Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Rừng Kết

Chương 20: Rừng Kết


Dưới bóng cổ thụ già, Thượng Lục và Lilia ngồi trên chiếc thảm lá khâu mảnh, ánh nắng dịu dàng của mặt trời len lỏi qua tán lá, tạo nên một khung cảnh thơ mộng. Những mảng sáng tối đan xen trên khuôn mặt của họ, làm nổi bật nét đáng yêu của Lilia và đôi mắt sâu thẳm, đầy suy tư của Thượng Lục.

Cây cổ thụ hòa mình vào không khí nồng ấm, gió nhẹ mơn man làm lay động mái tóc dài mềm mại của Lilia. Mọi âm thanh của rừng, từ tiếng lá khẽ rơi đến tiếng rì rào của suối nhỏ, như bản hòa nhạc tự nhiên tạo nên không gian yên bình và thư thái.

Lilia giữ chiếc hộp cơm nhỏ trên đùi, mở ra với sự tôn trọng và cẩn trọng, như thể mỗi món ăn đều chứa đựng tình cảm sâu sắc. Nàng nâng niu từng món ăn trong chiếc hộp, ánh mắt toát lên sự chăm sóc và tỉ mỉ.

"Đây, của huynh đây!" Lilia cầm lấy một hộp cơm được chuẩn bị chu đáo từ trước, đưa cho Thượng Lục với nụ cười rạng rỡ trên môi.

Thượng Lục nhận lấy hộp cơm, cảm nhận được hơi ấm lan tỏa từ đôi tay nhỏ bé của Lilia. Ánh mắt y rạng ngời, đầy cảm kích khi nhận món quà giản dị nhưng đầy ý nghĩa này.

"Cảm ơn muội!" Thượng Lục đáp, vẻ mặt có phần hơi ái ngại nhưng cũng tràn đầy sự trân trọng.

Dưới bóng cây cổ thụ tỏa ra bóng mát dịu dàng, Thượng Lục và Lilia ngồi xuống thưởng thức bữa trưa một cách ngon lành. Ánh nắng trưa hè oi ả rơi nhẹ qua tán lá. Bàn tay mạnh mẽ nhưng có chút hao gầy của Thượng Lục nâng ly nước, giọt mồ hôi từ từ lăn trên trán, phản chiếu ánh nắng lấp lánh.

Tiếng nói cười nhẹ nhàng vang lên giữa không gian yên bình. Họ chia sẻ với nhau những câu chuyện về buổi sáng làm việc vất vả, về những thảo dược quý giá mà họ đã tìm thấy, và cả những kỷ niệm vui vẻ từ những chuyến phiêu lưu trước đó. Vị của bữa cơm đơn giản nhưng lại mang đậm hương vị của tình thân, sự chăm sóc lẫn nhau, làm cho mọi thứ trở nên ấm áp hơn dưới tán cây rợp bóng.

Lilia, với đôi mắt sáng rực, chia sẻ niềm vui khi được làm việc bên cạnh Thượng Lục. Những món ăn trong hộp cơm, dù giản dị nhưng chứa đựng sự tỉ mỉ và tận tâm của nàng. Thượng Lục, với giọng nói trầm ấm, kể lại những kinh nghiệm và bài học quý giá từ những trận chiến và hành trình mà y đã trải qua. Cả hai tận hưởng những khoảnh khắc hiếm hoi được thảnh thơi bên nhau, tiếng cười và những lời nói chân thành tạo nên một bầu không khí ấm áp và yên bình.

Nhưng bữa trưa ngắn ngủi nhanh chóng trôi qua. Công việc không cho phép họ dành quá nhiều thời gian cho việc nghỉ ngơi hay ăn uống. Dù chỉ trong chốc lát, họ vẫn cảm nhận được sự gắn kết và động viên lẫn nhau. Thượng Lục đứng dậy, ánh mắt kiên định nhưng dịu dàng nhìn Lilia, như hứa hẹn sẽ bảo vệ nàng trước mọi khó khăn sắp tới.

"Lilia, chúng ta phải tiếp tục rồi," Thượng Lục nói, giọng điệu pha chút tiếc nuối nhưng đầy quyết tâm.

"Vâng, Thượng Lục ca ca," Lilia đáp, nụ cười vẫn nở trên môi, ánh mắt sáng lên sự quyết tâm và lòng tin tưởng.

☆ ★ ✡ ✴ ✺ ☼ ☸ ❋ ✽ ✻ ❆ ۞

Sau khi dùng bữa xong, Thượng Lục và Lilia nghỉ ngơi thêm mười đến hai mươi phút trước khi tiếp tục hành trình hái thảo dược ở khu vực tiếp theo. Trời vẫn trong, nhưng không khí bắt đầu trở nên ẩm ướt hơn khi họ tiến sâu vào rừng. Sau hơn ba mươi phút đi bộ, họ đã tới được địa điểm cần đến.

Trước mắt Thượng Lục là một cây cầu gỗ treo dài, bắc qua một khe nứt sâu hoắm. Ánh sáng mặt trời len lỏi qua những kẽ lá, chiếu rọi lên cây cầu kỳ ảo, tạo nên bức tranh vừa thơ mộng vừa ma quái. Khí hậu ở đây âm u, bóng tối bao phủ lấy khu rừng, chỉ có những tia sáng mỏng manh từ mặt trời xuyên qua, phản chiếu trên bề mặt cầu như một bức họa huyền bí. Tiếng gió rì rào thổi qua cây cầu khiến nó rung lên nhè nhẹ, tạo ra những âm thanh kẽo kẹt đáng ngại, truyền cảm giác lo lắng và hồi hộp cho bất kỳ ai bước qua.

Dưới cây cầu, một lớp sương mỏng bao phủ, như những bóng ma vô hình quấn quanh các sợi dây gỗ. Đôi khi, những con mắt đỏ rực lóe lên từ bóng tối dưới đáy khe nứt, như đang rình rập, chờ đợi con mồi rơi xuống. Một cơn gió lạnh từ dưới vực thổi lên, khiến Thượng Lục khẽ ôm lấy mình, rùng mình trước không gian quỷ dị xung quanh.

Trong khi Thượng Lục còn đang suy nghĩ về cây cầu treo kỳ quái nằm giữa khu rừng này, thì từ lúc nào không hay, cô bé Lilia đã đi đến điểm chính giữa của cây cầu. Tiếng hét lớn của Lilia vang vọng qua không gian âm u, như bị cuốn theo những con gió lạnh lẽo, mang đến tai Thượng Lục.

"Thượng Lục ca, mau lên! Chúng ta không có nhiều thời gian đâu!" Lilia hét lớn, giọng nói của nàng vang vọng qua những tầng không gian, khiến cho Thượng Lục giật mình, ánh mắt lo lắng hướng về phía cô bé nhỏ nhắn đang đứng giữa cây cầu.

"Này... này... đi qua cây cầu này là chúng ta đến được Rừng Xương rồi, huynh nhanh chân lên chút đi!" Lilia đứng giữa cây cầu, tay đưa lên cao vẫy vẫy ra hiệu cho Thượng Lục biết vị trí của mình. Giọng nói của nàng vang vọng, hòa lẫn trong tiếng gió rít qua khe nứt sâu thẳm dưới chân.

Dưới bóng râm của cây cầu treo gỗ, Thượng Lục bắt đầu bước lên, cảm nhận sự run rẩy của mỗi bước chân trên những thanh gỗ mảnh mai. Tiếng gỗ kêu lảo đảo, như âm thanh của bản nhạc u tối đang diễn ra, nơi những bóng ma của cây cầu bắt đầu tương tác với tâm trạng bất an của người đi. Ánh sáng mặt trời hòa quyện với bóng tối, chiếu rọi những đốm sáng mờ ảo lên bề mặt gỗ, khiến không gian càng thêm phần huyền bí và đầy thách thức.

Khe nứt sâu bên dưới chân Thượng Lục như là một cánh cửa vào một thế giới khác, và mùi hương gỗ đắm chìm trong không khí, làm cho không gian trở nên ngột ngạt. Mỗi bước đi là sự đối mặt với sự khó khăn và nguy hiểm, nhưng cho dù là vậy thì y vẫn phải tiến thẳng đến phía trước, nơi mà Lilia đang đứng đợi.

Khi bước đến gần chỗ của Lilia, Thượng Lục bắt đầu quay sang nhìn nàng bằng ánh mắt khâm phục. Sự dũng cảm của nàng, đi qua cây cầu nguy hiểm này mà không một chút biến sắc, thậm chí còn vui vẻ vẫy tay chào y, khiến cho Thượng Lục cảm thấy trong lòng mình dâng trào một cảm xúc kính phục và thương yêu.

“Huynh đi chậm quá rồi đấy, có mỗi một đoạn đường ngắn thôi mà!” Lilia cười nói, giọng nàng trong trẻo nhưng pha chút trách móc. “Được rồi, huynh đi theo muội. Đi hết cây cầu này là chúng ta sẽ tới địa phận của Rừng Sương rồi.” Nói xong, Lilia ngay lập tức tiến bước, để lại Thượng Lục phía sau với ánh mắt ngước nhìn về phía nàng. Không khí yên tĩnh cô đơn đến rùng mình, chỉ có tiếng gió rít qua những khe hở trên cây cầu và vài thanh gỗ đã mục nát rơi xuống khe nứt sâu hoắm bên dưới.

Khu rừng xương mù này có tên thật là "Kết," nổi tiếng với bóng tối mênh mông, bao phủ bởi lớp sương mù dày đặc quanh năm. Những cây cổ thụ cao v·út, với tán lá che kín ánh sáng, tạo nên một bức tranh huyền bí và u tối khó lẫn. Trong khu rừng này, nơi mà bóng tối là nguyên vật liệu chính, những loại dược thảo quý hiếm nở rộ, chỉ phát triển dưới sự che chắn của bóng tối đặc biệt này.

Những con ma thú "Ma Linh Thôn Viêm" hình dạng như những q·uả c·ầu l·ửa bay lơ lửng, giống với ma chơi. Ngoài ra, còn có những sinh linh đáng sợ khác như hồn ma hóa thành hình dạng thú với đôi mắt lấp lánh ánh đỏ tinh, lang thang giữa rừng mênh mông. Âm thanh của chúng giống như làn hồn gọi thức tỉnh từ giấc mơ, khiến những người đến đây phải đối mặt với nỗi sợ hãi không lối thoát. Nếu kể hết những ma thú kỳ lạ ở nơi đây thì quả thực nhiều đến mức không thể đếm xuể, chỉ có những loài như trên là phổ biến nhất hay xuất hiện.

Kết hợp với hương thơm ngào ngạt của dược thảo, khu rừng Kết trở thành một điểm đến kỳ bí, nơi những người dũng cảm tìm kiếm sự bí ẩn và nguyên liệu quý hiếm, đồng thời phải đương đầu với những thách thức đen tối mà nó đem lại.

Trong rừng Kết u tối, những loại thảo dược quý hiếm nở rộ, tỏa ra hương thơm ngào ngạt. Dưới bức tranh bóng tối u ám, những cây cỏ và hoa mang theo đặc điểm độc đáo, khiến chúng trở thành nguồn nguyên liệu quý giá.

Theo lời của Lilia, bọn họ cần tìm kiếm những loại dược thảo quý hiếm sau đây trong chuyến đi vào rừng Kết lần này:

Hoàng Cầm Tím: Là loại cây có lá hình trái tim màu tím óng ả, Hoàng Cầm Tím chứa đựng một loại dầu thơm quý giá, được sử dụng trong các phù chú và phương pháp chữa trị. Lá cây khi chạm vào cảm giác mát lạnh, tỏa ra mùi hương dịu nhẹ làm say đắm lòng người. Những luyện dược sư tin rằng dầu từ Hoàng Cầm Tím có thể xoa dịu các v·ết t·hương cả thể xác lẫn tinh thần.

Hắc Vũ Quả: Quả hình cầu màu đen bóng, khi chạm vào sẽ phát ra ánh sáng mờ mịt, giống như ánh trăng dưới bầu trời đêm. Hắc Vũ Quả thường được sử dụng để tạo ra những bức tranh ma thuật và đèn đom đóm thuật kĩ cấp thấp triệu hồi. Loại quả này cũng có tác dụng làm sáng tỏ tâm trí, giúp người dùng tập trung vào việc thực hiện các phép thuật phức tạp.

Lục Sắc Lôi Rừng: Là loại cỏ có lá mảnh li ti, mỗi lá chứa những đốm sáng nhỏ giống như tia lôi. Lục Sắc Lôi Rừng thường được sử dụng để làm nguyên liệu trong các phù thủy thuật liên quan đến sức mạnh tự nhiên. Khi chạm vào, lá cây phát ra những tia sáng lấp lánh, tựa như những hạt mưa rơi trong cơn giông. Loại thảo dược này là biểu tượng của sự mạnh mẽ và quyền năng của thiên nhiên.

Ngọc Đỏ Lâm Thảo: Cây thảo mộc với những bông hoa màu đỏ lấp lánh giống như ngọc, Ngọc Đỏ Lâm Thảo thường được sử dụng bởi luyện dược sư để chế tạo thuốc gia tăng sức mạnh tạm thời và chữa trị các bệnh liên quan đến năng lượng và tinh thần. Hoa của cây này tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tựa như ngọn lửa trong đêm, mang đến sức mạnh và sự kiên định cho người dùng.

“Đây rồi, không ngờ chúng lại mọc ở chỗ này!” Lilia đột ngột hô lên, phá vỡ sự im lặng của khu rừng khi phát hiện ra một bụi cây đặc biệt. Không chần chừ, nàng nhanh chóng chạy tới bụi cây gai quái dị, những nhánh cây uốn éo như những con rắn sống động.

"Đây là Hoàng Cầm Tím, thật không ngờ lần này lại thấy nó mọc nhiều đến vậy. Chúng ta lần này đi có vẻ là bội thu rồi!" Lilia hái lấy một cây Hoàng Cầm Tím, đưa ra trước mặt Thượng Lục, mắt nàng ánh lên niềm vui sướng khi giới thiệu về loài thảo dược quý giá. Sau đó, nàng quay lại với hàng loạt cây Hoàng Cầm Tím mọc dày đặc, đôi tay nhanh nhẹn hái những chiếc lá tím óng ả.

Trong khi Lilia mải mê thu hoạch, niềm vui tỏa ra từ nụ cười của nàng, thì Thượng Lục đột ngột cảm nhận được một luồng khí nguy hiểm đang tiến lại gần. Từ phía xa, những q·uả c·ầu l·ửa rực sáng bắn tới với tốc độ kinh hoàng. Ngay lập tức, Thượng Lục dựng lên một lớp chắn bảo vệ, bao quanh cả hai người. Những q·uả c·ầu l·ửa v·a c·hạm vào lá chắn, tạo nên âm thanh nổ nhẹ rồi tan biến, để lại những làn khói mỏng mờ.

"Thượng Lục ca ca...!" Lilia run rẩy thốt lên, đôi mắt đầy hoảng loạn hướng về phía Thượng Lục. Sự sợ hãi tràn ngập trong ánh mắt nàng.

"Không cần phải lo lắng, muội cứ thoải mái hái Hoàng cầm tím đi," Thượng Lục nhẹ nhàng trấn an, ánh mắt kiên định và đầy quyết tâm, bảo vệ.

"Sao bọn chúng lại biết được chỗ của chúng ta? Rõ ràng muội đã thoa Cúc tầm hương lên người của huynh và muội rồi mà! Lý ra chúng không thể phát hiện ra chúng ta mới đúng," Lilia lo lắng thốt lên, ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn về phía những q·uả c·ầu l·ửa ma quái đang tiến lại gần.

"Có lẽ nơi này quá dồi dào sinh khí nên bọn chúng mới mò tới đây, có thể chỉ là sự trùng hợp mà thôi," Thượng Lục cảm nhận dòng sinh lực dồi dào đang cuộn trào khắp không gian, ánh mắt y bình tĩnh nhìn vào đám ma thú trước mặt, chuẩn bị sẵn sàng cho bất kỳ tình huống nào.

Dưới không gian u tối của khu rừng Kết, những q·uả c·ầu l·ửa ma thuật nổi lên từ đất, phát sáng rực rỡ như những ngọn đèn ma quái. Chúng bay lơ lửng, di chuyển như những hòn đá lửa sống động, tạo nên cảnh tượng vừa kỳ bí vừa đáng sợ. Ánh sáng từ những hòn lửa phản chiếu lên khuôn mặt của những con ma thú, làm nổi bật những đường nét quỷ dị và ám ảnh của chúng.

“Thượng Lục ca ca, mau nhìn kìa!” Lilia bất chợt kêu lên, ngón tay nhỏ nhắn chỉ về phía những bóng đen đang di chuyển. Y khẽ gật đầu, ánh mắt thâm trầm nhưng không hề nao núng. “Muội cứ yên tâm, ta sẽ bảo vệ muội.”

Tiếng gầm rống của những con ma thú vang lên giữa không gian, làm rung chuyển môi trường xung quanh. Những q·uả c·ầu l·ửa bay lượn như những linh hồn đầy ám ảnh, tìm kiếm mục tiêu. Khi chúng tiếp cận, ánh l·ửa b·ùng l·ên, tạo nên dải sáng đỏ cam rực rỡ, tăng thêm vẻ đe dọa và c·hết chóc.

Những con ma thú nhanh chóng đeo bám vào mục tiêu, lửa bao quanh chúng như một vòng lửa hủy diệt. Nơi chúng đi qua, đất đai b·ốc c·háy, cây cỏ biến thành tro tàn. Bầu không khí trở nên nồng nặc với mùi khói và mùi tanh của đ·ám c·háy.

Thấy những đợt t·ấn c·ông trước đó bị ngăn cản, lũ ma thú càng trở nên điên cuồng, dồn dập t·ấn c·ông vào lớp chắn. Nhưng cho dù chúng t·ấn c·ông mãnh liệt bao nhiêu, tấm chắn vẫn kiên cố, phản chiếu lại mọi đợt t·ấn c·ông. Thượng Lục đứng vững, ánh mắt lạnh lùng nhìn những con ma thú tuyệt vọng.

Thượng Lục cảm thấy sự kiên nhẫn của mình đã đến giới hạn. Với một cái nhìn chán ghét, Thượng Lục bước ra khỏi vòng chắn. Ngay khi y vừa xuất hiện, lũ ma thú tập trung toàn bộ sức mạnh, tạo thành một cầu lửa khổng lồ. Cầu lửa bừng sáng như mặt trời, b·ốc c·háy dữ dội, sáng rực cả một góc trời. Nhiệt độ cao đến mức thiêu đốt mọi thứ xung quanh thành tro tàn ngay lập tức.

Sau một hồi tụ đủ sức, những con ma thú quyết định t·ấn c·ông thẳng vào Thượng Lục. Quả cầu lửa khổng lồ, đầy uy lực càng lúc càng tiến gần khiến Lilia bên trong tấm chắn không khỏi lo lắng, dù nàng biết Thượng Lục rất mạnh.

Không mất quá nhiều thời gian, q·uả c·ầu l·ửa khổng lồ đâm thẳng vào Thượng Lục trong khi y vẫn đứng yên chờ đón lấy. Một v·ụ n·ổ kinh thiên động địa xảy ra sau khi v·a c·hạm. Một đạo kình phong cực mạnh tỏa ra, làm cho đất đá xung quanh bay tứ tung khắp nơi, trấn động toàn bộ khu rừng. Những con ma thú từ xa ngước lên nhìn, thấy v·ụ n·ổ lớn mang tính chất hủy diệt giữa khu rừng khiến chúng không khỏi sợ hãi.

Làn sóng năng lượng tỏa ra từ v·ụ n·ổ từ từ dịu lại, mặt đất cũng ngừng rung chuyển, trở về bình thường. Từ trong làn khói đen dày đặc của v·ụ n·ổ, một thân ảnh mờ ảo dần xuất hiện.

Không để cho những con Ma Linh Thôn Viêm kịp phản ứng, Thượng Lục đã biến mất trong chớp mắt, thân ảnh của y như hòa vào không trung. Ngay lập tức, y xuất hiện cạnh những con Ma Linh Thôn Viêm đang bay lơ lửng, ngơ ngác trước sự xuất hiện đột ngột của kẻ địch mạnh.

Thượng Lục đưa tay ra phía bọn Ma Linh Thôn Viêm, lòng bàn tay y tỏa ra một luồng lực hút mãnh liệt. Sức mạnh đỏ rực trên người bọn chúng bị hút vào tay Thượng Lục không ngừng. Chẳng mất bao lâu, toàn bộ sinh mệnh sống của những con ma thú bị rút cạn, biến chúng thành những viên đá đen xì, giống như những cục than, rơi lộp bộp xuống đất.

Nhận thấy xung quanh vẫn còn một số ma thú mạnh mẽ khác đang rình mò, một luồng sát khí mãnh liệt từ người Thượng Lục bùng phát. Sát khí này tỏa ra khắp nơi, làm cho toàn bộ những con ma thú trong bán kính trăm dặm xung quanh nơi họ đứng đều hoảng sợ bỏ chạy, khiến cho rừng Kết náo động không ngừng.

Lilia đứng ở một bên, ngỡ ngàng trước sức mạnh kinh khủng của Thượng Lục. Nàng cầm trên tay những cây Hoàng Cầm Tím, đôi mắt mở to, tràn đầy sự kính phục và kinh ngạc. Ánh nhìn của nàng không rời khỏi Thượng Lục, trong lòng không ngừng tự hỏi thực sự y còn ẩn giấu những gì.

Chương 20: Rừng Kết