Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 53: Mỏ muối (trung)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53: Mỏ muối (trung)


“Mỏ muối mà cha nói, nó nằm ở giữa trung tâm nơi này.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiểu Thổ khó hiểu nhìn Thắng, ánh mắt có chút đăm chiêu. Vừa nãy nó tính sử dụng thổ pháp tắc, chuyển đổi chúng lên phía trên cho Thắng. Nhưng còn chưa kịp ra tay đã thấy hắn lao vào điên cuồng đào móc.

Cây thương thành công tiến nhập, nhưng lại không đi vào quá sâu khiến Thắng kinh ngạc không thôi.

“Nãy ta chuẩn bị ra tay thì ngài đã lên trước rồi, sợ ảnh hưởng nên ta không dám nói a!” Tiểu Thổ có chút ủy khuất, tuy nói nó có chút biểu cảm người lớn nhưng chung quy cũng chỉ là một đầu cự thạch mới thành hình. Nên khi bị quở trách nó cũng có chút tủi thân a!

Thắng nhăn nhó khuôn mặt, hướng về tiểu Thổ vấn đạo.

Nhìn tiểu Thổ yếu nhược, Thắng vội thu hồi đứa bé vào trong tiểu thế giới điều dưỡng.

“Minh Vương, Bạo Ngược! Lại đây thử mỹ vị nhân gian nào!!!”

Thắng hướng hai con hàng phía sau hô lớn, không quên dùng độc giác thương đào ra hai khối đá to. Quay người hướng Minh Vương cùng Bạo Ngược đáp tới.

Hắn không thể ngờ thổ hệ pháp tắc còn chơi được như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thắng ngẩng đầu cười lớn, tránh đi ánh mắt nghi ngờ của tiểu Thổ.

“Hít hà!”

Nhưng vì muối là thứ thật sự rất quan trọng với hắn lúc này, không thể vì chút đất cứng mà bỏ cuộc. Thắng bắt đầu điên cuồng kích phát hệ kim pháp tắc mà đào bới đất lên.

Trẻ con mà, rất mong cầu được người lớn đồng tình, chú ý và khen ngợi. Nên khi thấy ánh mắt Thắng mong chờ nhìn mình, nó rất sung sướng mà quên đi cái hiềm nghi khi trước.

Phải ra đến gần chỗ Minh Vương cùng Bạo Ngược hắn mới cảm giác độ sung chấn yếu dần.

Chẳng bao lâu, thần hồn hắn vì không chịu được tốc độ hao mòn mà nhanh chóng cạn đáy. Làm Thắng mệt mỏi không thôi, không những thần hồn hao phí mà cả thể lực cấp sư đỉnh phong sánh ngang với cấp kim đan tu tiên cũng không đủ sức để đào đống đất đá này.

Nhìn cái hố mà mình ra sức đào chỉ sâu có ba mét, trong khi đó mỏ muối theo lời của tiểu Thổ thì tận trăm mét bên trong, một quãng đường rất dài đang chờ đợi đào tiếp a.

“Hửm?” Thắng quay đầu nhìn về phía tiểu Thổ, không biết đứa nhóc này muốn nói cái gì. “Có chuyện gì thế? Tiểu Thổ?”

“Thật con mẹ nó kinh tởm!!!”

Chờ một tí, hai tí, rồi đến ba tí qua đi. Chả có cái vẹo gì sảy ra, trái lại chỉ có một vị mặt chát cùng mùi đất lan tỏa ra khắp mồm, làm hắn nhăn nhó mặt mày mà khạc nhổ hết chỗ muối vừa đút vào mồm ra.

Một tiếng kêu thanh thúy lanh lảnh vang lên. Nhìn thấy nền đất vẫn kiên cố mad không hề trày xước, Thắng thử kích hoạt hệ kim pháp tắc, tiếp tục đâm mạnh vào nền đất.

Mùi muối toả ra, chạy thẳng vào lỗ mũi, sộc lên tận não làm Thắng hơi rùng mình một cái, cảm giác ớn nhẹ.

“Đi, tới đó xem xét!” Nói rồi Thắng thúc giục Minh Vương tiến tới gần hơn để kiểm tra.

Sau lần này, hắn mới bắt đầu đề cao khả năng của năm hệ ngũ hành, chắc chắn bọn chúng còn có tác dụng hơn nữa nếu chịu khó đầu tư. Thắng quyết định sau lần này trở về, hắn phải tìm xem công pháp nào phù hợp mà truyền dạy cho chúng.

“Không, hiện tại đến con của ta trổ tài. Nào con trai, thể hiện bản lĩnh cho ta xem!!!”

Tiểu Thổ phiêu phù trên không trung, từ từ bay tới nơi hố mà Thắng đã đào. Chỉ thấy những luồng pháp tắc mang chút phù văn thoát ẩn thoát hiện từ cơ thể nó bay ra. Như những sợi xích mà cắm thẳng xuống mặt đất. (đọc tại Qidian-VP.com)

“E.. hèm, thực ra là ta chỉ đang rèn luyện. Đúng vậy, ta đang rèn một môn ngoại công bá khí! Chờ ta đại thành có thể một quyền phá thương khung. Hahaha!!!”

Đưa tầm mắt nhìn vào trung tâm, nơi tiểu Thổ đang phiêu phù tại đó. Mặt đất đang dần chuyển mình, đảo ngược. Bằng vào mắt thường có thể thấy rõ từng chi tiết của quá trình, khiến Thắng thật sự choáng ngợp không thôi.

“Ây, mẹ nó cứng rắn như vậy sao khai thác được mỏ muối???”

“Người không cần phải ra sức đào móc vậy đâu! Để tiểu Thổ vận dụng thần thông, đảo ngược chúng lên là được mà. Đến lúc đó người thích lấy bao nhiêu chả được, sao phải làm vậy chi cho mệt?”

“Đinh đương!!!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiểu Thổ đưa tay chỉ về nơi trung tâm mảnh đất hoang cổ này.

Thấy tiểu Thổ đang bay lấp lửng, cảm giác như chỉ một cơn gió là sẽ thổi bay nó đi làm Thắng vội vàng lao đến giữ ở trong tay. Nhìn thằng bé yếu đuối nằm trong lòng bàn tay, hắn thầm hô may mắn.

Chương 53: Mỏ muối (trung)

“Thật vậy sao cha? Luyện thành có thể phá thương khung sao?”

Phải đến khi phù văn trên thân tiểu Thổ dần tán hết, thổ địa bên dưới đã thành công đảo ngược thì rung chấn từ mặt đất mới dần biến mất. Lúc này xuất hiện trước mặt Thắng là một quả đồi nhỏ, phả ra một mùi thơm mặn chát, đặc trưng của muối lan tỏa ra không gian.

“Cảm giác rất ngầu a!!!”

Hẳn là tên nhóc này vì sử dụng pháp tắc quá độ, dẫn tới thần hồn hư hao nên mới có hiện tượng suy yếu như vậy. Vì tiểu Thổ cùng các anh em là từ các dị bảo diễn hoá mà thành nên Thắng chưa cho chúng tu luyện công pháp.

Sợ làm ảnh hưởng đến Thắng, nó không dám làm phiền. Chỉ đến khi Thắng thở không ra hơi, ngồi vật ra đất nó mới tiến lại gần hỏi han.

Cả hai theo bản năng há miệng tiếp nhận, một mùi vị khoan khoái từ trong miệng tiết ra làm chúng trầm mê không thôi. Cơ thể cũng theo đó mà biến chuyển theo hướng tốt.

Thắng vội đánh trống lảng, chuyển mục tiêu từ mình sang tiểu Thổ.

“Phập!”

Khi nghe tới một quyền có thể phá trời, khiến tâm tư đơn thuần của một đứa trẻ trỗi dậy, từ khi sinh ra đứa nào chả thích mình giỏi, mình ngầu nên khi nghe Thắng nói có thể phá thương khung khiến nó háo hức lắm.

“Thật tà môn a!!!” Thắng ngồi thở hổn hển, mồm lẩm bẩm về chỗ đất đá kì dị này.

Xong xuôi đâu đấy, hắn mới từ từ tiến gần muối mỏ.

Nghĩ là làm, hắn lấy một nắm muối to nhét bào trong miệng cắn nuốt.

Mặt mo của hắn đỏ lại, chuyển biến đủ loại màu sắc như tắc kè hoa.

“Cha...”

“Ặc...” Thắng nghẹn họng trăn trối, nhìn tiểu Thổ.

“Sao nãy con không nói sớm?”

“Vậy cha có luyện tiếp không?” Ánh mắt tiểu Thổ tròn xoe nhìn Thắng, từ nghi ngờ chuyển thành chờ mong. Thế là Thắng đã thành công lừa gạt trái tim đơn thuần của một đứa bé.

Nghe được tiểu Thổ lời nói, Thắng như ngớ người ra. Cảm giác trên đầu có vài con quạ đen đang bay qua dõng dạc kêu lớn: “Ngu ngốc, ngu ngốc!!!”

Đúng a, từ lúc tiểu Thổ dẫn tới đây đều là hắn điên cuồng nhảy vào đào đất, không biết trời trăng là gì. Người ta nói “trứng đòi khôn hơn vịt” hẳn là vì thế nên tiểu Thổ không dám đưa ra ý kiến, phải chờ cho hắn làm xong việc mới nói đôi câu a. Như vậy là hắn sai chứ đâu phải do tiểu Thổ.

Nhảy xuống đất, Thắng bắt đầu sử dụng cây độc giác thương đâm mạnh xuống mặt đất.

“Đúng vậy, rất ngầu.” Thắng dật dật khoé miệng, tự mà lẩm bẩm đồng tình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đâu đó khoảng chục phút, nền đất phía dưới như chịu phải sự kích thích nào đó, bắt đầu lay chuyển. Đại địa cũng theo đó mà rung động dữ dội. Đứng gần đấy Thắng là người cảm nhận rõ rệt nhất, nền đất lung lay làm hắn không thể vững vàng trụ vững được. Vội vàng hướng phía sau phóng đi.

Thấy thế, Thắng có chút kinh ngạc mà nhìn về phía hai con hàng này. Không ngờ chỉ một chút muối mà đã thành công đưa bọn chúng đột phá. Như vậy hẳn là trong mỏ muối này có lượng lớn linh khí tồn đọng, nếu mình phục dụng chẳng phải cũng có khả năng giống vậy hay sao.

Phù văn lấp loé ánh vàng nâu, liên tục lưu động giữa tiểu Thổ và đại địa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53: Mỏ muối (trung)