Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: Lăng Tiêu Diệp bị ám sát

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Lăng Tiêu Diệp bị ám sát


Hai thanh kiếm v·a c·hạm, phát ra âm thanh kim loại sắc lạnh. Cuộc chiến giờ đây trở nên cân bằng hơn, khi Lăng Tiêu Diệp có v·ũ k·hí trong tay. Những đường kiếm của nàng điêu luyện và mạnh mẽ, phản công lại từng đòn của nữ sát thủ. Cả hai như hai bóng ma đan xen trong ánh sáng mờ ảo của ngọn nến, kiếm khí bùng lên tứ phía.

Bên ngoài, trong khuôn viên dinh thự, những lính canh trong bộ giáp sắt sáng bóng di chuyển nhịp nhàng và cẩn trọng. Mỗi người đều cầm trong tay một ngọn đuốc, ánh sáng từ đó lung linh phản chiếu lên mặt đất tạo thành những vệt sáng kỳ ảo. Tiếng bước chân của họ vang lên đều đặn trên nền đá lát, tạo nên một giai điệu đều đặn của sự an ninh và trật tự. Một vài lính canh đứng gác ở các vị trí trọng yếu, ánh mắt không ngừng quét qua mọi góc tối, như những con chim ưng săn mồi trong đêm đen.

''Ngươi thật sự rất giỏi, nhưng ta sẽ không dừng lại cho đến khi ngươi nằm xuống," nữ sát thủ nói, giọng điệu lạnh lùng.

Nữ sát thủ khẽ nhếch môi, "Được!"

Tên sát thủ, với bước chân uyển chuyển và nhẹ nhàng, lướt qua những hành lang dài của dinh thự. Bộ trang phục đen tuyền của hắn ta như một cái bóng vô hình, không để lại bất kỳ dấu vết nào. Hắn ta tiến đến cánh cửa gỗ dẫn vào phòng của Lăng Tiêu Diệp, khẽ lắng tai nghe ngóng. Không có tiếng động nào vang lên từ bên trong, chỉ có nhịp thở đều đặn của người đang ngủ.

Chương 25: Lăng Tiêu Diệp bị ám sát

Bên trong dinh thự, không gian tĩnh lặng được phá vỡ bởi tiếng rì rào của làn gió đêm len lỏi qua những tán cây trong vườn. Những bức tường cao lớn được trang trí bởi các biểu tượng huyền bí của Lăng tộc, tôn lên sự uy nghi và lịch sử lâu đời của dòng họ. Đèn lồng treo cao chiếu sáng những hành lang dài và những bậc thang dẫn lên các tầng trên, tạo nên không gian huyền ảo và mê hoặc.

Lăng Tiêu Diệp không ngừng né tránh các đòn t·ấn c·ông của đối phương. Với sự nhanh nhẹn và uyển chuyển, nàng liên tục tránh được những nhát kiếm chí tử, ánh mắt đầy quyết tâm và tỉnh táo. Trái tim nàng đập nhanh, nhưng từng cử động đều đầy sự kiểm soát và điêu luyện.

Dưới mặt đất, trong một góc tối của khu vườn, một con chim cú đen đậu trên cành cây khô, cất tiếng kêu thê lương như một lời cảnh báo. Nhưng đêm nay, không ai nghe thấy hay hiểu được thông điệp của nó. Những lính canh vẫn tiếp tục công việc của mình, ánh đèn vẫn chiếu sáng những con đường lát đá, và dinh thự của Lăng Tiêu Diệp vẫn chìm trong sự yên bình giả tạo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không để đối phương có thời gian thở, nữ sát thủ lợi dụng khoảnh khắc Lăng Tiêu Diệp đang chống đỡ đợt t·ấn c·ông đầu tiên, cô ta đã bay thẳng tới, lưỡi kiếm sắc nhọn trên tay lao về phía Lăng Tiêu Diệp với tốc độ và sức mạnh không ngờ.

Nữ sát thủ bỗng nhiên nhảy bật ngược lại, chém ra một đợt kiếm khí mạnh mẽ nhằm thẳng vào Lăng Tiêu Diệp. Nhận thấy nguy hiểm, Lăng Tiêu Diệp nhanh chóng giơ kiếm lên đỡ, tiếng kim loại v·a c·hạm vang lên trong không gian tĩnh mịch.

"Thuật Kỹ Trung Cấp: Hỏa Trảm Sát Ma!" Lăng Tiêu Diệp hét lớn, lưỡi kiếm của nàng vạch ra một đường trong không khí, hình thành nên một con hỏa điểu khổng lồ, ánh lửa sáng rực rỡ như mặt trời, bay về phía nữ sát thủ.

Trong căn phòng tối, chỉ còn ánh nến leo lét, Lăng Tiêu Diệp và nữ sát thủ đứng đối diện nhau, khoảng cách giữa hai người chỉ là vài bước chân. Không khí nặng nề, căng thẳng đến mức tưởng chừng như có thể cắt ngang bằng kiếm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dưới màn đêm bao phủ, dinh thự của đang ở Lăng Tiêu Diệp hiện lên như một pháo đài lặng lẽ trong ánh sáng mờ ảo của những ngọn đèn dầu. Cánh cổng chính, đồ sộ và kiên cố, được khép kín nhưng không thể che giấu hết sự tráng lệ bên trong. Ánh đèn tỏa ra từ những cửa sổ lớn, xuyên qua màn đêm tạo ra những tia sáng dịu dàng chiếu xuống khu vườn rộng lớn.

Lăng Tiêu Diệp, với ánh mắt kiên định và sắc lạnh, cất tiếng trước, "Ngươi thật sự nghĩ rằng bản thân có thể g·iết được ta dễ vậy sao?"

Tiếng hô hào truy đuổi vang lên như những làn sóng cuồn cuộn, đổ về phía dinh thự. Những người lính, nhận ra âm thanh kinh hoàng của v·ụ n·ổ, hô hào trong sự kinh ngạc và giận dữ. "Có tên thích khách! Đến hộ giá Lăng tướng quân!!" Tiếng hò reo vang vọng khắp nơi.

Lăng Tiêu Diệp, đứng giữa cảnh hỗn loạn, vẫn giữ vững lòng kiên định. Đôi mắt nàng nhìn về phía bóng đen đã biến mất, lòng đầy quyết tâm. "Lần sau, ngươi sẽ không dễ dàng thoát khỏi ta," nàng thầm nghĩ, nắm chặt thanh kiếm trong tay, sẵn sàng cho những trận chiến khốc liệt hơn trong tương lai.

Rút ra thanh kiếm sắc bén từ vỏ, hắn nhẹ nhàng tiến sát đến bên giường. Thanh kiếm lạnh lùng tỏa ra ánh sáng bạc dưới ánh nến, phản chiếu quyết tâm trong đôi mắt của tên sát thủ. Hắn đứng đó, nhìn ngắm vẻ đẹp thanh tú của Lăng Tiêu Diệp lần cuối, rồi hít một hơi sâu, nâng kiếm lên cao.

Hắn dừng lại ở một góc khuất, ánh mắt sắc lạnh nhìn xuống phía dưới. Những lính canh vẫn tiếp tục nhiệm vụ của mình, không hề hay biết về mối nguy hiểm đang rình rập từ trên cao. Sát thủ nhẹ nhàng rút ra một tấm bản đồ nhỏ từ trong áo, mắt dõi theo những vị trí được đánh dấu. Một nụ cười lạnh lùng hiện lên trên khuôn mặt ẩn sau lớp mặt nạ đen, hắn đã biết chính xác điểm đột nhập và mục tiêu của mình.

Nhưng ngay khi hắn chuẩn b·ị c·hém xuống, Lăng Tiêu Diệp đột ngột mở choàng mắt. Bản năng sinh tồn và sự nhạy bén đã cứu nàng thoát khỏi lưỡi kiếm tử thần trong gang tấc. Lăng Tiêu Diệp lăn nhanh qua một bên, thanh kiếm của tên sát thủ chỉ chém trúng gối, xé toạc nó ra và bông trắng bay tứ tung trong không khí.

Nhận thấy bản thân không còn chiếm thế thượng phong, nữ sát thủ quyết định tìm đường thoát thân. Tiếng hô hào của những người lính truy đuổi từ xa ngày càng rõ ràng, từng bước chân gấp gáp đổ về phía tòa dinh thự.

Nữ sát thủ, dù bị đẩy lùi nhưng không hề nao núng, trả lời bằng giọng lạnh lùng, "Đúng thật là ta vẫn còn quá xem thường ngươi, Lăng Tiêu Diệp." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngươi sẽ sớm nhận ra điều đó," nữ sát thủ đáp lại, tiếp tục t·ấn c·ông với sự tàn nhẫn không giảm bớt.

Hai người đứng yên trong khoảnh khắc, như đang tận hưởng giây phút tĩnh lặng cuối cùng trước khi cơn bão bùng nổ. Cả hai bắt đầu vận lực, thanh kiếm trong tay Lăng Tiêu Diệp bừng c·háy d·ữ d·ội, ánh lửa lan tỏa khắp căn phòng, tạo nên một không gian rực rỡ. Trong khi đó, nữ sát thủ cũng không kém phần, sức mạnh tà ma tụ lại trên lưỡi kiếm của cô ta, tạo nên một luồng khí đen u ám, như những hồn ma oán hận gào thét.

Khói bụi mù mịt tỏa ra, che khuất tầm nhìn của cả hai. Khi khói tan, Lăng Tiêu Diệp và nữ sát thủ vẫn đứng vững, ánh mắt vẫn không rời nhau.

"Lần sau, ta quay lại, ngươi sẽ không may mắn như lần này đâu. Tạm biệt, Lăng tiểu thư!" Nữ sát thủ cười nhạt, rồi biến mất trong làn khói đen cùng màn đêm che phủ.

Sát thủ nhảy xuống từ mái nhà, lướt qua những bóng cây, và biến mất vào trong bóng tối, tiến gần hơn đến mục tiêu của mình. Bóng đêm dường như trở thành đồng minh trung thành của hắn, che giấu mọi dấu vết và âm thanh. Trong khoảnh khắc, hắn đã đến gần cửa sổ của một căn phòng nằm khuất trong dinh thự. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai luồng sức mạnh kinh thiên v·a c·hạm giữa không trung, tạo ra một v·ụ n·ổ khủng kh·iếp. Ánh sáng và bóng tối hòa quyện, t·iếng n·ổ vang dội khắp căn phòng, làm rung chuyển cả tòa dinh thự. Cả hai bị đẩy lùi bởi sức mạnh của v·ụ n·ổ, nhưng không ai chịu nhường bước.

Những đường kiếm đan xen nhau, từng nhát chém và đâm như những vũ điệu c·hết chóc. Lăng Tiêu Diệp và nữ sát thủ di chuyển như hai linh hồn u linh, kiếm quang lóe lên trong đêm tối. Mồ hôi chảy dài trên trán, nhưng cả hai không ngừng nghỉ, tiếp tục cuộc đấu không khoan nhượng.

Nhưng Lăng Tiêu Diệp không phải là một người dễ bị khuất phục. Với một bước xoay người điêu luyện, nàng né tránh được nhát kiếm và tiếp cận gần hơn đến cạnh giường, nơi thanh trường kiếm của nàng đang đặt. Một cơ hội quý báu lướt qua, và nàng nhanh chóng nắm lấy cán kiếm, rút ra với một đường chém sắc bén nhằm vào đối thủ.

Hắn đẩy cửa, từng bước chân cẩn thận và nhẹ nhàng tiến vào phòng. Ánh nến lập lòe trên bàn làm việc, chiếu sáng nhẹ nhàng khuôn mặt của Lăng Tiêu Diệp đang chìm trong giấc ngủ. Gương mặt nàng thanh tú, kiều diễm dưới ánh sáng vàng ấm áp của ngọn nến, làm tên sát thủ bất chợt dừng lại. Đôi mắt hắn lóe lên một tia ngạc nhiên, nhưng rồi nhanh chóng trở lại vẻ lạnh lùng thường thấy.

Nữ sát thủ cũng không chần chừ, cô hét lên, "Hồn Ma Oán Trảm!" Lưỡi kiếm của cô chém ra một luồng khí đen đặc quánh, những hồn ma oán hận hiện lên, gào thét lao về phía hỏa điểu.

Dưới ánh sáng mờ ảo của những ngọn nến, trong không gian tĩnh lặng của phòng ngủ, Lăng Tiêu Diệp đột ngột bị kéo vào một cuộc chiến sinh tử. Khi nữ sát thủ lao tới với đường những kiếm chí mạng.

Những người lính, dưới sự dẫn dắt của cơn giận dữ và lòng hận thù, lao đi nhanh như cơn gió đêm, quyết tâm truy bắt thích khách. Tiếng gió hú vang lên, hòa quyện với tiếng hô hào, tạo nên một bầu không khí ngột ngạt và căng thẳng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nữ sát thủ, với ánh mắt lạnh lùng và tàn nhẫn, không ngừng dồn ép. Đôi chân nhẹ nhàng di chuyển trên nền gỗ, mỗi bước chân đều mang theo sự c·hết chóc. "Ngươi không thể thoát khỏi tay ta đâu, Lăng Tiêu Diệp," cô ta nói, giọng điệu lạnh băng như băng giá mùa đông.

Lăng Tiêu Diệp nắm chặt thanh kiếm, lửa trong lòng nàng bừng c·háy d·ữ d·ội, "Nếu vậy thì kết thúc tại đây đi.''

"Ngươi không cần biết. Nhiệm vụ của ta là kết thúc cuộc đời ngươi ngay đêm nay," nữ sát thủ đáp lại, tung ra một đòn t·ấn c·ông mới.

"Ngươi nghĩ mình có thể hạ gục ta dễ dàng sao?" Lăng Tiêu Diệp thách thức, đôi mắt nàng sáng lên với sự kiên định.

"Vậy thì ngươi sẽ phải cố gắng hơn nữa," Lăng Tiêu Diệp đáp trả, ánh mắt nàng rực lên sự quyết tâm không gì lay chuyển được.

Lăng Tiêu Diệp nhanh chóng xoay người, lưỡi kiếm của nàng chạm vào lưỡi kiếm của nữ sát thủ trong một cú đỡ đầy mạnh mẽ. Ánh lửa từ thanh kiếm của nàng bừng lên, phản chiếu trong đôi mắt lạnh lùng của đối thủ. Tiếng kiếm v·a c·hạm tạo nên những tia lửa tóe ra, ánh sáng chói lòa như những tia sáng của sự sống và c·ái c·hết.

Đột nhiên, Lăng Tiêu Diệp tìm thấy một sơ hở trong đường kiếm của đối thủ. Nàng nhanh chóng tận dụng, tung ra một đòn phản công mạnh mẽ. Nữ sát thủ lùi lại, nhưng không kịp, thanh kiếm của Lăng Tiêu Diệp đã chạm đến vai cô ta, tạo nên một vết cắt sâu.

Ánh đèn từ đám lửa bùng cháy chiếu sáng cả khu vực, làm loạn nhịp lên đám lính truy đuổi. Sự hỗn loạn trỗi dậy.

"Ngươi là ai? Ai phái ngươi đến?" Lăng Tiêu Diệp hỏi lại, trong khi né tránh một nhát kiếm nữa. Nàng không hề tỏ ra sợ hãi, mà ngược lại, sự quyết tâm trong ánh mắt càng trở nên rõ rệt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Lăng Tiêu Diệp bị ám sát