Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 422: Hoá hình (2)
Lúc này, sương độc cũng đã tan hết, để lộ thân ảnh đã hoá hình của hắn ngay giữa trung tâm.
Nhân lúc đối phương còn đang bất cẩn, Thắng liền lao vọt lên trước, dơ chân quét mạnh một cước ngang mặt người phụ nữ gần nhất.
Tên có khuôn mặt lạnh nhạt, bất cần đời nhất lại là tên cười như được mùa nhất, ngón tay y tùy ý chỉ chỉ vào mặt Thắng mà cười lên vài tiếng khằng khặc.
Muốn phá vây, cần phá nơi hiểm yếu nhất của địch.
“Chủ nhân, lần đầu thực nghiệm nên có chút sai sót...” Wolf rụt cổ, khẽ nói.
Hai bên va nhau, phát ra một tiếng nổ khủng bố.
Thôi thì không có mèo, bắt tạm c·h·ó ăn cứt vậy! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy ngoại hình không được đẹp, nhưng chất lượng lại miễn bàn.
“Vậy được rồi, ba người cẩn thận. Tôi sẽ ở phía sau lược trận.” Lan gật đầu, lui về phía sau.
Ầm -! !
Đây là lần đầu tiên trong đời, hắn thấy một tên nhân loại có sừng mọc trên đầu.
“Nguy hiểm thật! Tên nhóc này vừa rồi hẳn là dùng pháp tắc cường hoá, kết hợp với tư thế phát lực kia, chắc chắn là cường thân quyết rồi! Hai cái kết hợp lại với nhau, sức mạnh thật sự kinh khủng!”
Tưởng đâu sẽ c·h·ế·t oan c·h·ế·t uổng, ai ngờ trong lúc cấp bách Wolf vậy mà thành công cải lại gen cho hắn, đưa hắn hoá hình.
Trông thật con mẹ nó dị tật.
Một thân ảnh lực lưỡng từ phía sau người phụ nữ đi lên, che chắn nàng, cùng tên nhóc vừa rồi sóng vai ngang hàng.
Chỉ thấy cơ thể nhỏ nhắn của nó như bị kích thích, bỗng chốc phình to ra, cũng dơ chân quét về phía Thắng.
Nếu là bình thường thì trông không tới lỗi nào, nhưng hiện tại hắn lại nhe răng nhếch mép, để lộ ra bộ hàm sắc nhọn, kết hợp với đôi mắt lồi trố, thật khiến người khác quan ngại với cái gọi là dễ thương.
Lực đá quá mạnh, khiến cả hai bắn ngược ra sau.
Cơn nhức nhối từ trái tim khiến Thắng không thể phát ra tiếng, chỉ có thể dùng lực bóp mạnh nơi ngực, ý đồ xoa dịu cơn đau đớn này, nhưng có vẻ như không hiệu quả, cơn đau tức từ sâu trong buồng tim vẫn đang nhức nhối lan tràn ra, đánh sang các bộ vị như mật, gan, phèo phổi... khiến hắn đau đớn tột độ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa hay thấy một người trong bốn tên lao lên, định dùng pháp tắc có chứa khí độc đánh hắn.
“Vương nó nói đúng đấy, bà chị nên lui về sau đi, đối thủ không phải loại dễ trêu đâu. Đánh không lại, chẳng may bà chị bị thương, thì ai chăm sóc con bé Hồng? Sợ là đên lúc đấy thủ lĩnh lại đem bọn này ra róc xương thì khổ a!”
Một làn khói xanh nhè nhàng thoát ra khỏi các lỗ chân lông, những sợi lông đen nhánh, nhỏ bé của gã dần dần dài ra, ngả màu từ đen sang trắng.
Một tên đàn ông gầy gò bước ra, khuôn mặt bất cần đời hếch lên, móc ráy tai bắn về phía trước.
Tuấn hơi nghiêng cổ, thân thể cúi xuống, hai tay tiếp đất, mông nhấc lên cao.
Lần đầu thực nghiệm có chút sai lầm cũng là lẽ đương nhiên, khó tránh khỏi, biết được điểm này, Thắng cũng không tiếp tục làm khó nó.
Quả là thế, vừa thấy Thắng bật tốc lao tới, quét một cước ngay chính diện, người phụ nữ đó liền biến sắc, nhưng tốc độ của hắn lại quá nhanh, ả ta không kịp làm ra phản ứng.
Tên thiếu niên nhỏ tuổi trong nhóm bốn người vậy mà kịp thời phản ứng, bật tốc lao lên trước, tốc độ rất nhanh, không kém gì Thắng.
“Haha, ngài hãy cảm nhận thứ sức mạnh đáng sợ do gen của ta mang lai đi! Hãy nếm và cảm nhận nó mạnh tới mức nào!”
Trong bốn tên đội trưởng đang vây công hắn, chỉ có người phụ nữ mới vừa dùng độc khí là nhục thân yếu nhất, còn ba người đứng cạnh không là thể chất thức tỉnh giả thì cũng sở hữu sức mạnh cơ bắp không cạnh kém gì.
Tuy toàn bộ cơ thể hắn đã bị xâm chiếm bởi cơn đau nhói cùng cực, không thể hành động, nhưng vì trước mặt hắn lúc này đang là địch nhân, mọi sơ sảy ngay lúc này đều có thể đoạt mệnh hắn, nên dù có đau đớn, hắn cũng cắn răng mà nhịn, cảnh giác nhìn bốn tên trước mặt.
“Mạnh, trong ba người chúng ta, chú mày cận chiến mạnh nhất. Từ sức mạnh cho tới cách đấu, mày đều mạnh, vậy nên chủ công sẽ là mày.”
Hắn tròn mắt, ngạc nhiên nghĩ. “Con mẹ nó, tiếng gầm của ta sao lại bé như tiếng c·h·ó con?”
Để mà so sánh cỗ thân thể hiện tại với cỗ thân thể trong quá khứ, lúc hắn còn tại thời thượng cổ tu luyện Nhất Nam võ học thì hoàn toàn không cùng một đẳng cấp. Với cỗ thân thể hiện tại, hắn có thừa sự tự tin đánh mười cái đồng cảnh giới của quá khứ, đủ thấy lợi ích do hoá hình mang lại là lớn tới mức nào.
*P/s: cái giới hạn chữ khó chịu thật ấy, tính để 1 chương 5k chữ mà không cho, phải tách ra, tốn thời gian thật sự!
Cũng là hoá hình thành c·h·ó, nhưng để so sánh, con c·h·ó này trông còn oai phong, uy mãnh hơn Thắng hiện tại.
Wolf vui vẻ hoá thành một đạo tàn ảnh bay vọt vào thức hải, phấn khích cười lớn.
Hả?
Chương 422: Hoá hình (2)
Từ kích cỡ cho tới ngoại hình, Thắng không đủ tuổi cùng Tuấn so đo.
Dù sao việc hoá hình cũng giúp thể chất hắn tăng lên không chỉ một cảnh giới, việc chạy khỏi nơi này bằng nhục thân khi trước chắc chắn là không thể nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu không phải có Wolf giúp hắn hoá hình, sợ là cú quét vừa rồi hắn đã đi tong cái chân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn kinh dị thầm nghĩ, có thể... khả năng này sảy cũng có thể ra a.
“Con mẹ nó, làm tao cứ tưởng nó hoá thành khủng long, kháng được độc khí của chị Lan cơ. Thì ra chỉ là một con c·h·ó cảnh lùn tẹt”
“Là c·h·ó chi hua hua... tên này thế mà thức tỉnh hoá hình c·h·ó chi hua hua....”
Lúc trước dùng thần thức đảo qua, vì không để ý tới tên này nên không thấy rõ hình dạng, giờ nhìn lại, hắn thật lấy làm lạ.
“Wolf, giải thích!”
“Chị Lan lui ra sau đi, loại này cận chiến cứ để tôi, Tuấn cùng Mạnh phối hợp chiến đấu!”
“Chị Lan, cẩn thận!”
Đám người ngơ ngác nhìn nhau, sau đó chăm chú lên khuôn mặt trố lồi của Thắng, cứ vậy được khoảng vài phút liền không nhịn được mà phá lên cười khằng khặc.
Kẻ này chính là tên đã cười cợt hắn khi trước, tên Tuấn.
Sau khi hóa thân hoàn toàn, ngoài cảm giác mạnh mẽ hơn, hắn còn cảm thấy tức tức nơi nồng ngực, tựa như bị kìm nén cái gì đó, muốn bộc phát ra bên ngoài, không quản nhiều, hắn lập tức há mồm, rống lên một tiếng.
Do trải qua quá trình hành xác vừa rồi, cơ thể hắn lúc này đã hoàn toàn cứng nhắc, không thể làm ra phản ứng tránh né, cứ vậy ăn trọn toàn bộ khí độc.
Grừ -! ! Âu... âu... ấu ! !
Thân nhỏ một mét; lông vàng liền da, bọc quanh người; mõm thì thụt, mắt thì trố, đã thế lại còn lồi ra, y như cái đèn pha lắp trên chiếc xe đạp điện; đáng buồn là đôi tai hắn còn to, dựng đứng, trông chẳng đẹp đẽ tí gì.
Ngẩng đầu nhín bốn tên đội trưởng Hắc Dạ, hắn thấy đám người này vẫn còn đang vì ngoại hình của hắn mà cười lên hơ hớ.
Đừng nói là tên này bị vợ cho đội nón xanh, tức giận quá nên mọc sừng nhé!?
“Còn Vương, mày chịu trách nhiệm quấy rối hắn, dùng quang minh khiên làm tên đó choáng váng, phần còn lại đánh lén thì cứ để tao!”
Bị người chỉ tay thẳng mặt, lại còn chê cười ngoại hình của mình, Thắng thật sự khó chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Kẻ này...” Nhìn hình thù của đối phương, Thắng lập tức kinh dị.
Hắn không biết với một cước toàn lực của bản thân liệu ba người kia có đỡ được không, nhưng có một điều hắn tin tưởng, một cước này đá ra chắc chắn người phụ nữ đó không thể ngăn cản.
Hắn âm thầm đánh giá, cảnh giác nhìn tên nhóc nhỏ tuổi này.
Chỉ sau vài phút, cả người hắn đã hoá thành một con sói trắng to lớn, cao mét năm, thân dài gần hai mét.
Cảm nhận được quanh thân khí huyết dâng trào, khí lực trong thân tuôn ra không hết, khiến Thắng thật sự say mê.
“Chủ nhân, ta đã dựa theo mã gen nguyên thủy nhất của ta, cải tạo lại cho ngài! Giờ đây nhục thể của ngài có thể sánh ngang cấp sư đỉnh phong, kháng được các loại độc tính!”
Nhìn tên nhóc trước mặt có thể thành công ngăn trở một cước toàn lực của mình, Thắng liền nhíu mày.
Khó chịu với đối phương chỉ là một phần, phần nhiều là bức xúc vì sao Wolf lại cải tạo gen hắn thành giống c·h·ó chi hua hua, một giống c·h·ó vừa lùn, vừa vô tích sự.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.