Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 52: Mỏ muối (hạ)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Mỏ muối (hạ)


Triệu hồi tiểu Thổ từ trong không gian, Thắng bắt đầu bô la bô lô cho đứa nhóc này về việc cần phải làm.

Nếu tìm được mỏ muối, hắn có thể thu hết chúng vào trong không gian, để tiểu Thổ bồi dưỡng, dựa vào đặc điểm đó mà nhân bản ra nhiều mỏ muối khác. Như vậy hắn không phải lo đến việc bản thân sẽ thiếu muối ăn sau này. Không những thế, mỏ muối còn giúp cho đại lục trong tiểu thế giới càng thêm trù phú, đa dạng về hệ sinh thái cũng như chủng tộc sau này.

Thắng cũng theo đó mà bừng tỉnh, cảm nhận thần hồn bên trong cũng đã phục hồi được kha khá mới khiến hắn có chút yên tâm.

“Thổ hệ pháp tắc. Ờ? Thổ hệ pháp tắc? Hình như mình cũng có thì phải...”

“Mẹ nó, cứ như vậy thì không thể nào tìm thấy mỏ muối được! Phải làm sao đây?”

Xét về tổng thể chiến lực của nó phải lên tới cấp tông đỉnh phong hoặc cao hơn. Trong khi đó bản thân hắn mới chỉ là cấp sư đỉnh phong cùng với pháp tắc cũng chỉ có thể ăn được lũ cấp tông bình thường mà thôi. Đấy là còn chưa kể tới hai con hàng này mới chỉ cấp sư trung kì cùng cấp linh đỉnh phong, còn kém cả hắn một cấp.

Thắng đưa tay vỗ nhẹ lên thân Minh Vương, ra hiệu cho nó dừng lại, không cho phép tiến lên phía trước.

Vì là tiểu Thổ đã nắm bắt được hết tình hình địa thế cũng như sự tồn tại của các hung vật xung quanh, nó biết nên đi hướng nào cho an toàn nên Thắng đã tin tưởng để nó dẫn lối. Còn bản thân thì ngồi tĩnh toạ hồi phục.

“Có, xung quanh cứ cách một khoảng cách là có một đầu hung thú tồn tại, con cảm nhận được chúng đều cấp tông. Khoảng đâu đó năm sáu đầu. Nhưng cha yên tâm, bọn chúng sống rời rạc, với lại chỉ cần không gây tiếng động lớn thì chúng ta có thể luồn qua mà không bị phát giác.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cha, cái mà người nói có phải cái này?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tiểu Thổ, ta cần con giúp một việc!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đi bên đó!”

“Lúc con đi có bắt gặp hung thú cấp cao nào quanh đó không?”

“Minh Vương, dừng lại”

“Vâng, cha cần gì thì cú nói với con. Con sẽ cố gắng!” Nhìn thấy khuôn mặt nghiêm nghị của Thắng, biết công việc này không hề tầm thường. Tiểu Thổ bắt đầu nghiêm túc lên.

Nghe thấy chỉ lệnh, cả Minh Vương lẫn Bạo Ngược đều vực dậy thân mình, bắt đầu di chuyển theo hướng mà Thắng vừa bảo.

“Cha, tới nơi rồi!” Tiểu Thổ hướng một bên đang tĩnh toả Thắng mà hô lớn.

Nói rồi Thắng tiến vào trạng thái tĩnh toạ, để hồi phục thần hồn. Vì suốt quãng đường hắn sử dụng “ra đa không gian” quá nhiều dẫn tới hao hụt không ít. Lúc này cần phải hồi phục cho bản thân ở trạng thái đỉnh phong, để đề phòng những bất chắc có thể bất ngờ sảy ra còn có át chủ bài bảo mệnh.

Đưa tầm mắt nhìn xung quanh bốn phía, nơi đây giống như là một viên cự thạch cỡ lớn hạ tràng. Không hề có sự tồn tại của đám cỏ rậm như vùng thảo nguyên phía sau. Nếu gặp một đầu hung vật ở đây thì thật sự khó mà chạy trốn, vì nơi đây thực sự quang đãng, không hề có nơi ẩn núp bảo mệnh.

Sau một hồi miêu tả, xác nhận tiểu Thổ hiểu ý mình nói Thắng mới để thằng nhóc bay ra, tiến nhập vào lòng đất.

Cứ vậy, cả bốn người họ thành công đi qua khu thảo nguyên rậm rạp cỏ. Nhờ sự chỉ dẫn từ tiểu Thổ mà quá trình đi lại không hề gặp chút tập kích nào từ các loài hung thú xung quanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy Thắng khẳng định đúng thứ đang tìm, tiểu Thổ liền đưa tay chỉ về hướng phương xa mà nói: “Ở nơi đó, có một loại mỏ như này rất lớn tồn tại, nó nằm ở dưới đại địa, cách mặt đất trăm mét. Từ đây đi đến đó mất khoảng hai chục cây thưa cha!”

Không biết qua bao lâu, Thắng cũng đã thấy tiểu Thổ quay trở về. Khuôn mặt nó tươi tắn,vui vẻ. Vừa thấy hắn đã đoán được có tin vui mang về.

Thắng hướng tiểu Thổ mà hỏi, hắn cần nắm bắt chút thông tin để biết đường mà đề phòng, tránh trường hợp gặp phải kẻ địch khó nhằn mà mình không thể đối phó.

Tiểu Thổ đưa cho nắm một nắm đất nhỏ, chỉ bằng hạt thóc. Đưa mũi lên thì thấy vị mặn, Thắng không kịp chờ đợi mà cho vào trong miệng nhấm nuốt.

“Vậy sao? Minh Vương, Bạo Ngược mau sốc lại tinh thần, chúng ta chuẩn bị xuất phát!”

“Vậy thì tiểu thổ dẫn đường, để cha nghỉ ngơi một chút!”

“Đúng a! Chẳng phải ta còn có tiểu Thổ hay sao? Nhờ nó sử dụng hệ thổ pháp tắc để truy tìm muối mỏ chẳng phải dễ dàng? Như vậy đỡ phải đi tìm chúng như mò kim đáy bể. Sử dụng máy dò là được rồi.”

Nhìn đứa bé chỉ nhỏ bằng nắm tay đang chìm dần vào thổ địa, Thắng mong chờ cạnh bên mà cầu khấn.

“Ta cần con tìm cho ta thứ này... như này... giống này... vị như này...” Thắng ngồi đó mà miêu tả đủ loại đặc tính mà hắn biết về muối mỏ, mong sao tiểu Thổ có thể dựa vào một trong những yếu tố đó mà tìm ra mỏ muối.

Thấy vậy, Thắng rất hài lòng về biểu cảm cũng như sự hăng hái của tiểu Thổ.

Cứ vậy, cả ba nhanh chóng đi về phía trước mà không hề gặp gỡ cuộc tập kích nào từ hung thú ăn thịt, vì chúng đều bị Thắng dễ dàng tránh né thông qua “ra đa không gian”.

“Phải chi mình có thổ hệ pháp tắc, thì chẳng phải dễ tìm hơn hay sao? Cứ sử dụng không gian pháp tắc sao thấy được mỏ muối, cái thứ tồn tại ở dạng vật chất mà còn nằm dưới nền đất thật là khó kiếm a!!!”

Một cảm giác mặn chát khó ăn sộc thẳng vào vị giác, làm hắn có chút nhăn mặt mà phì nhổ ra. Vì muối mỏ mang nhiều thành phần đất cát nên khó ăn hơn muối biển nhiều.

Còn đang bất lực không biết phải làm sao để tìm ra mỏ muối thì bỗng linh quang trong đầu hắn loé lên khi nghĩ tới hệ thổ pháp tắc.

Với lại nửa tháng không gặp, chắc con hàng này cũng phải đạt đến cấp quân trung kì viên mãn rồi cũng lên.

Thắng đưa tay chỉ hướng bên phải, nơi đó hắn cảm thấy an toàn nhất nên lựa chọn tiếp theo sẽ đi hướng đó.

Dù là vậy hắn cũng không tính bỏ qua mỏ muối này, bởi nó có tác dụng rất lớn đối với hắn cũng như đàn tam giác long. Nếu có thứ tồn tại mà hắn không thể đối phó, thì chỉ cần kêu gọi Bạo Vương quay lại cùng hắn chiến đấu là ổn áp ngay ấy mà.

Nói rồi hắn liền vỗ ót một cái, rồi tự trách bản thân sao không nghĩ ra sớm hơn, để tốn nhiều thời gian cho việc lang thang lần mò, vô nghĩa này.

Thắng đi tới bên cạnh thân thể của hai con hàng đang nằm đó nghỉ dưỡng mà vỗ lên thân chúng, nhanh chóng nhảy người lên lưng của Minh Vương.

Chương 52: Mỏ muối (hạ) (đọc tại Qidian-VP.com)

Thắng bực tức vò đầu một cái, chửi thề một câu cho tâm tình nguôi ngoai.

Vừa rồi khi Thắng sử dụng “ra đa không gian” hắn cảm nhận được phía trước có tồn tại một đầu hung thú không hề tầm thường. Qua sự rung động tần suất, Thắng ước lượng được đối phương đang nằm ở cấp tông trung kì, không những thế huyết khí rất vượng và điên cuồng.

“Đúng là nó rồi, con thấy nó ở đâu?” Thắng gật gù vui vẻ hướng tiểu Thổ hỏi han.

Minh Vương ngoan ngoãn mà theo sự chỉ đạo của Thắng, quay người chuyển hướng sang phía bên phải mà đi, phía sau Bạo Ngược cũng chậm rãi mà theo sau.

Giờ đi lên không khác gì dâng mỡ lên miệng mèo. Vì thế Thắng ra hiệu cho Minh Vương dừng lại, chuẩn bị chuyển hướng sang phía khác mà đi.

Nghe được tiểu Thổ lời nói, Thắng mới an tâm phần nào, bỏ xuống suy nghĩ kêu gọi Bạo Vương.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Mỏ muối (hạ)