Kiệt Vương Kỳ Truyện
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37: Trú ẩn tạm thời
- Chúng ta đang tìm cậu ấy, cháu có biết cậu ấy ở đâu không?
- Kiệt không có tội tình gì cả, tôi biết cậu ấy là người như thế nào? Các ông đừng có hại bạn của tôi.
Chương 37: Trú ẩn tạm thời
- Đúng... đúng rồi... tớ lo quá... tớ vừa có đứng ngoài nhìn. Kiệt sao rồi... tớ có đem đồ ăn đến … - My vừa điều chỉnh kiềm chế hơi thở gấp gáp, vừa nói chuyện với Vương. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cháu không biết! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Còn một tên nữa, đi cùng với thằng Kiệt lúc ở trong rừng, nếu chúng ta điều tra ra được thì lũ nhóc chúng mày xác định mà vào cũi ăn cơm với chuột cả đời nhé. Ranh con láo xược.
- Cậu … cậu đến chậm rồi, Kiệt, cậu ấy đã trốn vào rừng rồi, đêm hôm qua.
Những người thợ săn xuống ngựa, họ tiến gần đến cánh cửa nơi Vương đang đứng chặn.
- Cháu không hiểu ông nói gì. Nhưng cháu đã lâu không gặp cậu ấy, có chuyện gì xảy ra đấy ạ? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Sao không được? Ta bảo lục xoát là lục xoát.
Cô vội vàng chạy đến nhà của Vương báo tin, nhưng khi đến nơi, không chỉ có mình Vương ở nhà, đội trưởng đội thợ săn số 1 tên Toàn và hàng chục người thợ săn khác đang có mặt tại nhà Vương. Đây không phải lần đầu tiên ông ta đến đây, chắc hắn là nhiều lần, ông Quy có nói ông ta là bạn thân của cha Vương.
- Vâng! Đúng là như thế.
- Cháu là Vương! - Đội trưởng đội thợ săn số 1 hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Không được! – Vương đáp trả - Không được tự tiện lục lọi nhà tôi.
- Này… cậu biết… tin gì … chưa? - My ấp úng hỏi Vương.
- Ta biết, cháu là bạn thân của thanh niên tên Kiệt, có đúng không? Ông ta xuống ngựa, rồi đi đến chỗ của Vương ngồi bên cạnh cậu.
- Lục xoát!
Vương chạy đến bên cửa, cậu đóng cửa lại rồi đi ra phía ngoài chặn cửa. Ngay lập tức một mũi tên bay đến xuyên thấu qua cánh cửa ngay bên cạnh khuôn mặt của cậu, nhiều mảnh gỗ vỡ tung, nó nhanh đến mức Vương còn không kịp phản ứng. Tất cả thời gian lấy cung, rút tên, và bắn, dường như chỉ trong thời gian quá đỗi ngắn ngủi. Và sức công phá của nó rất mạnh. “Đây là sức mạnh của đội trưởng đội thợ săn số 1 sao?” Sở hữu những cung tên căng nhất, mạnh nhất, những mũi tên bọc sắt nặng và sắc nhọn, được sử dụng trong tay những cơ bắp khỏe nhất và chính xác nhất. Hắn đã bắn Vương ở một cự ly gần, một mũi tên đủ để dọa một cậu bé thanh niên mười bảy, mười tám tuổi. Chân và tay Vương dường như mất hết sức lực sau cú sốc vừa rồi, một mũi tên nhanh và dứt khoát, mạnh mẽ đã hạ gục được ý trí của chàng trai trẻ.
Vương không nói gì, cậu cố gắng giữ bình tĩnh trước những lời đe dọa của tên đội trưởng. Một vài giọt mồ hôi xuất hiện trên trán, tóc mai, cổ của Vương. Người đội trưởng này, hắn có một thứ gì đó, khiến con người Vương thực sự lo lắng, một khả năng uy h·iếp khó mà chối cãi. Ngay cả khi cậu biết, cha cậu đã từng thân với người này. Nhưng Vương là một đứa trẻ khá bướng bỉnh, khiến người đội trưởng quyết định không kéo dài thời gian đối thoại, hắn ra lệnh cho những người thợ săn kia:
Không nhận được sự hợp tác của Vương, tay đội trưởng bắt đầu đổi giọng, từ nhẹ nhàng dần chuyển thành gằn giọng hơn, hắn ghé sát tai vào tai của Vương rồi nói với giọng trầm và đầy thách thức:
- Không được, đây là nhà của tôi. Không được tùy tiện vào.
Quân lính bắt đầu vào nhà lúc xoát, lúc này, My đứng từ xa, cô đặt lồng cơm xuống phía sau bụi cỏ và quan sát, khi những người lính đi vào trong nhà, tim của cô như ngừng đập, một nỗi kh·iếp sợ, lo lắng phủ lên đầu cô. Bàn tay nhỏ bé nắm lên vạt áo trước ngực, cô biết khi có Kiệt và con Gạo ở dưới hầm, Vương sẽ không đóng kín cánh của và họ sẽ dễ dàng phát hiện ra. Nhưng không, một lúc sau quân lính đi ra ngoài và không đem theo bất kỳ thứ gì hết, dường như chúng không phát hiện ra căn hầm. My nhìn thấy tên đội trưởng đội thợ săn số 1 trèo lên ngựa và bỏ đi sau một hồi đe nạt Vương. Lúc này, My mới như lấy lại được hơi thở của mình. Một niềm vui nhỏ khiến cô gái mỉm cười, My không phải là người giỏi che giấu cảm xúc. Cô đợi cho đám quân lính đi xa một chút rồi mới chạy lại gần nhà của Vương. My chạy đến nơi Vương ngồi, cô thở không ra hơi. Còn Vương cũng vậy, cậu chưa hết bàng hoàng, vừa rút mũi tên ra khỏi cánh cửa, trên tay cậu vẫn nắm chặt, run rảy và mệt mỏi.
- Tớ biết rồi, Kiệt bị truy nã phải không? Đội thợ săn số 1 vừa qua đây xong.
- Quân lính, lục xoát! - Không muốn kéo dài thời gian, hắn quát lên.
Sáng hôm sau, trên đường đến nhà Vương, My lại mang đồ ăn đến cho hai người, một chút cho con hổ. Cô nhìn thấy đám đông đang đứng lại nơi chân cây cột chuông của ngôi làng. Nơi này thường dán thông báo của nhà vua hoặc Tướng quân, linh cảm có điềm dữ, My tiến đến thì sững người khi thấy trên bảng tin có dán “Lệnh truy tìm” và người bị tìm kiếm không phải ai khác mà chính là Kiệt, với tội danh “vào rừng trái phép” “g·iết người”. Vào rừng trái phép là một tội, nhưng nó không phải tội quá nặng, thường thì bị phạt giam từ vài tuần đến một tháng, hoặc nộp phạt, nhưng “g·iết người” thì lại là một chuyện hoàn toàn khác, bị lưu đầy, hoặc bị giam đến khi già … Và nổi bật trên tờ thông báo, là hai chữ “bắt sống”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương có vẻ khá bình tĩnh khi đối mặt với tay đội trưởng, cậu đã dày dặn và bản lĩnh hơn một chút sau khi đã gặp những biến cố mấy hôm vừa rồi, Vương cố gắng ngồi thẳng người, tỏ ra mình không có b·ị t·hương một chút nào cả.
- Vâng, thưa chú. Là cháu ạ!
Vương tỏ ra mình không hề yếu bóng vía trước tay đội trưởng đội thợ săn số 1. Mặc dù, những ngón tay cậu bắt đầu dao động.
- Nó vào rừng, g·iết một người của ta, rồi còn trộm đồ của người ta. Tất cả chỉ là phỏng đoán, chúng ta đang tìm hiểu, ta chỉ muốn gọi nó lên để làm sáng tỏ nhưng nó lại trốn mất rồi. Việc nó bỏ trốn đồng nghĩa với việc nó thừa nhận tất cả. Linh cảm của ta, là hắn đang ở trong nhà của ngươi đấy, đứa con của thằng bạn ta - chú mày đã lớn như thế này rồi.
- Người dám cãi lời ta ư? Người có muốn chúng ta tha mạng cho thằng Kiệt không?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.