem mấy bộ phim ảo tưởng của đám người chỉ biết tưởng tượng.” Một vị nghị sĩ khác hừ lạnh, thái độ tỏ rõ sự khinh thường.
Trong lúc nước sôi lửa bỏng, lại đi khích nhau như vậy thực là khó nhìn.
Còn người nữ thì... không thấy rõ diện mạo, bởi nàng đã che đi bằng một chiếc mặt nạ hắc sắc, trên thân khoác lên một tầng hắc y. Nhưng nhờ vào bộ y phục bó sát để lộ những đường cong gợi cảm, cùng mái tóc bồng bềnh trong gió cũng đủ khiến người ta vừa nhìn đã nhận ra nàng là một nữ nhân.
Thắng ngồi khoanh chân, lơ lửng trên bầu trời, đầu hơi cúi xuống ngắm nhìn thế gian.
Cầm ấn phù dịch chuyển trên tay, hắn đem vài tia hồn lực truyền vào. Tấm ấn phù đang bất động bỗng rung lên vài cái, sau đó tan biến vào hư không. Thân thể của Thắng cũng theo đó hư ảo rồi từ từ biến mất.
Không lâu sau, trên bầu trời bay tới mộc chiếc phi cơ tư nhân. Đám người vừa nhìn thấy liền ráo rác ngước nhìn.
Cuối quyển là quá trình hình thành lên vũ trụ, sự phát triển của các hành tinh trong giải ngân hà.
Gã không nhịn được mà sôi máu, tức giận quát tháo các binh sĩ xung quanh. Nhưng đợi một lúc, hắn thấy bọn này vẫn một bộ lão trư thèm khát dáng vẻ, liền không nhịn được quẳng cái iPad về phía tên lính gần nhất, gầm lên.
Trong bảy ngày vừa rồi, để đảm bảo độ an toàn cho khu căn cứ; bên phía chủ tịch cộng hoà nhân dân Trung Hoa đã ra lệnh, điều động một lượng lớn binh sĩ tới đây phòng thủ.
“Như mọi người cũng thấy, người phụ nữ mà chúng ta mới gửi tới chiến trường là một tên cực kỳ nguy hiểm, có thể ảnh hưởng tới cân bằng của toàn bộ nhân loại.
Smith nghiêm túc gật đầu.
Suốt bảy ngày qua, nó luôn bị Thắng nhòm ngó, khiến tim c·h·ó đập nhanh đến loạn xạ.
Nên ngay khi thấy có một tên khác giới tiến đến, bọn họ không nhịn được sự thèm muốn, để lộ ra chút ý d·â·m cũng là lẽ đương nhiên.
Tuy tổng thống đương nhiệm đã đặc cách, cho cô nàng từ thường dân nhảy vọt lên cấp chuẩn tướng nhưng tên William này vẫn không thấy đủ. Rất sợ cô nàng sau khi hoàn thành cuộc chiến này sẽ rời đi Mỹ quốc, trở về Việt Nam. Như vậy Hoa Kỳ bọn họ sẽ trở thành một kẻ yếu đuối trước một đất nước nhỏ bé.
Vừa rồi khi bọn họ còn đang say mê trước dáng người uốn lượn, gợi cảm của cô nàng thì bỗng nhiên cảm nhận được một luồng khí tức lạnh lẽo từ đối phương thả ra. Nếu chỉ lạnh thôi thì không đáng nói, cái đáng nói là trong cái hơi lạnh này còn toả ra vô số sát khí, huyết vị.
“Cậu...!” David tức lắm, nhưng chẳng thể làm gì ngoài thở phì phò.
Thôi thì có tên nghị sĩ này thích xông pha, hắn cũng không ngại quẳng cái trọng trách này cho đối phương tới gánh...
“Vậy ngài có ý tưởng gì không? Ngài nghị viên Smith?” Green nghiêng đầu, nhìn về phía Smith mỉm cười.
Ngoài việc cung cấp nhân lực tới đây đảm bảo an toàn cho khu căn cứ, chủ yếu mục đích chính của vị chủ tịch này vẫn là đào tạo thêm thật nhiều mãnh hổ quân.
“Smith... cậu!!!” David tức giận, chỉ tay về phía Smith mà nhăn nhó mặt mày.
Nam thì trung niên, ngũ quan vuông vắn, mắt xanh tóc vàng, mũi cao khá đẹp. Vừa nhìn liền biết đây là một tên da trắng.
“Nếu người phụ nữ đó có thể điều khiển từ trường, nghĩa là các loại v·ũ k·hí có chứa kim loại đều hoàn toàn vô dụng...
“Ha hả... đấy, đến ngài còn biết đến bộ phim này, chứ đâu có như tên nào đó...” Smith không biết là vô tình hay cố ý mà liếc mắt qua David.
Nhìn đám sinh vật này quanh quẩn loạn xạ, thi thoảng có giống loài phát triển mạnh quá, ảnh hưởng tới sự phát triển của các loài xung quanh, hắn lại thả xuống thế gian một chút “d·ịch b·ệnh” để dẹp đi phần nào nhân khẩu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Liên tục kích hoạt năm tấm ấn phù, hắn đã nhanh chóng có mặt phía ngoài khu căn cứ.
“Mới bảy ngày không tới, nơi đây đã thêm thực nhiều binh lính.” Thắng nhìn xuyên qua đống đất đá, thấy binh sĩ rải rác khắp nơi liền cảm thán không thôi.
“Năng lượng linh hồn trong này đã có Wolf thay thế ta xử lý, ở lại đây cũng chẳng có ích gì... thôi thì ra ngoài vậy.”
Nhìn ông già này đơn giản vậy thôi, nhưng quyền lực không thể coi thường. Tên tổng thống đương nhiệm cũng là do một tay ông ta đưa lên đấy.
Với dị nhân bình thường thì chắc chắn hắn không phải tốn công tới mức này, nhưng đối phương là một kẻ có thể chặn lại toàn bộ t·ên l·ửa trong hư không mà không cần chạm tay.
“Haizzz, chúng ta vừa rồi quá lỗ mãng rồi... e là cuộc sống sắp tới sẽ khó khăn đây...”
Cứ vậy, cuộc họp lại đổi sang chủ đề khác trong không khí vui vẻ. Chỉ có một người là nhăn nhó khó ỉa, im lặng suốt buổi họp tại phòng họp của ngũ giác đài.
Cũng nhờ vậy mà năng lượng linh hồn tại thế giới này đang ngày một dày lên, không còn ít ỏi như trước.
“Hừ!” Người phụ nữ thần bí nhíu mày, hừ lạnh một tiếng. Khí thế trên người nàng toả ra xung quanh, khiến đám binh sĩ đang nhìn nàng thao láo bỗng dưng lạnh người. Cơ thể bọn họ không làm chủ được, bắt đầu run rẩy lên, mồ hôi cũng vã ra như tắm.
“Vâng, từ những gì mà tôi xem được, việc đối phương có thể bay lên, dùng sức mạnh ngăn lại đường đ·ạ·n bay tới... tôi khẳng định người phụ nữ này có thể điều khiển từ trường. Bởi trong phim, tên Magneto cũng làm như vậy khi bị t·ên l·ửa bắn tới!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Các vị ngồi tại đây hẳn là đã xem qua phim X-Men?” Smith đảo mắt nhìn toàn trường, hỏi.
Lần trước tiến vào thành phố, hắn đã dựng được năm toà truyền tống và nắm bắt được vị trí cụ thể của khu căn cứ khoa học. Mọi thứ coi như đã ổn thỏa, hiện tại chỉ cần xâm nhập vào bên trong, thiết lập một toà truyền tống môn phía bên dưới con tàu nữa là được.
Tuy hiện tại hắn đã thành công tiến vào cấp linh, nhưng thể xác vẫn cần có năng lượng thực chất như protein các thứ tới nuôi dưỡng, nên nhu cầu ăn uống vẫn phải thực hiện.
Nếu vừa rồi đối phương muốn g·iết bọn họ, sợ là... đã không còn ai có thể sống được đến giờ này.
“Nghiên cứu? Ngươi có bị ngu không, Smith...”
“Đêm dài lắm mộng. Nhân lúc binh lực còn chưa ổn định, mãnh hổ quân còn chưa phổ biến, ta phải nhanh chóng tiến vào trong thôi...”
Còn đang địch mắng vốn đối phương một phen, David đã bị tổng thống đương nhiệm chặn họng.
“Đơn giản, chỉ cần thắng trận chiến này, thu về tài liệu sản xuất huyết thanh mãnh hổ quân. Với nguồn lực của chúng ta, chắc chắn sẽ sản xuất ra lượng lớn binh chủng siêu nhân loại.
Phải đâu đó khoảng năm phút, người phụ nữ mới coi như thoả mãn. Thả xuống khí thế, cùng tên William tiến vào trong quân khu.
Chương 345: Người phụ nữ bí ẩn.
Trở lại thực tại, Thắng kiểm tra giờ giấc trên chiếc smartphone. Thấy mới có 9 giờ sáng, hắn liền làm chút đồ ăn để dùng.
Nhìn lên những dòng chữ mà mình vừa viết, hắn liền tự hào cười khoái chí.
“Thôi, được rồi... ngài Smith, nhiệm vụ nghiên cứu v·ũ k·hí chống lại dị nhân tôi sẽ giao cho ngài phụ trách.”
Thắng trôi nổi tại hư không, tay trái cầm một quyển sách nhỏ, tay phải cầm một cây bút. Hắn chăm chú viết lên trên tờ giấy mấy dòng chữ nghệch ngoạc.
Hắn không phải ai khác mà chính là tên William đã từng có mặt tại cuộc nghị sự tại ngũ giác đài, cùng tổng thống Hoa Kỳ đương nhiệm và các nghị viên họp bàn đánh Trung Quốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.