Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10: Thách thức Đội trưởng đội thợ săn số 3

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Thách thức Đội trưởng đội thợ săn số 3


- Cậu dám thách thức chú Hoàng?

Cậu bạn cùng trang lứa của nhóm, tên là Thạch mới cách đây nửa năm thôi còn là một thanh niên cao lêu nghêu, gầy gò và đen nhẻm, giờ thì vẫn ngăm nhưng mà người đã đậm, cơ bắp và vạm vỡ hơn nhiều.

Hùng thì không nghĩ như vậy, thực ra Hùng cũng đã được học qua những kỹ thuật cao cấp hơn của nghề cung thủ nhưng cậu luôn giấu kín, chỉ đến khi thực sự thành thạo, Hùng mới phô diễn khả năng của mình. Điều mà Hùng quan tâm là không muốn bạn bè qua mặt được mình và sự tiến bộ của mọi người mới là thứ mà cậu để ý, thằng nhóc cao lêu khêu và vụng về ấy, cậu cảm tưởng rằng hắn sẽ qua mặt mình sớm thôi, cậu để tâm đến một chi tiết, hôm nay nó đã phi cây rừu vào một thân cây trên hàng rào ngọt như chặt một miếng thịt gà.

Đám đông cùng hai người thợ săn vẫn tiếp tục tranh cãi, một hồi lâu thì chú Hoàng đi xuống.

Một cuộc so tài hoặc đánh đố của hai chú thợ săn là nguyên nhân của sự huyên náo, không khỏi tò mò, đám bạn trẻ đã dành cho họ sự chú ý và quyết định nán lại một chút, một màn thi đấu khá khó nhằn “vừa cưỡi ngựa vừa bắn tên”. Quy tắc như sau: những đấu sĩ sẽ cưỡi trên ngựa và bắn cung, người còn lại sẽ cầm chiếc bia và di chuyển sang trái sang phải, cuộc đấu này giả định như một con thú sẽ chạy khi bị săn đuổi, nó sẽ lách trái, lách phải giống như thói quen của bọn nai, lợn rừng. Chúng sẽ không chạy thẳng mà đột ngột đổi hướng sau mỗi quãng. Và tất nhiên là họ không được bắn tên khi ngựa dừng là phạm quy. Còn tấm bia được làm bằng một miếng gỗ to hình tròn, có cán cầm. Có lẽ đã có một kèo rượu thịt gì đó khiến hai người rất hăng máu.

- Thôi nào, ai cũng giỏi, đừng có cãi nhau nữa? có ai tranh tài với ta. Ta sẵn sàng giao kèo nào? Lần này sẽ là màn ném bia.

Những tiếng hô hoán xen lẫn với tiếng vỗ tay.

- Có, có tôi đây!

Tiếng hô hoán của mọi người vang lên: “trúng rồi kìa, khá đấy chàng trai”. Thạch tỏ ra hài lòng với kết quả, cậu hý hửng đổi chỗ cho chú Hoàng, lần kế này Thạch là người đáp bia.

Từ phía sau tháp canh ngay sau lưng Kiệt, một thanh niên cao to, da hơi ngăm ngăm bước ra rồi đi lên phía trước qua đám bạn trẻ, bỗng nhiên những người lính reo hò ầm ĩ, hoan hô, hoan hô “chiến thôi cậu nhóc”. Vương, Kiệt, My, Hùng chỉ biết há hốc mồm, đồng thanh:

- Sao mọi người lại nhìn tớ thế? - Kiệt ấp úng.

Mũi tên trúng vào bia, vị trí ngay gần tâm của chiếc bia luôn. Tiếng hô hoán, tiếng vỗ tay, cả những tiếng quở trách như đang mắng vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Cái gì? sao bảo tớ hâm. À, mình không phải Thạch, mình là Thách, anh em sinh đôi với Thạch.

Đám bạn Vương, Kiệt, Hùng ... và cả My thì không khỏi ngạc nhiên, thì ra đội thợ săn số 3 họ giỏi thật.

Thạch hối hả chạy lại rồi rút cái rừu ra, lần này thì cậu đi thẳng không thèm nhìn lại lần nào nữa. Vị đội trưởng quay trở lại chỗ những vị khách trẻ tuổi. Vương hướng mắt theo cậu bạn cũ cao to và nhìn thấy Thạch lầm lì đi vào một căn phòng nhỏ phía nam doanh trại, gần với cổng ra vào. “Chắc đó là phòng riêng của hắn”.

- Thế cậu là ai? mà giống Thạch hâm thế?

- Các bên chuẩn bị xong chưa?

Ngược lại với sự hí hửng lúc nãy, Thạch hậm hực quay mặt đi, cậu rút trong người ra một cái rừu rồi đáp thẳng vào hàng rào. Cây rừu cắm ngập vào khúc gỗ rồi Thạch quay mặt đi thẳng ra cổng.

Ngay lập tức My đã thụi cho Thạch một cái vào bụng đau dúi dụi. Khác với Hùng hay Vương, Thạch khá thân với My, họ hay trêu đùa nhau từ hồi còn học con chữ cũng vì cái tính của Thạch khá vui vẻ và hay đùa cợt.

Chương 10: Thách thức Đội trưởng đội thợ săn số 3

- Ui da, sao cậu đánh tớ nặng thế - Thạch ôm lên đầu kêu đau điếng.

- Bắt đầuu!!!

- Thế nào Thạch, cháu phục chưa? Mà giao kèo như nào vậy nhỉ?

- Không! Không phải tớ!

Thật không thể tin nổi, mũi tên trúng tâm bia, bia lật hẳn về phía sau trước lực bắn cực mạnh của mũi tên rồi rơi xuống đất. Cả đám bạn cùng những người lính chạy xúm lại xem kết quả. Duy chỉ có Hùng và Kiệt họ vẫn đứng đó, hai người họ đã nhìn rõ kết quả khi tên cắm vào bia rồi. Mũi tên cắm thẳng vào tâm, nhưng góc quá hẹp, nó cắm chéo gần như tạo thành một góc nhọn, đầu mũi tên đâm xuyên vào bia tạo một rạch lớn dài khoảng nửa gang tay.

- Họ giỏi quá, chú Hoàng ơi. Cháu không nghĩ là có thể bắn trúng.

Cuộc đọ sức bắt đầu ngay sau khi tiếng gõ kẻng vang lên, kèm theo là tiếng hô hào của những thành viên trong đội đứng xung quanh, có người còn đem một chiếc nồi ra gõ cho to. Từ vị trí xuất phát, người đầu tiên thúc ngựa, anh ta lao ra, giương cung, người còn lại thì cố gắng cầm chiếc bia liên tục đảo từ trái sang phải. Khi ngựa đến ví trị đối diện với cái bia, bia đang cách ngựa khoảng hai chục bước chân, ở khoảng cách này đã bắn chuẩn còn khó, nay lại còn trên ngựa nữa, thật không dễ dàng. Người chiến binh giương cung lên nhưng có lẽ chưa chắc chắn, anh cho ngựa chạy tiến lên rồi quay đầu lại, tiếp tục đến chỗ vị trí đối diện với người cầm bia, anh cho ngựa đi chậm lại, rồi ... bắn tên. “Mũi tên trúng vào ngoài cùng của mép bia.”

Tất nhiên là chú Hoàng nhận lời thách đấu ngay, người bắn cung đầu tiên là Thạch và chú Hoàng là người ném cái bia. Hùng rất chăm chú quan sát, sau một khoảng thời gian không gặp nhau Hùng rất tò mò xem đám bạn của mình đã tiến bộ như thế nào rồi.

Một người thợ săn, khá trẻ, chỉ hơn Thạch vài tuổi chạy đến bên cái rìu. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thạch, có phải là Thạch đấy không?”

Một tiếng nói lớn, to, rõ, dõng dạc phát ra từ phía sau đám bán trẻ, Vương tỏ rõ thái độ lo âu cùng My, Vương, Hùng, My quay lại nhìn Kiệt với những đôi mắt mở to nhất có thể.

Vương thầm nghĩ. “Thật xuất sắc, không ngờ chú Hoàng - đội trưởng đội thợ săn, tức là ngang cấp với cha của mình lại giỏi như thế. Thế thì ông của mình, tức là thày của họ không biết thời trẻ ông còn giỏi như thế nào”. Chú Hoàng từ tốn tiến lại gần Thạch, chú đưa tay lên vỗ vào vai chàng trai:

- Cậu học đâu kiểu lớn lối như thế đấy hả.

- Này thằng nhóc.

- Nhưng lúc đó con ngựa đã trồm lên, còn khó hơn rất nhiều, anh đấy đã suýt ngã.

- Các bạn nhầm rồi, mình không phải Thạch

Giao kèo tiếp tục khi hai người lính đổi vị trí cho nhau. Người tiếp theo tiếp tục xuất phát từ lưng ngựa, lần này anh ta lao rất nhanh đến vị trí đối diện với bia, nhưng cũng như người đầu tiên, đó là một việc làm khó, anh ấy cũng không thể dứt điểm ngay. Quay đầu ngựa và đổi tay cầm cung, tiếp tục lần thứ hai, không dứt điểm được. Bắt đầu có những tiếng la ó đến từ khán giả... Người lính này có vẻ bực mình, đến lần thứ ba sau khi quay đầu ngựa, bất chợt đến điểm chỉ định, anh hô cho ngựa dừng lại đột ngột, con ngựa trồm lên hí vang. Người anh ta như sắp ngã ra khỏi con ngựa nhưng hai chân của anh vẫn dính chặt lấy yên. Tên được bắn ra trước sự ngỡ ngàng của khán giả. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Ồ!

Dứt lời, Thạch tung cái bia lên, nhưng không như chú Hoàng, Thạch lia cái bia theo chiều ngang. Tiết diện của cái bia mà chú Hoàng quan sát được rất mỏng vì nó nghiêng, giống như một cái đĩa, nhìn trực diện thì nó hình tròn, nhưng nghiêng đi thì nó có hình dẹp lép. Vương một lần nữa lại ngạc nhiên trước cái trò ranh ma của Thạch, một thằng nhóc cao gầy và rất ngố, nay trở lên khỏe mạnh và ranh ma lạ thường, kết quả của quá trình luyện tập của chú Hoàng đã thay đổi. Thạch tỏ ra rất khoái chí, cười hô hố và đội trưởng đội thợ săn số 3, chú Hoàng đã bắn tên.

- Cậu ư?

Trời cũng đã tối, bốn đứa trẻ ra về trong sự ngỡ ngàng, có lẽ họ chưa từng được chứng kiến sự chuyên nghiệp của đội thợ săn. Còn Vương, sau chuyện này cậu cũng không còn dám coi thường ông già lọm khọm ở nhà cậu nữa. Vương lẩm bẩm:

- Vậy mà ông tớ chưa bao giờ chỉ dậy tớ điều này, hoá ra bắn cung không chỉ đơn giản là đứng một chỗ, kéo dây cung và thả.

… (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tớ đánh vào bụng cơ mà, muốn c·hết hả. (đọc tại Qidian-VP.com)

- À không!

- Mày vất cái rìu này đi hả, cho tao nhé, đang thiếu rìu chặt củi?

- Gọi gì em - Thạch cau có.

Hai từ “ném bia” ngay lập tức được Vương chú ý nhanh chóng. “Ném bia ư, vậy là sẽ không có nhiều thời gian mà ngắm nghía nữa rồi, các thí sinh gần như sẽ định đoạt chiến thắng của mình bằng kỹ năng cùng với cả sự quyết đoán”. Ngay khi có một thông tin hoặc một vấn đề nảy sinh, lập tức trong đầu Vương đều nảy ra những phương án hoặc một sự đánh giá về phương hướng nào đó. Vương là một người có một cái đầu khá n·hạy c·ảm, có thể nói là thông minh.

-Mấy cháu thấy thế nào? Thực ra lính của chú ai cũng giỏi như vậy cả. Còn Thạch thì nó đã thách thức chú như vậy cả trăm lần rồi, lần nào ta cũng chiều nó và mỗi lần nó lại nghĩ ra một trò ranh ma quái đản, ta muốn nó tiến bộ hơn nhưng nó có vẻ thích công việc dùng rìu chặt củi, ở đây mọi người hay gọi là “Thạch tiều phu”.

Ở khoảng cách chừng mười bước chân. Chú Hoàng đứng chếch một bên rồi lia cái bia theo hình vòng cung. Rất quyết đoán, Thạch lập tức giương cung, phóng mũi tên của mình.... mũi tên sượt qua bia làm chiếc bia hơi lảo đảo, mũi tên cắm vào mép của bia rồi rơi xuống.

Tiếng nói của chú Hoàng vọng lại phía sau.

- Ở đây ai cũng làm được cháu ạ, có điều trong giao kèo họ chỉ cho phép bắn một lần duy nhất nên có chút căng thẳng, trong cuộc đi săn cháu có thể bắn nhiều tên liên tục, hoặc ngựa sẽ đuổi sát con mồi... nhưng chỉ có một mũi tên thì sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

- Giỏi quá! giỏi quá!

Rồi My táng thêm cho Thạch mấy cái, mặc dù My biết là đánh vào người hắn giờ thì khác gì đánh vào khúc gỗ... có khi cô mới là người cảm thấy đau tay. Còn những người lính thì được một phen cười chí mạng. Thạch dám nói lớn chẳng qua vì cậu là con nuôi của chú Hoàng. Cha mẹ thạch làm ruộng, bà của cậu bán nước chè trong dãy phố chính của làng. Chú Hoàng nhận Thạch làm con nuôi vì chú ấy không có con. Chú dành khá nhiều thời gian để dậy cho Thạch võ nghệ, nhưng Thạch lại thường xuyên thách đấu chú. Lý do đơn giản thôi, vì theo Thạch, càng thách đấu và cọ sát với những người giỏi hơn, tất mình sẽ giỏi hơn.

- Khá lắm, khá lắm... đổi vị trí đi.

- Không đúng, bắn tên lúc ngựa đã dừng là phạm luật.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Thách thức Đội trưởng đội thợ săn số 3