Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 346: Dị năng xuyên không hay hoán đổi?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 346: Dị năng xuyên không hay hoán đổi?


Người đàn ông khi thấy rõ đám người này là ai, liền co rút lại con ngươi vội quay người về hướng bắc mà bỏ chạy.

Chỉ là... loại dị năng này có chút kỳ hoa.

Chính vì vậy mà hắn không dám loạn dùng, rất sợ câu thông nhầm hung thú. Phải quái thú hoặc cao thủ thì không sao, nhưng nếu rơi phải vào lão già, hay động vật nhỏ thì... c·hết chắc!

Người ta nói trời không tuyệt đường người quả không sai.

“Thầy Kakashi, thầy có sao không?”

Khá giống hoán đổi linh hồn.

Tuy dưới chân núi Altay không có tuyết, nhưng nhiệt độ vẫn thấp đến âm độ C. Mà cái thứ tên trẻ tuổi kia vừa uống chính là Vodka, một nước uống có cồn có tiếng của Nga, nên ngay khi dùng xong một bình này, tên nam nhân trẻ tuổi kia như được sống lại, khuôn mặt hồng hào hơn không ít.

Hắn đau đớn thả chậm cước bộ, đôi mắt hoang mang nhìn xuống bên đùi, hắn muốn xem xem là thứ gì vừa ghim lên đùi hắn.

Phải loay hoay đâu đấy khoảng mười phút, gã mới thành công kéo một cái xác còn nguyên vẹn tứ chi vào trong bờ. Không kịp chờ đợi, gã nhanh chóng cởi bỏ toàn bộ đồ đạc, trang bị ra khỏi cái xác.

Còn đang không hiểu cái gì thì bỗng tên nhóc mặc bộ đồ màu xanh ném về phía hắn một thanh phi tiêu to tổ bố, rồi rống lớn. “Phong ma shuziken!”

“Cái quỷ gì!? Rõ ràng đang đứng trên đất liền mà! Sao lại bị lún xuống rồi?” Phùng Minh hoang mang nhìn xuống thân.

Nhưng sau khi mãnh hổ quân ra đời, hắn liền rơi vào thế cửu tử nhất sinh. Bởi mãnh hổ quân vừa kích hoạt đã cho người dùng sở hữu sức mạnh gấp năm, sáu lần, có tên còn lên đến mười lần. Trong khi đó mẫu huyết thanh mà hắn dùng chỉ kích hoạt được gấp đôi người thường, yếu nhược rất nhiều.

Tuy khoảng cách lên đến hàng ngàn mét, nhưng gã vẫn có thể thấy rõ nơi đó đang có một đám người hô hào lao tới đây.

“Con mẹ nó, lũ c·h·ó c·hết này!”

“Hả? Đây là đâu? Lần này ta xuyên thành người rồi? Đám người này là ai?”

“Chuyện gì vậy?” Người đàn ông bịt mặt vừa mới thoát khỏi khối cầu nước liền nghi ngờ nhìn tên nam nhân đang dãy dụa dưới nước, khuôn mặt tràn đầy nghi kị và khó hiểu.

Vừa lúc Phùng Minh bị chìm xuống dưới nước thì chiếc phi tiêu to lớn vừa bay qua kia cũng nổ bùm một cái, hoá thành một tên nhóc tuổi tầm 12, thân mặc trang phục cam sắc, tóc vàng, mắt xanh. Vui vẻ hướng người đàn ông bịp mặt hô lớn.

Chỉ là... thoát c·hết khỏi cái phi tiêu đó thì hắn cũng phải c·hết mà thôi, bởi hắn đâu biết bơi!

“Vậy sao? Ngươi có muốn cùng ta đánh cược không?” Phùng Minh ngẩng đầu hừ lạnh, nhìn đám người đã vây kín xung quanh mà cười cợt.

Cùng lúc đó, Phùng Minh xuyên qua không gian, vừa tiến nhập vào một cơ thể lực lưỡng liền mở mắt ra nhìn, đánh giá xung quanh.

Chỉ thấy hắn liếc nhìn xung quanh rồi lẩm bẩm: “Đây... là đâu!? Kakashi đám người đâu rồi?”

Chỉ thấy hắn run lên cầm cập, lao nhanh tới những cái xác c·hết đang trôi nổi tại giữa dòng mà ra sức kéo vào trong bờ.

Lần mò một lúc mới tìm được một hộp đựng lương khô, gã nhanh chóng bóc vỏ, nhét hết vào mồm mà nhai ngấu nghiến.

Phùng Minh nhìn tên chỉ huy một chút thì nói: “Ta đâu đánh cược với ngươi! Ta là đang đánh cược với ta nha.”

Nguồn nước từ nơi đây chảy ra phải nói là trong vắt, mát lạnh. Từ trên bờ, ta có thể thấy rõ từng đàn cá tung tăng bơi nội trong làn nước, đủ thấy nó trong xanh thế nào.

Sau khi lấy được nhiệt lượng từ chai rượu, gã liền nhanh chóng mặc vào bộ rằn ri, mặc kệ trang phục đang còn ẩm ướt.

Còn cơ thể của đối phương tại thế giới khác sẽ bị hắn chiếm giữ, và cỗ cơ thể này sẽ mất hết tu vi vốn có, khi đó sức mạnh chủ yếu của cỗ cơ thể này là của hắn mang qua.

Phần phía Tây thì nhỉnh hơn, trung bình khoảng 2700 mét, nhưng vẫn có vài đỉnh núi đạt tới 4500 mét độ cao. Cũng vì vậy mà địa hình khá hiểm trở, chủ yếu là các vách đá, dốc trượt, rất khó tiếp cận.

Chỉ là... cảnh tượng đó đã là quá khứ của hai tuần trước; giờ đây, tại trong con suối nhỏ đang róc rách chảy đã không còn cái gọi là trong vắt nữa, mà thay vào đó là những dòng máu loang lổ đỏ tươi đang chảy theo dòng.

Không những thế, phía tay phải hắn còn có một khối cầu nước lớn, bên trong đang nhốt một người đàn ông bịt mặt, chỉ lộ ra phần trên.

Với khu vực phía Bắc, các vách đá có độ cao trung bình khoảng 1500-1750 mét; có tuyết bao phủ quanh mạn sườn.

“Mẫu H.28, khoanh tay chịu trói đi!” Một tên mãnh hổ quân uy mãnh bước ra, hẳn là tên đội trưởng của nhóm này. Gã âm trầm nhìn Phùng Minh mà gằn giọng. “Ngươi không thể thoát được nữa đâu! Hãy ngoan ngoãn theo bọn ta về chịu phạt đi!”

Đôi mắt hắn theo đó mở ra, bên trong sát khí phun trào.

Bỗng hơi thở hắn thay đổi đến bất ngờ, nhịp tim đang đập nhanh bỗng thả chậm hơn trước, khuôn mặt vừa nhếch mép cười cợt cũng đã thay đổi xuống thâm trầm.

Thi thoảng người ta có thể nhìn thấy được vài cái xác c·hết trôi nổi giữa những con suối, có cái mất đầu, có cái mất chi... tất cả đều có dòi bọ nhung nhúc, hẳn là đ·ã c·hết được một thời gian rồi.

Vì bản thân là mẫu vật đầu tiên, vẫn còn mang trong mình mã gen đặc biệt của loại thuốc cũ, là bản cổ điển nên vô tình bị cho vào mục ép buộc phải bắt trở lại.

Đang chìm trong sự tức giận, người đàn ông này bỗng nghe thấy vài tiếng rống từ phía xa xa, cùng với đó là vài chấm li ti đang phóng lại gần

Càng nghĩ, Phùng Minh lại vuốt đi những giọt mồ hôi lạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù hắn hoán đổi linh hồn với sinh vật ở thế giới khác, nhưng cơ thể vẫn ở thế giới cũ; nếu linh hồn hắn mà c·hết là sẽ c·hết thật. Còn cái tên đang chiếm đoạt thể xác của hắn nhất định sẽ sống, chỉ là sống tại thế giới của hắn mà thôi.

Lương khô cứng, lại khô, khiến hắn ăn tí mắc nghẹn; vội tiện tay vớ lấy chai nước nhỏ bên cạnh lốc hết.

“Thì là...”

Nên Phùng Minh không thể dễ dàng trốn thoát như trước, luôn bị đám tân nhân loại này đuổi kịp gắt gao.

Ngay khi hắn bị dồn tới rìa vực, rơi xuống vách đá liền thức tỉnh một loại dị năng... nói đúng hơn là thức tỉnh pháp tắc, nhờ có pháp tắc mà hắn thoát nạn được...

Còn đang không biết làm sao ứng đối thì bỗng phía chân hắn cư nhiên bị mất thăng bằng, cơ thể nhanh chóng chìm xuống.

Bỗng bên tai hắn vang lên một thanh âm xé gió, còn chưa kịp quay đầu nhìn xem là cái gì thì hỡi ôi, phía đùi hắn truyền đến một trận đau nhức giống như bị một thứ gì đó ghim vào.

“Cược? Haha... ngươi đã bị bọn ta vây khốn, toàn mạng hay không còn chưa biết, lại dám cùng bọn ta cược!?” Tên chỉ huy cười gằn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dãy núi Altay là một dãy núi ở trung tâm châu Á, nằm trên khu vực biên giới Nga, Trung Quốc, Mông Cổ và Kazakhstan; và là thượng nguồn của các con sông lớn như Irtysh, Obi và Enisei.

Chiếc phi tiêu kia bay về phía hắn, khiến hắn sợ đến biến sắc mặt.

Nếu không giờ này đã tan xương nát thịt!”

Chương 346: Dị năng xuyên không hay hoán đổi?

Dãy núi Altay có độ cao không mấy đồng đều. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Bọn c·h·ó c·hết Trung Quốc... cứ chờ đấy, mối thù này tao sẽ trả lại cho bọn mày gấp ngàn lần!”

Phùng Minh dãy dụa, hai tay quơ quơ, ngớp ngới hô hào.

Phùng Minh nhìn bắp đùi mình, y thấy phía trên đang có một con dao q·uân đ·ội ghim sâu vào da thịt, từ nơi đó chảy ra những dòng máu tươi, tức giận mà mắng chửi.

Đúng vậy, là hoán đổi linh hồn. Nhưng không phải dạng hoán đổi bình thường, mà là hoán đổi với một sinh vật khác tại thế giới song song.

Kakashi đưa mắt nhìn về phía Zabuza đang dãy dụa dưới nước, con mắt sharingan cũng liên tục xoay tròn. Hắn muốn nhìn xem, xem tên Zabuza này đang dở trò quỷ gì.

“Ta không sao, em làm tốt lắm... Naruto! Chỉ là... tên Zabuza này bị sao vậy?”

Phùng Minh một đường lao nhanh, nhưng phía sau hắn đám người mãnh hổ quân cũng ngày một gần.

Tuy dày đặc sương mù, nhưng với đôi mắt đã qua cường hoá của hắn vẫn có thể thấy được mấy người đang đứng tại đối diện. Đó là hai tên nhóc con, cùng với đó là một đứa bé gái và một ông già.

Ngay khi hắn dừng lại cũng là lúc đám mãnh hổ quân đuổi kịp tới nơi, hung thần ác sát vây hắn lại.

Một cỗ vị cay nồng sộc lên mũi khiến tên này hơi nhíu mày, nhưng chỉ dừng lại một chút; sau khi đã quen, hắn liền không tiếp tục để tâm tới cỗ cay nồng này, cứ vậy lốc hết để nó chạy thẳng vào thành ruột.

Tuy địa hình hiểm trở là vậy, nhưng bù lại mẹ thiên nhiên lại cho nơi đây một phong cảnh đẹp đẽ, hữu tình.

Xong xuôi đâu vào đấy, gã đứng dậy, quay mình về phía Đông dãy núi mà nhìn chăm chăm; đôi mắt xa xăm, ẩn nấp trong đó là sự thù hằn, tức giận. Gã lẩm bẩm.

“Con mẹ nó, lại là đám tân nhân loại người hán! Mẹ bọn c·h·ó má đó, muốn đuổi cùng g·iết tận sao!?”

Tuy mạnh là vậy nhưng nhược điểm vẫn là lộ rõ. Nếu trong trường hợp khẩn cấp, hắn câu thông tới vị diện khác lại liên kết nhầm phải một con thỏ thì xác định, ở thực tại hắn là c·hết không thể nghi ngờ.

Khi hoán đổi, hắn có thể kéo theo sức mạnh và đặc tính của vật đó về thân, dù là tu vi cũng mang theo tới, chỉ là cơ thể hắn sẽ thành của đối phương, không thể tự thân điều khiển.

Cái dị năng này thực sự mạnh, nhưng cũng gân gà. Đỏ thì bá, đen thì hiến mạng, thực không dám dùng bừa.

Người đàn ông này tên là Phùng Minh, chính là mẫu vật H.28 bị đem ra thí nghiệm lần đầu tại trong khu căn cứ, may mắn bắt được lão khoa học gia, nhờ thế mà thoát khỏi cái phòng thí nghiệm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc mới tới hắn không để ý kĩ, giờ hắn mới thấy rõ được tình cảnh. Thì ra bản thân từ nãy tới giờ đang đứng tại trên mặt nước, đây hẳn là do sức mạnh của chủ thể, giờ chủ thể đã cùng mình hoán đổi, nên sức mạnh cũng mất đi, thành ra bản thân không thể đứng được trên mặt nước mới bị ngã xuống.

Ngay khi hắn bị chìm xuống nước thì cũng là lúc thanh phi tiêu to lớn đó bay sượt qua đầu hắn, cắt đi vài cộng tóc trắng tinh trên đỉnh đầu. Hắn thành công thoát c·hết.

Nhờ khả năng của huyết thanh, sức lực của hắn đã hơn người, nên dễ dàng thoát khỏi nhiều cuộc truy bắt.

Ví dụ: Nếu Phùng Minh cấp linh, hoán đổi linh hồn với một con hung thú cấp Hoàng. Khi qua thế giới bên kia, hắn sẽ trong thân xác hung thú cấp Hoàng, nhưng cấp bản thân sẽ về linh. Còn con hung thú xuyên qua chiếm cơ thể của hắn sẽ đem cỗ thân thể này từ cấp linh lên hẳn cấp Hoàng, không những vậy còn mang theo được cả thần thông bản mệnh hoặc dị năng. Chỉ là khi đó Phùng Minh không còn là Phùng Minh, bên ngoài là hắn nhưng bên trong là dã thú ẩn mình.

Lúc này, tại trong bìa rừng lao ra một người đàn ông trẻ tuổi, độ khoảng ba mươi; trên người rách rưới, mặt mũi bẩn thỉu, có nhiều v·ết t·hương.

“Cái lũ c·h·ó c·hết này!” Phùng Minh co giò chạy, thầm nghĩ.

“A...a cứu mạng a! Ta không biết bơi!”

“Con mẹ nó, vừa mới thoát mãnh hổ quân, đã phải đương đầu với nguy hiểm mới!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mau, mau bắt mẫu H.28! không thể để tên đó rời khỏi lãnh thổ Trung Quốc, nếu không chúng ta rất khó bắt lại!”

Phùng Minh mờ mịt đánh giá khung cảnh xung quanh, khắp nơi đều là khói sương mờ mịt, đây hẳn đều là do hơi nước bốc lên, chỉ là có chút nhiều rồi.

Điều đặc biệt là đám xác c·hết này đều mặc trang phục giống nhau, đều là rằn ri xanh lá, bên trên có biểu tượng của lá cờ Nga.

Đoạn, Phùng Minh liền nhắm mắt lại, thả lỏng cơ thể, hơi thở đều đều phát ra.

“Vừa rồi đen đủi, câu thông phải một con chim sẻ... vừa thấy nhiều người, chim sẻ liền sợ quá phi mẹ xuống núi. Khốn nạn, chim sẻ phải có cánh mới bay được, còn mình lại không có... thành ra rơi con mẹ nó xuống vách núi, may mà kịp thời chuyển đổi, hoá thành một đầu yêu quái, tiếp đất thành công.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 346: Dị năng xuyên không hay hoán đổi?