Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 374: Tìm về cố hương
“Trong điển tịch có ghi... hàng chục triệu năm về trước, khi Thần cùng Ma liên hợp chống lại ngoại tộc xâm lấn. Con trai trưởng của Diêm La Vương, tức Diêm Kha đã dẫn theo binh lực hùng hậu lên địa giới, cùng thần tộc kết minh... (đọc tại Qidian-VP.com)
Không tiếp tục cùng hắn ba hoa, Ánh bắt đầu chú tâm vào con đường phía trước.
Có thể sau khi dự tiệc, được hắn cảnh báo về tận thế, mọi người sẽ không tin mà quay trở lại cuộc sống hàng ngày. Nhưng như vậy là vừa đủ.
“À há... đó là lẽ dĩ nhiên. Cả họ nhà em đều là dân kinh doanh, dân chính trị mà. Nên rượu bia ai mà chẳng biết uống. Nếu anh không uống được, sợ là khó qua vòng gửi xe nha!” Ánh vừa lái xe, vừa nói chuyện với hắn.
Thắng nhìn dòng người tấp nập, ánh mắt có chút mông lung lên.
Nhưng khi đó hắn và Ánh khá lo lắng, sợ ông Quang cùng bà Hồng phản đối bọn họ tổ chức tại căn biệt thự tại Bắc Sơn. Dù sao Ánh cũng là cành vàng lá ngọc, nếu có xuất giá tòng phu thì cũng phải làm một cái lễ hoành tráng tại khách sạn lớn.
“Haha, đáng tiếc. Các bác các chú nhà em lại chọn nhầm đối tượng!” Thắng ưỡn ngực, đưa tay vuốt ngược mái tóc đen, tự tin nói. “Anh đoán giờ này hẳn là các bác các chú ấy đang c·hết trên giường, khó mà xuống đất được đây!”
Nghe vậy, Ánh chỉ có thể lắc đầu cười khổ.
Nhân tiện để mời cưới luôn.
Quỷ khí! Linh khí thuần âm cho người tu theo quỷ đạo.
Chẳng may sảy ra sự cố, mấy người này t·hiệt m·ạng trong chuyến thám hiểm thì sao? Thế chẳng phải là mang tiếng xấu, ảnh hưởng tới điểm du lịch của công ty sau này sao?
Ngày tàn của thế giới này cũng... không còn xa nữa...
Tiện đường, hai người cũng tạt qua họ hàng để ra mắt. Tránh mang tiếng cháu gái chuẩn bị lấy chồng mà họ hàng thân thích lại không biết mặt mũi ra sao.
“Hà hà... kệ chứ, ai bảo mọi người dám quây lại bắt nạt anh?”
“Sư phụ, là nơi đây sao?”
Trên bầu trời, nơi những màn sương trắng đang quây tụ với nhau kia có vài sợi tơ đỏ bồng bềnh trong đó.
Để dễ hình dung thì dịch covit tại năm 2019-2021 c·hết bao nhiêu người thì dịch zombie này c·hết phải gấp ba, gấp bốn. Thậm chí là toàn bộ nhân loại trên thế giới đều có nguy cơ tuyệt chủng.
“Lang, ngươi chắc là tại đây chứ?” Một người đàn ông khác trong đoàn đi lên, nhíu mày nhìn xuống cửa hang sâu hun hút, có chút nghi ngờ hỏi.
Ai tới chúc là y như rằng bị hắn phang lại thêm vài cốc bia, khiến cho người đông thế mạnh kia nhanh chóng tan tác. Huệ ơi cứ phải gọi là vang khắp gian trong, lẫn gian ngoài.
Lúc này, tại xã Sơn Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình.
Ngồi trong xe, Thắng chẹp chẹp miệng, mùi men rượu cũng theo hơi thở phả ra, khiến cả xe ngập trong mùi hương rượu.
Dù hắn có bày đủ loại trận pháp thì vẫn không thể hoàn toàn ngăn chặn d·ịch b·ệnh sảy ra, chính vì vậy nên hắn mới tổ chức lễ cưới tại căn biệt thự tại Quảng Ninh.
Thắng từng nghĩ, muốn dùng trận pháp phòng vệ tại biên giới Việt-Trung để ngăn các sinh vật có chứa phóng xạ tràn vào. Nhưng khổ, vùng biên giới quá rộng lớn, lại thêm có dân bản địa cư ngụ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nên hắn mới quyết cùng cha mẹ nàng định ra ngày cưới ngay trong năm nay. Đỡ phải tận thế đến chạy ngược chạy xuôi, không có thời gian tổ chức.
“Hừ, anh là cao thủ cấp linh. Trong khi đó các bác, các chú lại là thường nhân. Anh nói vậy mà không biết ngượng sao?” Ánh khịt khịt mũi coi thường, liếc xéo hắn một cái.
“Các vị thực sự không cần tôi đi cùng sao? Dù sao địa hình nơi đây cũng rất hiểm trở. Không có đội hỗ trợ đi cùng đã khá gian nan rồi, giờ không có người bản địa dẫn lối... các vị không sợ gặp nguy hiểm hay sao?”
Khi đó nhà nước phản ứng rất tốt, thành công ngăn chặn được một đại quy mô bùng dịch. Nhưng vì quá dễ ngăn cản đã khiến mọi người chủ quan, vô tình rơi vào một t·hảm k·ịch không thể lường trước...
Hắn là không biết. Ông Quang ngoan ngoãn như vậy là vì mấy chậu cây đào mà hắn biếu tặng.
Lão già Mo Lang gật đầu, đạo.
Lần này lễ cưới hắn làm rất lớn, tổ chức ngay trong căn biệt thự tại Bắc Sơn, Quảng Ninh. Người mà bọn họ mời chủ yếu là trong gia đình, cùng bạn bè thân thích, không có mấy người xa lạ.
Khi đó hắn khá khó hiểu, không biết vì sao hai người lại dễ dàng đồng ý như vậy. Nhưng thôi, nếu đã đồng ý thì tốt, hắn cũng đỡ phải tốn chút miệng lưỡi đi giải thích tận tình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có bác trưởng họ lúc đầu oai phong lắm, hô to nói lớn. Cái gì ‘nam nhi đại trượng phu, phải uống rượu bằng bát to’; cuối cùng kết quả sao ai cũng biết.
Theo như Mo phân tích, cuộc chiến khi đó diễn ra chủ yếu tại phía đông quả cầu, tức biển Đông ngày nay.
Người hướng dẫn viên thật sự khó hiểu về cách làm này của các lãnh đạo, nhưng vì phía trên đã thông báo, hắn cũng lười tiếp tục quan tâm. Nhiệm vụ trước mắt là đưa mấy tên này tới cửa hang số một Sơn Đoòng là được rồi.
“Đúng vậy, chính là nó... thứ đó đang tại bên dưới đáy hang...” Người đàn ông trung niên này bất giác treo lên một nụ cười đầy hài lòng, gật đầu.
Nhưng có vẻ hai người nghĩ hơi thừa. Bởi khi hai người vừa đưa ra đề xuất thì cả ông Quang lẫn bà Hồng đều gật đầu răm rắp.
Đáng ra hắn chưa muốn cưới vội, nhưng vì Ánh đã có thai được năm tháng, chỉ còn chín tháng mười ngày nữa là đến kỳ sinh nở, mà khi đó tận thế cũng đã hàng lâm. Muốn tổ chức đám cưới là khó vô cùng.
Nhìn thẳng xuống bên dưới sẽ thấy ngay một khu rừng nhỏ, ẩm thấp tại đáy hang. Nhìn tổng quát, người ta sẽ ngay lập tức liên tưởng tới một thế giới riêng, song song tồn tại.
“Có chứ, ngươi thử nghĩ xem. Hiện giờ ngươi muốn cho lượng lớn người, khoảng triệu tên tiến vào lòng đất, vậy ngươi phải làm sao?”
Ông bác trưởng họ này c·hết dí ngay trên bàn nhậu; cơm thừa, canh cặn trong dạ dày đều được ông bác lôi ra cho chị Huệ hết, khiến cả đám đang nhậu khi đó phải hãi nhiên.
“Sắp tới chưa anh hướng dẫn viên?”
Thiết lập trận pháp tại biên giới với hắn thì khó, nhưng bố trí ẩn trên thân người thì hắn vẫn có thể làm được. Chỉ cần dựng sẵn trận pháp, đánh vào phong bao lì xì.
Đáy hố rất sâu, phải rơi vào khoảng 180-200 mét. Xung quanh miệng hố sụt là những rừng cây bạt ngàn, mọc treo leo tại thềm đá. Chúng chỉ mọc đến lưng chừng, đến khoảng trăm mét đổ xuống là các vách đá thẳng đứng xanh rêu, trơn trượt.
Sâu trong vườn quốc gia Phong Nha Kẻ Bàng, đương có một đoàn người khoảng năm đến sáu mạng đang lối đuôi nhau mò mẫm trên con đường rừng hiểm trở.
Khi đó biển Đông chưa phải là biển, vẫn còn rất nhiều đại lục lớn nhỏ lênh đênh. Nhưng sau cuộc chiến của các vị Thánh Thần. Vùng lục địa đó đã bị chìm vào biển sâu, dần quên lãng...”
“không cần, bọn tôi chỉ cần anh dẫn tới cửa hang Sơn Đoòng là được. Mọi vấn đề anh đều không cần lo, phía trên công ty đã đồng ý để bọn tôi tự tiến vào thám hiểm sơn động rồi!” Một người khác trong đoàn lắc đầu trả lời.
Sau khi nhà nhà đều nghỉ tết nguyên đán, đón giao thừa. Đến mùng một mùng hai là nô nức đi chơi. Cũng trong đợt đó, các loại phóng xạ biến dị mới dễ dàng l·ây l·an trong cộng đồng. Khiến nhiều người phát sinh dị biến.
Vậy Diêm Kha tổ tiên đã dẫn theo binh sĩ Ma tộc rời khỏi Quỷ giới bằng con đường nào? Nó nằm ở đâu?
“Thạnh, Thắng. Hai người các ngươi chuẩn bị đồ đi! Chúng ta sẽ xuống... thăm quan...”
Cái này cũng quá dễ dãi với con rể đi?
Sau khi đưa đám người này tới được điểm đến, hoàn thành nhiệm vụ. Gã hướng dẫn viên liền không ở lại, nhanh chóng rời đi, trở về điểm dừng chân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một loại khí tức không phải nơi nào cũng có, nơi nào cũng tồn tại. Chúng là quý giá đến khó mà cầu được...
Đáng lý ra phía trên công ty phải giá·m s·át thật chặt mấy người này, bảo đảm an toàn cho bọn họ thám hiểm mới đúng. Đằng này lại để bọn họ tự ý hành động mà không cần nhân viên bảo hộ đi cùng.
“Đúng vậy, lúc đầu ta chỉ đoán già đoán non. Không dám xác định, nhưng hiện tại đứng ngay đây, ta liền tin trăm phần trăm nơi này chính là cổng vào Quỷ giới. Cố hương của tổ tiên chúng ta...”
Đó là sự việc của mấy tháng sau, hiện tại các loại phóng xạ còn chưa có cơ hội xâm nhập vào Việt Nam đây.
Đủ để hắn bố trí cho họ một chút trận pháp phòng thân chống lại các chất phóng xạ biến dị. Tránh bị zombie hoá.
Nếu chẳng may trượt chân ngã, hoặc đứt dây bảo hộ rơi xuống đáy hang. Đảm bảo với độ cao 200mét, chắc chắn sẽ tan thây.
Còn bà Hồng tính vốn thuận theo chồng. Chồng quyết sao thì nghe vậy, nên khi thấy chồng đồng ý cho bọn trẻ làm đám cưới tại nơi khác mà không trách mắng thì cũng an tâm.
“Thật là...” Người dẫn đoàn lắc đầu ngán ngẩm, thầm nghĩ.
Lão sợ khi tổ chức ở nhà, bà con hàng xóm cùng bạn bè tới chung vui. Mải đón khách khứa, không chú ý được bọn con nít, để chúng vào trèo đào, trèo quất rồi phá ra đây thì đúng là khổ.
Một người thanh niên trẻ tuổi trong đoàn thả chậm cước bộ, sốt ruột hỏi.
Cũng chẳng mất bao lâu, đoàn người đã đến một miệng hố sụt lớn.
“Vậy thì hang Sơn Đoòng này có liên quan gì?”
“Các chú, các cậu nhà em ai cũng thích dùng rượu để mời khách nhỉ?”
“Vâng, thưa sư phụ!” Hai tên thanh niên đi cạnh gật đầu, sau đó quay lại phía sau, lấy đồ đạc ra chuẩn bị.
Hai người chỉ nán lại đây khoảng một tuần, sau khi bàn chuyện cưới hỏi xong xuôi thì mới dẫn nhau rời đi, đến thăm họ hàng nội ngoại.
“Ha, tất nhiên là đào một cái hầm thật lớn để...” Người đàn ông như chợt hiểu ra, nhìn về Mo Lang nói: “Ý ngươi là hang động lớn này không phải do thiên nhiên tạo lên, mà là do Diêm Kha mở đường để q·uân đ·ội Ma tộc tiến vào địa giới?”
Quả thực những thành phố thị như này chỉ có đêm xuống mới nhộn nhịp, hiện lên sinh cơ. Chứ còn ban ngày, nhà nhà đều đi làm hết, những con đường nhộn nhịp cũng hiu quạnh vắng hoe, trông không khác gì thành phố c·hết.
Gì chứ nhà lão có đến hơn chục thằng nhóc con, đứa nào đứa nấy cũng nghịch như quỷ. Có trời mới biết khi đám nhõi này tới chơi có vì cây đào thế đẹp mà trèo lên phá phách hay không. Muốn bảo toàn mấy thứ này thì cứ tránh xa bọn trẻ con ra.
...
Sơn Đoòng là hang động lớn nhất hành tinh và cũng là hang động hùng vĩ nhất tại Việt Nam.
Chẳng còn bao lâu nữa, nơi đây sẽ thành một nơi nguy hiểm đầy dẫy c·hết chóc. Khi đó sẽ không còn dòng người tấp nập như hiện tại, mà thay vào đó là những xác c·hết biết đi, ồ ạt tranh nhau ăn thịt người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đoạn đường đêm Hà Nội lấp lánh đủ loại đèn màu, trông thật lung linh, rực rỡ.
Trong khi đó hiện tại mô hình du lịch hang Sơn Đoòng mới trong quá trình xây dựng, chưa đi vào hoạt động chính thức. Có thể nói, đoàn người phía sau chính là những vị khách đầu tiên của công ty họ.
Đúng vậy, cái này là do các bác, các chú của nàng tự chuốc hoạ thôi. Ai bảo chọn ai không chọn, lại đi chọn một tên có cơ thể mạnh mẽ như tên này đâu.
Việc Thắng cùng Ánh chủ động kiến nghị làm đám cưới tại nơi khác vừa hay đúng ý lão. Lão cóc quan tâm tổ chức ở đâu, miễn đừng làm tại nhà là được.
Lão híp mắt nhìn vào khoảng không vô định. Người khác không thấy, nhưng lão lại thấy rõ ràng.
Tận thế hàng lâm đúng vào ngày mùng năm, mùng sáu tết.
“Vậy phiền anh dẫn chúng tôi tới đó, xong việc anh có thể đi về rồi.” Từ trong đoàn đi ra một người đàn ông trung niên, khuôn mặt khắc khổ, nói.
Nhớ lại lúc ngồi cùng các bác, các chú nhà Ánh. Một mình hắn cân cả dòng họ.
Được sự đồng ý từ hai người, Ánh cùng Thắng cũng không tiếp tục ở lại. Nhanh chóng về lại Quảng Ninh để chuẩn bị cho lễ cưới.
Mỗi khi hắn phát cho tân khách phong bao, thì trận pháp cũng theo đó đi vào cơ thể người.
Đợi người thanh niên kia đi khuất, từ trong đoàn người mới đi ra một tên thanh niên trẻ tuổi gầy gò, mang theo đôi mắt sâu hoắm đi về phía miệng hang nhìn. Sau một hồi, hắn liền nghi hoặc hỏi tên trung niên đang đứng bên cạnh.
Cái này hắn đã cùng Ánh bàn giao qua, nàng cũng đã đồng ý.
Nó được hình thành từ khoảng 2-5 triệu năm trước, khi nước sông chảy ngang qua vùng đá vôi đã bị vùi lấp, dòng nước này làm xói mòn tạo nên đường hầm khổng lồ trong lòng đất dưới dãy núi. Tại những đoạn đá mềm, phần trần sụp xuống tạo thành những lỗ hổng, đó chính là vòm hang.
Dù cho q·uân đ·ội có ra tay thì cũng vô phương cứu chữa.
Đám người này cũng thật càn rỡ, vừa nhìn liền biết không phải dân nơi đây, nên không biết về độ nguy hiểm của hang Sơn Đoòng.
Đang mệt mỏi dẫn đường phía trước, người dẫn đoàn nghe vậy mới quay lại đáp. “Sắp rồi, cửa hang thứ nhất chỉ còn cách chúng ta khoảng hai cây số nữa thôi...”
Đằng này lại tổ chức tại một nơi hẻo lánh, đường vào khó khăn... khó tránh khỏi việc hai bác phản đối.
Để tiến vào Sơn Đoòng, bắt buộc người tham gia tour phải được đội ngũ nhân viên có chuyên môn đi theo. Bởi suốt chặng đường đi có rất nhiều nguy hiểm rình rập, chủ yếu là vách đá treo leo cùng trơn trượt của bề mặt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.