Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 77: Tiểu Hoả c·h·ế·t!
Trong khi đó tiểu Hoả cũng đã coi Thắng là cha của mình, nếu như nó bùng hoả chủng thì Thắng sẽ không thể nào mà gõ vào đầu nó, nhưng tiểu Hoả lại không làm vậy, bởi trong tiềm thức, nó sợ làm tổn thương đến Thắng.
Từ trong đôi mắt đó, tiểu Hoả có thể cảm nhận được sự u buồn của tiểu Kim.
“Cha...” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Còn lâu ta mới khóc!” Tiểu Hoả kiên quyết phủ định, nhưng đôi mắt long lanh của nó đã bán đứng bản thân.
Mới chỉ nghĩ vậy đã làm Thắng nóng lòng muốn thử rồi, nhưng phải kìm lại, trước tiên làm chuyện chính sự đã.
“Tiểu Hoả tử a, sao ngươi cứ không nghe lời vậy hả?” Thắng đưa tay gõ vào đầu tiểu Hoả.
Vì lúc giải cứu tộc đàn, gần như những con có khả năng chiến đấu đều đ·ã c·hết, chỉ còn lại mấy đầu già yếu cùng mấy đầu con non là được bảo vệ, hiện tại mấy đầu tam giác long này đều là thế hệ trẻ được cứu sống, giờ đang được dạy bảo mới tiến cấp sư trung kì.
Nghe được tiểu Kim lời nói, tiểu Hoả trầm tư một lúc mới hướng tiểu Kim nói lớn.
“Tiểu Hoả! Ngươi khóc đấy à?” Thắng thích thú lấy ngón tay ấn nhẹ mấy cái lên đôi má bánh bao của tiểu Hoả, làm nó tức giận không thôi.
“A, ta cảm thấy trở thành mặt trời cũng tốt, cảm giác ban phát cho chúng sinh ánh sáng cũng vui a!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì cả ba đều diễn hoá theo hình thể của rồng phương tây nên trong lúc vô hình luôn phả ra một loại uy thế tà ác, hung hiểm.
Thắng nhìn đứa nhóc này mà mỉm cười, hắn biết vì sao tên nhóc này lại chọn làm mặt trời.
“Tiểu Thổ!”
“Tiểu Hoả lão ca a! Huynh có mục tiêu gì cho tương lai không?” Tiểu Kim ngồi trên lưng Kim Long, hướng bên cạnh mình lão ca dò hỏi.
“Ui da, ông già c·hết tiệt! Đừng có đánh đầu ta!” Tiểu Hoả sung khí, hung hãn phồng má trợn mắt hướng Thắng hô lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Làm cho tiểu Hoả đau đớn mà gào lên, đôi mắt trừng lớn long lanh, thi thoảng có chút hơi nước bốc lên từ đó.
“Khục... cha, mau cứu tiểu Hoả, hắn... hắn sắp không xong rồi.”
Một t·iếng n·ổ to lớn, đất đá bay tứ tung, từ trong khói bụi nghi ngút đó Thắng lững thững bước ra.
Hiện tại hắn có một đầu quân chủ trung kì là Kim Long, sáu đầu quân chủ sơ kì là hai đầu dực long, Minh Vương thầy trò và cuối cùng là hai huynh đệ Quỷ, Ma.
Nếu đệ mà thức tỉnh hệ hoả như tam ca thì tốt biết mấy.” Tiểu Kim vui vẻ hướng tiểu Hoả tâm sự.
Nhìn ba con dực long trước mặt, Thắng có thể cảm nhận được sự bá đạo từ chúng, nhất là Kim Long, từ trên người nó Thắng có thể cảm nhận được sự nguy hiểm.
“Hử? Sao lại tốt biết mấy? Ta thấy kim hệ của đệ cũng rất mạnh a!” Tiểu Hoả hướng lão tứ vỗ vai, cảm giác có chút không hiểu.
Thực chất tiểu Hoả chỉ muốn có sự công nhận từ Thắng, nó luôn nghĩ rằng nếu bản thân mạnh lên chắc chắn ông già sẽ không coi thường, bắt nó làm mồi lửa, mục tiêu của nó chỉ đơn thuần là muốn thoát khỏi ngọn lửa bình thường thành ngọn lửa bất diệt để ông già chấp nhận nó mà thôi.
Lần này Thắng muốn toàn lực tổng t·ấn c·ông, triệt hạ hết bọn chúng trong vòng một nốt nhạc.
Tiểu Hoả khoanh hai tay lại, ngực ưỡn ra phía trước, miệng há lớn hùng hồn nói ra mục tiêu của mình.
Lúc này trước mặt hắn là đủ các loại xác c·hết đang nằm ngổn ngang, có bị thiêu cháy, có bị nát người,... nói chung có đủ loại thảm trạng, và điều đặc biệt là tất cả bọn chúng đều là Velociraptor.
Trong một lần đi vào bắt tiểu Hoả ra làm mồi lửa, hắn vô tình nghe được lời tâm sự của tiểu Hoả với tiểu Kim.
...
Chúng đều trong độ tuổi sung mãn, hiếu chiến nên phù hợp cho ra chiến trường, còn mấy con già yếu thì để lại trong tiểu thế giới, Thắng sợ cho chúng ra sẽ làm bữa ăn miễn phí cho bọn Velociraptor.
Ở cấp sư thì có chục đầu giao long đều đã đỉnh phong ngót nghét, bảy đầu tam giác long còn lại thì mới chỉ cấp sư trung kì.
“Cái, cái gì vậy? Chuyện gì sảy ra thế này?”
Theo hướng chỉ của tiểu Thổ, Thắng thấy một thân ảnh bé nhỏ quen thuộc đang nằm ở đó, cơ thể đã bị xé nát, khí tức cũng đã tắt từ bao giờ, không còn sự rung động của sinh mệnh.
“Thế còn ngươi, lão tứ?”
Nên sau khi biết ông già kì vọng về mình như nào, tiểu Hoả mới không hề khó khăn mà thay đổi mục tiêu của mình.
Sắp xếp, bàn giao lại mọi thứ xong xuôi, Thắng mới thoát khỏi tiểu thế giới, hướng ngoại giới tiến đến.
Theo tiếng gọi, Thắng đưa mắt lại nhìn thì thấy có một thân ảnh nhỏ bé đang nằm vật ở một góc không xa, cơ thể be bét là máu, khí tức hỗn loạn.
Dù cho nó cuồng ngạo, bá đạo cương mãnh nhưng trí tuệ vẫn chỉ dừng lại tại một đứa nhóc mà thôi, khi bị cha mẹ đánh vẫn tủi thân như thường.
Thắng bắc nồi lên bếp, hơi nóng từ cơ thể tiểu Hoả bốc lên hừng hực, làm nước trong nồi sôi lên ùng ục.
Đánh rắn là phải đánh dập đầu, đừng để nó ngoe nguẩy sẽ gây hại về sau!
“Ta sao? Tất nhiên là trở thành một Mặt trời to lớn, làm bá chủ trên thiên không!”
Cấp tông thì có bốn vị tiên nhân cùng Bạo Ngược con hàng là đạt đến đỉnh phong, còn lại là tiểu Hoả, tiểu Thổ cùng đầu chân Long do giao long hoá thành là ở cấp tông trung kì.
Từ sau khi ý cảnh thương long chuyển mình thành chân long pháp tắc, cả ba con dực long vậy mà thành công tẩy rửa huyết mạch, tích hợp long khí, chuyển hoá chân long, từ ba con thằn lằn bay bình thường giờ đã là ba đầu long tộc huyết khí hừng hực, uy vũ trùng thiên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy quân đoàn hiện tại của mình tuy không nhiều nhưng bù lại chất lượng thì khỏi nói, mạnh vô song.
Tiểu Thổ miệng ho ra máu, dùng chút sức lực hướng Thắng thì thào, đưa ngón tay nhỏ nhắn hướng về phía trước.
Đôi mắt Thắng trừng lớn, không dám tin vào con mắt mình, tâm cảnh của hắn ở tam thiền cũng tự nhiên mà rung động.
Vừa rồi để thử sức mạnh của nhục thân, Thắng đã sử dụng nắm đấm thường để phá bỏ vách tường đá do tiểu Thổ tạo dựng.
Thắng thất sắc kinh hô, vội vàng hướng tiểu Thổ đi tới, không chần chừ mà vận chuyển pháp tắc sinh mệnh cuồn cuộn đi vào cơ thể thằng nhóc để cứu chữa.
“Ta từng nghe cha tâm sự, một phương thế giới phải có mặt trời chiếu rọi, như vậy muôn vật mới có sinh cơ, giúp cho thế giới này phát triển.
Ầm!
Cũng cuộc hội thoại đó, Thắng đã trọn vẹn nghe hết, cũng kể từ đấy hắn luôn kéo thằng nhóc này ra ngoài thế giới nhiều hơn, chính là muốn bồi dưỡng tình cảm, nhưng cái tính lầy, hắn luôn trêu chọc thằng nhóc đến phát khóc, khiến nó tủi thân không thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cha nói tam ca có hệ hoả pháp tắc, nếu cố gắng phát triển thì chắc chắn sẽ thành một phương mặt trời, giúp người phát triển nơi đây nhưng mà tam ca lại muốn trở thành ngọn lửa bất diệt, cha biết chắc buồn lắm...”
Xác định được quân số, cũng như sức mạnh tự thân, Thắng mới bắt đầu chuẩn bị chiến lược tiến đánh.
“Tiểu Hoả, con muốn sau này sẽ trở thành gì?” Ánh mắt Thắng hiền hoà, nhìn vào thân thể bé nhỏ bên dưới đáy nồi.
“Đệ sao? Đệ muốn giúp cha phát triển và bảo vệ tiểu thế giới này... haizzz nhưng đệ lại là kim hệ, chả giúp được gì nhiều.
Nhìn thằng nhóc dưng dưng nước mắt, nhưng vẫn trừng lớn đôi mắt tỏ vẻ mạnh mẽ, Thắng thực sự có chút buồn cười.
“Hả?” Thắng kinh ngạc nhìn về phía trước.
Phải công nhận cơ thể Thắng sau khi lên cấp tông, đã mạnh đến kinh khủng, chỉ cần oanh tạc một quyền, không cần đến pháp tắc gia trì mà đã có thể phá bỏ bức tường có chứa hệ thổ pháp tắc, nếu cho thêm chút pháp tắc không gian vào trong chẳng phải sẽ nghịch thiên hay sao.
Đứng thẫn thờ tại chỗ, Thắng trừng lớn con mắt về phía xác của tiểu Hoả, những kí ức của cả hai cũng theo đó ùa về, đôi mắt hắn vậy mà cũng bắt đầu long lanh, giống như lúc tiểu Hoả bị hắn chọc cho uất ức, không nói thành lời.
“Ây, dám hỗn?” Nói rồi Thắng đưa tay ra gõ thêm hai phát vào đầu tên nhóc hỗn xược này.
“Ta? Tất nhiên là trở thành ngọn lửa bất diệt, t·hiêu r·ụi mọi thứ rồi! Haha..” Tiểu Hoả hào hùng khí khái, hướng tiểu kim khoe khoang.
Chương 77: Tiểu Hoả c·h·ế·t!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.