Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 375: Ăn cháo đá bát
Hắn không phải kẻ cường ngạnh hạng người, biết khó mà lui cũng là một loại bản lĩnh.
Tưởng rằng thứ đó chỉ có trong truyền thuyết, ấy vậy mà giờ đây gã lại có thể đứng cạnh thứ mà các cổ nhân đều sống c·hết truy tìm, thật là khó tin...
Nhìn lên những vách đá sừng sững được bao bọc bởi những rừng cây rậm rạp, Thắng điên không nhịn được mà than thở.
“Hừ! Tên đó chỉ có quỷ thân, không phải dòng chính ma tộc. Sao biết được nghi thức mở cổng!? Đây là đang tự tìm đường c·hết mà thôi!”
“Tao biết, nhưng cẩn thận vẫn hơn...”
Một cỗ thân thể thuần quỷ khí mới đủ năng lực mở ra cách cổng quỷ môn, dẫn tới quỷ giới. Suốt hàng ngàn năm, tổ tiên bọn họ đã phải truy tìm rất nhiều lần, nhưng chưa một lần thấy được quỷ thể.
Những kẻ như vậy đều được coi là cao nhân ẩn thế. Và hắn cùng lão già Mo Lang cũng là một trong những pháp sư cao tay có tiếng trong làng ma đạo. Thất trọng cao thủ.
Ấy vậy mà tên nhóc này có bao lớn? Nhìn tuổi tác chắc cũng chỉ tầm 20, hai mấy. Dù có tu luyện trước từ trong bụng mẹ thì cũng không thể nào nhanh tới mức độ như vậy.
Ấy thế mà cái tên nhóc này mở mồm ra đã là bát trọng cao thủ, thật khiến hắn khó tin vô cùng.
Càng đi vào sâu, không khí ngày càng ngột ngạt.
“À đúng rồi, ở ngoài này tu luyện... rất có lợi cho tu vi của ngươi đấy!” Mo Lang trước khi đi, không quên nhắc nhở Thạch một hồi.
Nếu là người bình thường chắc chắn sẽ không thể giống bọn họ cầm lấy một sợi dây thừng mà đu xuống được, kiểu gì thì kiểu cũng phải có móc an toàn hay chốt an toàn để tránh tuột khỏi dây.
“Thôi c·hết mẹ nó rồi! Thằng c·h·ó kia nó lấy mất con ấn cùng bí điển ma tộc của chúng ta rồi! Ôi Giàng ơi, thằng c·h·ó kia lấy mất đồ của tao rồi!!! Thằng ăn cháo đá bát...” Mo Lang sầu khổ, cuống quýt cầm tay A Lử mà mếu máo.
Chẳng mất bao lâu, ba người đã có mặt tại dưới thung lũng.
Bọn họ đều không phải kẻ tầm thường, đạt tới cấp bậc này quỷ thân đều có thể trong vô hình nhìn thấy quỷ khí.
Thắng điên là một kỳ tài tu luyện ma đạo. Trên người hắn vốn đã tồn tại quỷ khí ẩn thân, nếu lợi dụng tốt, chắc chắn sẽ có một tương lai đầy xán lạn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ những con cháu dòng chính của ma tộc mới biết rõ quỷ thân là thứ gì, và quan trọng tới mức độ nào.
“Có gì đáng phải kinh ngạc, tên nhóc này có thân thể của quỷ... việc tu luyện tới bát trọng cũng không phải là điều khó khăn, cái ta mong chờ là đột phá cửu trọng, tiến vào quỷ linh cấp bậc kìa!” Lão liếc A Lử một mắt, đạm nhiên nói.
“Thắng, mày hiện tại đã là quỷ thể bát trọng cao thủ. Mạnh hơn cả ta và A Lử. Lát sau tiến vào, nhớ đi trước mở đường nghe chưa!?”
Gã cùng Mo Lang đều giống nhau, đều là dòng chính của ma tộc. Đều rõ ràng về bí mật của quỷ thân.
“Cẩn thận, vách đá trơn đấy!” Người đàn ông trung niên nhìn Thạnh đang loay hoay tại sườn núi, nói.
“Cái gì?” Nghe được tin này, A Lử liền chấn kinh.
Vậy nên chịu khó ở lại đây, sẽ an toàn cho ngươi hơn!”
Hai người không hề chú ý tới sắc mặt của hắn ngay lúc này. Ngay khi đi lên phía trước, sắc mặt hắn đang nhu hoà bỗng lộ ra một tia ngoan độc, hung ác.
Phải biết, trong giới tu luyện ma đạo như hắn cùng Mo Lang cũng chỉ mới tiến vào cảnh giới thất trọng đỉnh phong, chỉ kém nửa bước mới tiến vào bát trọng hàng ngũ.
Nghe hiểu, A Lử liền lập tức gật đầu, ngậm miệng im lặng.
Đó cũng là lý do vì sao lão muốn thu nhận hắn làm đệ tử thân truyền.
Chưa đạt tới mức độ có thể dùng khí điều hòa thân nhiệt, nên khó tránh khỏi việc run rẩy khi gặp nhiệt độ hạ thấp.
“Vâng thưa sư phụ!”
Thắng điên ngoan ngoãn gật đầu, đẩy nhanh cước bộ đi lên phía trước. Mo Lang cùng A Lử thấy vậy liền thả chậm bước chân, theo sau bóng lưng hắn.
“Sư phụ, mọi người! Dưới này an toàn, mau xuống!”
Đừng nghĩ cảnh giới bát trọng là thấp. Tại phàm tục thế sự, một tên tam trọng quỷ đạo có thể tự hoành hành một phương. Đến lục trọng trở lên bắt đầu quy ẩn tu luyện, không phàm thế sự.
“Càng vào sâu, quỷ khí càng nồng nàn...” Mo Lang híp mắt, đánh giá con đường tối tăm trước mặt.
“Tập trung vào chính sự, việc này không nên nói thêm!” Mo Lang như sợ đối phương nói ra thiên đại bí mật, liền nhanh chóng đáp cho tối phương cái túi da, nhắc nhở.
Mo Lang đi trước nhăn mặt, nói: “Thật dày đặc quỷ khí.”
Dừng một chút, lão liền nói tiếp.
Nếu đối phương chỉ lấy con ấn thì bọn họ không mấy hoang mang. Cái họ lo lắng chính là quyển bí điển kia. Ngoài viết về cố sự ma quỷ tộc ra, bên trong còn ẩn chứa bí mật mở khoá quỷ môn, tiếp nhận truyền thừa.
Càng tiến sâu vào hang động, không khí càng trở nên thanh mát, thi thoảng có vài luồng khí lạnh ùa về bên này khiến Thạch bất giác run lên.
Để đạt được cảnh giới này, hai người bọn họ phải trả một cái giá rất lớn. Tốn nửa đời người mới tiến vào cảnh giới thất trọng đỉnh phong.
“Tất nhiên, muốn tới được quỷ giới... chúng ta bắt buộc phải tiến vào.”
Muốn mở quỷ môn, ngoài việc cần tới quỷ thể thì con ấn này chính là một vật không thể thiếu. Nếu mất rồi thì xác định không thể mở được quỷ môn.
“Thực là vậy. Nhưng đáng tiếc, chúng ta hiện tại không có thời gian...” Mo Lang lắc đầu. “Một nơi có lượng quỷ khí đậm đặc như vậy chắc chắn sẽ dưỡng ra quỷ thi hoặc quỷ vật, không cẩn thận bị chúng đánh lên người. Dính phải độc quỷ thì thực sự khó mà sống!”
Dù trong tâm rất tò mò về quỷ môn, nhưng vì biết bản thân không thể cưỡng ép đi vào, hắn chỉ có thể tiếc nuối chấp thuận tại bên ngoài.
Trong bốn người, cậu là kẻ yếu nhược nhất. Cấp bậc của cậu chỉ có quỷ thể tam trọng đỉnh phong, tương đương với luyện khí tam trọng.
“Sư phụ, chú A Lử, dây an toàn đã được bố trí tốt. Vậy, chúng ta xuống luôn sao?” Thắng điên kéo tới ba sợi dây thừng dài rắn chắc, hỏi hai người.
Đợi mấy người sư phụ đi xa, Thạnh mới ngồi xuống đả toạ, tiến hành tu luyện.
Hai người A Lử cũng nhanh chóng cầm lên tay mỗi người một sợi dây, theo sau lão Mo Lang đu xuống dưới hố sụp.
Trong bóng đêm vô tận của hang Sơn Đoòng, những luồng huyết khí như nghe thấy tiếng gọi du dương, chúng ồ ạt bay thẳng về phía chàng thiếu niên đang ngồi tại một hốc tối trong sơn động.
Người trung niên đang chăm chú nhìn Thạnh khi nghe thấy Thắng điên lời nói liền hơi nghiêng đầu, liếc hắn một cái, nói. “Ừ, xuống luôn. Cố gắng tìm ra cánh cổng trước khi trời tối hẳn. Phía bên dưới là nơi Diêm Kha vương từng đi qua, không biết có bố trí cạm bẫy hay quái vật nào giam giữ hay không... chúng ta tốt nhất cứ hoàn thành công việc trước khi đêm xuống!”
“Quả thật là kỳ quan...”
Lão là biết rõ tại sao Thắng điên tấn cấp nhanh như vậy, nên việc nghe được đối phương đã đạt tới bát trọng quỷ thân cũng không lấy làm kinh hãi như A Lử.
Đương lúc hắn trầm tư suy nghĩ thì phía dưới hang động vang lên một tiếng hú.
“Thắng, mày chờ thầy với!” Mo Lang lo lắng nhìn bóng lưng ngày một xa của tên đệ tử, hô lớn.
“Phải rồi, mấy thứ đó mà nhảy ra thì thực khó mà giải quyết.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng có vẻ như đối phương không hề nghe thấy tiếng gọi của lão. Vẫn cứ chầm chậm đi thẳng vào màn đêm, mặc kệ người sư phụ này gào lớn, kêu gọi.
Trái ngược với sự kinh ngạc của tên đồng bạn, Mo Lang chỉ là nhẹ gật đầu một cái.
A Lử tiên phong đi trước, mấy người còn lại cũng lối gót đi sau.
“Sư phụ, vẫn tiếp tục vào trong sao?”
“Dạ vâng.” Thạnh gật đầu.
“Tiếp tục vào trong, tao phải bắt lại thằng c·h·ó này!” Mo Lang gằn lên từng chữ, gân xanh trên mặt lão cũng nổi lên từng đợt.
“C·hết tiệt, thằng khốn nạn này bị sao vậy!?” Lão gằn giọng, quát lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Quỷ thân? Không lẽ...?” A Lử nghe tới quỷ thân hai chữ liền kinh sợ, vô thức nhìn khắp cơ thể Thắng điên. Sau một hồi, gã mới quay sang lão Mo Lang nói nhỏ: “Lang, ngươi là muốn...?”
Đi bên cạnh lão, A Lử như đoán được điều gì. “Có khi nào nó biết mục đích của chúng ta? Muốn cuỗm tay trên?”
Mo Lang dừng lại bước chân, quay qua bên Thạnh phân phó. “Trong chúng ta, ngươi là người có tu vi thấp nhất. Việc tiến sâu vào nơi có quỷ khí đậm đặc sẽ khiến cơ thể ngươi vì không chịu nổi mà quá tải, có nguy cơ bạo thể mà c·hết!
“Vâng.”
Nhưng chỉ trong giây lát, toàn bộ biến hoá đã bị hắn thu liễm vào trong, không chút sơ hở, làm hai tên già đầu Mo Lang cùng A Lử không thể phát giác ra dị dạng này.
“Quả là quỷ môn, lượng quỷ khí ở đây phải đậm đặc hơn nghĩa địa gấp ngàn lần... nếu tại trong này bế quan tu luyện thì lợi ích thu về rất lớn.” A Lử lấy làm tấm tắc.
“Vậy giờ phải làm sao? Tên đó lấy được con ấn cùng bí điển rồi.” A Lử lo lắng.
“Cái gì? Tên nhóc này mới bao tuổi đã thành công tiến vào quỷ thân bát trọng?” A Lử kinh hãi hô lên.
“A Lử, mày không phải lo cho nó. Nó là đệ tử của tao, thân thủ không phải tầm thường!” Mo Lang mang theo túi đồ đến bên cạnh người trung niên, tự tin đạo.
“Tốt rồi, xuống thôi!” chỉ chờ có vậy, Mo Lang nhanh chóng bám chặt vào sợi dây, sau đó phân phó A Lử cùng Thắng điên theo sau mình.
Bên cạnh lão, A Lử cùng Thắng điên cũng đồng tình gật đầu.
Nếu để tên nhóc kia hiểu được toàn bộ bí mật bên trong, vậy truyền thừa tại quỷ giới hai người bọn họ sẽ không có phần.
Ba người lại tiếp tục đi sâu vào trong hang động. Quỷ khí cũng theo đó ngày càng đậm đặc hơn.
Cao thủ quỷ thể thất trọng như Mo Lang cùng A Lử cũng dần cảm thấy áp lực, đôi vai đang nhẹ nhàng cũng ngày một trĩu nặng, toàn bộ cơ thể cũng liên tục vã ra mồ hôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tương truyền, muốn mở được cửa địa ngục. Bắt buộc phải có chìa khoá... vậy chìa khóa ở đây là thứ gì? Đúng vậy! Chính là quỷ thân.
Mo Lang đang đứng một bên cũng quay người lại, hỏi. “Quỷ thân ngươi luyện tới đâu rồi?”
Chương 375: Ăn cháo đá bát
“Đã tới bát trọng thưa sư phụ!”
Dừng lại một chút, lão đưa tay mò vào trong túi khót như đang tìm kiếm thứ gì đó. A Lử thấy vậy liền tò mò hỏi: “Sao vậy?”
Con Ấn cùng bí điển chính là hai vật báu của dòng họ bọn họ.
“Vào thôi, mau tìm kiếm tung tích quỷ môn thời thượng cổ!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơn ai hết, hắn hiểu rõ bí mật của quỷ thân.
Riêng chỉ có Thắng là vẫn bình ổn, đạm nhiên như không có gì thong dong đi trước.
Những luồng khí lạnh này không chỉ đơn thuần là âm phong trong các rặng đá vôi, bên cạnh đó chúng còn mang theo lượng lớn quỷ khí lưu động. Trên bầu trời của vòm hố vừa rồi, nơi có vài tia quỷ khí vất vưởng trên tầng mây cũng chính từ đây mà ra.
...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.