Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 385: Truy lùng. 2(ngoại truyện)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 385: Truy lùng. 2(ngoại truyện)


“Quác quác!?” (cái quỷ gì!?)

Bình thường yêu vật phải đến được cấp linh mới có thể cùng nhân loại câu thông, nói chuyện. Nhưng thần kê có vẻ khác biệt với các yêu thú khác, hẳn là do muốn chửi tám đời tổ tông nhà Bảo nên đã kích phát tiềm năng.

Bảo thuận tay tiếp nhận, mở khoá, từ bên trong móc ra một sấp giấy vàng, cùng vài lọ chu sa.

Đi được một đoạn, v·ết m·áu trên thân cây cũng bắt đầu thưa thớt, nhạt dần... sau một quãng khoảng trăm mét, dấu vết đã hoàn toàn biến mất.

Đứng bên cạnh Bảo, Nam và cao tăng mật tông hai người đều là kinh sợ nhìn đầu gà trống, vô thức thụt lùi về phía sau, dãn ra khoảng cách, đề phòng.

Cao thủ cấp linh, hay trúc cơ tu sĩ... không, nói đúng hơn là trúc cơ kê tinh mới đúng. Bởi luồng uy áp từ con gà phả ra rất mạnh, có thể sánh ngang với đại sư huynh của hắn. Nên hắn mới khẳng định, đầu gà trống hiện đang ở cấp linh.

Náo động một chút, cuối cùng Bảo phải quỳ gối van xin thì thần kê mới ưỡn ngực cho qua.

Bảo không trả lời, chỉ chăm chú ngồi trên nền đất, vo vo cục đất còn đang dính chút máu khô, đầu không hề quay lại, chỉ nói vọng về sau, nhờ Nam đưa tới chiếc balo đựng đồ.

Thần kê: Rắm thối, bố tổ sư! Mi thử đang yên đang lành, ra hóng hớt xem người ta đ·ánh g·hen, bỗng nhiên bị người nhà xúm vào bắt làm tên thí mạng, hỏi xem có tức hay không!?

...

Con mẹ nó, con gà này thực sự hung ác. Đánh vào đâu không đánh, lại cứ đè mặt hắn ra mổ, đá, cào. Làm cho vẻ đẹp tuấn dật của hắn bị méo mó, bầm dập, mất đi cái tính thanh cao của một mỹ nam tử.

Sau khi tấm phù phát quang, Bảo liền thả tay ra. Tấm phù đang nằm im trong lòng bàn tay hắn bỗng lơ lửng bay lên, sau đó liền phóng vọt vào trong màn đêm u tối của cánh rừng già.

Hắn tuy thường xuyên qua căn biệt thự tìm Với để cùng nhau luyện quyền thuật, cũng hay bắt gặp đầu gà trống này đạp mái. Nhưng chưa một lần thấy nó nói tiếng người, hắn còn tưởng đó chỉ là một con gà bình thường, sư phụ nuôi để thịt đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Anh Nam, đưa tôi cái balo.”

Moá, tên c·h·ó c·hết này tính thịt bản đại vương!?

Phải đâu đấy khoảng năm đến sáu phút, tấm phù mới hoàn thành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 385: Truy lùng. 2(ngoại truyện)

Bảo dẫn theo hai người đi thẳng về cánh rừng phía bắc, lần theo v·ết m·áu dính trên thân cây mà mò mẫm.

Nhưng cũng chính vì hắc ám như vậy, mới làm cho phù văn càng thêm nổi bật trong đêm. Khi mà mọi thứ xung quanh chỉ toàn là bóng đêm thì tấm phù văn này lại liên tục toả ra ánh sáng, chiếu rọi những nơi nó đi qua, trông như một đầu đom đóm nhỏ lưu lạc trong trời đêm không sao vậy, huyền ảo cực kỳ.

Nam đứng bên cạnh xem xét, thấy được thần kỳ hiện tượng liền không nhịn được móc điện thoại ra quay phim.

Lúc đầu bọn họ chọn hướng bắc là vì thấy trên các thân cây có dính v·ết m·áu, nghi ngờ con đại cương thi kia đã đi hướng này nên xung phong chọn hướng bắc mà truy đuổi. Giờ thấy tấm phù đổi hướng, bọn họ liền không nhịn được mà kinh ngạc nhìn nhau.

Không khoa trương như Nam, vị đại sư mật tông kia chỉ là hơi kinh ngạc, rồi sau đó điều chỉnh tư thế, theo hướng Bảo phóng đi.

Bảo lúc này không quản nhiều tới vậy. Ngay khi tóm được cổ con gà trống, hắn liền dơ cao con dao, toan hạ xuống cổ gà, muốn cắt đứt sinh mệnh của nó thì bỗng một cỗ đau đớn đánh vào dây tuyến thần kinh, khiến y đau đến xanh mặt, vô thức thả tay ra.

Gà trống thì khỏi phải nói, nó là được Thắng cử đi để bảo vệ tên nhị đệ tử này, nên ngay khi Bảo vọt vào trong khu rừng, nó cũng theo chân đuổi theo.

(Tuấn: tuấn tú, đẹp. Dật: ẩn dật, khác thường, đặc biệt. Tuấn dật ở đây là vẹ đẹp khác thường, hay nói một cách thanh cao thì là vẻ đẹp không có chỗ chê)

Một chút náo động nhỏ cứ vậy qua đi, Bảo lại tiếp tục công việc hoạ phù. Không lấy được máu gà, hắn đành phải dùng máu của chính mình để làm vật dẫn.

Để giữ lại chút nhan sắc, hắn đành phải vất đi toàn bộ liêm sỉ, cầu đối phương tha mạng.

Nam nhanh chóng bước tới, cởi chiếc balo đang đeo tại sau lưng thả xuống bên người Bảo.

Và đặc biệt, nếu để đầu đại cương thi kia thôn phệ được huyết của tu sĩ luyện khí, thì chắc chắn sẽ rất phiền phức. (đọc tại Qidian-VP.com)

Linh quang chợt loé, đôi tay của hắn như có linh, đang dơ lên vô hại liền ngay lập tức hoá thành quỷ trảo, hướng cổ của gà trống vồ tới.

Sau khi đã chia nhóm ổn thỏa, mọi người mới bắt đầu tách ra. Mỗi nhóm một phương, tìm kiếm tung tích cương thi tại bìa rừng.

Dù sao trong quá trình đấu pháp, cũng cần có người thay bọn họ chạy ngược, chạy xuôi.

Đa phần người trong nhóm đều là các pháp sư có tu vi từ luyện khí nhất trọng cho đến nhị trọng, chỉ có lác đác vài tên tam trọng làm trưởng nhóm.

Vừa rồi nó bộc phát sức mạnh, hắn là cảm nhận được một luồng linh lực mạnh mẽ phả ra. Tuy nhỏ bé, nhưng đứng cạnh đầu gà trống này, hắn là rất rõ ràng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tấm phù văn không bay thẳng về hướng bắc mà rẽ trái về hướng tây, thấy vậy, ba người mới kinh ngạc, dừng lại một chút nhìn nhau.

Dưới sự thúc đẩy của linh lực, tấm phù vậy mà sáng lên. Trong đêm tối, nó đặc biệt nổi bật.

Thấy vậy, hai người phía sau cũng ngay lập tức theo chân, truy đuổi tấm phù triệt.

Nam chạy ngay phía sau thấy vậy thì há hốc mồm. Lần trước gã có cùng vị pháp sư trẻ tuổi này truy bắt cương thi, nhưng khi đó sức mạnh cùng khả năng bật tốc của đối phương không mạnh như bây giờ. Hiện thấy Bảo lộ ra bản lĩnh, liền không khỏi kinh ngạc.

Tác: Ai bảo mày hóng? Ngu!

Nam thấy vậy cũng vội thu liễm tâm tình, nhanh chân đuổi theo hai người bọn họ.

Chu sa cùng máu tươi hoà vào nhau, tạo ra một loại chất lỏng sền sệt, đỏ lòm.

“Thầy Bảo, giờ chúng ta phải làm sao?”

Nhỏ chu sa vào một cái bát sứ, hắn tính cắt chút huyết của bản thân để làm vật dẫn cho phù văn, nhưng đôi mắt không biết vô thức hay cố tình, liếc qua đầu gà trống đang gật gù, tò mò nhìn hắn tại bên cạnh.

Bảo đưa bút lông chấm vào bát mực, sau đó hí hoáy vẽ lên giấy hoàng chỉ những ký tự phù văn.

Còn Nam thì tại một bên tiếc rẻ. Con gà trống này đẹp như vậy, lại bị đem ra chém g·iết... thực phung phí.

“Aaa... thần kê a! Tha mạng a!”

Đứng bên cạnh Bảo, vị tăng sĩ kia cũng là nhìn qua, chờ đợi y quyết định.

Lần này thấy đệ tử mình xuống núi bắt cương thi, e ngại sẽ g·ặp n·ạn nên đã để vị thần kê này âm thầm cảnh giác, bảo vệ.

Mẹ, sống ở đời đến bốn chục năm, cái gì chưa từng gặp phải? Anh em ruột thịt, l·oạn l·uân hắn đã thấy, cương thi hại người, hắn cũng mới gặp qua. Nhưng chỉ mỗi cái gia cầm biết nói tiếng người là hắn chưa bao giờ gặp, thực sự là khó mà tin nổi.

Nam nhíu mày nhìn vào khoảng không vô định phía trước, lo ngại hỏi.

Lấy lại được tự do, đầu gà trống kia liền như hung cầm, lao về đầu Bảo mà ra liên hoàn mổ, liên hoàn cước. Không những thế, miệng nó vậy mà nói tiếng người.

Nhưng tên này quá ngốc, lại hiểu sai ý sư phụ. Thành ra mới có cái cảnh vừa rồi.

Lúc này, không chỉ có hai người, đến cả Bảo, người quen thuộc con gà này hơn bọn họ cũng là sợ đến vãi linh hồn.

Bảo đau đớn gào khóc, van xin tha mạng.

Nam vỗ đầu một cái, chuẩn bài!

Nam cùng vị cao tăng đứng bên ngoài chân tay luống cuống, không biết phải làm sao.

Quá nhanh, đầu gà trống đang tò mò, không biết Bảo đương tính làm gì, dự là qua hóng hớt một phen thì bỗng nhiên bị đối phương ra tay tập kích bất ngờ, tóm lấy cái cổ.

Ba người Bảo cùng đầu gà trống nhanh chân theo sát phía sau.

Đứng bên cạnh Bảo, vị tăng sĩ kia nhíu mày, định mở miệng ngăn cản, nhưng lưỡng lự một chút, y vẫn là từ bỏ, không xen ngang.

Bảo là luyện khí tầng ba, nên cũng được đề bạt làm đội trưởng của một nhóm nhỏ 3 người.

“Không được, mau qua bên đó!”

“Rõ... rõ....” Bảo sợ hãi, không dám ngẩng đầu lên nhìn.

“Con mẹ nó, thằng c·h·ó c·hết này! Mày dám cắt cổ cả bản đại vương!!! Khốn nạn, đến đại nhân còn không dám thịt bản đại vương, một tên tu sĩ tam trọng nhỏ bé mà cũng dám đánh chủ ý!!!?

Sau khi đã hiểu rõ về nhau, cũng như thế mạnh của từng người. Đoàn người bắt đầu chia ra thành những nhóm nhỏ, mỗi nhóm chỉ khoảng ba đến bốn người.

Thực sự thì không phải vậy, những phán đoán của hắn hoàn toàn là sai lầm. Đầu gà tinh này hiện mới chỉ là luyện khí tầng chín đỉnh phong mà thôi. Vừa rồi bị hắn bất ngờ tóm cổ, nên mới bộc phát ra sức mạnh khủng bố như vậy, nhưng cũng nhờ thế mà kích phát được tiềm năng bên trong của nó, giúp nó trước khi tiến vào trúc cơ kỳ liền có thể nói tiếng người.

Con dao trên tay Bảo sắc lạnh, dưới ánh đèn mờ ảo lại thi thoảng loé lên một đạo hàn quang khiến đầu gà trống vừa nhìn liền kinh hãi kê tâm, lạnh run lòng gà.

Bảo đang tập trung nên cũng lười ngăn cản.

Theo như bọn họ biết, hướng tây chính là hướng đồng chí Thanh cùng bốn tên đạo sĩ cấp một luyện khí thám thính. Tuy nhóm bọn họ đông người, nhưng toàn là một lũ tạp nham. Bốn tên luyện khí nhất trọng, nghe thì oai đấy nhưng gặp phải đại cương thi cũng chỉ làm thức ăn cho nó mà thôi.

Công an cũng tham gia, nhưng chỉ đi cùng những nhóm có bốn tu sĩ trở lên. Vì dù sao họ cũng chỉ là phàm nhân, thân thủ tuy hơn người thường nhưng s·ú·n·g ống cùng đao kiếm gần như không có tác dụng gì với cương thi. Mang theo thì nặng, để lại thì dở. Nên các pháp sư cũng có cân nhắc, mang theo bọn họ làm chân sai vặt.

Thần kê: Mẹ...!

Từ những chi tiết nhỏ bé qua câu mắng chửi của thần kê, Nam dám khẳng định đầu này yêu thú hẳn là từng sống tại dương gian, tu luyện hàng ngàn năm thành tinh kiểu kiểu vậy. Giống mấy bộ phim cổ trang, thường yêu thú các thứ tu luyện tới mức độ nhất định sẽ hạ trần hại người.

“Mau theo nó!” Bảo quát lớn, sau đó lao vọt theo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Âu cũng là cơ duyên của thần kê, đáng ra phải vui mới phải a!

Hắn khoái chí, âm thầm thán phục với suy luận của bản thân.

Cầm tấm phù trên tay, Bảo thả lên nó một chút đất cát có dính máu vừa rồi, sau đó gấp gọn lại. Bàn tay nắm chặt, linh lực từ trong thân chầm chậm tuôn ra, hướng tấm phù tràn vào.

Thần kê nghiêng một bên đầu, con ngươi nhỏ bé tròn xoe chớp chớp nhìn hắn.

Bảo gầm lên, bật tốc đuổi theo tấm phù. Sức mạnh từ lòng bàn chân đạp vào đại địa, khiến phần đất lõm xuống in một dấu chân sâu khoảng 2 centimet.

Ba người rất nghiêm túc, khuôn mặt đều là treo cứng căng thẳng, không ai dám chểnh mảng nói chuyện phiến, cả ba đều giống nhau, cảnh giác bốn phía nhìn.

Thực ra con gà đó không phải thú nuôi của thầy Bảo, nó cũng chả phải nguyên liệu bắt cương thi như bọn họ đã nghĩ. Sự thực con gà đó là một đầu gà trống tu luyện thành tinh, có pháp lực quảng đại.

...

“Nhớ đấy, khi nào xong việc, nhớ về tìm cho ta thêm một vài tỳ nữ cung phụng! Đặc biệt là phải thật xinh đẹp, nghe rõ chưa!?”

Gồm Bảo, Nam và vị sư thầy kim cang thừa mật tông.

Hẳn là đầu kê tinh này sau khi đạt được thần thông, liền đi hại người. Chẳng may gặp phải sư phụ của thầy Bảo, bị người ta trấn áp. Nhưng vị đại năng kia rộng lòng độ lượng, tha cho con kê tinh này một mạng, sau sợ đối phương tiếp tục quấy phá hại người, liền thu vào sư môn.

Từ những gì con gà kia vừa nói, bọn họ cũng đại khái hiểu được vài phần.

Vậy mà giờ đây nó có thể nói, thực khiến hắn không dám tin vào tai mình.

Lúc đầu sư phụ vất cho con gà này, gã còn tưởng nó là nguyên liệu để cắt tiết, lấy máu hoạ phù đâu. Ấy thế mà không phải, thực ra sư phụ cho hắn mượn là một con thần kê.

Khốn nạn, ta mổ ta mổ, ta đá ta đá... ta đ·ánh c·hết mẹ nhà ngươi!!!”

Ngạc nhiên là phải rồi, bởi khi đó Bảo mới chỉ là luyện khí nhị trọng, còn bây giờ là luyện khí tam trọng nha!

Đứng bên ngoài quan chiến, vị đại tăng kia còn đỡ, riêng chỉ có mỗi Nam là tam quan lật đổ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 385: Truy lùng. 2(ngoại truyện)